Thứ 2 là ngày đầu tuần.... Hãy vui như đứa trẻ Mà không cần lý do. Vui mà cần lý do, Thì niềm vui sẽ mất ! Ngày Mới Tuần Mới Chúc Cả Nhà Tràn Đầy Năng Lượng _An Lạc & Luôn giữ Nụ Cười Trên Môi Cả Nhà Nhé !!!
Thơ thẩn-thẩn thơ. Đã đến lúc nhìn vào đâu cũng thấy đời buồn Chỉ ước gào thật to nhẹ nhàng nguôi bớt Vừa há họng ra giật mình ... chợt Mấp máy môi thôi đã khó quá chừng Đã đến lúc mọi thứ trở nên rỗng không Muốn hất đổ tất cả bắt buộc mình tay trắng Vậy mà ngửa lòng tay ra ... trời ơi thương dáng gầy câm lặng Ngày đêm dõi theo mình Đã đến lúc trong mắt có đủ cả nhục vinh Cả đắng cay và tột cùng bất hạnh Có đủ âu lo và nặng gánh Của một thằng người Có đủ cả đêm trắng lời Và nhiều đêm ồn ào bão tố Vậy mà khi muốn chấm dứt phận người... thì trời ạ! Quá khổ Liệu giờ nằm xuống rồi chắc có nổi bình yên Đã đến lúc đủ bản lĩnh để nhắm mắt hiền Thì chao ôi trong cổ còn bao đắng cay, âu lo chưa kịp nuốt Thương bao lần để vuột Câu tự an ủi bản thân mình cho nhẹ nhõm cười vui Đã đến lúc muốn ngủ vùi Mà không thể nào kiếm một đêm rỗng nào để nhét mình vào đó Nên lại thêm một lần tự ngửa mặt cắn môi làm ngọn gió Thổi như vô lo... không màng bão tố đang trào ... quanh đây! Đã đến lúc như vầy Thấy sống khổ còn hơn chết!
GẶP LẠI NGƯỜI YÊU CŨ Ngày Sài Gòn nắng đỏ Gặp lại người yêu xưa Muốn cười nhiều mà nỡ Cười xíu thôi- chắc vừa Ngày Sài Gòn nắng đỏ Không nhìn vào mắt nhau Người bấu lòng ko nói Riêng ta mắt úa màu Me vẫn bay bay lá Ngã tư chênh chênh đèn Rất nhiều người bước vội Ta buồn như hóa điên Rồi ta chào lần cuối Cười mà thấy bão giông Người nhìn như trách tội Ngày ta đi lấy chồng? Ừ! Thì gặp người cũ Lòng ai mà không nghiêng Tóc ta nghiêng nghiêng quá Đến mức đỏ mắt hiền
bài thơ hay.Đâu thể yêu mãi được.mền may hơn cô này. ANH NGỦ THÊM ĐI ANH, EM PHẢI DẬY LẤY CHỒNG Anh ngủ thêm đi Anh Em phải dậy lấy chồng Mùa thu vừa rụng lá Lòng em đã sang Đông Đừng cười và đừng khóc Đừng tin và đừng nghi Hãy Bình thường mà sống Em lấy... kẻo lỡ thì Anh bảo rằng rất yêu Rất thương và rất nhớ Rất Cần nhưng không thể Cưới em? Chuyện trong Thơ Chẳng Cần phải lí do Giải thích và phân bua Chỉ Cần Anh im lặng Em đã hiểu: mình thừa Ừ! Thôi em lấy chồng Chẳng còn gì luyến tiếc Ừ! Thôi lên xe hoa Bên chồng mà câm điếc Anh cứ ngủ say thôi Em dậy đeo nhẫn cưới Kẻ mắt môi cô dâu Tím ngực buồn rười rượi Yêu mà sao lại thế Thương mà sao vậy Anh Em - đàn bà yếu đuối ... Muốn đời mình duyên lành Nhưng Anh đã không thể Mạnh mẽ để làm chồng Cởi áo mà không dám Mặc cho em váy hồng? Thì thôi Anh ngủ đi Nhắm mắt và câm điếc Em cười nụ cuối cùng Giễu đời này quá nghiệt.
Hem có người yêu cũ đệ ui.Đó giờ,có một "thèng" một ah.rồi happy.hix.Na ná,tựa tựa thì có nhiều.kkka.
Hai bài thơ hay và cảm xúc quá Tỷ ơi , chắc đây là câu trả lời cho "Sao em nỡ vội lấy chồng" ,(P/s Tỷ cho đệ mượn chia sẻ trên face nhé , đệ muốn có nhiều người yêu thích cùng đọc , tks Tỷ )
Ừ.Đệ cứ chia sẻ thoải mái.Tỷ cũng copy từ mạng thôi.Đọc thấy cái gì hay hay,trùng ý tưởng thì tha về đây.hì.