Hôm nay trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn..... [YOUTUBE]AZuUiC0nxK0[/YOUTUBE]
Mông lung Tiền, tình và hạnh phúc Tiền không phải là yếu tố quyết định cuộc sống hạnh phúc, nó chỉ là phương tiện để bạn sống mà thôi. Không biết tự bao giờ trong xã hội loài người đã hình thành tư tưởng đàn ông là phái mạnh, có thể là từ thời đàn ông săn bắt đàn bà hái lượm. Cũng có thể vì nàng Eva là chiếc xương sườn của Adam nên người đàn ông được xem là phái mạnh còn phụ nữ lúc nào cũng được gọi là chân yếu tay mềm, thậm chí đôi khi chúng tôi chẳng yếu chút nào. Đàn ông kiếm tiền để khẳng định bản thân Xem mình là phái mạnh, người đàn ông ra sức làm việc, phấn đấu vì những nghĩa vụ cao cả với cái danh xưng cao quý ấy. Và một trong những cách để họ khẳng định bản thân và chứng minh vai trò dẫn dắt người phụ nữ là việc kiếm thật nhiều tiền. Với đàn ông, đồng tiền chính là thước đo của thành công. Hầu hết đàn ông đều muốn kiếm thật nhiều tiền. Với những người đã có gia đình, họ muốn trở thành người chồng, người cha trong mắt vợ con và đáp ứng mọi nhu cầu của vợ con. Người đàn ông sẽ rất tự hào khi mình là trụ cột tài chính trong gia đình. Và với những người đàn ông chưa thành gia lập thất, họ cũng sẽ rất sung sướng khi kiếm được nhiều tiền và mua tặng cho người tình những món trang sức đắt tiền. Với phụ nữ, nếu việc kiếm thật nhiều tiền là bằng chứng cho việc họ thành đạt trong nghề nghiệp thì với đàn ông thì hình như không phải vậy. Bởi thế mới có nhiều người đàn ông vì mải mê kiếm tiền mà đến lúc giật mình mới thấy mình đã qua bên kia con dốc của cuộc đời được một quãng khá xa mà vẫn chăn đơn gối chiếc. Và có nhiều người vì mải chạy theo sức hấp dẫn khó cưỡng của tiền mà quên hết cả những mối quan hệ xung quanh, để khi nhìn lại thấy mình cô độc, trơ trọi. Tiền có quan trọng không Nhưng nói thế nào thì nói, tiền vẫn là một phần quan trọng của cuộc sống, mà phàm đã là người, ai ai cũng phải lao động để kiếm tiền. Cuộc sống chẳng có gì dễ thở khi bạn luôn túng thiếu. Muốn thể hiện tình cảm, lòng biết ơn với người khác bạn cũng cần có tiền. Kể cả khi bạn là một người nhân ái, thương người, thì để giúp đỡ một ai đó, bạn cũng cần rủng rỉnh hầu bao. Và chỉ khi là người có tiền, bạn mới có thể mạnh dạn đưa ra ý kiến của mình trong một vấn đề nào đó. Nhưng, lại nhưng, nói thế không có nghĩa là bạn phải bằng mọi giá kiếm tiền mà quên hết những người xung quanh, quên hết hạnh phúc gia đình hay ỉ vào đồng tiền mà xem thường người khác. Cũng xin đừng đem đồng tiền ra cân đo đong đếm tình cảm. Nếu bạn có rất nhiều tiền, hãy làm chủ nó, làm chủ cuộc đời bạn. Cho đi nhiều hơn, mong đợi ít hơn và xin đừng... đòi lại! Nên nhớ, tiền không phải là yếu tố quyết định cuộc sống hạnh phúc, nó chỉ là phương tiện để bạn sống mà thôi...
Người chồng trong mơ.Hoặc ở thì tương lai.... NGƯỜI CHỒNG TỐT Em nói với anh: "Hôm nay quét cầu thang, suýt chút nữa thì em ngã". Cứ ngỡ rằng anh sẽ an ủi em rằng: "Em yêu, phải cẩn thận một chút chứ!". Nhưng anh lại nói: "Em quét chậm thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra". Em cảm thấy bị tổn thương. Anh không yêu em, không quan tâm tới em chút nào. Sau này, em phát hiện ra cầu thang nhà mình luôn sạch sẽ, em không còn phải quét nữa. Và mỗi ngày quỹ thời gian bận rộn của anh lại mất thêm 5 phút... Em nói với anh: "Xe của em bị hỏng, em phải đi ô tô bus nửa tiếng mới về được đến nhà". Em nghĩ, anh sẽ nói: "Sao không gọi anh đến đón? Em có mệt lắm không?". Nhưng anh lại nói: "Thế cũng hay, em có cơ hội giảm eo thêm một chút". Em rất giận, thấy anh không yêu em, không quan tâm tới em. Hôm sau em phát hiện thấy anh để lại chìa khoá xe của anh trên bàn. Anh đã đến cơ quan bằng xe bus và để lại lời nhắn: "Anh sẽ mang xe của em đi sửa". Anh còn chuẩn bị cho em rất nhiều đồ ăn sáng. Em nói với anh: "Em muốn đi du lịch, tới Hà Lan chẳng hạn… ngắm biển hoa rực rỡ". Em nghĩ, anh sẽ quan tâm tới em và bảo: "Chúng ta cùng lên kế hoạch nhé!". Cho dù phô trương vài câu tốt, song rốt cuộc anh bảo: "Rõ chán, sao lại tiêu khoản tiền lớn cho một việc vô vị như thế nhỉ?". Em giận lắm. Rõ là anh không yêu em, không hiểu em. Sau này, em phát hiện một tập tranh, ảnh, bài báo viết về các loài hoa ở trong nước cũng như trên thế giới được anh sưu tầm và để ở bàn làm việc của em. Mỗi bức ảnh, bài báo đều có bút tích của anh ghi lại tên loài hoa và xuất xứ của nó. Em nói với anh: "Em đi với bạn, tối sẽ về muộn". Em cứ cho rằng anh sẽ quan tâm, hỏi xem em đi với ai, mấy giờ em về. Nhưng anh bảo: "Tuỳ em, miễn em thấy vui là được". Em rất buồn. Thấy rằng anh không còn yêu em, không quan tâm tới em. Tối đó, em giận dỗi đi đến ba giờ sáng mới về nhà. Em thấy dáng anh ngồi ngủ gật ở trên ghế phòng khách đợi em. Em nói với anh: "Ngày trong tháng của em đến rồi, em đau bụng quá!". Em nghĩ rằng anh sẽ an ủi em: "Em cố chịu đựng một chút, một ngày sẽ chóng qua thôi". Nhưng anh bảo: "Phụ nữ thật phiền phức". Em đau lòng, thấy anh không yêu em, không thương em. Sau này, trong tủ lạnh của chúng ta chứa rất nhiều sôcôla và đậu đỏ, đều là những thứ anh mua song anh mãi không ăn. Một tháng qua đi. Một tuần trước và sau "ngày ấy" của em, anh đều nấu canh đậu đỏ. Em nói với anh: "Em rất vui mừng được lấy anh, một người chồng tốt". Em cũng nghĩ rằng anh sẽ vui mừng trả lời em: "Anh cũng cảm thấy như vậy. Em là người vợ tốt nhất". Song anh bảo: "Lấy thì cũng đã lấy rồi, cố mà cư xử tốt với nhau". Em giận lắm. Anh không yêu em, anh không hiểu em. Sau này vô tình em phát hiện, trước khi đi ngủ, anh dùng giấy ăn lau chùi bức ảnh cưới ở đầu giường ngủ, sau đó anh ngắm nhìn và mỉm cười rất lâu. P/S: Một người chồng yêu vợ bằng hành động chứ không qua lời nói đơn thuần
BÀI THÁNH CA BUỒN Noen năm ấy đã xa Bây giờ anh vẫn ở nhà chờ em Mọi người đi đón Noen Rợp đường cùng với người quen bên mình Gọi em sao mãi lặng thinh Để anh lạnh lẽo một mình cô đơn...
Mùa Đông Về Chưa Em Mùa đông về chưa em sao mây sáng đã giăng lưng trời Mùa đông về chưa anh cho em nhớ ngày xưa chúng ta Ngày xưa giữa ngày băng giá hai đứa mình có nhau Quên đi ngày giá băng Hôm nay trời vào đông một mình em lạnh đời Một mình em nhớ anh Ngày xưa trời hay mưa cho anh ngắm mắt em vương buồn Ngày xưa trời giăng mây cho anh ngỡ một vùng tóc bay Ngày ấy mỗi lần em hát tiếng hát buồn vút cao ru anh vào đắm say Lên ta thường dặn nhau đừng giận nhau một ngày và đừng dối lừa nhau Bao nhiêu chuyện ngày xưa càng nhắc càng nhớ sao cho vừa Bao nhiêu mùa đông qua em còn đi mãi xa Em đi về phương ấy không biết chừng nào mình thấy nhau Cho vơi bao nhớ thương cho đông về mình tôi băng giá Mùa đông về chưa em cho anh nhớ mắt em vương buồn Mùa đông về chưa em cho anh nhớ vùng mây tóc bay Chiều nay giữa hoàng hôn vắng em hát lời hát xưa sao buồn tái tê Em ơi đông về chưa để mây mưa giăng đầy để anh nhớ người yêu