Thổn thức canh trường đẫm lệ rơi. .... Niềm tin vụt tắt bỗng xa rời. ..... Mưa vờn quạnh quẽ bên thềm khách....... Gió quyện âm thầm giữa biển khơi. ..... Thật ngại quá ... Ngẩu hứng Lý qua cầu ...
Thời gian cứ vô tình trôi mãi miết, giờ đây mái tóc tuy đã bạc màu sương gió, tưởng đâu hình ảnh chiếc lu nước và cái gáo dừa đã đi vào quá khứ xa xăm, không ngờ hôm ấy nó lại hiện ra trước mắt tôi như một khúc phim quay chậm. Trong giây phút bùi ngùi, tôi liền dừng xe lại bên lu nước, mở nắp ra múc đầy một ca nước, vừa uống và còn tấp lên cả mặt để được sống lại với chút hoài niệm năm nào. Chỉ tiếc là cái gáo dừa ngày xửa ngày xưa nay đã được thay bằng cái ca nhựa, khiến lòng tôi cảm thấy chút tiếc nuối. Trong ký ức xa vời của tôi, ở miệt vườn hầu như nhà nào cũng có một lu nước mưa trước nhà, hàng xóm khi cần cứ ghé vào uống thoải mái. Ngoài ra, dọc theo các con đường làng và tỉnh lộ, cứ xa xa lại có một cái lu hoặc khạp nước đặt dưới bóng cây hay bên vệ đường. Có nơi người ta còn dựng lên một cái chòi lá đơn sơ, bên trong có chiếc chõng che, trước chòi đặt một cái lu nước lóng phèn mát lạnh, kèm theo cái gáo dừa cán tre cho khách đi đường dừng chân nghỉ giải lao và giải khát. Lu nước dọc theo con đường làng. (ảnh: PL) Ngày nay, cái gáo dừa và cái hộp lon sữa bò dùng múc nước uống đã lùi dần vào quá khứ xa xăm, chỉ còn đó cái lu nước ở một số làng quê xa vắng. Cuộc sống con người giờ đã đổi thay. Nhiều nơi bà con không còn sử dụng lu, khạp để đựng nước mà thay vào đó là can nhựa, bình nhựa cho tiện dụng. Do đó nhiều nơi đã bố trí bình nước lọc hoặc trà đá trên những đoạn đường ít quán sá, để phục vụ cho khách qua đường, lấy tên là “Trà đá miễn phí”, “Nước uống miễn phí”, “Bình nước từ thiện” …
KHÓ LẮM À NGHEN! Để làm được người khó lắm Trãi qua bao kiếp luân hồi Được làm kiếp người có trí óc,có tim.... Để làm người tốt lại càng khó hơn ... Bon chen giữa dòng đời phiêu bạt Tôi nghiệm ra rằng: Tốt hay xấu do người đời khen tặng Thôi kệ! Tốt nhất đừng làm gì để thẹn với lương tâm Tôi có cần nhưng chẳng có lưỡi câu Đành ngồi chờ như Khương tử Nha vậy! Sông sâu biển rộng mong thử sức Chờ khi nào cá mới cắn sợi dây.... có chút cà phê qua ngày dông tố...
TÌNH TỔ QUỐC THIÊN LIÊNG Chẳng sinh cùng ngày Cũng chẳng chung dòng máu Cũng chỉ vì một lòng yêu nước mà thôi! Ba mươi hai người Dân công hoả tuyến Tuổi đời chỉ từ mới đôi mươi Đã hy sinh cùng giờ cùng ngày Bỏ lại mẹ già em thơ con dại Dâng hiến máu thân giành Độc Lập --- Tự Do.