Anh Tây sao cũng lắm ưu tư Đời là thế biết nói sao cho phải Tiền tài danh vọng đánh mất lương tri Ta là ta không giống một ai Sao phải bon chen hơn thua cho mệt Đời là ị trong quần một đống Rồi âm thầm lặng lẻ xách ra sông Nuớc sông kia có làm sạch được không ? Hay cũng vẫn vấy thêm chất bẩn Bởi vậy Hãy cứ vui đi mà sống Quan trọng gì chút bụi hồng trần Ai ham danh ham lợi mặc người Ta cứ mãi là ta phiêu lãng...
Chời. Tương lai âu bít trước được điều gì nè ka ka. Êm chỉ sợ bây giờ được mọi ngừi chú ý, tung hô, ùi mơi mốt lại quên đi thì buồn lắm
Ka...... đáp trả lại ka... một cái ôm... chân tình... nhà tuy nhỏ nhưng cũg có chỗ ngã tấm lưng này... cám ơn ka đã có lòng... bệt nha ka...
Còn pà nào đâu... nghèo ai nấy bỏ đi hết gòi... giờ còn có một mình... buồn thì hẹn gớ này ra ks thỏ thẻ...