Trà Đá @@@<0><0> Những Chuyện Bí Mật...xưa Và Nay <0><0>@@@

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi hugolina, 25/11/11.

  1. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    Võ Tắc Thiên

    [​IMG]


    Võ Tắc Thiên (sinh ngày 17 tháng 2, 625 – mất ngày 16 tháng 12 năm 705), thường được biết với tên gọi Võ Mị Nương, tên thật là Võ Chiếu (武曌, Wu Zhao).
    Bà là nữ hoàng duy nhất trong lịch sử Trung Quốc, và để lại nhiều tranh luận về công tội giữa các nhà sử học. Bà đã trải qua các vị trí tài nhân, chiêu nghi, hoàng phi, hoàng hậu, hoàng thái hậu, hoàng đế, thái thượng hoàng, nhưng cuối cùng trước khi qua đời đã quay lại với vị trí hoàng hậu của nhà Đường. Việc bà nổi lên nắm quyền cai trị bị các nhà sử học Khổng giáo chỉ trích mạnh mẽ nhưng các nhà sử học từ sau thập kỷ 1950 đã có cái nhìn khác về bà.
    Khi lên ngôi Hoàng đế bà đổi tên thành Võ Chiếu (武曌), chữ "Chiếu" trong tên bà vốn là chữ "chiếu" (照) nhưng để may mắn bà đã tự tạo chữ mới (日月当空 nhật nguyệt đương không) và là một trong những chữ trong Võ Hậu Tân tự. Bà là nữ hoàng duy nhất trong lịch sử Trung Quốc đã lập ra triều đại của riêng mình, nhà Võ Chu (周), và cai trị dưới danh hiệu Thánh Thần Hoàng Đế (聖神皇帝) từ 690 đến 705.

    Gia đình bà có nguồn gốc ở huyện Văn Thuỷ (文水), thuộc quận Tinh Châu (幷州; hiện nay là thành phố Thái Nguyên tỉnh Sơn Tây). Cha bà là Võ Sĩ Hoạch (武士彠) (577-635), một thành viên thuộc một gia đình quý tộc danh tiếng ở Sơn Tây. Mẹ bà họ Dương (楊氏) (579-670), xuất thân từ gia đình quý tộc hoàng gia nhà Tuỳ. Võ Tắc Thiên không phải sinh ở Văn Thuỷ, bởi cha bà đảm nhận nhiều chức trách ở nhiều nơi trong suốt cuộc đời. Bà được cho là sinh ở Lợi Châu (利州) hiện là thành phố Quảng Nguyên (廣元市), phía bắc tỉnh Tứ Xuyên, cách Văn Thủy khoảng 800 km về phía tây nam, nhưng một số nơi khác cũng được cho là nơi sinh của bà gồm cả thủ đô Trường An.

    Nhập cung

    Bà được đưa vào hậu cung Đường Thái Tông nhà Đường vào khoảng năm 635 và là một Tài Nhân (才人), tức là một trong chín người thiếp cấp thứ năm. Thấy tên Võ Chiếu không đẹp, Đường Thái Tông đặt tên cho bà là Mị (媚), có nghĩa là "duyên dáng, xinh đẹp", và vì vậy còn được người Trung Quốc gọi là Võ Mị Nương (武媚娘). Có thể thời gian này bà đã gặp thái tử Lý Trị và có tình cảm lén lút với vị vua tương lai này.
    Năm 649, Đường Thái Tông băng hà, theo luật lệ, Võ Mị Nương phải rời cung để vào chùa Cảm Nghiệp xuống tóc. Thái tử Lý Trị lên ngôi, tức là Đường Cao Tông.

    Quay lại hậu cung

    Năm 651, Đường Cao Tông đưa bà trở lại hoàng cung sau khi đi cúng tế cho cha tại chùa Cảm Nghiệp. Hoàng hậu họ Vương của Cao Tông đã chủ động hỗ trợ đưa bà về vì khi đó Cao Tông đang sủng ái Thục phi họ Tiêu, và muốn dùng Võ Tắc Thiên trong việc tranh giành quyền lực. Có thuyết lại cho rằng bà chưa từng rời hoàng cung. Tiêu phi bị thất sủng, muốn trả thù Vương Hoàng Hậu và Võ Mị Nương. Tháng 5 năm 651, Võ Mị Nương được phong Chiêu Nghi dưới sự ganh ghét của Tiêu thục phi, việc phong chiêu nghi được các đại thần thanh liêm đồng ý hết mình.
    Năm 654, Vũ Mị Nương sinh một con gái, nhưng đứa trẻ bị chết sau khi sinh 1 tháng. Trước khi đứa trẻ chết, Vương hoàng hậu có đến thăm nên bị nghi ngờ là nhân cơ hội hạ độc thủ tiểu công chúa (An Định, tên thật Lý Lệnh Ngọc).
    Năm 655, Vương hoàng hậu và Tiêu thục phi mời đồng cốt yếm bùa mong gian hại Vũ Chiêu nghi nhưng bại lộ. Đường Cao Tông sau khi phát hiện đã phế bỏ hai người họ.

    Hoàng hậu - Thiên hậu
    Tháng 10 năm 655, Đường Cao Tông phong Võ chiêu nghi làm hoàng hậu.
    Năm 660, Đường Cao Tông bị trúng gió đột quỵ, Võ hậu liền tham gia chính sự từ phía sau rèm cùng vua, nên gọi là Nhị thánh lâm triều. Cao Tông nhất nhất đều nghe theo lời Võ hậu, tuy nhiên nhận thấy sự nguy hiểm của bà, nên đã ngầm ra lệnh cho Thượng Quan Nghi tìm cách phế truất. Việc bại lộ, Thượng Quan Nghi bị Võ hậu xử tội chết, Cao Tông cũng mất hết quyền lực, hoàn toàn phụ thuộc vào Võ hậu. Tuy nhiên Võ hậu về sau lại rất trọng dụng Thượng Quan Uyển Nhi, là cháu nội của Thượng Quan Nghi.
    Thái tử Lý Trung (con của Cao Tông và một người thiếp thấp kém, Vương hoàng hậu nhận làm con) bị giáng và bị giết. Con cả của Võ hậu là Lý Hoằng (Lý Cường) được phong thái tử.
    Năm 667, Cao Tông quá yếu, giao cho thái tử Lý Cường giám quốc, thực ra vẫn do Võ hậu làm chủ. Năm 674, triều đình tôn Cao Tông là Thiên hoàng, Võ hậu là Thiên hậu. Võ Tắc Thiên thích dùng tôn xưng Thiên hậu cho đến tận khi làm hoàng đế. Trong chuyến thăm hành cung ở Hà Bắc cùng cha mẹ, ông đã hiểu ra mọi chuyện . Hầu hết các sử gia thời phong kiến cho rằng ông đã bị mẹ đầu độc, nhưng ông không bị giết .
    Võ hậu đưa con thứ hai là Lý Hiền lên làm thái tử. Thái tử Lý Hiền vốn có khoảng cách với Võ hậu, lại hay tỏ vẻ bất kính nên bị giáng làm thứ dân năm 684. Sau đưa con thứ ba là Lý Hiển lên thay. Lý Hiền được trở lại vị trí hoàng tử vài năm sau. Ông cố gắng hiếu thảo với mẫu thân Võ Mị Nương và Cao Tông Hoàng Đế.
    Trong giai đoạn này, Võ hậu đã có nhiều chính sách chính trị đổi mới, được đánh giá cao.

    [​IMG]

    Hoàng thái hậu

    Năm 683, Đường Cao Tông băng hà, thái tử Lý Hiển lên ngôi, tức là Đường Trung Tông, Võ Tắc Thiên làm Hoàng thái hậu, nắm toàn bộ chính sự. Một tháng sau, với lý do Đường Trung Tông để vợ là Vi hoàng hậu lộng quyền, Võ hậu phế vua xuống làm Lư Lăng Vương, lập con trai thứ tư (Lý Đán) lên làm vua, tức Đường Duệ Tông. Trong các năm tiếp theo, Võ hậu lần lượt ra tay với các vương gia là con của Đường Thái Tông như Việt vương Lý Trinh, Lang Nha vương Lý Trọng.
    Đồng thời Võ hậu cho xây dựng nhiều cung điện, lớn nhất là tòa Minh Đường cao gần ba trăm trượng, sau đổi là Vạn Tượng Thần cung. Minh Đường hoàn thành, có kẻ dâng viên đá trên có chữ "Thánh mẫu lâm nhân, Vĩnh xương đế nghiệp" nên Võ hậu đổi tôn hiệu của mình là Thánh mẫu thần hoàng.

    Xưng hoàng đế

    Năm 690, sư Pháp Minh dâng bốn quyển Đại Vân kinh ca ngợi Võ hậu là Phật Di Lặc xuống trần, là chủ của thiên hạ. Võ hậu sai in rồi phát ra khắp nơi, đề cao Phật giáo trên Đạo giáo.
    Tháng 9 năm 690, Võ hậu lên ngôi Hoàng đế cùng với sự nhường ngôi hoàng đế của Đường Duệ Tông, đổi quốc hiệu là Chu với ý kế tục sự nghiệp nhà Chu xưa kia, quốc tính là họ Võ, tôn Chu Văn Vương làm Thủy tổ Văn hoàng đế. Giáng Đường Duệ Tông xuống làm Hoàng tử, rồi sau đó phế bỏ, lại phong cháu là Võ Thừa Tự làm Ngụy vương, Võ Tam Tư làm Lương vương.
    Trước đó, Võ hậu đổi cách viết chữ Chiếu trong tên của mình thành (曌), với hình Mặt trời, Mặt Trăng trên không, để tỏ quyền tối thượng. Cùng với đó là 11 chữ khác gọi là Võ hậu tân tự
    Lý thuyết chính trị Trung Quốc truyền thống không cho phép một phụ nữ được lên ngôi, Võ hậu quyết định dẹp yên chống đối và đưa các quan lại trung thành vào triều. Từ Kính Nghiệp, một viên tư mã cử binh đánh bà bị thua rồi chết. Một vài thân vương cũng đem quân chống bà, cũng bị giết.
    Thời cai trị của bà để dấu ấn về sự xảo quyệt tài tình và chuyên quyền hung bạo. Dưới thời cai trị, bà lập ra tuần tra mật để đối phó với bất kỳ chống đối nào có thể nổi lên, với cái tên khét tiếng Lai Tuấn Thần, Chu Hưng, nhưng đồng thời cũng có những hiền tài như Địch Nhân Kiệt.
    Khi về già, Võ hậu sủng ái hai anh em Trương Dịch Chi và Trương Xương Tông là hai kẻ bất tài nhưng đẹp trai, khiến triều đình rất bất bình. Tháng 10 năm 695, sau nhiều lần thêm chữ, tên của bà được đổi thành Thiên Sách Kim Luân Thánh Thần Hoàng Đế, làm lễ phong thiền ở Tung sơn.
    Võ hậu phân vân khi chọn người truyền ngôi, giữa con ruột họ Lý và cháu ruột họ Võ. Cuối cùng với sự khuyên giải của Địch Nhân Kiệt, bà quyết định lập Lý Hiển làm thái tử. Tuy nhiên bà bắt các con thề độc rằng không được làm hại họ Võ.

    Cuối đời

    Đến năm 705, Võ hậu ngoài 80 tuổi đã rất ốm yếu. Tháng 2, tể tướng Trương Giản Chi lãnh đạo cuộc đảo chính giết hai anh em họ Trương, xông vào cung buộc Võ hậu truyền ngôi cho thái tử Lý Hiển. Đường Trung Tông Lý Hiển lại lên làm vua lần nữa, Võ hậu trở thành Thái thượng hoàng, rồi qua đời vào tháng 11 năm 705. Khi lâm chung bà yêu cầu dùng thụy hiệu là Hoàng hậu chứ không phải Hoàng đế, do đó không có miếu hiệu.
    Bà được chôn tại Càn Lăng, cùng chỗ với Đường Cao Tông. Bia mộ của bà là một tấm bia để trống hoàn toàn (Vô tự bi), với ý là để đời sau phán xét.
    Càn Lăng đã ít nhất 17 lần bị âm mưu đục phá, trong đó có 3 lần nghiêm trọng nhất. Lần đầu trong loạn Hoàng Sào, có tới 40 vạn binh sĩ đào bới mé tây đồi Lương Sơn, vạt hẳn một nửa quả đồi. Lần thứ 2 do Ôn Thao, tiết độ sứ tại Diệu Châu thời Ngũ Đại Thập Quốc, kẻ trước đó đã đào trộm 17 ngôi hoàng lăng nhà Đường. Lần thứ 3 do quân Quốc Dân đảng của Tôn Liên Trọng thời Trung Hoa Dân quốc, đã dùng cả thuốc nổ để phá. Nhưng cả 3 lần đều không thành, và Càn Lăng vẫn nguyên vẹn cho tới ngày nay, trở thành di tích khảo cổ và tham quan quý báu. Về điểm này, Võ hậu và chồng đã may mắn hơn những vị hoàng đế nổi tiếng khác, khi mà Mậu Lăng của Hán Vũ Đế, Chiêu Lăng của Đường Thái Tông... đã bị phá sạch trong thời chiến loạn.

    [​IMG]

    Nhận định của đời sau

    Mặc dù chỉ tồn tại một thời gian ngắn, theo một số nhà sử học, nhà Võ Chu đã có được một hệ thống bình đẳng giới tốt hơn so với nhà Đường giai đoạn tiếp sau nó.
    Nhiều người đời sau coi Võ hậu là điển hình của sự độc ác, khi mà vì quyền lực, Võ hậu sẵn sàng hạ thủ người thân, thậm chí ngay cả với con ruột mình. Nhìn vào các sự kiện trong cuộc đời bà theo ám chỉ trong văn chương có thể mang lại nhiều ý nghĩa: một phụ nữ đã vượt qua những giới hạn của mình một cách không thích hợp, thái độ đạo đức giả khi thuyết giáo về lòng trắc ẩn, trong khi cùng lúc ấy lại tiến hành mô hình tham nhũng và hành xử một cách xấu xa, tàn nhẫn ngay cả với người thân và cai trị bằng cách điều khiển từ phía sau hậu trường.
    Tuy nhiên, trong triều cũng có nhiều người ủng hộ bà, vì phục bà minh sát, quyết đoán đúng, có tài trị nước. Trong số đó có cả những đại thần hiền năng, được trọng vọng như Lâu Sử Đức, Địch Nhân Kiệt, Tống Cảnh; và bà biết tin dùng những người đó, nên việc chính không rối loạn, dân chúng vẫn yên ổn làm ăn, coi những vụ lộn xộn ở triều chỉ là việc riêng của họ Lí. Khi đọc bài Hịch dẹp Võ Chiếu, trong đó Lạc Tân Vương mạt sát bà thậm tệ, bà đã không giận, còn khen Lạc là có tài và trách viên tể tướng đã không biết thu phục. Về sau, bà bị truất ngôi nhưng không bị giết mà chỉ bị giam trong cung rồi chết vì già yếu, như vậy đủ biết triều thần không quá oán hận bà.

    Nhà Chu (690 - 705)

    Võ Chiếu(武曌) 690-705
    Thiên Thụ (天授): 16, tháng 11, 690 - 21 tháng 4, 692 (18 tháng)
    Như Ý (如意): 22 tháng 4- 22 tháng 10, 692 (6 tháng)
    Trường Thọ (長壽): 23 tháng 10, 692 - 8 tháng 6, 694 (19 ½ tháng)
    Duyên Tái (延載): 9 tháng 6, 694 - 21 tháng 1, 695 (7 ½ tháng)
    Chứng Thánh (證聖): 22 tháng 1 - 21 tháng 10, 695 (9 tháng)
    Thiên Sách Vạn Tuế (天冊萬歲): 22 tháng 10, 695 - 19 tháng 1, 696 (3 tháng)
    Vạn Tuế Đăng Phong (萬歲登封): 20 tháng 1 - 21 tháng 4, 696 (3 tháng)
    Vạn Tuế Thông Thiên (萬歲通天): 22 tháng 4, 696 - 28 tháng 9, 697 (17 tháng)
    Thần Công (神功): 29 tháng 9 - 19 tháng 12, 697 (2 ½ tháng)
    Thánh Lịch (聖曆): 20 tháng 12, 697 - 26 tháng 5, 700 (29 tháng)
    Cửu Thị (久視): 27 tháng 5, 700 - 14 tháng 2, 701 (8 ½ tháng)
    Đại Túc (大足): 15 tháng 2 - 25 tháng 11, 701 (9½ tháng)
    Trường An (長安): 26 tháng 11, 701 - 29 tháng 1, 705 (38 tháng)
    Thần Long (神龍): 30 tháng 1 - 3 tháng 3, 705 (Nhà Chu bị bãi bỏ vào ngày 3 tháng 3 năm 705 và nhà Đường được tái lập ngay ngày hôm đó, nhưng giai đoạn Thần Long kéo dài tới tận năm 707)

    Các tôn hiệu

    Võ Tắc Thiên rất thích các tôn hiệu mĩ miều, do đó đã nhiều lần thay đổi, thêm bớt chữ vào tôn hiệu, bao gồm:
    Thánh Thần hoàng đế (圣神皇帝)
    Tắc Thiên Đại Thánh hoàng đế (则天大圣皇帝)
    Thánh Mẫu Thần Hoàng (圣母神皇)
    Kim Luân Thánh Thần hoàng đế (金轮圣神皇帝)
    Việt Cổ Kim Luân Thánh Thần hoàng đế (越古金轮圣神皇帝)
    Từ Thị Việt Cổ Kim Luân Thánh Thần hoàng đế (慈氏越古金轮圣神皇帝)
    Thiên Sách Kim Luân Thánh Thần hoàng đế (天册金轮圣神皇帝)

    Các tôn hiệu của đời sau tôn phong
    Thiên hậu, Đại Thánh Thiên hậu (năm 710 đời Đường Huyền Tông)
    Thiên hậu Thánh đế, Thánh Hậu (năm 712 đời Đường Huyền Tông)
    Tắc Thiên hoàng hậu (716)
    Tắc Thiên Thuận Thánh hoàng hậu (749)


    Con

    Công chúa An Định: đứa trẻ chết yểu do bị ngạt thở vì thiếu oxy.
    Lý Hoằng (652-675): làm Thái tử , được cha là Đường Cao Tông phong là Hiếu Kính hoàng đế, miếu hiệu Đường Nghĩa Tông
    Lý Hiền: Từng làm Thái tử nhưng bị Võ hậu phế làm Lộ Vương, rồi Phong Ung Vương. Bị Võ hậu bức tử năm 684.
    Lý Hiển: Đường Trung Tông, còn có tên là Lý Triết
    Lý Đán: Đường Duệ Tông, còn có tên là Lý Húc Luân, Lý Luân
    Công chúa Thái Bình

    Ghi chú

    Ghi chú chung: ngày tháng ở đây được lấy theo lịch Julius, không theo lịch Gregory đón trước.
    ^ Năm được suy ra từ tuổi khi chết được ghi trong Tân Đường thư (新唐書), biên soạn vào năm 1045-1060, là năm được các nhà sử học hiện đại lựa chọn. Năm sinh được tính từ Cựu Đường thư (舊唐書), soạn vào năm 941-945, là 623. Năm sinh được tính ra từ Tư trị thông giám được soạn vào năm 1065-1084, là 624. Được Đường Thái Tông đặt tên vào cuối những năm 630 sau khi bà đã vào hoàng cung (xem trong bài).
    ^ Đã phát minh ra ký tự Trung Quốc này vào tháng 12, 689 và lấy đó làm tên. Trở thành tên húy của bà khi bà lên ngôi vào năm sau. Một số nguồn xác nhận rằng từ này được viết trên thực tế Chiếu 瞾 . Một số nguồn cũng cho rằng tên gốc bà được đặt là Chiếu (照) , và rằng năm 689 bà chỉ đổi những phần cấu thành tên bà, nhưng nhưng điều này không được xác nhận trong Cựu Đường thư và trong Tân Đường thư, cả hai đều ghi tên gốc của bà, nếu bà có.
    ^ Bà đã nắm một phần quyền lực vào năm 660, và nắm hoàn toàn quyền lực từ tháng 1, 665 (xem bài bên trong). Nhà Chu được tuyên bố thành lập vào 16 tháng 10, 690, và bà tự tuyên bố mình làm Hoàng đế vào 19 tháng 10, giáng con bà Đường Duệ Tông làm người thừa tự.
    ^ Mất quyền lực sau cuộc đảo chính trong hoàng cung 10 tháng 2, 705. Sau đó vào 22 tháng 2 bị bắt buộc phải trao lại chức vị cho con trai lớn, được lập làm Đường Trung Tông vào 23 tháng 2
    ^ Nhà Chu bị bãi bỏ trước khi bà chết, và bà bị giáng xuống cấp hoàng hậu vợ vua khi chết, vì thế bà không có miếu hiệu. Ở Trung Quốc, hoàng hậu vợ vua, không giống như các hoàng đế cai trị, không được trao miếu hiệu.
    ^ Tắc Thiên là người đầu tiên được trao huy hiệu (徽號) vào tháng 2, 705 bởi người con trai được tái lập làm vua là Trung Tông. Huy hiệu đã được sử dụng làm thụy hiệu của bà tên khi bà chết mười tháng sau đó.
    ^ Tên thụy cuối cùng của bà được đặt vào tháng 7, 749.​


    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 14/10/13
    Hề Kiệt thích bài này.
  2. Hề Kiệt

    Hề Kiệt Thần Tài



    Bí ẩn thuật biến kim loại thành vàng thời xa xưa



    Cách thức Nicholas Flamel sử dụng "hòn đá triết gia" chuyển đổi thành công chì và thủy ngân sang vàng... luôn là bí ẩn với các nhà khoa học.


    Trong các tác phẩm giả tưởng của loài người, pháp sư hay phù thủy là người có thể chế tạo ra "thuốc thần" giúp hàn gắn vết thương, cứu giúp người hay để trở thành bất tử... Trong quá khứ, có nhiều người luôn cố gắng làm được những điều kỳ diệu ấy.
    Dưới đây là câu chuyện về giả kim thuật - phương pháp nghiên cứu biến kim loại thành vàng thời xa xưa cùng bí ẩn về Nicholas Flamel - nhân vật huyền thoại được cho rằng có khả năng lĩnh hội giả kim thuật thành công nhất.
    Quyển sách "giả kim thuật" quyền năng

    Nicholas Flamel (1330-1418) sinh ra trong một gia đình nghèo ở Pháp. Khi trưởng thành, để có tiền mưu sinh ông phải làm việc trong tiệm sách cũ ở Paris.
    Đêm nọ, Flamel bất chợt có giấc mơ kỳ lạ về một thiên thần cầm trên tay cuốn sách có bìa ngoài bằng gỗ cây được trang trí bằng các ký tự lạ mắt.
    Vài ngày sau, Flamel vô tình được một thương nhân kỳ lạ tặng cho cuốn sách y hệt trong giấc mơ của ông, viết bằng chữ Do Thái và chữ Hy Lạp, dòng đầu tiên có nghĩa là “Cuốn sách của Abraham” (Abraham là một nhân vật nổi tiếng trong Kinh Thánh, ông được coi là tổ tiên của dân Do Thái. Ông có thể nói chuyện với Chúa và được ngài chúc phúc, ban cho phép màu).
    [​IMG]
    Nicholas Flamel xưa kia vô cùng nghèo đói

    [​IMG]

    ...nhưng ông đã trở nên giàu có nhờ vào tài giả kim thuật của mình

    Tuy nhiên, Flamel không thể hiểu được cuốn sách này đang nói tới vấn đề gì nên đã để nó qua một bên. Mãi tới khi ông kết bạn với một nhà giả kim thuật (người nghiên cứu các phương pháp biến đổi kim loại thành vàng thời bấy giờ) thì mọi chuyện mới được sáng tỏ.
    Nhà giả kim thuật sau khi nghe câu chuyện và đọc cuốn sách liền giải thích: “Tài liệu này liên quan tới việc chuyển đổi vật chất, năng lượng, các phép thuật cổ đại của nhân loại. Tôi nghĩ rằng, nó nằm ngoài sự hiểu biết của chúng ta”.
    Quá hứng thú, Nicholas Flamel hạ quyết tâm tìm hiểu bằng được những bí ẩn trong “Cuốn sách của Abraham”. Năm 1368, ông quyết định cùng vợ rời quê hương, đi bôn ba khắp nơi để tìm những nhà thuật kim giỏi giúp ông giải mã bí ẩn này. Flamel đã đến một trường ĐH tại Andalusia để nhờ những nhà chuyên môn giúp dịch nghĩa cuốn sách.
    Đến Tây Ban Nha, ông kết thân với các nhà giả thuật kim nơi đây. Họ đã dạy cho ông thuật giả kim, từ đó Flamel dần hiểu rõ những nghệ thuật ẩn chứa trong cuốn sách.

    [​IMG]

    Cuốn sách Abraham chính là chìa khóa giúp cho Flamel hiểu được mọi bí ẩn trong thuật giả kim

    Nhiều năm sau, hai vợ chồng quay trở Paris, tất cả bạn bè cùng người thân đã rất ngạc nhiên khi thấy diện mạo của Nicholas Flamel cùng vợ không hề thay đổi, thậm chí còn có phần trẻ trung, đầy sức sống.
    Nhưng đây chưa phải là điều khó hiểu nhất, Nicholas giàu lên một cách bất ngờ. Ông mang tiền đi xây dựng bệnh viện, nhà thờ, giúp đỡ những người nghèo khổ. Không chỉ vậy, mặt trước của nhà thờ Saint Genevieve ở Paris được Flamel tài trợ tiền để xây mới, ông còn cung cấp miễn phí các loại sách, mở các buổi thuyết giảng, các phòng sám hối trong trại giam.
    Hòn đá triết gia và sự bất tử…

    Nicholas Flamel đã chia sẻ hiểu biết của mình về các tài liệu thuật giả kim. Ông cho rằng, một vật chất đều
    được tạo ra bởi bốn yếu tố: lửa, không khí, đất, nước.

    [​IMG]

    Ông tạo ra "hòn đá triết gia", một vật ma thuật có thể chuyển chì thành vàng

    Mỗi chất là kết quả của sự phối hợp 4 nhân tố theo tỷ lệ khác nhau, muốn tạo ra chất mới ta chỉ cần thay đổi tỉ lệ các nhân tố trong chất cũ. Một công việc nghe thì dễ nhưng để thực hiện cần phải có một vật ma thuật mang tên “hòn đá triết gia”. Con người hoàn toàn có thể biến thủy ngân thành vàng nếu sở hữu hòn đá thần kỳ này.
    Vậy "hòn đá triết gia" là gì? Đó chính là một vật huyền thoại xuất hiện trong rất nhiều văn bản cổ đại ở châu Âu và được nhắc tới trong các câu chuyện thần bí, huyền diệu.
    Người sở hữu "hòn đá triết gia" sẽ tạo ra được mọi vật chất, chữa lành tất cả bệnh tật, thắp sáng nơi tăm tối, hồi sinh người chết và giữ chìa khóa của sự bất tử. Các tài liệu của Flamel đã miêu tả cụ thể về hòn đá triết gia, nó có 2 màu là trắng, đỏ. Màu trắng dùng để tạo ra bạc, chữa bệnh, màu đỏ dùng để tạo ra vàng ròng và làm bất tử mọi thứ.

    [​IMG]


    Đá có thể ở dạng rắn nhưng khi cần sẽ chuyển đổi qua trạng thái lỏng và hơi. Khi nghiền nhỏ thành bột có thể hòa tan trong nước tạo ra một loại chất lỏng kỳ lạ. Đổ chất lòng này vào bất cứ kim loại nào sẽ tạo ra vàng, bạc, ngoài ra, nó còn là một thứ "nước thánh" chữa bách bệnh.
    Nhưng thật đáng tiếc, Nicholas Flamel chưa bao giờ tiết lộ cách tạo ra "hòn đá triết gia". Bởi ông cho rằng, một vật quyền năng như vậy nếu rơi vào tay kẻ xấu sẽ là một thảm họa.
    Theo ông, "hòn đá triết gia" là quà tặng của Thiên Chúa, nên chỉ được sử dụng vào những mục đích cao cả, cứu nhân độ thế mà thôi. Ngoài ra, muốn chế tạo ra hòn đá quyền năng này cần phải có đức tin to lớn cùng tấm lòng cao thượng.
    Nhiều người cho rằng, Nicholas Flamel chỉ là kẻ bịp bợm không hơn không kém. Số khác lại vô cùng tin tưởng những kiến thức của ông, không ít người mạnh miệng tuyên bố đã thấy Flamel dùng "hòn đá triết gia" cứu người, tạo ra vàng từ chì, thủy ngân.

    [​IMG]

    Nhiều người tin, Flamel dùng "hòn đá triết gia" cứu người, tạo ra vàng từ chì, thủy ngân. (Ảnh minh họa)

    Câu chuyện này truyền tới tai vua Charles VI, người đã ra lệnh Cramoisi - thành viên của Hội đồng nhà nước đi điều tra vấn đề này. Cramoisi quyết định tới gặp Flamel để ép nhà giả kim đưa ra bí kíp làm đá ma thuật. Nhưng sau cuộc gặp gỡ, vị công tước lại trở nên sùng bái, thần tượng Flamel đến lạ lùng. Cramoisi trở về, hết mực khuyên vua Charles VI không nên sử dụng vật thần bí trên và nên để cho Flamel được sống yên ổn.
    Tranh cãi tưởng chừng đã chấm dứt khi Flamel và vợ chết vào năm 1418 nhưng từ đây, huyền thoại về ông mới bắt đầu. Cả hai được chôn cất ở nghĩa trang của nhà thờ Saint Jacques. Lúc đó rất nhiều người tò mò đã đột nhập vào nhà của Flamel để tìm kiếm vàng, hòn đá triết gia, hay quyển sách của Abraham... nhưng tất cả đều thất bại.


    Nhiều năm sau, một nhóm người đã lẻn vào hầm mộ của Nicholas Flamel và vợ để tìm kiếm vàng, của cải. Thế nhưng, trong ngôi mộ đó, chẳng những không có vàng mà họ cũng không tìm thấy thi thể của Nicholas cùng vợ.
    Tin đồn lan truyền rằng, Nicholas Flamel không thực sự chết và vẫn còn sống bất tử mãi cho đến ngày nay. Rất nhiều người dân nói đã nhìn thấy ông và vợ lang thang khắp Paris. Thỉnh thoảng, nhiều người ở đây lại thấy một người mang trang phục kỳ lạ, rao bán những quyển sách hay bản chép tay mang tên Nicholas Flamel.
    [​IMG]

    Dubois một hậu duệ của Nicholas Flamel đã trình diễn trước mắt vua Louis XII pháp thuật biến chì thành vàng

    Một câu chuyện truyền miệng vào thế kỷ XVII kể rằng, một người tên Dubois đã dùng một chất bột màu đỏ để biến quả chì thành vàng trước mặt vua Louis XII. Thắc mắc vì điều kì diệu ấy, Đức Hồng Y Richelieu yêu cầu Dubois giải thích về màn trình diện.
    Dubois lúc này thừa nhận trước nhà vua và Đức Hồng Y rằng, anh là hậu duệ của Nicholas Flamel. Và chất bột này chính là món đồ gia bảo được tạo ra từ Nicholas Flamel.
    Dubois còn tặng một bản chép tay từ “Cuốn sách của Abraham” cho Đức Hồng Y Richelieu. Tuy nhiên, không có tài liệu cho thấy, Richelieu giải nghĩa được bản chép tay kia. Nhưng trong triều đại của vua Louis XII, nước Pháp trở nên vô cùng hùng mạnh, tổ chức nhiều cuộc chiến tranh xâm lược Ý.

    [​IMG]

    Trên bia mộ của ông chứa nhiều ký tự đặc biệt

    Cho tới nay, cuộc đời với nhiều điều bí ẩn đã khiến ông trở thành huyền thoại của thế giới. Tên ông được nhắc đến trong nhiều cuốn sách và truyện như "Harry Potter và hòn đá phù thủy" của J.K Rowling, hay là nhân vật chính xuyên suốt loạt truyện của Micheal Scott - "Bí mật của Nicholas Flamel bất tử"...

     
    VÕ TẮC THIÊN thích bài này.
  3. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    Thâm Cung Bí Sử...

    [​IMG]

    Những điều kỳ bí về phong thủy giúp Võ Tắc Thiên lên ngôi vua

    Lăng mộ của bà hàng nghìn năm sau cũng vẫn là những dấu hỏi lớn đối với hậu thế, không chỉ vì nó là lăng mộ duy nhất của các hoàng đế nhà Đường chưa bị khai quật, mà ngay cả những gì lộ thiên hiển hiện trước mắt người đời cũng chứa đầy bí mật.

    Trong lịch sử gần 3.000 năm của lịch sử phong kiến Trung Quốc, Võ Tắc Thiên là một người phụ nữ cực kỳ đặc biệt. Trở thành Nữ hoàng đầu tiên và duy nhất được sử sách công nhận, những gì Võ Tắc Thiên đã làm thực sự là một đòn đau giáng vào cái thể chế phong kiến với tư tưởng trọng nam khinh nữ cố hữu ở xứ sở hàng tỷ dân. Tuy nhiên, sự ảnh hưởng của Võ Tắc Thiên đối với Trung Quốc không chỉ là khi bà còn sống.

    [​IMG]

    Nhiều người tin rằng, ngay cả khi đã chết, Võ Tắc Thiên vẫn có những ảnh hưởng rất lớn tới vận mệnh quốc gia. Chẳng nói đâu xa, nhiều người tin rằng ngay Càn Lăng – nơi Võ Tắc Thiên lựa chọn làm nơi chôn cất của mình – cũng đã hàm chứa không ít những bí mật… Chính nhờ ngôi mộ xây ở nơi này của các Vua đời Đường, mà Võ Mị Nương có thể lên ngôi hoàng đế, và vì lẽ đó bà cũng yêu cầu hợp tác cùng chồng.

    Lăng mộ của bà hàng nghìn năm sau cũng vẫn là những dấu hỏi lớn đối với hậu thế không chỉ vì nó là lăng mộ duy nhất của các hoàng đế nhà Đường chưa bị khai quật mà ngay cả những gì lộ thiên hiển hiện trước mắt người đời cũng chứa đầy bí mật.

    1. Tháng 2 năm 705, Võ hậu ốm nặng không còn lo việc triều chính được nữa. Nhân cơ hội đó, tể tướng Trương Giản Tri dẫn đầu các quan văn võ trong triều, thực hiện cuộc chính biến, xông vào hậu cung, bắt giết hai anh em Trương Xương Tông – những kẻ đang được Võ hậu vô cùng sủng ái – rồi buộc Võ hậu phải hạ chiếu nhường ngôi lại cho thái tử Lý Hiển.

    Lý Hiển lên ngôi một lần nữa, sử gọi là Đường Trung Tông, Võ hậu lui xuống làm thái thượng hoàng rồi qua đời vào tháng 11 năm đó.

    [​IMG]

    Khi lâm chung, Võ hậu yêu cầu Lý Hiển dùng thụy hiệu cho bà là hoàng hậu chứ không phải hoàng đế, do vậy bà không có miếu hiệu như những vị hoàng đế khác. Võ hậu cũng yêu cầu chôn mình ở Càn Lăng cùng với chồng mình là Đường Cao Tông Lý Trị, đồng thời dựng trên mộ bà một tấm bia trống (gọi là Vô tự bia) với ý rằng, công tội của bà sẽ do đời sau phán xét.

    Cho tới nay, người ta vẫn chưa thể lý giải vì sao một người phụ nữ đầy tham vọng như Võ Tắc Thiên – người đã dám phá bỏ cả một vương triều lừng lẫy, tự lập nên vương triều của dòng họ mình – đến phút cuối cùng lại quay về thân phận một người vợ, yêu cầu hợp táng cùng chồng là Cao Tông.

    Tuy nhiên, các nhà phong thủy thì tin rằng, một trong những nguyên nhân khiến Võ Tắc Thiên lựa chọn Càn Lăng làm nơi chôn cất của mình chính là vì địa thế phong thủy cực kỳ đắc địa của khu lăng mộ này.

    [​IMG]

    Càn Lăng được xây dựng trên đỉnh núi Lương Sơn, nằm cách huyện thành Thiên Càn 6km về phía Bắc. Nơi đây cách Tây An – kinh đô thời Đường – khoảng 160 dặm, tạo thành thế hô ứng với các dãy núi Cửu Tông, Kim Túc, Ta Nga, Nghiêu Sơn… Khác với vị trí Chiêu Lăng do chính Lý Thế Dân – ông vua nổi tiếng triều Đường – tự lựa chọn, người ta nói rằng, vị trí của Càn Lăng được lựa chọn một cách cực kỳ chuyên nghiệp.

    Người lựa chọn vị trí xây dựng Càn Lăng chính là thái sử lệnh Lý Thuần Phong – vị quan chịu trách nhiệm về âm dương và thiên văn của triều đại nhà Đường.

    Thời nhà Đường, nhân tài rất nhiều, trong xã hội hay chốn cung đình đều không thiếu vắng những người tài năng. Lý Thuần Phong là một trong những nhân tài loại đó. Sử chép, họ Lý là một trong những nhà thiên văn và số học cổ đại có tiếng của Trung Quốc. Ông ta cũng là người để lại không ít những tác phẩm mà ngày nay giới nghiên cứu phong thủy và thiên văn cổ đại Trung Quốc coi là sách giáo khoa gối đầu giường.

    Cùng thời với Lý Thuần Phong lúc bấy giờ còn có một người khác tài danh không kém, gọi là Viên Thiên Canh. Giống như họ Lý, họ Viên là một tay cao thủ về việc âm dương bói toán.

    Viên chính là người đã giúp Lý Thế Dân lựa chọn vị trí xây dựng Chiêu Lăng. Người đương thời tin rằng Viên là một “thần nhân”, bởi lẽ gần như không có việc gì Viên dự đoán mà xảy ra sai lệch. Nói theo lối hiện đại, vào thời bấy giờ, Lý Thuần Phong và Viên Thiên Canh được coi là những đại trí thức, những nhân vật quyền uy bậc nhất về học thuật trong triều Đường.

    [​IMG]

    Lý Trị vốn là con trai thứ 9 của Lý Thế Dân, do Hoàng hậu Trưởng Tôn sinh ra. Năm 649, khi Lý Thừa Càn bị phế, Lý Trị lên ngôi, trở thành Đường Cao Tông Hoàng đế. Sau khi lên ngôi không lâu, theo thông lệ cũ của nhà Đường, Lý Trị phái Lý Thuần Phong và Viên Thiên Canh thay mình đi tìm một nơi đất tốt để xây dựng mộ phần.

    Theo những gì sử sách còn ghi lại thì họ Viên và họ Lý đã đi tới không ít nơi song vẫn chưa tìm được vị trí ưng ý. Mãi tới một hôm, sau khi Viên Thiên Canh tới Quan Trung, quan sát thiên tượng vào giờ Tý, mới phát hiện trên dãy núi xuất hiện một luồng khí màu tím xông thẳng lên sao Bắc Đẩu.

    Khí màu tím xuất hiện trong quan niệm phong thủy chính là điềm lành. Lần theo luồng khí màu tím này, Viên Thiên Canh đã tìm được vị trí xây dựng Càn Lăng ngày nay. Lúc bấy giờ, để đánh dấu, Viên Thiên Canh đã chôn xuống dưới đất một đồng tiền bằng đồng.

    Một điều trùng hợp là sau đó, Lý Thuần Phong cũng tìm tới nơi đây. Tuy nhiên, khác với Viên Thiên Canh, họ Lý lựa chọn Lương Sơn do những phân tích kỹ càng về địa thế phong thủy của ngọn núi này. Sau khi nghiên cứu địa thế ngọn Lương Sơn, Lý Thuần Phong phát hiện ra rằng, hai đỉnh phía Đông và Tây của Lương Sơn nằm ở thế đối diện nhau, vì vậy nếu nhìn từ xa thì ngọn Lương Sơn trông giống như cặp vú của người phụ nữ.

    [​IMG]

    Nếu nhìn rộng hơn nữa thì toàn bộ khu vực Lương Sơn giống như một người phụ nữ quý tộc đang say giấc nồng. Sau khi dùng các mảnh đá sắp xếp thành sơ đồ bát quái để tính toán, Lý Thuần Phong cũng xác định vị trí đặt lăng mộ ngay đúng chỗ mà Viên Thiên Canh đã lựa chọn.

    Sau khi nhận được tin báo của họ Lý và họ Viên, Lý Trị lập tức cử người cậu của mình là Trưởng Tôn Vô Kỵ tới xem xét một lần nữa rồi mới đưa ra quyết định. Sử chép, khi tới nơi, Trưởng Tôn Vô Kỵ không khỏi kinh ngạc khi đầu của cây cọc sắt mà Lý Thuần Phong đóng xuống đất để đánh dấu chọc đúng vào ô vuông bên trong có đồng tiền mà Viên Thiên Canh đã chôn.

    2. Do Lương Sơn – nơi xây dựng Càn Lăng – có địa thế rất giống với bộ ngực của người phụ nữ nên người dân địa phương nơi đây còn gọi núi Lương Sơn là Nãi Đầu Sơn. Ngọn núi này nhìn gần thì rất kỳ vĩ nhưng nhìn xa lại rất thấp. Viên Thiên Canh cho rằng, nơi đây âm khí nặng hơn, vì vậy nếu như không tính toán cẩn thận thì long mạch nhà họ Lý sẽ bị một người phụ nữ làm cho tổn hại.

    Lý do mà Viên Thiên Canh đưa ra dường như rất hợp lý. Ngọn Lương Sơn nằm ở phía Tây của núi Cửu Tông, trong khi đó, long mạch của nhà Đường thì nằm ở phía Đông Cửu Tông. Vì vậy, Viên cho rằng, Chiêu Lăng – nơi chôn cất Lý Thế Dân – chính là phần đầu của long mạch triều Đường. Theo quan niệm truyền thống về phong thủy thì vị trí xây dựng lăng mộ cho Lý Trị phải nằm dưới phần đầu rồng này.

    [​IMG]

    Như vậy, vị trí mộ lý tưởng nhất phải thuộc các dãy núi Kim Túc, Ta Nga, Nghiêu Sơn… Tuy nhiên, nay lại có một người phụ nữ ngồi ở trên đầu của những người đàn ông dòng họ Lý.

    [​IMG]

    Xét về địa thế thì cả hai mặt Lương Sơn đều có nước vây quanh, là nơi tàng phong tụ khí, đích thực là một vị trí đắc địa về phong thủy. Các nhà phong thủy đương thời đều thừa nhận điều này. Người ta nói rằng, dãy Lương Sơn vốn là phần dư âm của long mạch từ thời Chu, vì vậy những người dân bình thường chọn đất này làm nơi mai táng thì có thể đảm bảo ba đời giàu sang, phú quý.

    Tuy nhiên, đối với triều đại nhà Đường, ba đời e là quá ngắn ngủi. Hơn nữa, đại thế phong thủy của Lương Sơn lại không hô ứng với phong thủy của Chiêu Lăng vốn đã được Lý Thế Dân lựa chọn. Sự không hô ứng này khiến vương khí bị đứt đoạn, e là chỉ sau ba đời sẽ bị cản trở.

    Trưởng Tôn Vô Kỵ và Lý Thuần Phong đều nói đây là mảnh đất tốt, ngàn năm có một, trong khi đó Viên Thiên Canh thì lại kiên quyết khẳng định rằng nơi này không thích hợp. Đứng trước hai ý kiến hoàn toàn trái ngược, Lý Trị lúc bấy giờ cũng không biết quyết định ra sao. Khi đó, Võ Tắc Thiên mới là Chiêu nghi, nghe được chuyện này mừng lắm. Viên Thiên Canh từng dự đoán rằng, triều đại nhà Đường sẽ bị một người phụ nữ họ Võ xâm phạm.

    [​IMG]

    Lý Thế Dân cũng vì lý do này mà giết không ít người họ Võ. Hơn nữa, khi trước, họ Viên khi xem tướng mạo của Võ Tắc Thiên đã nói rằng: “Nếu như không phải là nữ giới thì nhất định sẽ là chủ thiên hạ”. Như vậy, địa thế phong thủy của Lương Sơn chẳng phải là ứng với những gì Viên Thiên Canh đã dự đoán hay sao? Nghĩ vậy, Võ Tắc Thiên đã tìm mọi cách khuyên Lý Trị không nên do dự, nghe theo lời của cậu là Trưởng Tôn Vô Kỵ.

    Lý Trị vốn là người nhu nhược nên chẳng mấy chốc đã bị Võ Tắc Thiên thuyết phục, việc lựa chọn vị trí xây dựng Càn Lăng được quyết định. Người ta nói rằng, Viên Thiên Canh sau khi biết chuyện đã thở dài mà than rằng: “Người thay nhà Đường không ai khác chính là Võ Chiêu nghi”. Lời nói của Viên sau này quả nhiên ứng nghiệm.

    Mặc dù không nghe theo lời của Viên Thiên Canh, tuy nhiên những ý kiến của một bậc đại sư như Viên cũng khiến Trưởng Tôn Vô Kỵ và Lý Trị cảm thấy lo lắng. Vì vậy, sau khi lăng mộ được xây xong, Lý Trị muốn tìm một cái tên thật cẩn thận để lấy lại cân bằng với những khuyết điểm trong địa thế phong thủy của lăng mộ.

    [​IMG]

    Lúc bấy giờ, có vị đại thần kiến nghị đặt tên lăng là “Thừa Lăng”, lấy ý kế thừa long mạch của Chiêu Lăng. Tuy nhiên, Trưởng Tôn Vô Kỵ lại căn cứ theo vị trí của Lương Sơn là nằm về phía Tây Bắc, theo Dịch lý thì nó thuộc cung Càn, vì vậy kiến nghị đặt tên là Càn Lăng.

    Viên Thiên Canh chẳng nói là Lương Sơn âm khí quá nặng hay sao? Như vậy, đặt tên là Càn Lăng càng hợp lý vì Càn chính là thuộc dương, ở trên, Khôn ở dưới, thuộc âm, cả hai kết hợp lại là “Âm dương tương hợp định càn khôn”. Lý Trị nghe Trưởng Tôn Vô Kỵ giải thích vô cùng xuôi tai, vì vậy quyết định đặt tên lăng là Càn Lăng.

    Tuy nhiên, việc đặt một cái tên đầy dương khí cho lăng mộ cũng không giúp Lý Trị và triều đại nhà Đường thoát khỏi lời nguyền. Đúng như dự đoán, sau khi Lý Trị qua đời, Võ Tắc Thiên bắt đầu từng bước thâu tóm quyền lực trong triều đình.

    Tới tháng 9 năm 690, Võ Tắc Thiên chính thức lên ngôi hoàng đế, trở thành Nữ hoàng duy nhất trong lịch sử chế độ phong kiến Trung Quốc. Các nhà phong thủy cho rằng, chính địa thế phong thủy của Càn Lăng đã giúp Võ Tắc Thiên làm nên sự nghiệp lẫy lừng như vậy và chính vì thế nên đến cuối đời, Võ Tắc Thiên đã quyết định được chôn cất tại Càn Lăng chứ không phải vì muốn hợp táng với Đường Cao Tông Lý Trị.

    Có rất nhiều bí ấn xung quanh mộ của Võ Tắc Thiên, như những bức tượng không đầu; việc NASA nhìn thấy khu lăng mộ họ Võ từ vũ trụ; bia mộ không khắc chữ cùng với những bí ẩn về vật liệu xây dưng.

    Việc lăng mộ được nhìn thấy từ không gian là điều khiến cả thế giới kinh ngạc: ngày 26/7/1971, trên con tàu Apolo nhìn xuống trái đất, nhà du hành vũ trụ Mỹ – Ednin đã nhìn thấy Kim tự tháp châu Phi, Trường thành Trung Quốc và đột nhiên ông phát hiện tại Trung Quốc, ở 107.38 độ kinh đông và 34 độ vĩ bắc, có 9 đốm đen nhỏ dàn hàng ngang theo hình chữ nhất (-) đốm đen cuối cùng ở phía tây là rõ nhất, đây chính là Càn Lăng.

    [​IMG]

    Bọn trộm mộ thường nhòm ngó đào bới của cải của những lăng mộ; những triều đại mới nổi lên, muốn trả thù triệt “long mạch” của triều đại cũ; các nhà khảo cổ khai quật để nghiên cứu… Thế nhưng lăng mộ của nữ hoàng đế Võ Tắc Thiên thì người ta đào không nổi.

    Khi qua đời, thế hệ sau của Võ Tắc Thiên có rất nhiều nữ nhi làm khuynh đảo các triều đại, mang trong mình ý muốn làm hoàng đế như Thái Bình công chúa con gái bà, Thượng Quan Uyển Nhi, và người đàn bà đã khép lại trang sử của chế độ phong kiến Trung Quốc là Từ Hy Thái Hậu. Nhiều người cho rằng khi được chôn tại Càn Lăng, vị hoàng hậu họ Võ này vẫn tiếp tục thao túng và điều hành đất nước theo cách nào đó.

    ___________________________________________Sưu Tầm
     
    Hề Kiệt thích bài này.
  4. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    Thâm Cung Bí Sử...

    Chuyện ngoại tình của các mỹ nhân thời xưa...

    [​IMG]


    Chuyện phụ nữ ngoại tình thì thời nào cũng có. Trong những bộ sử rất dày dặn và chi tiết như ở Trung Quốc, những chuyện vụng trộm lại càng không khó khăn gì để tìm thấy.

    Tuy nhiên, khi bỏ công lần giở lại những trang sử liệu đầy rẫy chuyện phong tình này, các sử gia lại phát hiện ra rằng, các phụ nữ Trung Quốc thời xưa, bất kể là tiểu thư khuê các, công chúa lá ngọc cành vàng hay thường dân đều tự mang theo gối tới chỗ hẹn hò với tình nhân của mình. Rồi cũng vào lúc trà dư tửu hậu, người ta bắt đầu đi tìm lời giải cho hành động lạ lùng này…

    Các sử gia cho rằng, nguyên nhân đầu tiên và cũng là quan trọng nhất khiến những người phụ nữ Trung Quốc cổ đại mang theo gối tới chỗ hẹn hò có lẽ là vì tính “thực dụng” của nó. Để tránh sự việc bị phát hiện và trong bối cảnh nhà nghỉ, khách sạn chưa được phát triển như ngày nay, những cuộc tình vụng trộm của phụ nữ cổ đại thường diễn ra tại những nơi hẻo lánh và thường là vào lúc nửa đêm thanh vắng. Trong tình huống ấy, một cô gái cẩn thận, chỉn chu ắt sẽ nghĩ tới việc mang theo một chiếc gối để đôi tình nhân có thể sử dụng lúc ân ái. Vì vậy, trong nhiều trường hợp, người ta gọi những chiếc gối này là “gối uyên ương”.

    Tên gọi “gối uyên ương” bắt nguồn từ câu chuyện tình giữa Thôi Oanh Oanh và Trương Quân Thụy trong vở tạp kịch “Tây sương ký” nổi tiếng của Vương Thực Phủ. Có lẽ đây là câu chuyện tình yêu mà hiếm người không biết. Chuyện kể rằng, Thôi Oanh Oanh là tiểu thư xinh đẹp, con gái của một vị tướng quốc. Khi cha chết, hai mẹ con nàng về quê, nhưng gặp loạn đành tạm lánh ở chùa Phổ Cứu, đất Bồ.

    [​IMG]

    Trương Quân Thụy, một thư sinh nghèo, cha mất sớm, vãn du sang đất Bồ chơi, khi ngoạn cảnh chùa đã gặp Oanh Oanh. Chàng đắm đuối trước sắc đẹp của nàng bèn tìm cách vào chùa xin trọ. Đêm đến, họ Trương ngâm thơ tỏ tình, Oanh Oanh họa lại. Khi Tôn phu nhân làm chay cho chồng thì Trương Quân Thụy cũng nhờ sư cụ của chùa thêm một phần lễ làm chay cho cha mình để có dịp gần Oanh Oanh.

    Lúc bấy giờ Tôn Phi Hổ, vốn là thủ lĩnh thảo khấu đã đem quân bao vây chùa, đòi lấy Oanh Oanh. Thôi phu nhân tuyên bố ai giải vây được chùa sẽ gả con gái cho. Trương Quân Thụy bèn viết thư nhờ bạn là tướng quân Đỗ Xác đem binh tiến đánh và bắt được Tôn Phi Hổ. Thôi phu nhân mở tiệc ăn mừng và tiệc có mời Trương Quân Thụy. Ai cũng tưởng là tiệc cưới, nhưng Thôi phu nhân lật hẹn, nói rằng mình đã hứa gả con cho cháu ngoại Trịnh Hằng, nên chỉ cho phép Oanh Oanh nhận Quân Thụy làm anh em. Cả Oanh Oanh và Trương Quân Thụy đều rất mực đau khổ.

    [*]Sau buổi tiệc, Quân Thụy ốm tương tư, Oanh Oanh sai Hồng nương sang thăm. Khi ra về, Trương Quân Thụy viết thư nhờ Hồng nương đưa cho Oanh Oanh nhưng Hồng nương không dám đưa mà bỏ vào hộp nữ trang. Oanh Oanh vô tình đọc được, rất mừng nhưng lại tự ái mắng Hồng, rồi viết thư trả lời Trương Quân Thụy, sai Hồng nương mang sang.

    Do viết khi Oanh Oanh đang giận dữ, Hồng nương tưởng đó là thư Oanh Oanh cự tuyệt Quân Thụy nên đã an ủi Quân Thụy hết lời. Sự an ủi đó lại càng khiến Quân Thụy tuyệt vọng. Chỉ đến khi giở thư ra, thấy đây bài thơ Oanh Oanh hẹn chàng ở mái phía Tây lúc trăng lên, họ Trương vui mừng liền hết bệnh.

    Đêm hôm đó như đã hẹn, Quân Thụy vượt tường đến mái Tây. Nhưng vì có Hồng nương theo bên cạnh nên Oanh Oanh thẹn thùng. Nàng trở mặt mắng chàng khiến chàng ngẩn người chẳng hiểu vì sao. Hồng nương cũng không rõ thực hay giả vờ, định tố cáo Quân Thụy với Thôi phu nhân nhưng bị Oanh Oanh ngăn lại. Về phòng, Quân Thụy lại trở bệnh nặng. Thôi phu nhân nghe tin sai Hồng nương đến thăm, Oanh Oanh cũng viết thư hẹn tối đến thăm. Từ đó Oanh Oanh và Trương Quân Thụy bí mật đi lại, quan hệ với nhau như vợ chồng.

    Chuyện cũng kể rằng, mỗi lần Thôi Oanh Oanh hẹn hò Trương Quân Thụy đều mang theo một chiếc gối gọi là “gối uyên ương”. Vậy rốt cuộc “gối uyên ương” là loại gối như thế nào? Các sử gia nói rằng, sở dĩ gọi là “gối uyên ương” có lẽ vì bên trên gối có thêu một cặp uyên ương hoặc đây là loại gối dài, dùng cho vợ chồng. Có một điều chắc chắn là gối uyên ương được các cặp tình nhân sử dụng trong những cuộc tình vụng trộm của mình.

    [​IMG]

    Thôi Oanh Oanh



    Nguyên nhân thứ hai khiến những phụ nữ cổ đại mang theo gối tới chỗ hẹn hò chính là để làm tặng phẩm cho người tình của mình. Những câu chuyện tặng gối được sử sách ghi lại rất nhiều, chẳng hạn như trường hợp cuộc tình giữa Tào Thực và Chân phi, vợ anh trai mình là Tào Phi thời Tam Quốc hay như chuyện ngoại tình của công chúa Cao Dương thời nhà Đường.

    Sử sách chép rằng, Chân phi vốn tên là Chân Mật, là một trang tuyệt sắc nổi tiếng thời Tam Quốc, tới mức thời bấy giờ lưu truyền câu ca rằng: “Đông Ngô hữu nhị Kiều, Bắc phương Chân Mật tiếu”. Vì nhan sắc nổi tiếng của mình, Chân Mật được Viên Thiệu, chúa tể Ký Châu cưới cho con trai thứ ba của mình là Viên Hy. Năm 204, Tào Tháo đánh Nghiệp Thành, thủ phủ Ký Châu của Viên Thiệu, Chân Mật khi đó mới 22 tuổi, lọt vào tay quân Tào.

    Sách “Tam quốc diễn nghĩa” chép rằng, sau khi thắng trận, Tào Phi dẫn quân xông thẳng vào nhà họ Viên bắt được Chân Mật đem về làm vợ. Nhiều sách khác lại kể rằng, vì nghe đồn về nhan sắc kiều diễm của Chân thị, chính Tào Tháo rất thèm khát nên khi đem quân triệt hạ họ Viên đã có ý định chiếm lấy nàng về mua vui cho mình.

    Vì thế, ông ta ra lệnh không ai được xâm phạm đến gia quyến nhà họ Viên. Thật không may là cậu con trai là Tào Phi nhanh chân hơn đã chiếm được người đẹp. Tào Tháo tuy tiếc đứt ruột vẫn phải cưới Chân Mật cho con trai mình.

    Tuy nhiên, không chỉ Tào Tháo mà em trai của Tào Phi là Tào Thực, một văn nhân có tiếng lúc bấy giờ cũng rất si mê nàng. Tuy nhiên, vì Chân Mật đã là Chân phi, sau đó, khi Tào Phi lên ngôi, nàng lại được phong làm hoàng hậu nên Tào Thực chỉ biết chôn giấu mối chân tình của mình trong lòng.

    Phía Chân Mật do bị Tào Phi bắt ép về làm vợ nên cũng không có tình cảm, lại thêm sau này Tào Phi sủng ái một phi tử khác gọi là Quách phi, ghẻ lạnh với mình vì vậy nàng cũng bắt đầu nảy sinh cảm tình với người em chồng tài hoa phong nhã của mình.

    Tuy nhiên, do những ràng buộc về lễ giáo, hai người chỉ dám để lộ tình cảm của mình qua ánh mắt.

    Sau này, do Quách phi dèm pha, Tào Phi đày Chân Mật ra Nghiệp Thành rồi ép phải chết tại đây vào năm 233. Tào Thực biết tin vô cùng thương tiếc, ngày đêm thương nhớ không thôi. Chuyện kể rằng, Tào Thực và Chân Mật sống yêu nhau mà không được ở bên nhau nên sau khi chết đã tìm cách đến bên nhau. Một lần, Tào Thực du ngoạn sông Lạc Thủy thì nằm mộng thấy nữ thần sông này. Nữ thần đó chính là Chân Mật sau khi chết hóa thân mà thành. Hai người sau khi ân ái, sáng hôm sau chia tay, Chân Mật đã tặng cho Tào Thực một chiếc gối có mùi hương của mình để giữ ở bên.

    Mặc dù đây là câu chuyện đậm chất huyền thoại, song việc tặng gối mang hương thơm cho tình nhân có lẽ là hành động rất thường thấy của các cô gái thời bấy giờ. Bởi lẽ, đây không phải là trường hợp duy nhất, những người phụ nữ mang gối tặng cho tình nhân được ghi chép trong sử sách. Sau mối tình bi kịch giữa Chân Mật và Tào Thực 500 năm, công chúa Cao Dương, cô công chúa táo tợn của triều đại nhà Đường cũng đã tặng cho tình nhân của mình một chiếc gối để lưu giữ làm tín vật. Có điều, chính chiếc gối tình yêu này đã đẩy cuộc tình vượt ngoài lễ giáo của cô vào bi kịch.

    Cao Dương công chúa là cô con gái rất được Đường Thái Tông yêu chiều, vì vậy đã gả cô cho con trai của tể tướng Phòng Huyền Linh là Phòng Di Ái. Tuy nhiên, với tính cách kiêu ngạo của mình, cuộc sống gia đình giữa Cao Dương và Phòng Di Ái không hề hạnh phúc.

    [​IMG]

    Cao Dương công chúa


    Sau này, Cao Dương gặp hòa thượng Biện Cơ, thấy Biện Cơ tuy xuất gia nhưng tướng mạo khôi ngô, tuấn tú lại kiên nghị đâm ra si mê. Biện Cơ cũng bị sự xinh đẹp và mối tình cuồng nhiệt của công chúa Cao Dương quyến rũ, không thể cưỡng lại được. Vì vậy, hai người bí mật qua lại với nhau bất chấp mọi điều tiếng cũng như sự ràng buộc của lễ giáo.

    Trong thời gian hai người bí mật qua lại, Cao Dương tặng cho Biện Cơ rất nhiều vật phẩm, trong đó quý giá nhất chính là chiếc gối ngọc mình thường dùng để Biện Cơ luôn có cảm giác hai người đang ở bên nhau. Tuy nhiên, mọi chuyện vỡ lỡ khi chiếc gối bị một tên trộm lấy cắp và sau đó bị quan phủ bắt lại. Chiếc gối ngọc quý giá chắc chắn phải thuộc về một người có thân phận vô cùng cao quý.

    Thế nhưng, tên trộm lại quả quyết rằng, chiếc gối quý giá kia y lấy được từ trai phòng của một vị hòa thượng. Lần theo nguồn gốc chiếc gối, quan phủ đã phát hiện ra mối quan hệ vụng trộm giữa Cao Dương và Biện Cơ. Sự việc nhanh chóng được báo lên hoàng đế. Kết quả Biện Cơ bị mang ra chém đầu giữa chợ để “thị chúng” còn 10 cung nữ biết chuyện ngoại tình của Cao Dương mà che giấu cũng bị xử chết.

    Câu chuyện ngoại tình của Cao Dương công chúa và hòa thượng Biện Cơ để lại cho những người đời sau một bài học vô cùng quý giá: không để lại chứng cớ khi ngoại tình. Tuy nhiên, vào thời bấy giờ, cho dù là dùng cho cuộc ân ái khi hẹn hò hay làm tặng phẩm cho tình nhân thì chiếc gối là vật không thể thiếu khi những người phụ nữ quyết định vượt rào đi theo tiếng gọi của tình yêu.

    ________________________________________________________Phong Nguyệt
     
    Chỉnh sửa cuối: 28/10/13
    Hề Kiệt thích bài này.
  5. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    Thâm Cung Bí Sử...

    Đoán giải tướng mạo của ba mỹ nhân quyền lực nhất TQ[​IMG]

    Thật kỳ lạ, cả ba người phụ nữ quyền lực bậc nhất TQ: Võ Tắc Thiên, Từ Hy thái hậu và Tống Khánh Linh đều có chung gương mặt lộ rõ nét phú quý.

    [​IMG]

    Khuôn mặt của mỹ nhân Trung Quốc thường có hai kiểu: Khuôn mặt hình bầu dục như trứng ngỗng và khuôn mặt trái xoan với phần cằm nhọn có độ rộng bằng 1/3 độ rộng của gương mặt.

    [​IMG]

    Những bậc tuyệt thế giai nhân thời cổ đại như Tây Thi, Đổng Tiểu Uyển thường được miêu tả là sở hữu gương mặt trái xoan thanh tú. Đẹp thì tuyệt đẹp, nhưng hầu hết các nàng lại hồng nhan bạc mệnh.

    [​IMG]

    Ngược lại, những phụ nữ sở hữu khuôn mặt thứ nhất sắc nét rõ ràng thường có mệnh phú quý và dễ trở thành bậc “quốc mẫu” trong thiên hạ. Hãy cùng luận giải tướng mặt của ba người phụ nữ quyền lực và tiếng tăm bậc nhất Trung Quốc: Võ Tắc Thiên, Từ Hy thái hậu và Tống Khánh Linh để hiểu rõ số mệnh họ.

    [​IMG]

    1 - Võ Tắc Thiên

    Tuy vào thời Võ Tắc Thiên chưa có ảnh để lưu giữ, nhưng hậu thế vẫn có thể mường tượng được gương mặt bà hoàng bởi bức tượng Phật trong hang Long Môn tại Lạc Dương được tạc theo đúng khuôn mặt Võ Tắc Thiên.

    [​IMG]

    Võ Tắc Thiên là người tôn sùng đạo Phật. Để tỏ lòng sùng bái, bà ta đề xướng dịch nhiều kinh Phật và ra sức cho tạc tượng, thậm chí còn tự thân tham gia vào những công việc này. Võ Mị Nương dành bớt số tiền son phấn của mình để tạc bức tượng Phật nổi tiếng ở Lạc Dương, cũng là để lưu lại chân dung mình cho đời sau.

    [​IMG]

    Những phụ nữ sở hữu khuôn mặt bầu dục kiểu này có thể nắm trọn thiên hạ trong tay. Vào năm 690, sau khi xưng đế, Võ Tắc Thiên ra sức chấn hưng giáo dục, mở rộng khoa cử, phá cách dụng người tài, cổ vũ, khích lệ nông dân trồng dâu nuôi tằm, phát triển kinh tế. (Trong ảnh là tạo hình Võ Tắc Thiên của nữ minh tinh Củng Lợi).

    [​IMG]

    Trong vòng gần nửa thế kỷ bà chấp chính, xã hội Trung Quốc ổn định, kinh tế phát triển, đặt cơ sở, nền móng vững chắc cho thời đại “Khai nguyên thịnh thế” về sau. (Trong ảnh là tạo hình Võ Tắc Thiên của nữ minh tinh Củng Lợi).

    [​IMG]

    2 - Từ Hy thái hậu

    Từ Hy thái hậu tên thật là Diệp Hách Na Lạp Thị, vốn là phi tần của vua Hàm Phong, người tộc Mãn Châu. Trong hai triều Đồng Trị, Quang Tự cuối thời nhà Thanh, bà là người chấp chính thực tế trong triều. Kể từ sau “Chính biến Kỳ Tường”, bà buông rèm chấp chính và thống trị trong suốt 47 năm.

    [​IMG]

    Khuôn mặt Từ Hy thái hậu nổi rõ gò quách, phần thịt phía dưới xương gò má nổi lên khá rõ. Những người như vậy có sức hút rất lớn, là tướng đại quý đại phú. Phần cằm và khuôn mặt của bà có các phần đều nổi rõ, vô cùng sắc nét, đây là loại tướng diện tốt nhất trong số những kiểu tướng diện phụ nữ.

    [​IMG]

    Với khuôn mặt như vậy, chỉ cần một nét cười đã đủ sức nghiêng nước nghiêng thành. Đôi mắt sáng long lanh rất có thần lại thêm phần mũi vừa thẳng vừa cao, quả là hàng anh kiệt trong đám nữ nhân.

    [​IMG]

    Những người như vậy thường hành sự quyết đoán, tận tâm và sẵn sàng ra tay để đạt được mục đích của mình.

    [​IMG]

    3 - Tống Khánh Linh

    Tống Khánh Linh sinh ra ở Thượng Hải. Năm 1914, bà được bổ nhiệm làm thư ký tiếng Anh của Tôn Trung Sơn, tới năm 1915 lại kết duyên cùng ông này. Bà không chỉ là người vợ hiền thảo mà còn là một chiến hữu luôn sát cánh bên chồng. Một đời vẻ vang, một đời vinh quý, cho tới tận khi qua đời, bà vẫn là Phó chủ tịch nước của Trung Quốc.

    [​IMG]

    Dưới góc nhìn nhân diện học, mặt Tống Khánh Linh là một khuôn mặt đầy đặn hình bầu dục, thuộc tướng đại phú đại quý. Trên thực tế, phu nhân Tôn Trung Sơn sống trong phú quý tới lúc tuổi già.

    [​IMG]

    Bà có đôi vai khá rộng, toàn thân toát lên khí thế lạ thường, vóc dáng tròn đầy, mũi cao, lộ rõ vẻ quyết đoán, dám tự chủ trong mọi việc.

    [​IMG]

    Đôi mắt bà tròn, sáng, luôn ẩm ướt và ấm áp như ngọc. Mặc thời gian biến chuyển, người phụ nữ tài sắc ấy vẫn giữ được những nét đẹp quý phái đặc trưng của mình.

    [​IMG]

    Trong khi đó, gương mặt của cô em Tống Mỹ Linh lại vuông vức, có hình chữ “Quốc” (国), thể hiện vẻ cương nghị, mạnh mẽ đầy nam tính. Bà có lục phủ đầy đặn, địa các (hay còn gọi là cằm, là vùng tận cùng của khuôn mặt, tính từ trán trở xuống nếu nhìn chính diện) hướng lên trên, chứng tỏ bà là người có tướng trường thọ, phú quý.

    [​IMG]

    Sơn căn (tức phần gốc mũi nằm giữa hai mắt) của Tống Mỹ Linh hơi thấp, đó là dấu hiệu cho thấy, đường quan vận, quyền thế của người đẹp có phần lép vế hơn so với chị mình.

    [​IMG]

    Nhưng nhìn chung, khuôn mặt to của Mỹ Linh có tác dụng bổ khuyết cho khuôn mặt nhọn của đấng phu quân, tức Tưởng Giới Thạch.​

     
    Chỉnh sửa cuối: 28/10/13
    Hề Kiệt thích bài này.
  6. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    Thâm Cung Bí Sử...

    Mười người đàn bà hiểm độc nhất Trung Hoa

    [​IMG]

    1.Lã Hậu: Người đàn bà độc ác nhất trong lịch sử

    [​IMG]

    Lã Hậu tên thật là Lã Trĩ, người từng vào sinh ra tử với hoàng đế Lưu Bang, thế nên sau khi dẹp yên binh loạn, vua phong cho bà làm Hoàng hậu, được vạn người kính ngưỡng.

    Khi lên ngôi, Lã Hậu đã bước vào tuổi trung niên, nhan sắc đã tàn phai theo thời gian. Ngược lại, Hán Cao Tổ Lưu Bang từng trải qua chinh chiến nhiều năm nên khi thời bình, ông chịu không nổi cảnh tay chân thừa thãi nên đã lao vào các cuộc hưởng lạc, ăn chơi, gần gũi các cung tầng mỹ nữ để giết thời gian. Lã Hậu không được vua sủng ái nên sanh lòng đố kỵ, bắt đầu ngấm ngầm ghen tức với các cung tầng trẻ đẹp khác, trong đó có Thích Phu Nhân – người được Lưu Bang ưu ái.

    Lo sợ ngôi vị hoàng bị lung lay và quyền thừa kế ngai vàng của con trai sẽ rơi vào tay kẻ khác, bà tìm đủ mọi cách để “diệt cỏ” hòng bảo toàn vị trí mẫu nghi. Sau khi giở nhiều thủ đoạn và giành được ngai vàng cho con trai mình, Lã Hậu vẫn nuôi ý định diệt trừ Thích Phu Nhân – lúc này vẫn được hoàng đế vô cùng yêu thích.

    Lo sợ ngôi vị hoàng bị lung lay và quyền thừa kế ngai vàng của con trai sẽ rơi vào tay kẻ khác, bà tìm đủ mọi cách để “diệt cỏ” hòng bảo toàn vị trí mẫu nghi. (ảnh minh họa)

    Rồi cơ hội ngàn vàng cũng đến. Hán Cao Tổ mất, hoàng hậu đưa con lên nối ngôi nhưng thực chất nắm hết quyền hành trong tay và bắt đầu cơn thịnh nộ trả thù vì lòng ghen bấy lâu nay phải kiềm chế. Bà nhắm đến tình địch của mình trước đây là Thích Phu Nhân để hả cơn ghen như lửa đang dốt cháy trong lòng bao năm qua.

    Lã Hậu cho người trói Thích Phu Nhân vào trục đá và bắt bà kéo lê như “bò kéo xe”. Thích Phu Nhân trong lúc chịu nhục nhã đã thốt lên một câu rằng “con làm vương mà mẹ thân tù” – ý nói con trai bà là Như Ý trước đó được Hán Cao Tổ phong làm vương. Thấy tình địch không cam chịu bị hành hạ mà “manh động”, Lã Hậu thừa cơ hội vu cho bà tội kích động con trai làm phản, chống đối Thái hậu nên bắt nhốt Thích Phu Nhân vào lãnh cung.

    Chưa hả, Lã Hậu quyết diệt hết hậu hoạn của Thích Phu Nhân nên lợi dụng việc Như Ý lúc này còn nhỏ dại, ở một mình, Lã Hậu cho người mang thuốc độc đến bắt uống. Như Ý uống thuốc và chết ngay sau đó.

    Độc ác hơn, sau khi giết chết con của tình địch, Lã Hậu lập tức vào lãnh cung, sai người chặt hết tay chân Thích Phu Nhân, móc mắt, cắt lưỡi rồi ném cả người què quặt vào chuồng lợn, gọi là “người lợn”. Việc làm tàn độc của Lã Hậu kinh động cả tam cung lục diện, khiến hoàng đế lúc bấy giờ - là con trai ruột của chính bà cũng không thể chịu đựng được mà thốt lên rằng “Đó không phải là việc làm của con người!’.

    Cái giá phải trả cho việc dã man hơn cả cầm thú của Lã Hậu là con trai ruột của bà sau khi chứng kiến việc làm bất nhân của mẹ thì chán ngán, sinh bệnh và lao vào ăn chơi sa đọa bất cần ngôi vương. Chẳng lâu sau cũng mất.

    Lã Hậu một mình tận hưởng quyền lực và sống trong sự dã tâm độc ác đến man rợ. Sau bà mất vì bạo bệnh và tuổi già nhưng tội ác kinh thiên động địa thì còn mãi lưu truyền.

    [​IMG]

     
    Chỉnh sửa cuối: 28/10/13
    Hề Kiệt thích bài này.
  7. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    Thâm Cung Bí Sử...

    Mười người đàn bà hiểm độc nhất Trung Hoa

    [​IMG]

    2. Chiêu Tín, “đại độc nữ” ghen tuông

    [​IMG]

    Cũng như nhiều phi tầng khác khi nhập cung đều còn rất trẻ, Chiêu Tín được xem là người có chút nhan sắc nên được cháu nội của vua Hán Cảnh Đế là Quảng Xuyên Vương Lưu Khứ vô cùng yêu thích. Tuy vậy, đứng giữa hậu cung có muôn vàn ái thiếp, Chiêu Tín cũng hoang mang lo sợ nhan sắc có thì, qua thời gian sẽ tàn phai và không được ưu ái nữa. Từ đó, Chiêu Tín luôn tâm niệm “thà giết lầm hơn bỏ sót”, không từ thủ đoạn nào để giữ vững vị trí ưu ái nhất trong lòng Lưu Khứ. Cũng chính vì lòng ghen ghét đố kỵ thâm độc và tàn nhẫn của đàn bà mà Chiêu Tín để lại một vết nhơ không bao giờ rửa sạch trong lịch sử Trung Hoa về bàn tay vấy máu đánh kinh hãi của mình.

    Trước khi sủng ái Chiêu Tín, Lưu Khứ còn yêu thích hai cung tầng nữa là Chiêu Bình và Địa Dư, sau vì thói trăng hoa, hoang dâm vô đạo nên chán chê và chuyển sang mặn nồng cùng Chiêu Tín. Lòng đố lỵ của đàn bà đã khiến cho Chiêu Bình và Địa Dư bàn mưu tính kế hãm hại Chiêu Tín, nhưng chuyện không thành. Được Chiêu Tín thủ thỉ bên tai những lời ngon tiếng ngọt và thêm dầu vào lửa việc mình bị hai nàng cung tầng ám hại, Lưu Khứ liền bắt Chiêu Bình đến hỏi tội.

    Chiêu Bình bị dùi sắt đâm vào người đau đớn đến chết di sống lại, chịu đựng không nổi những tra hình dã man đó nên đành khai ra hết âm mưu. Kết quả thật tàn khốc, người cùng mưu là Địa Dư bị Lưu Khứ cho cung tầng đến dùng kiếm xuyên tâm, xả thịt như giết một con thú hoang. Chiêu Tín chứng kiến Địa Dư chết còn chưa hả dạ, chính mình cầm kiếm đâm xuyên qua người Lưu Bình, một đao kết liễu tình địch mà không hề mảy may run tay.

    Chiêu Tín chứng kiến Địa Dư chết còn chưa hả dạ, chính mình cầm kiếm đâm xuyên qua người Lưu Bình, một đao kết liễu tình địch mà không hề mảy may run tay. (ảnh minh họa)

    Biết mình khó có thể trở thành “là một, là duy nhất” trong lòng một người háo sắc, đam mê của lạ như Lưu Khứ, Chiêu Tín càng trở nên thâm độc hiểm ác khó lường. Bố trí tai mắt khắp nơi để có thể theo dõi ‘nhất cử nhất động” của Lưu Khứ, Chiêu Tín dễ dàng phát hiện ra được ông đang sủng ái ai, và nanh nọc của Chiêu Tín sẽ không buông tha cho kẻ xấu số đó.

    Nhận thấy Ngưỡng Vọng là một ái thiếp đang được Lưu Khứ yêu mến có khả năng loại mình ra khỏi chức vị hoàng hậu nên Chiêu Tín đem lời dèm pha, dùng chiêu “mượn dao giết người”. Ngưỡng Vọng bị vu là người không hiền trang thục đức, được Lưu Khứ yêu thương nhưng không biết hưởng. Vốn ngu muội nên Lưu Khứ tin ngay lời dối trá của Chiêu Tín và kéo hậu cung đến trừng phạt Ngưỡng Vọng. Ngưỡng Vọng bị lột hết quần áo và dùng dùi nung đỏ gí vào người khiến nàng đau đớn nên vùng chạy đâm đầu xuống giếng tự vẫn cho xong. Cùng phận nữ nhi, chứng kiến cảnh Ngưỡng Vọng đớn đau nhục nhã, không thương đã đành, Chiêu Tín lại chẳng khác nào quái vật, cho lôi nàng lên, xẻo mũi miệng, cắt lưỡi đem nấu. Chiêu Tín rất hả hê khi bắt các phi tầng chứng kiến cảnh mình hạ độc thủ với một con người như đang làm thịt một con vật. Đó cũng là lời răn đe, dằn mặt đáng sợ nhất đối với những ai có ý giành sự sủng ái của Lưu Khứ với mình.

    Hành động vô đạo của Chiêu Tín sau đó còn lặp lại với nững cung phi khác nhưng chẳng ai dám can thiệp bởi sợ họa lây vong mạng. Giết người không sợ quỷ thần trừng phạt, Chiêu Tín cứ “bổn cũ soạn lại”, giết người chưa hả còn phanh thây xẻ thịt để người chết không toàn thây.

    Theo thống kê của sử gia Trung Quốc, Chiêu Tín là bà hoàng giết người nhiều nhất trong lịch sử, có hơn 14 mạng người thác oan về tay “đại độc nữ” Chiêu Tín.

    [​IMG]

     
    Chỉnh sửa cuối: 28/10/13
    Hề Kiệt thích bài này.
  8. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    Mười người đàn bà hiểm độc nhất Trung Hoa

    [​IMG]

    3.Lệ Cơ: Kẻ giết người không dao

    [​IMG]


    Sự hiểm độc của Lệ Cơ khác với những người khác ở chỗ “giết người không dao”.

    Thời Xuân Thu, Tấn Hiến Công xuất binh đánh Lệ Nhung - một nhánh của Tây Nhung, nay thuộc huyện Lâm Đồng, tỉnh Thiểm Tây - giết vua Lệ Nhung, bắt Lệ Cơ công chúa là con gái ông ta mang về trung nguyên.

    Lệ Cơ đẹp nghiêng nước nghiêng thành nên Hiến Công rất thích. Bất chấp lời can ngăn của quan chiêm bốc (thầy bói), ông ta vẫn lấy làm thiếp, sau đó Lệ Cơ sinh được con trai, đặt tên là Khê Tề.

    Sinh được con trai rồi, Lệ Cơ tìm cách hành động để lo liệu cho tương lai của hai mẹ con. Trước hết, nàng dọn sạch mọi trở ngại trên con đường đưa Khê Tề đến ngai vàng, lập mưu trừ bỏ 3 công tử tài hoa là Thân Sinh, Trùng Nhĩ, Di Ngô. Nàng thẽ thọt bẩm với Hiến Công sai Thân Sinh mang quân đi đánh Nhung Địch rồi thừa cơ nắm lấy chỗ yếu, đẩy Thân Sinh đến chỗ chết, nhưng không thực hiện được.

    Tiếp đó, Lệ Cơ tìm cách vu cáo bỏ thuốc độc vào thức ăn dâng lên để giết hại vua cha, bức Thân Sinh phải thú nhận rồi ôm hận tự sát. Thân Sinh chết rồi, Lệ Cơ bèn vu cho Di Ngô đồng mưu khiến Công tử Trùng Nhĩ phải bỏ chạy về Bồ Thành, còn Di Ngô chạy đến Khuất Thành.

    Tấn Hiến Công nghe nói hai con trai bỏ trốn liền nổi giận lôi đình, càng tin rằng hai người đồng mưu với Thái tử Thân Sinh hại cha và Lệ Cơ nên ra lệnh điều binh đi đánh Bồ Thành. Viên quan coi Bồ Thành sợ quá khuyên Trùng Nhĩ tự sát để tạ tội, Trùng Nhĩ vội nhảy xuống dưới thành chạy trốn, người này chỉ kịp vung gươm cắt lấy tay áo của Trùng Nhĩ. Hiến Công sai người đánh Khuất Thành nhưng không được.

    Sau khi Hiến Công chết, các quan đại phu tập hợp dư đảng của các công tử làm loạn giết chết Khê Tề và Trác Tử, đón Di Ngô trở về lên ngôi vua, cơn sóng gió do Lệ Cơ gây nên bấy giờ mới yên.​
     
    Hề Kiệt thích bài này.
  9. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    Mười người đàn bà hiểm độc nhất Trung Hoa

    [​IMG]

    4.Triệu Phi Yến đời Hán: Cặp chị em ghê gớm

    [​IMG]

    Vẻ đẹp của Triệu Phi Yến có thể nói là “Đệ nhất thiên hạ”, không ai sánh bằng, nhưng sự hiểm độc của đại mỹ nhân này thì cũng không ai so được.​


    Triệu Phi Yến và người em gái là Triệu Hợp Đức sau khi được Hán Thành Đế đưa vào cung làm phi đã cùng nhau lật đổ Hứa Hoàng hậu.

    Nói về tài múa hát và nghệ thuật phòng the của Phi Yến thì không ai sánh bằng, có giả thuyết nàng xuất thân gái lầu xanh. Chính vì là gái ca kỹ nên không còn khả năng sinh đẻ.

    Người em gái cũng vậy, “hoa không thể đẹp mãi”, nếu không sinh được con trai để củng cố địa vị thì chẳng chóng thì chầy sẽ bị gạt bỏ, hai chị em họ biết rõ mối nguy hiểm đó. Hai người bắt đầu chú ý đến các cung phi được Thành Đế sủng ái khác. Một số cung phi có mang đã chuốc họa vào thân vì điều đó.

    Một cung phi là Tào Cung sau khi “tiến ngự” sinh được con trai khiến Thành Đế tuổi đã 40 mà chưa có con trai mừng đến phát cuồng. Thế nhưng chị em Phi Yến hay tin đã ép vua xử tử cả hai mẹ con Tào Cung, gây nên vụ thảm án kinh hoàng. Một năm sau, tình cảnh tương tự lại xảy ra với Hứa mỹ nhân - một người cũng vừa sinh được con trai.

    Thành Đế không phải không biết đến sự hiểm độc của hai người đàn bà này, nhưng do quá chìm đắm trong sắc dục nên ông ta không cương quyết được. Tận mắt thấy cốt nhục của mình bị chị em Phi Yến hãm hại mà chỉ đành gạt nước mắt than vãn.

    Sử ký còn ghi “Vô số cung phi mang thai đều bị ép uống thuốc để phá bỏ”. Ông vua hoang dâm ấy gục ngã dưới váy chị em nhà họ Triệu, để mặc họ tàn hại cốt nhục của mình, bất chấp nguy cơ Hán triều bị tuyệt tự, như thế đủ biết sức quyến rũ của hai chị em nhà ấy ghê gớm đến thế nào.

     
  10. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Hitler từng bị một thiếu nữ Do Thái hút hồn

    Không ai nghĩ một người gây ra cơn đại thảm sát đối với người Do Thái như Adolf Hitler, thời trẻ lại thẫn thờ trong cơn mộng mị ái tình với một mỹ nữ Do Thái hơn mình một tuổi.

    Nhưng sự thật đó đã được chính người bạn thân nhất thuở thiếu thời của tên trùm phát xít này, August Kuzibek, tiết lộ trong cuốn sách mang tên "Thời niên thiếu của Hitler trong mắt tôi" xuất bản gần đây.

    Thực ra, cuốn sách trên ra mắt bạn đọc từ khi Hitler còn trên đỉnh cao quyền lực. Nhưng để giữ thể diện cho đức Quốc trưởng, những đoạn miêu tả về cuộc tình thầm yêu trộm nhớ của Hitler với người thiếu nữ Do Thái xinh đẹp có tên Stephanie Isaac đã bị cắt bỏ. Hơn 70 năm sau, cuốn sách được tái bản với toàn bộ những gì tác giả đã thể hiện và khi đó người ta mới biết rằng, chính Stephanie chứ không phải Eva Braun (vợ của Hitler) mới là người dạo những nhịp đầu tiên cho bản nhạc yêu đương trong trái tim Hitler.

    [​IMG]
    August Kuzibek, tác giả cuốn "Thời niên thiếu của Hitler trong mắt tôi"


    Một đêm mùa xuân năm 1905, Hitler (khi đó vừa bước sang tuổi 16) và Kuzibek lững thững đi dạo dưới những tán cây trên con đường dẫn tới quảng trường thành phố Linz (Áo). Đột nhiên, Hitler giật tay Kuzibek hỏi: "Cậu thấy cô gái tóc vàng đang tản bộ cùng với mẹ đang đi ngược lại với chúng ta thế nào? Vẻ thướt tha của nàng khiến trái tim tớ run rẩy. Có lẽ tớ đã yêu nàng mất rồi". Quả thật, Stephanie quá đỗi xinh đẹp. Sự kiều diễm của cô không chỉ toát từ những khuôn vàng thước ngọc, vóc cao, dáng điệu, eo thon, mà còn cả ở đôi mắt: đẹp, sáng, long lanh như muốn nhấn chìm cả thế giới đàn ông.

    Qua tìm hiểu, Hitler biết được Stephanie mang họ của người Do Thái, vừa tròn 17 tuổi, đang ở cùng mẹ là một quả phụ giầu có. Từ đó, cứ tới 5 giờ chiều Hitler lại đứng bên con đường lớn chỉ mong được ngắm nhìn người thiếu nữ đã mang tiếng sét ái tình đến cho mình. Tuy nhiên, sự nhút nhát và những mặc cảm về xuất thân nghèo hèn đã khiến Hitler không thể bày tỏ nỗi niềm cùng Stephanie. Do bị nén lại, nên mối tình câm lặng đó đã bật ra trang giấy. Không ai nghĩ, tên bạo chúa tàn ác, vô nhân tính ấy lại là tác giả của vô số bài thơ tình lãng mạn và nguồn cảm hứng của hắn không ai khác chính là Stephanie.

    [​IMG]
    Hitler và Stephanie Isaac.

    Yêu đơn phương, nhưng Hitler tin rằng giữa mình và Stephanie tồn tại một mối giao cảm đặc biệt, không cần tới sự biểu lộ của ngôn ngữ. Hitler từng khùng lên khi Kuzibek tỏ ý nghi ngờ điều đó. Hitler cũng cảm thấy vô cùng tức tối mỗi khi chứng kiến cảnh viên sỹ quan người Áo (người sau này trở thành chồng của Stephanie) ân cần chiều chuộng Stephanie. Thậm chí, để giành lấy Stephanie, Hitler còn vạch kế hoạch bắt cóc người đẹp khi cô đi dạo cùng mẹ. Theo kế hoạch này, Kuzibek có nhiệm vụ ôm giữ mẹ của Stephanie, còn Hitler sẽ nhân cơ hội đó cướp người trong mộng mang đi. Tuy nhiên, sau khi bàn tính kỹ càng, Hitler đã chấp nhận hủy bỏ kế hoạch bắt cóc Stephanie. Sự non nớt của chàng trai mới lớn đã khiến Hitler không thể giải quyết được bài toán kinh tế trong trường hợp hắn và Stephanie phải bôn tẩu khắp nơi trốn tránh sự truy lùng của cảnh sát.


    Hitler cứ như sôi lên khi nghĩ tới cảnh mất Stephanie. Trong cơn phẫn chí, Hitler đã nghĩ tới việc nhảy cầu tự sát. Tuy nhiên, thần may mắn đã mỉm cười với Hitler. Đêm hôm sau Hitler quyết định ra đi mãi mãi thì ngày hôm trước thành phố Linz tổ chức lễ hội hoa. Đó là vào khoảng tháng 6/1906. Vừa đi xem lễ hội, Hitler vừa buồn rầu tâm sự cùng Kuzibek. Một chiếc xe ngựa chở theo một số người đẹp tham dự lễ hội, trong đó có Stephanie chạy qua. Cũng như mọi người trên xe, Stephanie tung hoa xuống hai bên đường. Vô tình một đóa hoa hồng từ tay Stephanie rơi đúng vào Hitler. Không thể tả được sự vui sướng của Hitler, chàng ta nhảy cẫng lên, khoe với Kuzibek: "Cậu xem đây, nàng thích tớ rồi! Nàng thích tớ rồi!" Nhờ đó, Hitler đã quyết định đảo ngược kế hoạch quyên sinh, ở lại với đời và bông hồng cứu rỗi linh hồn đó được Hitler lưu giữ cẩn thận.


    Năm 1907, Hitler bước sang tuổi 18, bắt đầu cuộc sống lưu lạc. Ôm ước vọng trở thành một họa sĩ, năm 1909, Hitler ghi tên thi vào Học viện mỹ thuật Viên, nhưng kết quả không như ý muốn. Trở thành một họa sĩ lang thang, xa rời Linz, nhưng Hitler vẫn kiên trì chủ đề sáng tác lấy Stephanie làm nguồn cảm hứng. Tháng 5/1913, Hitler rời thủ đô Viên của Áo sang sống ở thành phố Munich (Đức) để sau đó trượt dài trên con đường phát xít. Ở quê nhà, Stephanie được gả cho một sĩ quan Áo, sau khi Chiến tranh Thế giới lần thứ II kết thúc cùng gia đình chuyển đến sống ở thủ đô Viên. Đối với Stephanie mà nói, việc không trở thành vợ của Hitler là một may mắn nhất trong đời vì nếu không, khi lá cờ Hồng quân Liên Xô tung bay trên tòa nhà Quốc hội Đức, có thể Stephanie chứ không phải Eva Braun đã phải cùng tên trùm phát xít uống thuốc độc tự tử.
     
    Chỉnh sửa cuối: 6/2/20
  11. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    10 thiên tài có chỉ số IQ cao nhất thế giới

    [​IMG]

    2. Leonardo Da Vinci (IQ: 205)
    Ông là nhà phát minh, giải phẫu học, họa sĩ và nhà triết học nổi tiếng người Italy. Thời thơ ấu, ông là học trò của nhà điêu khắc nổi tiếng kiêm họa sĩ tài hoa Andrea del Verocchio. Ông được đánh giá là một trong những nhân vật quan trong, có những đóng góp lớn lao trong thời kỳ Phục hưng.

    [​IMG]

    Bức tranh Mona Lisa và The Last Supper là những tác phẩm hội họa nổi tiếng nhất của Leonardo Da Vinci. Một số nghệ sĩ hiện đại thường xuyên sao chép hay thậm chí châm biếm những tác phẩm kinh điển của ông. ​

     
  12. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    10 thiên tài có chỉ số IQ cao nhất thế giới

    [​IMG]

    3. Emanuel Swedenborg (IQ: 205).
    Ông còn được mọi người biết đến với tên gọi Emanuel Svedberg, là triết gia, nhà thần học và nhà khoa học nổi tiếng Thụy Điển hồi thế kỷ XVIII. Bên cạnh những phát minh đáng nể, ông còn là nhà tiên tri lừng danh thế giới. Khi bước sang tuổi 56, ông tuyên bố tiến tới một giai đoạn mới trong cuộc đời khi có khả năng nhìn trước tương lai và gặp các thiên sứ. Ông thậm chí còn tuyên bố nhìn thấy các vị thần, Chúa Jesus, thiên đường và địa ngục.

    [​IMG]

    Có lần, ông đã làm các thành viên trong gia đình vô cùng kinh sợ khi đang dùng bữa tối thì đột nhiên nói to: “Đang có trận hỏa hoạn lớn xảy ra tại Stockhom". Điều kỳ lạ là lúc đó ông đang ở vị trí cách Stockhom 500 km. Đặc biệt, với “thần nhãn” đặc biệt của mình, ông Emanuel còn biết "bà hỏa" đã lan đến đâu. Ông mô tả chính xác việc đám cháy bị dập tắt như thế nào cũng như yên tâm khi biết trước đám cháy được dập tắt khi nó đang cháy lan cách nhà ông vài ba ngôi nhà.​

     
  13. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    10 thiên tài có chỉ số IQ cao nhất thế giới

    [​IMG]

    4. Gottfried Wilhelm von Leibniz (IQ: 205).

    Gottfried Wilhelm Leibniz là một luật sư, nhà toán học và triết học người Đức. Ông là một trong những nhà trí thức lớn sống ở thế kỷ XVII - XVIII và là thiên tài nổi tiếng nhất thời kỳ đó.

    [​IMG]

    Thiên tài Leibniz đã có những đóng góp quan trọng trong lĩnh vực: lịch sử, luật học, địa chất, vật lý, toán học, triết học, lý luận, nhận thức và siêu hình học. Những ký hiệu toán học của ông vẫn được sử dụng cho đến ngày nay. Tên của ông được đặt cho một giải cao quý nhất về nghiên cứu khoa học. Hàng năm, Quỹ Nghiên cứu Quốc gia Đức trao tặng 10 giải thưởng Leibniz cho các nghiên cứu khoa học xuất sắc, giá trị từng giải lên tới 2,5 triệu Euro.​

     
  14. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    10 thiên tài có chỉ số IQ cao nhất thế giới

    [​IMG]

    5.John Stuart Mill (IQ: 200).

    Ông là nhà triết học, nhà kinh tế và là nhà nghiên cứu chính trị người Anh. Đồng thời, ông cũng là một trong những nhà tư tưởng tự do quan trọng nhất thế kỷ XIX.

    [​IMG]

    Cùng với Karl Marx, John Stuart Mill được coi là một trong những nhân vật tiên phong trong các học thuyết về kinh tế hiện đại. Những tác phẩm nổi bật trong sự nghiệp của ông bao gồm: Một hệ thống logic xuất bản năm 1843, Những nguyên lý của kinh tế chính trị xuất bản năm 1848, Bàn về tự do xuất bản năm 1859​

     
  15. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    10 thiên tài có chỉ số IQ cao nhất thế giới

    [​IMG]

    6. Blaise Pascal (IQ: 195)

    Blaise Pascal là nhà văn, nhà triết học, nhà vật lý và toán học người Pháp. Năm 12 tuổi, ông đã nghiên cứu 32 định lý đầu tiên của nhà toán học người Hy Lạp Eculid. Năm 16 tuổi, ông xuất bản cuốn sách hình học về các phần của hình nón gọi là “các mặt cắt của hình nón”.

    [​IMG]

    Vào năm 19 tuổi, ông đã phát minh ra chiếc máy tính để cộng trừ các phép tính. Tuy nhiên, trước khi qua đời khoảng 10 năm, thiên tài Pascal trở nên sùng đạo. Ông chuyển hướng nghiên cứu từ lĩnh vực khoa học, toán học sang triết học và tôn giáo.​

     
  16. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    10 thiên tài có chỉ số IQ cao nhất thế giới

    [​IMG]

    7. Ludwig Wittgenstein (IQ: 190).

    Ludwig Wittgensten là nhà triết học người Áo. Ông là người đã có những cống hiến đáng kể trong việc phát triển ngôn ngữ triết học, học thuyết toán học và logic. Luận Cương Triết-Logic Tractatus Logico-Philosophicus là thành tựu nổi tiếng nhất trong sự nghiệp của ông. Công trình này lần đầu được xuất bản ở Vienna năm 1918. Tác phẩm của ông ảnh hưởng đến nhiều trí thức, học giả như Moore, Russell, Schopenhauer và Kierkegaard.

    [​IMG]

    Wittgenstein đã đưa chúng ta đến giới hạn nhận thức và khả năng ngôn ngữ của con người. Những tác phẩm của ông nhằm tìm ra lời giải cho tất cả vấn đề triết học. Sau khi chuyển đến Cambridge, Vương quốc Anh, thiên tài triết học Wittgenstein tiếp tục theo đuổi sự nghiệp và phát triển một phương pháp mới để khám phá sự huyền bí của ngôn ngữ. ​

     
  17. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    10 thiên tài có chỉ số IQ cao nhất thế giới

    [​IMG]

    8. Bobby Fischer (IQ: 187).

    Robert Bobby Fischer là đại kiện tướng cờ vua Mỹ. Khi ở tuổi 14, ông đã trở thành nhà vô địch giải đấu cờ vua Mỹ. Đến năm 1972, ông trở thành nhà vô địch thế giới ở môn thi này. Trong thời gian Chiến tranh lạnh, ông có trận so tài với kiện tướng Liên Xô Boris Spassky và Garry Kasparov. Họ đánh giá Fischer là kiện tướng cờ vua vĩ đại nhất mọi thời đại.

    [​IMG]

    Đại kiện tướng Fischer đã đóng góp đáng kể vào thành công và tiến trình phát triển vượt bậc của bộ môn cờ vua. Sau đó, ông thỉnh thoảng đến xem hay chơi trong một số giải đấu cờ vua khác nhau. Ông Fischer cũng được biết đến với những nhận xét chống Mỹ và chống Do Thái. Đến năm 2005, ông được cấp quốc tịch Iceland và qua đời tại đó năm 2008. ​

     
  18. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    10 thiên tài có chỉ số IQ cao nhất thế giới

    [​IMG]

    9. Galileo Galilei (IQ: 185).

    Ông là nhà vật lý, nhà thiên văn học, nhà triết học nổi tiếng người Italy. Ông cũng là người bắt đầu cuộc cách mạng khoa học. Galilei là nhân vật nổi tiếng thời kỳ Phục hưng và có nhiều cống hiến trong các lĩnh vực khác nhau như hội họa, văn học , âm nhạc và đặc biệt là khoa học.

    [​IMG]

    Những thành tựu đáng nể của Galilei bao gồm việc quan sát thiên văn, cải tiến kính thiên văn.... Những khám phá mang tính đột phá của ông khiến cho ngôn ngữ toán học có thể giải thích cặn kẽ vũ trụ và mang lại những thay đổi căn bản trong nhiều vấn đề xã hội thời đó.​

     
  19. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    10 thiên tài có chỉ số IQ cao nhất thế giới

    [​IMG]

    10. Madame De Stael (IQ: 180).

    Bà được mọi người biết đến với tên gọi khác là Anna Louise Germaine Necker. Bà là nhà nhà văn, chính trị gia, nhà triết học người Pháp. Madame De Stael sinh ra trong một gia đình Thụy Sĩ giàu có và là con gái chủ ngân hàng. Chính môi trường đó khiến bà có cơ hội tiếp xúc với nhiều doanh nhân giàu có, thành đạt khác như Jean Francois de la Harpe, Abbe Raynal, Edward Gibbon, Grimm, Marmontel và Buffon. Stael là hình ảnh thu nhỏ của văn hóa châu Âu thế kỷ XVIII -XIX. Bà là cầu nối các khái niệm quan trọng từ tân cổ điển đến chủ nghĩa lãng mạn. Ngày nay, chúng được biết đến người phụ nữ tài sắc này thông qua những bài thơ, tác phẩm phê bình văn học, tiểu luận, kịch và các cuốn tiểu thuyết do chính bà sáng tác.


     
  20. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    Thâm Cung Bí Sử...

    Mười người đàn bà hiểm độc nhất Trung Hoa

    5.Giả Nam Phong đời Tấn: Vua sợ như cọp

    [​IMG]

    Một đấng quân vương trí tuệ “ngắn ngủn” cặp với một bà hoàng hậu đệ nhất xấu xí lại dâm loạn, độc ác vào hàng bậc nhất trong lịch sử Trung Hoa. Cặp vợ chồng Tư Mã Trung hoàng đế và Giả Nam Phong hoàng hậu được ví là cặp đôi trời sinh, đã làm nghiêng ngả triều đình Tây Tấn trong suốt 16 năm trị vì.

    “Trai tài, gái sắc” – đôi lứa xứng đôi

    Trong lịch sử Trung Hoa, các đời vua chúa nếu không ghi dấu bởi đấng quân vương văn võ song toàn, oai phong lẫm liệt thì cũng là những bậc thê tử có nhan sắc thuộc hàng chim sa cá lặn, có thể khiến cho giang sơn nghiêng ngả, đất nước tiêu vong. Thế nhưng, nhà Tây Tấn do dòng họ Tư Mã thành lập và cai trị vào thế kỷ thứ 3 sau Công nguyên lại xuất hiện một trường hợp độc nhất vô nhị trong lịch sử: một cặp “trai tài, gái sắc” thuộc hàng của hiếm.
    Một hoàng đế vừa ngu đần, ngớ ngẩn, một hoàng hậu vừa xấu xí ma chê quỷ hờn lại vừa dâm loạn, độc ác. “Cặp đôi trời sinh” ấy chính là Tấn Huệ Đế, hay còn gọi là Tư Mã Trung hoàng đế và Giả Nam Phong hoàng hậu.
    Nói về Tư Mã Trung hoàng đế và cái sự ngờ nghệch, ngu đần của vị quân vương đời thứ hai của nhà Tây Tấn này thì phải gọi là thiên hạ vô đối. Tấn Huệ Đế là con trai của Tấn Vũ Đế Tư Mã Viêm và bà vợ cả là hoàng hậu Dương Diễm.
    Hoàng hậu Dương Diễm sinh được 3 người con trai, tuy nhiên do người con cả mất sớm khi còn nhỏ nên Tư Mã Trung trở thành con lớn nhất của Tấn Vũ Đế. Tư Mã Trung ra đời trong thời Tam Quốc, khi ông nội là Tư Mã Chiêu đang nắm thực quyền điều hành nước Tào Ngụy. Khi Tư Mã Viêm lấy ngôi của Tào Ngụy, lập ra nhà Tấn (năm 265), Tư Mã Trung lúc này lên 7 tuổi.
    Năm 267, Tư Mã Trung được vua cha lập làm thái tử, khi mới vừa lên 9 tuổi. Tư Mã Trung được kì vọng là người kế tục sự nghiệp xây dựng nhà Tấn của hoàng đế Tư Mã Viêm. Những kẻ nịnh thần khi cận kề bên cạnh hoàng đế đã không ngớt lời ton hót, khen ngợi tướng mạo của vị thái tử con này. Thậm chí, có kẻ còn phóng đại lên rằng, ngày thái tử Tư Mã Trung chào đời, trên bầu trời xuất hiện một vì tinh tú to và sáng lấp lánh, như báo hiệu sự xuất hiện của một đấng minh quân trong tương lai.

    [​IMG]

    Trớ trêu thay, tất cả những lời đó giống như một trò hề khi mà trái ngược hoàn toàn với mong đợi của vua và hoàng hậu, thái tử yêu quý ngay từ bé đã có những biểu hiện bất thường. Ngay từ lúc còn nằm trong nôi, thái tử đã không phải là một đứa trẻ nhanh nhạy. Đến khi lớn lên, biết chạy nhảy và biết nói thì thái tử tỏ ra vô cùng chậm tiếp thu và thường cười nói ngây ngô trước tất cả mọi sự việc diễn ra trước mắt.
    Hoàng đế Tư Mã Viêm và hoàng hậu đành lòng chấp nhận một sự thật rằng Tư Mã Trung có trí tuệ kém phát triển, không có năng lực như người bình thường. Thái tử ngây ngốc thường khiến cho đám thị thần xung quanh phải há hốc mồm, bụm miệng vì không nhịn nổi cười. Trong “Tư trị thông giám” còn kể rõ câu chuyện chứng minh trí tuệ “ngắn ngủn” của Tư Mã Trung. Một hôm, trong lúc đang tháp tùng thái tử dạo chơi trong Hoa Lâm viên của hoàng cung, đám thị thần bỗng giật mình khi thấy thái tử đang chạy nhảy tung tăng đuổi hoa bắt bướm bỗng dừng lại, ra vẻ nghiêm trọng.
    Tư Mã Trung nghe ngóng tiếng ếch kêu một hồi lâu, rồi quay sang hỏi thị thần một cách ngây ngô: “Này, thế ếch nó kêu là vì việc công hay việc tư đấy?”. Đám thị thần nghe vậy há hốc miệng, cười sặc sụa nhưng nhanh chóng che miệng kẻo phạm tội bất kính với thái tử. Từ hôm đó trở đi, mỗi lần đi dạo trong Hoa Lâm viên là thái tử lại băn khoăn, lẩm nhẩm trong miệng câu hỏi “Không biết ếch nó kêu vì việc công hay việc tư”.
    Thái tử Tư Mã Trung vốn từ nhỏ đã ham ăn và món ăn khoái khẩu nhất của Tư Mã Trung là cháo thịt được nấu từ gạo tinh và thịt nạc. Cũng từ chuyện ăn này đã có một giai thoại chứng minh sự thiểu năng của Tư Mã Trung.
    Lần đó, khắp nơi trên đất nước xôn xao vì nạn đói, dân tình chết như rạ, gạo không có nửa hạt để ăn. Sự việc cũng khiến trong cung nhốn nháo. Biết được việc này, Tư Mã Trung quay sang hỏi các thị thần: “Dân chúng không có cơm ăn, sao không ăn cháo thịt?”. Sau lần này thì đám thị thần chỉ biết lắc đầu cười trước mỗi câu hỏi ngây ngô của vị hoàng đế tương lai.
    Trong khi đó, Giả Nam Phong - con gái của Giả Sung, vốn là công thần khai quốc nhà Tây Tấn, có công giúp cha con Tư Mã Chiêu và Tư Mã Viêm lật đổ nhà Tào Ngụy - lại là một trường hợp có nhan sắc thuộc hàng “xuất chúng”. Nhan sắc “ma chê quỷ hờn” của Giả Nam Phong hoàng hậu được sách “Tấn thư Huệ Giả hoàng hậu truyền” mô tả rằng: “Giả Nam Phong có dáng người thấp lùn, da đen, răng vẩu, lưng gù, chân to, ngũ quan không cân đối, tính tình thô lỗ, lông mày còn có vết sẹo dài xấu xí”.
    Tưởng như toàn bộ cái xấu mà trời đất có thể gom góp được đều tụ lại hết ở Giả Nam Phong. Bà lùn tịt, chỉ cao chừng 1m40, người cục mịch, chân vừa ngắn vừa to, lưng gù, da đen, răng vẩu, các nét trên mặt bất cân đối, mũi tẹt và hếch, đôi môi dày thâm sì, ở bên dưới khóe mắt có một vết chàm bẩm sinh màu đen, vẻ mặt trông dữ tợn và nanh ác.
    Năm 271, Vũ Đế tính chuyện kén con dâu. Ban đầu, Vũ Đế định chọn con gái đại thần Vệ Quán, nhưng sau đó lại nghe hoàng hậu Dương Diễm khuyên nên lấy con gái Giả Sung. Khi thái tử Trung lên 13 tuổi, Vũ Đế sai người đến hỏi con gái nhỏ của Giả Sung là Giả Ngọ lên 12. Nhưng lúc đó, Giả Ngọ quá bé, không mặc vừa áo cưới, vì vậy Vũ Đế thấy Giả Sung có con gái lớn là Giả Nam Phong đã lên 15 tuổi, bèn cho lấy thái tử. Một cuộc hoán đổi, mận thế chỗ cho đào đã diễn ra.
    Giả Nam Phong một bước đổi đời, từ chỗ nghĩ rằng xấu như mình khó có thể lấy chồng mà thế cục xoay 180 độ, bỗng lại trở thành thái tử phi. Ngày Tư Mã Trung và Giả Nam Phong kết duyên vợ chồng, dân chúng thập phương đều nhốn nháo và chế nhạo, phong cho cặp đôi này là một cặp “trai tài, gái sắc” đệ nhất thiên hạ.
    Giả Nam Phong người ngắn ngủn bơi trong bộ áo cưới hoàng cung. Khuôn mặt đã xấu nay lại thêm sự đắc ý càng khiến nó trở nên thảm hại. Trong khi đó, thái tử Tư Mã Trung nghe nói được cưới vợ thì thích thú, chạy khắp nơi sờ cái này, nghịch cái kia rồi cười hềnh hệch. Giả Nam Phong được đưa đến trước mặt Tư Mã Trung. Thái tử vén mạng che mặt lên rồi nhìn Giả Nam Phong cười ngây ngô một hồi lâu, ra chiều thích chí. Giả Nam Phong lúc đó nhận ra thái tử là một kẻ ngốc, trong lòng dấy lên một nỗi tủi hờn vô cớ, và từ đó trở đi, thường tỏ ý khinh nhờn.
    Tấn trò hề: Vua ngu ngốc bị hoàng hậu hoang dâm dắt mũi
    Khi hôn sự diễn ra, Giả Nam Phong đã 15 tuổi, lớn hơn 2 tuổi so với thái tử Tư Mã Trung. Giả Nam Phong thấy Tư Mã Trung ngốc nghếch thì thường bắt nạt. Trong khi đó, thái tử cũng tỏ ra sợ hãi người vợ lớn tuổi hơn mình. Vũ Đế cũng có lo ngại về người kế vị, bèn làm phép thử. Vũ Đế giao cho Tư Mã Trung phê thử một tập tấu sớ của các quan. Giả Nam Phong bèn sai người làm hộ cho Tư Mã Trung.
    Vốn là kẻ khôn ngoan, Giả Nam Phong biết rằng muốn qua mặt được đức vua thì phải dùng một lối văn chân phương, nông cạn đúng như bản chất của Tư Mã Trung để diễn đạt. Tư Mã Trung cứ thế theo bài mẫu chép lại và mang nộp cho vua cha. Tấn Vũ Đế cho rằng Trung cũng ít nhiều có hiểu biết nên tạm gác việc thay thái tử.
    Sau vụ này, Tư Mã Trung càng tỏ ra nể phục vợ mình. Khi quyền hành có ở trong tay, Giả Nam Phong bắt đầu thao túng mọi sự và dã tâm độc ác đến đây đã được bộc lộ. Vốn xấu xí lại chỉ sinh được con gái, chính vì thế mà Giả Nam Phong luôn sẵn thái độ đố kỵ, ghen ghét các phi tần trong triều. Người phụ nữ “xú bát quái” này sẵn sàng lồng lộn khi trông thấy Tấn Huệ đế gần gũi với những mỹ nhân khác. Lo sợ các phi tần sẽ sinh được thái tử, ngôi hậu sẽ tuột khỏi tay, Giả Nam Phong luôn tìm cách hãm hại và ngăn cản chồng chung đụng giường chiếu với các phi tần.
    Sự ghen tuông lên đến đỉnh điểm, lại sẵn quyền hành trong tay nên Giả Nam Phong sẵn sàng làm những việc tàn độc nhất. Chỉ cần thấy ai không thuận với mình, Giả Nam Phong bèn tự cầm dao giết chết người ấy. Nhất là những cung tần, ngự nữ nào vô tình được thái tử lâm hạnh, đều bị Giả Nam Phong giết tàn nhẫn, không thương xót.
    Một lần nghe tin có một cung phi có thai với thái tử, Giả Nam Phong bèn tiện tay cầm chiếc kích nhỏ, dùng sức mạnh lao thẳng vào bụng của người cung phi ấy, khiến cho thai nhi bị rơi xuống đất, máu huyết lênh láng. Xong việc, Giả Nam Phong phủi tay, quay ngoắt người bỏ đi, mặc cho đám thị thần xử lý.
    Là một người đàn bà quá xấu xí nên mặc dù đã leo được đến ngôi vị cao nhất trong hậu cung nhưng hoàng hậu Giả Nam Phong luôn bị người khác dè bỉu. Điều đó khiến cho trong lòng Giả Nam Phong ôm một cục hận ngút trời. Hận cho nhan sắc của mình, lại phải chung chăn gối với một vị hoàng đế đần độn, bảo gì làm nấy, Giả hoàng hậu đã gian dâm để thỏa mọi “nỗi niềm riêng tư” của mình.
    Một trong những người có tư thông với Giả Nam Phong là quan thái y Trình Cứ. Tuy nhiên, không chỉ dừng lại ở đó, Giả Nam Phong còn chứng minh mình là một người đàn bà tuy nhan sắc có hạn nhưng lại thuộc hàng hoang dâm vô độ. Lúc bấy giờ, ở Lạc Dương thường xảy ra việc các thanh niên đẹp trai bị bắt cóc bí ẩn.

    Cặp vợ chồng vua chúa dị hợm nhất Trung Quốc
    Tư Mã Trung hoàng đế và Giả Nam Phong hoàng hậu


    Nguyên do là Giả hoàng hậu thường bí mật ra lệnh bắt con trai ngoài kinh thành vào cung để hành lạc. Mặc dù đã gian dâm với hàng tá trai tráng nhưng để tránh bị bại lộ, hại đến danh tiếng nên sau mỗi lần mây mưa, Giả hoàng hậu lần lượt giết chết từng bạn tình nhằm diệt khẩu. Sự việc được che đậy trong một thời gian khá dài. Bản thân Tư Mã Trung không hề hay biết mà vẫn ngây ngô, ngờ nghệch tin vào những điều Giả Nam Phong nói.
    Tuy nhiên, cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra. Tương truyền rằng, bấy giờ, ở ngoài thành Lạc Dương có một viên tiểu lại nhà nghèo, diện mạo khôi ngô, tuấn tú. Bình thường, viên tiểu lại không có quần áo đẹp để mặc nên toàn mặc đồ cũ, rách nát từ lâu. Bỗng một hôm, người ta thấy viên tiểu lại ăn mặc đẹp khác thường. Điều đó khiến thượng cấp của anh nghi ngờ, cho rằng viên tiểu lại ăn cắp bộ y phục đó, vì thế nên viên trưởng quan này mới giữ y lại để tra hỏi cho rõ minh bạch.
    Viên tiểu lại cuống cuồng van xin rồi kể lại câu chuyện kì lạ của mình. Viên tiểu lại thuật lại câu chuyện của mình như sau: “Một hôm, tôi ra ngoài đường, gặp một bà lão già bảo tôi là trong nhà bà ta có người bệnh, phải ra ngoài thành phía Nam tìm một người thiếu niên để khu tà, nên muốn nhờ tôi đi tạm một chút, việc xong sẽ cho nhiều tiền thưởng. Tôi bằng lòng giúp bà ấy.
    Sau khi tôi đã lên xe, thì bà lão buông màn che kín xe lại, giấu tôi trong một cái hòm bằng tre thật lớn. Đi chừng khoảng hơn mười dặm, qua sáu, bảy lần cửa, tôi được thả ra khỏi cái hòm tre. Tôi mở mắt ngẩng đầu lên nhìn. Trời ơi! Chỉ thấy điện vàng gác tía trông sang trọng, giàu có, thật diễm lệ, nguy nga. Tôi mới hỏi bà lão xem đây là nơi nào. Một người thay bà lão nói với tôi đây là thiên đàng. Sau đó, tôi dược tắm rửa bằng nước nóng có hương thơm sực mũi mà từ trước tôi chưa từng được hưởng bao giờ.
    Tắm xong, người ta trao cho tôi một bộ quần áo thật đẹp, và bưng đến toàn những thức ăn thuộc loại trân châu hải vi, mỹ vị hiếm có. Cơm rượu no say, một lát, tôi thấy xuất hiện một người đàn bà, tuổi trông chừng 35 - 36, người lùn nhỏ, nước da nâu đen, cuối đuôi mắt có một cái bớt đen. Người đàn bà đó giữ tôi ở lại mấy ngày để cùng chăn chiếu, thật vô cùng hoan lạc. Lúc ra về, tôi được người đàn bà đó cho bộ y phục này”.
    Viên tiểu lại say sưa kể câu chuyện hoang đường của mình, trong khi tất cả những người nghe chuyện đều biết người đàn bà đó chính là Giả hậu. Thì ra, viên tiểu lại nọ chính là trường hợp may mắn nhất đã thoát khỏi bàn tay tàn độc của Giả hậu. Nhờ có vẻ đẹp trai hút hồn với thuật phòng the siêu đẳng, viên tiểu lại đã làm Giả hậu hài lòng.
    Huống hồ, trong lúc hoan lạc, viên tiểu lại lại không ngớt miệng khen Giả hậu là người tuyệt sắc nhất trên trần gian - điều mà từ khi sinh ra, Giả Nam Phong chưa bao giờ được nghe. Chính vì thế mà sau khi hành sự xong, Giả hoàng hậu đã cho tên này rất nhiều vàng bạc châu báu mà không đem y ra giết như những người đàn ông đáng thương khác. Cũng từ lời khai của kẻ may mắn đã không bị giết sau lần mây mưa nên bản chất dâm loạn và ác độc của Giả hoàng hậu mới bị phanh phui một cách trần trụi.
    Tấn Huệ Đế sợ Giả Nam Phong như sợ cọp. Tuy luôn mồm nói mình tôn sùng "lễ pháp", nhưng trước sự hoành hành bạo ngược của Giả Nam Phong, ông vua này cũng chỉ biết than thầm. Tấn Vũ Đế khi đó thấy Giả phi vừa xấu xí mà tính tình lại hung hãn, thường có ý phế bỏ. Tuy nhiên, mỗi lần Vũ Đế nổi giận, Dương hoàng hậu lại can rằng nên nể Giả Sung có công lớn với triều đình mà để cho Giả phi tại vị. Vì vậy, Giả phi mới không bị phế. Tấn Vũ Đế không ngờ rằng, sự nhân nhượng không đúng lúc của mình đã gây họa lớn cho nhà Tây Tấn.

    Hậu họa diệt vong và kết cục bi thảm

    Một người đàn bà đẹp có thể làm cho giang sơn nghiêng ngửa, đất nước tiêu vong. Tuy thế, một người đàn bà không thuộc giới hồng nhan khuynh quốc, mà ngược lại, nổi tiếng là “xú nữ”, đen đúa, lùn nhỏ, lại có thể làm cho vương triều nhà Tây Tấn tan nát, suy đồi, và hậu quả là gây ra một cuộc chiến tranh nội loạn kéo dài hàng chục năm. Người đàn bà có “năng lực siêu phàm” đó không ai khác chính là Giả Nam Phong.
    Năm 290, Tấn Vũ Đế mất, Tư Mã Trung lên nối ngôi, tức là Tấn Huệ Đế. Giả phi được làm hoàng hậu. Cha Dương thái hậu là Dương Tuấn - tức là ông ngoại của Huệ Đế - làm chức Thái phó phụ chính. Huệ Đế lúc đó đã 32 tuổi nhưng vẫn ngờ nghệch. Giả hậu thấy Huệ Đế ngây ngô, nhân lúc tình hình rối ren muốn đoạt quyền hành.
    Nhân các vương họ Tư Mã bất bình vì ngoại thích Dương Tuấn nắm quyền, Giả hậu bèn cùng Đông An công Tư Mã Do và Nhữ Nam vương Tư Mã Lượng bàn mưu kết tội Dương Tuấn chuyên quyền.
    Năm 292, Do và Lượng theo lệnh Giả hoàng hậu làm binh biến, vây bắt Dương Tuấn. Dương thái hậu trong lúc nguy cấp bèn viết thư vào vải gấm, sai buộc vào tên bắn ra ngoài để kêu gọi người đến cứu cha. Nhưng bức thư bị quân của Tư Mã Do bắt được. Do và Lượng bắt giết cả nhà Dương Tuấn. Giả hậu lấy chứng cứ bức thư gấm để kết tội Dương thái hậu cùng mưu phản nghịch với Dương Tuấn, vì vậy Dương thái hậu cũng bị kết tội và bị phế.
    Vợ Dương Tuấn - mẹ của Dương thái hậu, bà ngoại của Huệ Đế - cũng bị hành hình. Trong lúc nguy khốn, Dương thái hậu đã phải nhẫn nhục viết thư xưng làm thần dân để mẹ được tha nhưng Giả Nam Phong cũng không hề nhân nhượng. Không lâu sau đó, chính Dương thái hậu cũng bị kết tội và bị bỏ đói ở thành Kim Dung. Trong lúc ông ngoại, bà ngoại và mẹ bị vợ hành hình vô cùng thảm khốc, Huệ Đế vẫn ngồi cười một cách ngây ngô trên ngai vàng mà không hề làm được điều gì.
    Trước khi cưới Giả Nam Phong, Tư Mã Trung đã được vua cha ban cho cung nhân Tạ Cửu. Tạ Cửu được phong làm Tài Nhân. Giả Nam Phong chỉ sinh được 4 công chúa, còn Tài nhân Tạ Cửu lại sinh được người con trai là Tư Mã Duật. Tư Mã Duật vì thế nghiễm nhiên trở thành thái tử.
    Đối với Giả Nam Phong, đây đích thị là mối hậu họa, là cái gai trong mắt của hoàng hậu xấu xí này. Bằng việc giả nét bút của thái tử Tư Mã Duật viết thư phản tặc, Giả Nam Phong đã thuyết phục được Tấn Huệ Đế phế truất thái tử.
    Tháng 3 năm Vĩnh Khang nguyên niên, tức năm 300, Giả Hậu ra lệnh cho người tình là thái y Trình Cứ phối chế độc dược, sai hoạn quan là Tôn Lự đến cung ở Hứa Xương tìm cơ hội đánh thuốc độc sát hại thái tử Tư Mã Duật. Nhưng từ khi bị truất phế, thái tử luôn luôn lo lắng, đề phòng, chỉ sợ bị mưu sát, thường tự mình nấu nướng lấy, nên nhất thời Tôn Lự khó xuống tay được.
    Sau, Tôn Lự không kiên nhẫn nổi, cố bức thái tử phải uống. Thái tử kiên quyết không chịu. Tôn Lự bất đắc dĩ rình lúc thái tử vào cầu tiêu, dùng chầy đập chết. Sau khi giết xong thái tử Tư Mã Duật, để xóa bỏ vết máu dơ trên tay mình, Giả hậu liền giả bộ tử tế và xin với Tấn Huệ Đế dùng vương lễ chôn cất cho thái tử trọng hậu. Thực ra, trong bụng Giả Nam Phong vô cùng hoan hỉ, sung sướng vì đã trừ khử được một nguy cơ cướp ngôi trước mắt. Chỉ có Tấn Huệ Đế là ngây ngô, không biết sự tàn độc, nham hiểm của vợ mình.
    Triệu vương Tư Mã Luân là ông chú của Huệ Đế, thấy Giả hậu giết thái tử, đã có cớ để khởi binh, lúc đó mới ra mặt. Tháng 4 năm 300, Luân hợp sức với Tề vương Tư Mã Quýnh là cháu gọi Vũ Đế bằng bác. Hai người mang quân vào cung bắt sống Giả hậu và giết các phe cánh là Đổng Mãnh, Tôn Lự và tình nhân Trình Cứ. Giả hậu bị phế làm thứ nhân và bị giam ở thành Kim Dung.
    Ngày 9 tháng 4 năm đó, bà bị Tư Mã Luân sai người mang rượu độc đến ép tự vẫn. Năm đó, bà 44 tuổi. Cuối cùng, vị hoàng hậu độc ác cũng phải đền tội bằng cái chết. Tuy nhiên, việc chuyên quyền của Giả hậu đã kích động các vương thất tranh quyền, giết hại lẫn nhau, khởi đầu cho loạn bát vương. Đây là loạn do 8 vị vương họ Tư Mã Hoàng tộc nhà Tây Tấn gây ra từ năm 291 tới năm 306. Loạn bát vương kéo dài 16 năm khiến nhà Tấn suy yếu trầm trọng và đi đến diệt vong.
    "Sự nghiệp trị quốc" của Tấn Huệ Đế ngây ngô cũng kết thúc. Tháng 11 năm 306, Tấn Huệ Đế qua đời trong một ngày mùa đông rét mướt sau khi ăn nửa miếng bánh. Sử sách hoài nghi chính Đông Hải vương Tư Mã Việt đã ra tay hạ độc. Số phận của cặp vợ chồng vua chúa dị hợm nhất trong lịch sử Trung Hoa đã chấm dứt cùng với sự kết thúc thê thảm của nhà Tây Tấn và để lại “danh thơm” đến nghìn năm sau.

    [​IMG]

     
    Chỉnh sửa cuối: 12/11/13