Giàu sang, vẻ mặt khoe khoang Bần hèn nuốt đắng, ai màng đến đâu ? Sông có chỗ cạn chỗ sâu Biển mênh mông biển biết đâu lòng người Có tiền kẻ nịnh người chơi Hết tiền lúi húi đơn côi một mình Bè thì cạn máng ráo tình Còn ta, chỉ biết lặng thinh nhìn đời. St