Hương Tràm
Hoạt động cuối:
11/9/14
Tham gia ngày:
31/7/12
Bài viết:
488
Đã được thích:
5,816
Điểm thành tích:
555
Giới tính:
Nữ
Nơi ở:
Một thoáng mộng mơ

Hương Tràm

Thần Tài , Nữ, đến từ Một thoáng mộng mơ

Hương Tràm được nhìn thấy lần cuối:
11/9/14
    1. Hương Tràm
      Hương Tràm
      nho nhung nguoi ban tren nay wa, lau lam moi vo ma khong thay ai het ... buon... luc truoc con co nguoi lang nghe tam su cua minh... thuc toi khua de noi chuyen ma k thay buon ngu... gio thi nguoc lai... buon them cai buon lam te tai con tim...
    2. Hương Tràm
      Hương Tràm
      haiz buon nhiu hon vui...
    3. Hương Tràm
      Hương Tràm
      truoc sau gi thi em se co mot gd voi dung nghia cua no nhung sao hinh anh cua anh lai cu thoang qua trong em... em that su rat nho anh... em biet phai lam sao...
    4. Hương Tràm
      Hương Tràm
      Bong dung nho den mot nguoi... tim nhoi len vi dau... khong hieu sao lai co cam giac do vi minh da dan long khong nho den nguoi ta roi ma...
    5. Hương Tràm
      Hương Tràm
      Làm người phải biết cách từ bỏ và lãng quên. Từ bỏ thứ tình cảm đã không thuộc về mình và lãng quên người đã từ bỏ mình...

      Em không phải là người giỏi giấu cảm xúc, nhưng em lại là người giỏi đoán biết cảm xúc của người khác vậy nên đừng cố nói nhớ em, rằng mọi thứ chỉ là do hoàn cảnh. Và cũng đừng dối em rằng anh đã từng yêu em. Em nhắm mắt cũng cảm nhận được mà, thật đấy.

      Em biết thế, nhưng hình như để quên anh thì khó quá, có vẻ em không làm được. Em không quên được những kỉ niệm giữa anh và em, không quên được hình ảnh dựa vào vai anh mà khóc khi “tình đầu” rời bỏ em và anh nói “hãy bắt đầu lại từ đầu, hãy tin anh.. và rồi em sẽ không bao giờ phải khóc thế này”. Nhưng, bây giờ anh đã phản bội lại lời nói đấy rồi, em vẫn khóc… nhưng không thể quên anh.

      Những lúc rảnh rỗi, à không, kể cả những lúc cố tình bận rộn với biết bao công viêc em vẫn lén lút nhìn nhìn, ngó ngó vào facebook anh rồi nhảy từ fb anh sang fb "người mới" ấy, tự nhiên đắng nơi cổ họng, nước mắt em trào ra chẳng kiểm soát được khi thấy 2 người vui vẻ bên nhau. Em biết chuyện ấy sẽ xảy ra, nhưng sao vẫn đau thế này?

      Chợt nhận ra rằng quên một người thật khó. Bởi những kỉ niệm, những cảm xúc đã từng có với nhau đâu dễ dàng chôn sâu về quá khứ. Nhưng em hiểu trong cuộc đời mỗi người đều có những khoảng thời gian khó khăn như thế, cố dặn lòng phải vượt qua, chỉ là sớm - muộn!

      Và anh yên tâm, rồi em sẽ quên được, sớm thôi, bởi…

      Thực ra, nỗi buồn thì sâu, nhưng niềm vui đôi khi lại rất nhỏ. Em vẫn sẽ cố gắng sống tốt. Một lời nói động viên, một câu nói vô tư và có phần mộc mạc của một người bạn cũng sẽ khiến em cảm thấy ấm lòng hơn.

      Em biết rằng tổn thương đã tồn tại thì mãi mãi chẳng thể mất đi. Cứ nghĩ rằng giấu càng sâu, thì đâu nhìn thấy nữa... Nhưng đôi khi, những thứ ta không nhìn thấy nữa cũng chẳng phải là những thứ ta đã quên hẳn rồi. Nó vẫn ở đó, dù xa xôi, nhưng chưa từng biến mất... Vì vậy em sẽ không cố quên anh nữa, cứ để mọi thứ tự nhiên rồi thời gian sẽ làm nó phôi phai. Mọi thứ sẽ nguôi ngoai dần, dù không thể quên nhưng chắc chắn sẽ chẳng còn sâu.

      Em sẽ tự làm mình vui bởi đơn giản, em sẽ không phải hối hận vì đã sống hết mình cho tình yêu ấy. Còn anh, anh sẽ phải hối hận vì đã để cho một ngươi khác có cơ hội làm cho em hạnh phúc!

      Và anh à,

      Em vẫn tin trên đời có những thứ là mãi mãi. Đó là tình yêu. Với em, tình yêu là mãi mãi... chỉ có điều người cùng em làm nên tình yêu đấy không phải là anh nữa!
    6. Hương Tràm
      Hương Tràm
      [IMG]
      [IMG]
    7. Hương Tràm
      Hương Tràm
      [IMG]

      [IMG]
    8. Hương Tràm
    9. Hương Tràm
      Hương Tràm
      Cuộc đời của mình sao thấy u ám quá... hix... một ngày trung thu khó quên mình nhận đc đt đi phỏng vấn gấp không có chuẩn bị chỉ tích tắc trong vòng nữa tiếng... 1 ngày sau nhận đc dt báo đậu phỏg vấn là một buổi sáng trời mưa tầm tả... ngày mình đi nhận việc là ngày 19al ngày đám giỗ của bà nội mình-và cũng là ngày đám hỏi của nhỏ em mà đặc biệt hơn đó là ngày mình đi nhận việc mà ở trong khoa trực luôn một ca 24g vào một ngày trời mưa tầm tả suốt từ chiều chủ nhật đến khuya thứ 2... ôi... sao mà thê thảm quá... vậy mà có người nói mình ngày đầu đi làm mưa như vậy là hên... Hên đâu không thấy chưa gì thấy mình mòn mỏi quá mới có 4 ngày mà thấy mình héo tàn cở nào... đúng là làm bệnh viện tư không dễ chút nào... một ngày đi thang máy cũng mấy chục bận chóng mặt dễ sợ luôn, mà leo cầu thang bộ thì đi kiểu đó sao mà đi nổi, chỉ cần leo lên tới lầu 4 của khoa mình là muốn đứt hơi rồi..., tối trực thì bệnh báo liên tục đi muốn xạc cái háng luôn... a...mình nản thiệt rồi đó, đúng là mình đang đứng núi này trông núi nọ thiệt rồi... biết làm sao bây giờ phải cố gắng thích nghi với môi trường mới thôi...
    10. Hương Tràm
      Hương Tràm
      "Tôi biết giữa tôi và anh có một vài thứ nảy mầm, nhưng tôi không dám đi tưới nước, cũng không dám đi trồng hoa, tôi sợ khi hoa nở sẽ không giống như những gì tôi đã nghĩ, hoặc có thể cũng chẳng trồng ra được loại hoa gì.
      Tôi không biết rốt cuộc tôi đang sợ anh hay sợ chính tôi, hay là sợ cái ranh giới chật hẹp chỉ cần muốn là có thể vượt qua giữa chúng tôi."
      Trích Yêu trong yên lặng - Hậu Dã.

      [IMG]
    11. Hương Tràm
      Hương Tràm
      Khi ta chọn dừng lại để một người khác nắm tay
      Là khi con tim nói cuộc đời này thuộc về người ấy
      Là khi trong mắt ta bốn bề chỉ thấy
      Sống bên người và hạnh phúc, thế thôi!

      […]

      Một người có thể cho ta tất cả mọi điều
      Để sau bố mẹ anh, ta thành người thứ nhất
      Chứ không phải một người luôn cho ta là nhất
      Bỏ lại gia đình, chỉ nhất nhất có ta.

      Một người có thể trao cho ta chìa khóa 1 ngôi nhà.
      Tin tưởng đôi tay ta, dù nhỏ bé.
      Một người luôn yêu thương và muốn ta là mẹ
      Của những thiên thần mà người sẽ là cha.

      Một người mãi yêu ta dù ta hết mặn mà
      Dù đã hết những sắc son của một thời tươi trẻ.
      Sẵn sàng đến bên ta rồi nhỏ nhẹ:
      “ Mẹ những đứa trẻ à, ai cũng phải thế thôi”.
    12. Hương Tràm
      Hương Tràm
      Làm sao có thể bay cao khi vẫn bị ràng buộc bởi mọi thứ?
      [IMG]
    13. Hương Tràm
    14. Hương Tràm
      Hương Tràm
      Em tự biết mình chẳng bằng người ta
      Con gái ngành Y - thiệt thòi đủ thứ
      Nếu chọn em, xin a đừng trách cứ
      Bởi vì em, sẽ mãi chính là em
      Nếu bất chợt anh muốn gặp mặt em
      Mà không được cũng xin đừng thất vọng
      Bởi chúng em coi bệnh nhân làm trọng
      Bận trực ca, khám bệnh, xuống địa phương
      Nếu anh đã trót đem lòng mến thương
      Thì chớ có so bì, anh nhớ nhé
      Gái ngành ngoài khác em vì nhiều lẽ
      Em yên bình theo cách rất...ngành Y
      Nếu anh bận lòng bởi những nghĩ suy
      Thiên hạ đồn "gái ngành y ghê gớm"
      Em sẽ cười như cơn mưa đến sớm
      Cốc nhẹ lên đầu khẽ mắng"đồ hâm"
      Nghề của em, tuy phải thật tận tâm
      Nhưng tình em chẳng âm thầm nhỏ bé
      Mỗi loài hoa tỏa hương vì 1 lẽ
      Em tự hào mình con gái ngành Y
    15. Hương Tràm
      Hương Tràm
      Em thường nói với anh rằng em thích nghành y vì với nó, em sẽ có một thu nhập cao, một cuộc sống sung sướng và đầy đủ. Vì vậy, chính lý do kinh tế em sẽ chọn y khoa.
      Nhưng anh ơi, anh có biết, mức lương của em hiện nay, không thể bằng một chị công nhân, một anh nông dân chứ đừng nói đến một anh kỹ sư vi tính hay một chị thư ký giám đốc. Và cũng đừng bàn đến một anh nghệ sĩ hài hay một chị ca sĩ bởi thu nhập của bọn họ chắc chắn gấp vài chục đến vài trăm lần bọn em. Nhắc đến mà thấy tủi thân, tự nhận thấy cái nghề mình thật bạc bẽo...
      Là một y bác sĩ, em chỉ có thể gọi tạm là đủ sống, nhưng để có một cuộc sống sung sướng, đầy đủ thì có lẽ em nên bán rẻ lời thề Hippocrate hoặc bỏ mặc y đức của mình dưới bàn chân.

      Em thường nói với anh rằng em chọn nghành y vì đó là nghành nghề được xã hội tôn trọng, và là một nghề cao quý. Là y bác sĩ, em sẽ ngẩng cao mặt, ưỡn cao ngực đầy tự hào với cái bảng tên sinh viên y khoa. Chính lý do được mọi người kính nể nên em chọn y khoa.
      Ừ, đúng là y khoa là nghề cao quý thật nhưng nó lại không phải là một nghề mà nó là một cái nghiệp. Cái nghiệp mà chỉ có người trong ngành mới cảm nhận được.
      Khi là sinh viên y khoa, mỗi sáng bọn em phải lăn lê ngoài hành lang bệnh viện, mỗi chiều lại phải lau quần bên giảng đường, mài đít nơi thư viện và mỗi đêm trực phải bò trường nơi góc phòng bệnh.
      Mỗi khi khám bệnh, bọn em không chỉ cần phải hỏi mà còn cần phải xem nước tiểu, phân, nước bọt, đàm, nhớt... nói chung là tất cả các chất thải, chất hôi thối của bệnh nhân xem có cải thiện so với trước không. Ừ, thì cao quý với những con người mà ngày ngày, đêm đêm xem xét từng sự thay đổi về mọi thứ phế thải đầy hôi thối của bệnh nhân anh nhỉ?
      Em thường nói với anh rằng em yêu nghành y vì khi ra trường, em dễ dàng kiếm việc làm, dễ dàng có chỗ đứng trong xã hội. Chính lý do việc làm nên em chọn y khoa.
      Ừ, em biết rằng anh nhận thấy mỗi năm, cả nước có hơn 2000 y bác sĩ tốt nghiệp trải từ khắp đất nước, từ Hà Nội, trái tim cả nước, Thái Bình, vựa lúa của tổ quốc, vào Tây Nguyên, Huế rồi tới TP HCM, thành phố mến yêu của chúng ta cho đến Cần Thơ và những vùng đất phía nam.
      Trong khi đó, mỗi năm, chỉ riêng ĐH Kinh Tế TP HCM đã có hơn 10.000 cô cử, cậu cử thì chắc mẩm em sẽ dễ kiếm việc ư? Nếu thế thì đã không có chuyện đau lòng khi các y bác sĩ đi làm trình dược viên tại các bệnh viện bị bảo vệ đuổi chạy có cờ, hoặc nhiều y bác sĩ phải bỏ nghề để theo đuổi một công việc khác, hoặc nhiều y bác sĩ phải đi làm công quả tại các bệnh viện lớn nhỏ, anh nhỉ?

      Em thích mặc áo blousse trắng vì khi mặc nó trên mình em sẽ ý thức được bản thân, ý thức được công việc em đã làm, đang làm và sẽ làm.
      Em thích được giúp đỡ mọi người vì em muốn được chia sẻ sự đau đớn của những bệnh nhân ung thư, sự vật vã của những bà mẹ khi sianh, hay cảm thông trước những mất mát của thân nhân người bệnh khi người thân lìa đời.
      Em thích học y khoa vì em muốn cảm nhận được những cảm xúc mỗi ngày, mỗi đêm khi mẹ, các anh chị buồn bã bước ra ngoài phòng mổ trước sự bất lực của bản thân không thể cứu được người bệnh, hay những tình cảm mà mẹ, các anh chị dành cho bệnh nhân mỗi khi khám bệnh.
      Em thích học y khoa vì em muốn tự chữa bệnh cho bản thân, gia đình và cho mọi người xung quanh.
      Và em hãy nói em thích y khoa chỉ đơn giản vì nó là một sự kết hợp của nghệ thuật - khoa học - xã hội với tình cảm - lương tâm- trách nhiệm. "
      st
    16. donghieu
      donghieu
      "Chỉ tiếc rằng
      Không còn một bàn tay cho mình vin
      Chỉ tiếc rằng
      Buổi chiều nay…
      Mình ko còn khóc được…

      Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc

      Lệ chẳng rơi trên những phím dương trần.

      Một ngày ta chẳng còn là ta nữa

      Gom lá một thời thả rớt cả trời xuân…

      Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc

      Người có buồn bởi thay đổi trong ta ?

      Như mùa đông không bao giờ đến nữa!

      Ừ…và ta sẽ chẳng khóc bao giờ !

      Bất chợt một ngày người nhìn ta câm lặng".
      đọc những dòng nay sao tôi cảm thấy có gi đó nghen trong tim và bất chợt nhớ về những ngày xưa của mình, không biết khi ban viết những câu thơ này chắc cảm xúc dâng trào nhiều lắm phải k!
    17. Hương Tràm
      Hương Tràm
      Ôm một người thật chặt chưa hẳn là sẽ có được trái tim của người đó, nắm lấy tay thật chặt chưa hẳn là sẽ giữ được, chỉ có tình yêu chân thành mới giữ được trái tim của một người. Cuộc đời này có số phận nhưng số phận đó chẳng có ai an bài cho mình cả, số phận của mình chỉ là do mình quyết định
    18. Hương Tràm
      Hương Tràm
      Ngoại tình với đàn ông đơn giản chỉ là một cuộc rong chơi, để tìm kiếm cảm giác mới lạ, thỏa mãn bản năng chinh phục. Chẳng mấy ai bỏ vợ sau khi đi cặp bồ. Ngoại tình với đàn bà ngược lại, họ ngoại tình khi thiếu thốn tình cảm, tình dục, khi không được chia sẻ và tôn trọng. Đàn ông sợ ngoại tình làm đổ vỡ gia đình, thành trì mà họ đã mất bao công sức xây dựng. Đàn bà đi ngoại tình khi trong lòng họ đã có sự đổ vỡ từ trước đó
    19. Hương Tràm
    20. Hương Tràm
      Hương Tràm
      Nỗi lòng Con Gái ngành Y..

      "Anh đừng buồn khi em học ngành Y
      Thời gian bên anh ít hơn bên người bệnh
      Anh thường buồn mỗi khi Tết đến
      Phút giao thừa hai đứa hai nơi

      Giữa bạn bè giữa chốn đông vui
      Em lạc lõng áo quần không chợp mốt
      Khi bên em còn bao người kêu khóc
      Có bao giờ em có phút riêng tư

      Ngày của em là những đêm dài thức trắng
      Nỗi lo lắng luôn hằn trên khuôn mặt
      Cuộc sống của em sẽ vô cùng hạnh phúc
      Nếu có người chia sẻ... là anh

      Người ta nói con gái Y lạnh lùng
      Không rung động trước những điều mới lạ
      Nhưng trái tim em không phải là băng giá
      Cuộc sống đời rạo rực vì xung quanh

      Em hiến cho đời 1 phút hi sinh
      Để vơi đi bao dòng nước mắt
      Để tìm lại nụ cười đã mất

      Nhưng... thiếu anh cuộc sống khó khăn nhiều"
  • Đang tải...
  • Đang tải...
  • Giới thiệu

    Giới tính:
    Nữ
    Nơi ở:
    Một thoáng mộng mơ

    Chữ ký

    Hương tràm ngan ngát đường quê
    Bông vàng rơi đậu tóc thề trong trăng
    Người sang một đỗi băn khoăn
    Bến dòng sông Hậu nước giăng tơ tình!
  • Đang tải...