Tôi đang phải khóc thương cho chính đời mình và quyết làm mẹ đơn thân

Thảo luận trong 'Tin Tức' bắt đầu bởi phuonglienkute, 9/6/15.

  1. phuonglienkute

    phuonglienkute Thành Viên

    Không tiền, không người thân, không bạn bè… tôi chỉ biết khóc cho số phận mình. Lẽ nào tôi đã sai khi quyết định làm mẹ đơn thân ở tuổi 20?

    Tôi đã yêu say đắm một cậu bạn cùng lớp đại học năm thứ 3, chúng tôi chuyển về chung sống với nhau trong một xóm trọ nhỏ. Cả hai đều xác định khi ra trường đợi công việc ổn định sẽ cưới nhau, vậy nhưng cuộc đời không phải do ta sắp đặt. Tôi có thai ngoài ý muốn khi cả hai còn đang quá trẻ để có thể trở thành những ông bố bà mẹ thật sự.

    Tôi nói với người yêu nhưng anh nhất định muốn bỏ đứa bé để lo cho việc học hành, tôi muốn giữ lại vì đứa trẻ không hề có tội. Khuyên nhủ tôi dịu dàng không được, anh chuyển sang mắng mỏ tôi, thậm chí đe dọa sẽ bỏ mặc tôi nếu không đi phá thai.

    [​IMG]

    Tôi đã yêu say đắm cậu bạn cùng lớp và quyết định dọn về sống chung với nhau. (Ảnh minh họa) - tam su tham kin

    Trái tim tôi như bị ngàn mũi kim đâm, vừa đau đớn xót xa cho hoàn cảnh của mình, vừa thương cho chính sinh linh bé bỏng đang ngày một lớn dần lên. Khi thấy tôi cương quyết giữ lại đứa trẻ, cuối cùng anh cũng gọi điện về thông báo với gia đình. Tôi cứ nghĩ cha mẹ anh sẽ thương đứa cháu nội mà để tôi giữ lại. Thế nhưng tôi đã lầm!

    Quán cà phê gần phòng trọ hôm đó như vắng hơn, mẹ anh với khuôn mặt lạnh tanh nhìn tôi một cách khinh bỉ và không tiếc buông lời lẽ chửi mắng tôi thậm tệ. Anh không hề can ngăn hay bênh vực tôi mà còn hùa theo để nhiếc móc tôi đầy cay đắng. Bà nói rằng: “Chắc gì cái thai đó đã là cháu nội của nhà tôi , con gái có thân không biết giữ thì tự lo lấy hậu quả”.

    Nước mắt ngắn dài tôi nhìn anh như cầu cứu, vậy mà anh khiến tim tôi thêm vỡ vụn khi đay nghiến từng câu từng chữ rằng: “Với loại con gái như cô thì tôi không thể có thai với cô được”. Mọi thứ trước mắt tôi tối sầm, tôi rút ví trả tiền đồ uống của tôi, bám vào bàn lao đao đi ra cửa. Tôi không biết mình đã về phòng trọ bằng cách nào, ra sao, chỉ biết rằng, từ khoảnh khắc đó cuộc đời tôi đã không còn như trước nữa.

    [​IMG]

    Không người thân, không bạn bè, không tiền bạc... tôi đang tự khóc cho chính bản thân mình. (Ảnh minh họa)

    Tôi quyết định sinh con một mình và làm mẹ đơn thân đồng thời chuyển đến một phòng trọ khác giá rẻ hơn để tiết kiệm chi phí. Sau khi đến trường bảo lưu kết quả học, tôi xin việc làm thêm để dành tiền cho lúc sinh con. Nhưng trớ trêu thay, công việc cùng áp lực gia đình khi bố mẹ từ mặt đã khiến tôi bị stress nặng nề, tôi bị động thai khi đang ở tháng thứ 5 và phải vào viện nằm tĩnh dưỡng… Không tiền, không người thân, không bạn bè, tôi chỉ biết nằm ôm bụng khóc cho chính số phận mình. Lẽ nào tôi đã sai khi quyết định giữ lại đứa con của chính mình?

    Nguồn: Tam su - tintuc.vn