Dạ khúc Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối Cần thêm anh hỏi han cho giấc trưa em yên lành Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng Cần tay níu để thấy anh còn gần Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng Cần thêm anh, cần thêm cho những khi em lo sợ Cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu Đã cần thế, thương gần rồi Vẫn như anh còn xa rất xa Vì đã vùi hết những ước mơ dịu ngọt Em thêm cần anh đến muôn lần Thế tình nhé, xin về gần Nối thêm yêu thương vào với nhau Tình có dậy sóng vẫn cứ xin tình nồng Nối em vào anh chiếc hôn nồng
Còn tuổi nào cho em Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời Tay măng trôi trên vùng tóc dài Bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này Tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo may. Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời Xin cho tay em còn muốt dài Xin cho cô đơn vào tuổi này Tuổi nào lang thang thành phố tóc mây cài. [ĐK:] Em xin tuổi nào còn tuổi nào cho nhau Trời xanh trong mắt em sâu Mây xuống vây quanh giọt sầu Em xin tuổi nào còn tuổi trời hư vô Bàn tay che dấu lệ nhòa, ôi buồn. Tuổi nào ngồi khóc tình đã nghìn thu Tuổi nào mơ kết mây trong sương mù Xin chân em qua từng phiến ngà Xin mây xe thêm màu áo lụa Tuổi nào thôi hết từng tháng năm mong chờ.
Xin trả lại thời gian Xin trả lại nhưng kỷ niệm buồn vui Ngày xanh đã theo thời gian qua mất rồi Ngồi viết tâm sự nhớ ngược về quá khứ Chợt lên nét suy tư Bao năm thầm kín trót thương tà áo tím Những đêm sương lạnh nghe trái sầu rót vào tim Thương rất nhiều mái tóc xõa bờ vai Tình khôn lớn nuôi chờ mong ôi quá dài Lòng vẫn ưu hoài nhớ chuyện tình đổi thay Đời ai biết được ai Chia ly là hết, xót xa nhiều cũng thế Nếu mai sau gặp xin cúi mặt làm ngơ. Thời gian có ngừng đây bao giờ Thương tiếc rồi sẽ làm buồn vu vơ Nhiều lúc muốn quên để xóa mờ Nhưng mỗi lần nhìn xuân về tưởng nhớ Người đó ta đây tình vẫn chia phôi Biết cuộc đời mình ra sao? Ôm kỷ niệm chẳng nửa lời thở than Một tâm khúc cho người thương cho tiếng đàn Đời đã không màng những gì mình mơ ước Mà sao khó tìm quên Xa nhau thì nhớ lúc đến gần xao xuyến Nhớ thương bây giờ xin trả lại thời gian.
Trang Nhật Ký Giờ đây âm thầm bên trang nhật ký Lắng xuôi tâm tư hoài mơ bóng ai xa ngàn Mà im nghe thời gian đi ngỡ ngàng Lòng vấn vương gì mà buồn khi bước sang ngang Một khi yêu dù xa nhau ngàn lối Vẫn yêu trong tim và luôn nhớ nhau trong đời Mà nay ôi giờ vu quy đến rồi Nhật ký ôm vào lòng mà tiếc thương đầy vơi Có đâu ngờ ai se duyên tơ Ai làm cho tan giấc mơ Lỡ mong chờ, xuôi nên bơ vơ Xuôi tình yêu ra hững hờ Để nay duyên buồn đưa sang mùa cưới Bước lên xe hoa còn ngơ ngác trong xa vời Thầm buông câu biệt nhau trong cõi đời Nhật ký năm nào đành lòng đốt thôi người ơi
Nhật Ký Đời Tôi Ngược thời gian trở về quá khứ phút giây chạnh lòng Bao nhiêu kỷ niệm bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không. Ai thương nhau rồi và ai quên nhau rồi, trong suốt cuộc đời tương lai trả lời thôi Một mùa xuân năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi , lo cho số phận, lo cho duyên mình sẽ thành một kiếp hoa, sớm nở tối tàn đời ai không một lần quen biết rồi yêu thương nhau rồi lại xa. Thôi thế là thôi là thế đó dĩ vãng là thơ đem thơ về ghép nhạc thành khúc tình ca. Thôi thế là thôi là thế rồi hiện tại ước mơ nhiều cuộc đời rồi đây biết bao giờ mới được yêu. Ngày biệt ly chúng mình chưa nói hết câu tạ từ Năm năm cách biệt, năm năm mong chờ héo mòn tình nghĩa xưa Nhắc đến thấy buồn, tình kia ngăn đôi đường Nhật ký đời tôi ghi thêm một lần thôi
Mưa nửa đêm Đêm chưa ngủ nghe ngoài trời đổ mưa từng hạt rơi, gác nhỏ đèn le lói bóng dáng in trên tường loang Em gối tay tôi để nghe chuyện xưa cũ gói trọn trong lỗi nhớ Tôi muốn hỏi có phải vì đời chưa trọn vòng tay, có phải vì tâm tư dấu kín trong thư còn đây, nên những khi mưa nửa đêm làm xao xuyến giấc ngủ chưa đến tìm Ngoài hiên mưa tuôn mưa lạnh xuyên qua áo ai. Canh dài nghe bùi ngùi Mưa lên phố nhỏ có một người vừa ra đi đêm nay để bao nhiêu luyến thương lại lòng tôi Khi trót gửi những hình ảnh của tim vào lòng đêm, những kỷ niệm cho nhau nếu mất đi xin đừng quên Tôi thiếp đi trong niềm vui và đêm rớt những giọt mưa cuối cùng....
Bài không tên cuối cùng Sáng tác: Vũ Thành An Nhớ em nhiều nhưng chẳng nói Nói ra nhiều cũng vậy thôi Ôi đớn đau đã nhiều rồi Một lời thêm càng buồn thêm Còn hứa gì? Biết bao lần em đã hứa Hứa cho nhiều rồi lại quên Anh biết tin ai bây giờ Ngày còn đây người còn đây Cuộc sống nào chờ Này em hỡi Con đường em đi đó Con đường em theo đó Sẽ đưa em sang đâu Mưa bên chồng, có làm em khóc, có làm em nhớ Những khi mình mặn nồng. Này em hỡi Con đường em đi đó, Con đường em theo đó Đúng hay sao em? Xa nhau rồi Thiên đường thôi lỡ Cho thần tiên chấp cánh Xót đau người tình si Suốt con đường ai dìu lối Hãy yêu nhiều người em tôi Xin gửi em Một lời chào, một lời thương, một lời yêu Lần cuối cùng....
Chôn dấu một tình yêu Lệ nhoà trên mi, là ngần ấу nỗi nhớ chôn sâu vào tim Hiểu rằng chia lу, là ngàn lần phải tiếc nuối trong đêm lặng im Vẫn gặp nhau đâу vẫn tìm đến phút chốc nồng nàn níu giữ. Phải chăng anh ơi? Phải chăng rằng ta đã sai. Ɲhớ, em còn nhớ, bờ vai ấу cũng đã ướt đẫm mi caу Yêu, em còn уêu vì còn thổn thức phút giâу nồng saу Đến khi phải quaу mặt đi về nơi nhịp tim chạу theo lý trí... Ɲhận ra tình уêu lặng câm chỉ làm ta thêm đớn đau. Giờ khóc nữa làm gì? Giờ khóc nữa được gì? Ɲgoài hai đôi tim vỡ tan ai nào hiểu? Đến khi phải quaу mặt đi về nơi nhịp tim chạу theo lý trí... Ɲhận ra tình уêu lặng câm chỉ làm ta thêm đớn đau. Mà có lẽ còn lại, Mà có lẽ giữ lại. Là những giâу phút khắc ghi bao kỉ niệm, Mình đã viết trong cuộc đời nhau… Kỉ niệm cho nhau Ϲhỉ là những tiếc nhớ khi ta rời xa. Ϲhờ đợi làm chi? Rồi tình nàу cũng chỉ giấu cho riêng mình ta. Vẫn gặp nhau đâу vẫn tìm đến phút chốc nồng nàn níu giữ. Phải chăng anh ơi? Phải chăng tình đã khắc sâu…
Yêu thương mong manh Anh! Mình đã trao nhau nhiều hơn đã hứa mà vì sao đôi khi em thấy yêu thương thật quá mong manh? Người hỡi! Tình mình tựa như những áng mây trôi về đâu vẫn mong cho mình mãi bên nhau dài lâu. Em - lòng vẫn khát khao được yêu mãi thế Dù mai đây đôi ta đâu biết yêu thương mình sẽ ra sao. Người hỡi! Tình mình tựa như những tháng năm kia đổi thay Hãy yêu nhau để có nhau mãi về sau. Người yêu nhé,nhìn em lần nữa, Hứa một lời sẽ mãi bên nhau. Và em sẽ nhìn anh và hát, Em sẽ mãi yêu anh hơn lời em nói. Dù năm tháng đổi thay người hỡi, Những ngọt ngào vẫn mãi cho nhau. Bàn tay vẫn tìm nhau trìu mến, Và ta sẽ mãi yêu......cho dẫu mai đây về đâu.
Chuyện tình không dĩ vãng Vàng cây lá bay, đôi tay gầy guộc mang suy tư về Này đôi mắt nhung, kiêu sa môi mềm tìm đến bên em Niềm tin đã lạnh theo tháng năm đã mang Em có nghe ngoài phố đang kết hoa Bao nhiêu sắc hoa là bấy nhiêu ân tình mang ý thơ mong chờ. Nếu thương mến nhau mà sao lời yêu thương đó, bờ môi nào đắn đo Năm tháng xa vời đời có vui với ai Tà áo xanh hoen màu thương mối ân tình xưa. Yêu thì yêu nhiều nhưng chưa biết yêu được chi, và ước mơ những gì Hàng mi khép mờ giăng mây tím nhớ ai Nhớ ai trong đêm dài buông tóc rối quên cài. Đèn soi bóng đêm, sương rơi chân mềm, sao rơi bên thềm Hàng cây giá băng xoay cơn mê đầy tìm đến bên em Vòng tay ngỡ ngàng nghe đắng môi trắng đêm Em hỡi em lời hứa xưa đã phai Em ơi có hay thành phố không đêm ngày ai khóc ai sau này.
Cảm giác với một người khác Có đôi lúc anh muốn em tìm thấy ai đi bên cạnh Sẽ là người thật lòng yêu em Thay anh chăm sóc Cũng có lúc anh muốn em phải cô đơn và nhớ đến anh Không một ai được chạm vào em như anh đã từng Một cuộc tình đậm sâu trôi qua đã khiến anh mõi mệt Khiến anh quá đớn đau rồi vô cảm Vẫn cần một vòng tay mà can đảm đã như không còn Chính anh cũng chẳng biết phải thế nào Cảm giác không em trái tim này đến thở cũng đau Thật tàn nhẫn khi anh không thể bên em mà hình bóng luôn ghi trong lòng Hãy chỉ cho anh cách yêu mà không phải tổn thương Dạy cho anh tìm được cảm giác với một người khác