Cuộc sống đối với nó thật là buồn... nhiều khi nó muốn hòa mình vào một kẻ ko nhà mún lang thang cuộc đời phiêu bạt... đêm về ngủ trên đường phố.... Cuộc sống nay đây mai đó có khi còn thoải mái hơn bây giờ...Nó tưởng thú chơi này sẽ làm cho nó vui hơn, nhưng nó càng đi càng lún sâu. Nó bây giờ hôk còn gì , ngoài những sự trách móc. Nếu những việc nó làm bố mẹ nó biết đc thì nó sẽ ra sao. Nó luôn phải chốn tránh trước những người mà nó nợ. Đó là điều tốt đối với nó bây giờ ! Vì nó hôk có cách giải quyết vì nó còn quá nhỏ mới là cậu học sinh lớp 12 Chả biết nói gì khi mọi chuyện cứ mờ nhạt đi dần... chán... chán lắm đấy ... mà nén nén lại đi thật nhiều để rồi khi bùng phát nước mắt nó lại ứa... lại hận hận cuộc đời... hận bản thân nó... Nó xa ngã với cuộc sống của mình... việc học lại bỏ bê... chán nản về cuộc đời... thử hỏi cuộc đời này nó đã làm được những gì chứ... Nothing!!! Nó sống 1 cách ràng buộc ko được tự do... Nó ko được làm chính nó,ko được làm những gì nó thích. Nó làm việc gì đêu phải suy nghĩ trước,suy nghĩ sau,nó mệt mỏi với mọi ràng buộc ấy.... Nó đã phải từ bỏ những gì nó có,từ bỏ sở thích,từ bỏ tình cảm,để bây giờ nó ko còn gì hết.... Nó ko còn lựa chọn,bởi lẽ nó bik nó còn phải suy nghĩ đến ba mẹ của nó... Nó đang sống khép kín,nó dường như trở thành vô dụng.... Nó ghét bị mọi người thương hại,nó ghét những con mắt nhìn nó xoi mói... Thậm chí nó ghét chính con người nó lúc này,1 con người hén nhát,ko dám đối diện với 1 số sự thật.... Chết có lẽ là giải thoát... Nó mún chết lắm...nhưng liệu nó kết thúc cuộc đời nó tại đây,có phải là đối xử quá tàn nhẫn với chính mình... Hôm nay nó khóc,hôm nay nó là 1 thằng ngốc,hôm nay mọi người ko 1 ai hỉu nó,ko 1 ai bik nó buồn đến chừng nào,bik nó đã phải tự xoay sở khổ cực như thế nào khi lòng nó đau như dao cắt... Nhốt mình trong phòng,bị dồn nén lắm hôm nay nó mới khóc... Nó thấy tủi thân vì ko 1 ai hỉu nó,ko 1 ai hỉu được cái đau của nó...ko 1 ai hỉu những hành động của nó đã làm trước giờ đều có nguyên nhân riêng,cứ trách nó,cứ coi nó như 1 người vô tình,ko bik suy nghĩ... Và nó vẫn cứ thế,cứ sống như vậy,ko làm gì cả,ko nói gì,bởi lẽ những nguyên nhân ấy ko cần nói với những ai thật sự hiểu nó...... Shadow.huy
chiều nay : thịt đầu đít : 06 lô quánh 1 đài cho nó chít : 03 .95 .06 .65 .56 vô 4 kj là có cfe 703 .595 .706.365 .956 được hem huynh?
Sao vậy, nói thật em thua anh 1 tuổi nhưng trong dd này hoài kiếm được vài ly cà phê nhưng lần đầu tiên vào 1 dd vui như thế này đó. Vui lên nhé huynh, bỏ lại sau lưng những gì đã qua và vui vẻ tiếp bước con đường mới nhé anh
không ai mà không lầm lỗi cả em ơi...cái quan trọng là mình phải biết đối diện với sự thật và rút kinh nghiệm...bây giờ em còn nhỏ...tương lai em còn dài...đó chỉ là 1 lần vấp ngã trong cuộc đời thôi...sau này còn nhiều và nhiều chông gai nữa ..em phải bước qua nó mới là cuộc đời...không ai sống trên đời mà vui trọn vẹn và như ý mình muốn đâu em...nếu đời người trải qua quá suôn sẽ..thì trên đời này đã không có từ hope & dream....cố bước qua đi em...khó khăn này sẽ mau chóng qua mà em....nếu em biết chấp nhận và bước qua được khó khăn này thì sau này em sẽ cứng rắn và thành công...mong em mau trải qua nỗi buồn...
Nhok ơi!đôi khi con người ta muốn bỏ lại những quá khứ đau bùn -nhửng quá khứ bế tắt-những quá khứ bi đát.....nhưng những QK ấy cứ đeo đẵng chúng ta....cứ níu kéo.....Chỉ có thể đi trên cái quá khứ ấy mới đi lên chính mình được!!!! Đời Là Bể Khổ - Quay Đầu Là Bờ (Phải biết Bơi nha...)
Bà kẹ Su Mô nhà mình hum ni giống bà cụ non we, hí hí !!! Quay đầu là bờ hay vực sâu thăm thẳm ...Hỗng bik bơi nhảy xuống biển ún nước chơi , kẻ chạy đi ùi thì sao mà đánh được nữa ? rình rình mò về thì phang cho 1 trận tơi tả hoa lá cành lun .
_Stop ở đây và đừng vào diễn đàng này nữa!Đệ còn quá nhỏ và có lẻ đệ chưa đủ sức làm ra tiền để trả giá cho cuộc chơi của mình!?hãy tập trung học hành cho thành đạt,20 năm nửa đệ tham gia cuộc chơi này cũng chưa muộn!
Đọc tâm sự này , buồn quá ! Biết nói gì đây ? em còn quá trẻ , em biết không ? Cố gắng học hành- Tương lai là ở phía trước em ah. Lời khuyên chân thành là em hãy rời xa diễn đàn , hãy quên đi những con số huyền bí.