Cô Đơn Tác giả: Nguyễn Ánh 9 [FONT=verdana, geneva, lucida, lucida grande, arial, helvetica, sans-serif]Hạnh phúc như đôi chim uyên, tung bay ngập trời nắng ấm. Hạnh phúc như sương ban mai, long lanh đậu cành lá thắm. Tình yêu một thoáng lên ngôi, nhẹ nhàng như áng mây trôi. Dịu dàng như ánh trăng soi, êm êm thương yêu dâng trong hồn tôi ĐK: Nghe như chim trời phiêu lãng, theo mây trời lang thang, rong chơi cùng năm tháng. Ôi đêm đêm cùng tiếng hát, cho vơi niềm thương nhớ, còn gì cho ước mơ. Người hỡi cho tôi quên đi, bao nhiêu kỷ niệm xa xưa. Người hỡi cho tôi quên đi, bao nhiêu mộng đẹp nên thơ. Tình yêu đã chết trong tôi, nụ cười đã tắt trên môi. Chỉ còn tiếc nuối khôn nguôi cô đơn bơ vơ, tiếng hát lạc loài... [/FONT]
Cỏ Úa Còn nhớ tên nhau xin gọi trong giấc mộng Còn chút thương yêu xin đưa vào dư âm Có phải còn yêu vì đôi lần thầm nhớ Mình đã thật quên cớ sao lòng vẫn chờ. Từ lúc em đi trong rượu cay men nồng Màu trắng khăn tang quanh căn phòng cô đơn Bão tố triền miên ngày em về nhà đó Buồn hắt buồn hiu ngõ đêm sầu cô liêu Một chiều trên đồi em làm thơ Cỏ biếc tương tư vàng úa Mộng dệt theo đàn bên người mơ Mới biết mình yêu bao giờ. Hỡi cố nhân ơi chuyện thần tiên xa vời Tình đã như vôi mong chi còn chung đôi Cứ cúi mặt đi để nghe đời lầm lỡ Đừng níu thời gian cho thêm sầu vương mang
Anh là gió Em là cỏ dại • Anh là gió - ngang tàn và mạnh mẽ • Em là cỏ - bé nhỏ và màu xanh -:- -:- -:- -:- -:- • Gió phiêu du, tự do đi khắp chốn • Cỏ yếu mềm, dựa dẫm những cơn mưa -:- -:- -:- -:- -:- • Gió ham chơi, thổi đến vùng đất mới • Cỏ gồng mình, ganh chịu nỗi cô đơn -:- -:- -:- -:- -:- • Anh là gió, băng sương và lãnh đạm • Em là cỏ, bất lực nhìn anh đi.. -:- -:- -:- -:- -:- • Sau vấp ngã, gió trở về, tàn tạ. • Tìm đến cỏ, nơi hạnh phúc m-o-n-g m-a-n-h ! • Cỏ tàn úa, sắc xanh kia đã nhạt • Mỏi mệt thân gầy, trông đợi tháng năm.. -:- -:- -:- -:- -:- • Và gió sẽ chẳng bao giờ thay đổi • Sẽ mãi vùi mình trong những cuộc vui
Thế giới này có anh Em là gì trong trái tim của anh? Là cát trên sa mạc đong đầy nắng Là nước dưới đáy biển mênh mông Mờ nhạt em thấy mình mờ nhạt lắm... Anh là gì trong trái tim của em? Là bầu trời đầy sao và ánh trăng Là cánh đồng hoa trải dài bờ vắng Lung linh con đường đỏ những cánh hồng... Không là người dưng chẳng phải người yêu Nhưng ta biết, quan tâm nhau thật nhiều Biết hạnh phúc khi ai cười rạng rỡ Biết đau lòng khi nước mắt ai rơi... Cần gì đâu, một buổi hẹn cuối chiều Hay được nắm tay trên đường dạo phố? Chỉ cần anh thôi hãy luôn ở đó Để em biết thế giới này có anh...
Triết lý viên kẹo Mỗi ngày bạn đều cho một đứa trẻ ăn kẹo. Bạn làm điều ấy rất thường xuyên và vui vẻ. Đứa trẻ ấy cũng có vẻ rất yêu bạn. Mỗi ngày thấy bạn, nó đều cười tươi và chạy đến nhận kẹo. Nhưng rồi một ngày, bạn xoa đầu nó và bảo: “Hết kẹo rồi”. Bỗng dưng bạn thấy nó rất khác. Nó gào ầm lên rằng bạn keo kiệt, bạn xấu xa. Hoặc nó đi khắp nơi để nói xấu bạn. Triết lý viên kẹo có nghĩa là khi bạn cho ai khác một thứ gì, nhiều khi họ sẽ không nghĩ ấy là món quà, họ nghĩ đó là bổn phận, là trách nhiệm. Và khi bạn không cho thứ mà họ muốn nữa, họ sẽ lập tức trở mặt với bạn. Với nhiều người, cho dù bạn có cho họ kẹo mỗi ngày, thì họ cũng chỉ nhớ mỗi một ngày mà bạn đã không cho 5' quảng cáo sữa vui là chính
Phía sau một cô gái: Phía sau một cô gái là những nỗi buồn chẳng thể gọi thành tên mà lặng lẽ giấu sau những nụ cười gượng gạo… Phía sau một cô gái là những giận hờn tổn thương, là bàn tay nắm thật chặt mạnh mẽ nhủ lòng: “Nước mắt ơi, đừng rơi nữa…” Phía sau một cô gái là nỗi cô đơn, là những tâm sự chẳng biết tỏ cùng ai, cứ lặng lẽ thu mình vào vỏ ốc tự bao bọc cho mình… Phía sau một cô gái là những ích kỉ nhỏ nhen, là những ghen tị trong mệt mỏi để rồi tự trách mình: “Mình thật xấu…!” Phía sau một cô gái là nghị lực, là mạnh mẽ, là bản lĩnh là can đảm, là vẻ ngoài gai góc ẩn sau một trái tim yếu mềm… Phía sau một cô gái là những nỗi nhớ xếp thành chuỗi dài, lặng im không dám nói vì sợ người ta bận rộn công việc… nỗi nhớ dai dẳng lúc âm ỉ, khi rực cháy, khiến tâm thần chẳng bao giờ đc bình thản toàn vẹn? Phía sau một cô gái là giận hờn là trách móc nhưng cũng là yêu là thương, là thương, thương nhiều lắm! Phía sau một cô gái là nỗi sợ hãi người sẽ bỏ ta đi, một lúc nào đó, là bàn tay buông lơi đứng gần mà không thể nắm, cứ xa xa dần rồi biến mất tự khi nào! Phía sau một cô gái là những quan tâm những lo lắng, là nước mắt cứ rơi cho một trái tim chẳng thể lấp đầy và rồi nén lòng sợ những quan tâm là thừa thải… Phía sau một cô gái là những khoảng trời riêng chẳng của riêng ai, cứ mải mê đi tìm nắng trong khoảng không bao la ấy rồi mỉm cười… Và phía sau một cô gái là một chàng trai sẵn sàng làm chỗ dựa cho cô gái ấy mỗi khi mệt mỏi và yếu mềm, Là sẵn sàng ôm cô ấy thật chặt từ phía sau, Là có thể yêu cô gái ấy bằng chính trái tim chân thành của mình, Và sẽ chẳng khó đâu nếu yêu thật lòng... Để nhìn thấy những điều ẩn giấu phía sau một cô gái!
Về Đâu Mái Tóc Người Thương Hồn lỡ sa vào đôi mắt em Chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm Thầm ước nhưng nào đâu dám nói Khép tâm tư lại thôi Đường hoa vẫn chưa mở lối Đời lắm phong trần tay trắng tay Trời đông ngại gió lùa vai gầy Lầu kín trăng về không lối chiếu Gác cao ngăn niềm yêu Thì thôi mơ ước chi nhiều Bên nhau sao tình xa vạn lý cách biệt mấy sơn khê Ngày đi mắt em xanh biển sâu, mắt tôi rưng rưng sầu Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu Đường phố muôn màu sao thiếu em Về đâu làn tóc xõa bên rèm Lầu vắng không người song khép kín Nhớ em tôi gọi tên, chỉ nghe tiếng lá rơi bên thềm