Những ẩn ý trong mâm cơm của người Việt được thể hiện vào đũa

Thảo luận trong 'Tin Tức' bắt đầu bởi Nguyennam.bict, 18/12/15.

  1. Nguyennam.bict

    Nguyennam.bict Thần Tài

    Những ẩn ý trong mâm cơm của người Việt được thể hiện vào đũa
    Nhưng đôi đũa gỗ cẩm lai nào cũng in được dấu bàn tay của mẹ, cũng như là chứng nhân cho những bữa cơm gia đình cùng nhau thật đầm ấm, rộn vang các tiếng chuyện trò, hay cười kể. cất đi trong đôi đũa là gói lại được trong lòng biết bao nhiêu kỷ niệm. Mẹ đã từng nhắc bố là không bao giờ được dùng đôi đũa cả để răn đe những con như những gia đình khác vẫn thường xuyên làm cho. khi con mới to, chơi chắt, biết chơi chuyền, con len lén về lấy trộm chục đũa của ba mẹ làm cho chuyền. Biết được má là không hề la mắng, chỉ nhẹ nhàng dặn các con rằng không được sử dụng đũa ăn cơm để nghịch như vậy bởi khi đôi đũa gắn có miếng ăn trong miệng, nên thật trân trọng giữ gìn kỹ càng. Vậy mà cũng chính tay của mẹ đã vót cho con đôi que đan để chơi ở lần thứ nhất trong đời bằng 1 đôi đũa mới, bởi khi giữa một thành phố thật khó tìm được những đốt tre phù hợp, mà đốt tre con thì lại sốt ruột làm cho, muốn học rồi nên được đan thành công ngay sau đấy bằng chính que đan của mình...

    với lẽ đôi đũa gỗ mun đầu tiên của đa số người Việt Nam tiêu dùng là mọi hai nhánh cây nào đó nhưng chiếc đũa truyền thống đấy lần thứ nhất được nhớ đến là khiến cho bằng trúc, bằng tre. Bàn tay của con người Việt Nam khéo léo để biến thành các ống tre già,vót thẳng thành các đôi đũa rất thơm tho,rất lâu ko sở hữu mối mọt. những ngày đã hè về thăm ông nội, tôi vẫn ngồi để thường ngồi xem ông vót đũa 1 mình, bàn tay siêu ông nhanh thoăn thoắt và thật tài tình làm cho sao. Vừa vót đũa ông vừa đề cập những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà không phải khiến cho sai một chút.

    hiện tại mỗi một lần đi công ty,nhìn hoa mắt lên mang các hàng chục loại đũa không chỉ được khiến từ tre mà còn được khiến cho bằng nhựa, bằng i-nốc, bằng gỗ mun, gỗ dừa, gỗ kim giao..., ko chỉ đũa Việt Nam mà còn được nhập khẩu về từ các nước láng giếng, đa số đều làm cho sử dụng máy,rất thẳng đều tăm tắp, kí ức tôi lại nhớ được về các đôi đũa mộc mạc, giản dị của ông bà năm xưa. Ngày ông ngoại mất,bên bác cả tự tay vót đũa cắm trên một bát cơm quả trứng và đặt lên quan tài cho ông. Nhớ về đa số ký ức đau buồn đấy, tôi vẫn thấy được hiện lên trên chùm nan tre loăn xoăn của những đôi dua nha hang khach san phải chăng thoáng hiện ra trước tấm ảnh ông hiền hậu lắm hình như đang muốn mỉm cười. Đôi đũa gắn bó mang con người suốt lúc còn sống và cũng theo sở hữu con người đi về nơi an nghỉ cuối cộng.

    Rồi mai này đây khi trở thành người mẹ, trong tất cả các bữa cơm thứ nhất con được sử dụng đôi đũa, tôi sẽ đề cập về những sở hữu con tôi rằng rằng: Con mang biết bên cạnh đôi đũa là bao nhiêu là câu chuyện, bao nhiêu niềm vui và những nét đặc biệt của văn hoá Việt Nam ta...
     
    iumainhe thích bài này.