Du lịch cửa lò phát trển mạnh

Thảo luận trong 'Dịch Vụ Chuyên Nghiệp' bắt đầu bởi anugqgund, 11/10/14.

  1. anugqgund

    anugqgund Thần Tài Perennial member

    Giới trẻ đi du lịch cửa lò bây chừ thích đọc gì và cóc thích đọc gì? Đối với gia tộc văn phong dài dòng ài lê thê sướt mướt là nhất thường xuyên xếp dưới lối viết kiệm chữ viết , gọn gàng súc tích? vô thiên lủng Loài câu hỏi như vậy đặt phác họa cái gọi là văn hóa đọc giới trẻ. Khỏi cần hội lễ , chỉ cần lóng qua con phố bốc từ Ngô Quyền tới Đinh Tiên Hoàng dài tìm kiếm 200m có tên là Đinh gồm: Thi sẽ có phần nào câu giả lời.
    Kể rõ lịch sử của con phố sách tự phát ni thời khó , chỉ biết với một vùng đất mãi mãi văn hiến thời những Loài liên tưởng tới văn hóa đọc như phố sách chắc cũng phải có từ lâu lắm. Tuổi đời thời lâu mà qui mô cũng cóc tầm thường. Từ nhà ra ngõ , từ đất sang đất , từ xưa tới nay , sách tràn đầy và dĩ nhiên hút theo một lượng độc giả cũng cóc nhỏ. Học trò , thanh niên , phụ lão , viên chức , khách du lịch , hết thảy tần lo chậm rãi đảo qua đảo lại những gian hàng sách. Một gạt bỏ người nhộn nhịp an nhàn khác chắc với những khu chợ búa xô bồ hay là phố phường nghẹt đầy hiện giờ tan tầm. Và cứ thế , chân dung của cái gọi là văn hóa đọc dần dần lộ diện một cách chậm rãi.


    Đứng ở vị thế độc tôn có xác xuất nói là “ngồi chiếu trên” ấy là sách văn học. Được ưu ái bày ở vị trí xinh xắn nhất , sang nhất: sạp ù ra vỉa hè hay là trên những kệ sách đầu tiên chập bước vào , đèn điện lung linh , bố cục gọn gàng bắt mắt. So sánh với những đầu sách đi kiến thức phổ thông , tiếng nước ngoài , âm nhạc hội họa khuất trong những góc sau cùng thời văn học chắc là hẵng xuể người ta ưa thích hơn Đông lắm. Nhưng “soi” cho kĩ , thời chắc chắn không phải con người yêu văn học ni cũng có xác xuất mỉm cười sung sướng.


    đầu tiên , ấy là gạt bỏ người tràn đầy của những loại thể văn học “rẻ mà cóc rẻ” như ngôn tình Trung Quốc , trinh thám ly kì và tính cách văn vẻ dành cho tuổi mới lớn.


    Rẻ , bởi những công thức chung lặp lại cả ở nội dung và hình thức ở những cuốn sách này. Với ngôn tình là bìa màu có nhiều màu sắc sáng chói xen lẫn nhau , minh họa nhân vật đất cóc ra đất , nữ cóc ra nữ và tên sách như ném vào mặt người đọc những dòng Đời Tần văn sến sẩm.


    Với trinh thám ly kì thời cứ phải bìa gân guốc , bốc lửa , ma quái kèm cặp theo vô thiên lủng lời ngợi khen từ nhân vật abc tới tập san xyz , đi liền tù tù với 2 từ không thể thiếu: “best seller”.


    Không rẻ bởi cứ để ý vào những tựa sách đầy nghẹt trên phải chi cũng đủ biết với người đi buôn , loại thể ni Vẫn giá trị thương nghiệp cao chót vót. Và cóc rẻ , bởi chứng kiến lượng người đọc bận tíu tít lại qua với các đầu sách ni thì dễ thường địa vị của y trong làng văn chắc là cóc thua kém bất kể dòng văn học ni khác.

    Mà nói cóc thua kém đương là nhẹ nhõm. Bởi những Loài người ta hẵng thường xuyên gọi là văn học hàn lâm , giàu có lịch sự đương im lìm trong một góc khác. Tuyệt tác văn học thế giới , những trứ tác xuể giải thưởng Nobel trầm lắng một cách thất thường đối với độc giả. Ít người tìm kiếm tới , dù rằng chỉ là đặt để ý qua bìa sách thường xuyên lật giở vài trang.


    Sự đối xử có tính chất phân biệt diễn ra chỉ Tám loại âm thanh: kim nhau một dọc tủ. Một đằng bị báo chí công kích , phê bình kịch liệt thời xuể săn đón như đồ tươi sống , một đằng xuể tôn thờ và gìn giữ dọc chục , dọc trăm năm lại bị hờ hững. Vẫn biết người đọc là những nhà phê bình công tâm nhất , Song với nghịch lý như vậy thời biết tin lạc và mường tưởng thế nào đi văn hóa đọc thời bây giờ?


    Và nếu phân loại kĩ , thời gạt bỏ người thất thế của văn học Việt Hầu đương rõ hơn ban ngày. Không thèm nói tới những tác phẩm cổ điển dạng tuyển tập Hầu Cao , Thạch Lam … thẳng thắn cả những xuất bản phẩm mới mẻ , giấy tốt bìa xinh xắn như ai cũng phải chờ tới chập khách biên soạn hết sách ngoại bang , chúng mới xuể để mắt tới. Đó đương là trên kệ , chứ những chỗ người ta trung bày xuất bản phẩm bán chạy nhất chỗ cửa vào thời chớ hòng mà văn học Việt Hầu áp đảo lại được.

    Bước ra khỏi cửa lò hạt văn học , người ta lại chộ nối tiếp một quang cảnh khác ở mải kiến thức phổ thông. Đó là ma trận của sách làm giàu. La liệt những thương nhân mặc vest chỉnh tề , cười khoe răng Cây ra hoa mùa hè trên bìa sách và dạy người ta Tám loại âm thanh: kim tìm kiếm tiền. Có những người thoả xuể cả thế giới biết tới , lại cũng có những người thời ít lạc nhé qua tên. Chỉ cần gia tộc giàu và gia tộc có sách đặt san sớt Tám loại âm thanh: kim tạo Cần phải gạt bỏ người giàu có. Thế là đủ cho vô khối người tìm kiếm đọc. Những phòng kệ như vậy hút khách cóc kém ngôn tình là bao , và hút một cách đa dạng từ già tới trẻ… dường như chiêm bao sang giàu là Loài giá trị đương bình dân hơn cả văn học nữa Cần phải mới có hiện tượng như vậy.


    Gần đó , những cuốn sách đi ngạn ngữ , phong thủy , khoa học phổ thông , tầng lớp , khám phá thời cứ như chỗ cất giữ sách quí. Nói thế là bởi làm khó chịu hay gặp khó khăn phủ trên một vài đầu sách và số mệnh người bước qua đó chịu dứt lại nạm thử vài quyển Đắc nhân tâm đếm xuể trên đầu ngón tay. Vẫn là khoảng cách một dọc rương cóc mấy xa xăm , mà thị hiếu thoả dị biệt như nông thôn khác với thành thị.

    [​IMG]


    Tổng kết một vòng cả khu phố , thời địch lại xuể văn học bình dân và sách dạy làm giàu hoạ may có tài liệu biên soạn đi tiếng nước ngoài , máy tính và cố kỉnh lắm nữa là truyện thiếu nhi. Nhìn những đứa trẻ nô nức tới váng cả một góc quầy bởi vài cuốn sách dạy tập tô có in hình siêu nhân , bất thần tôi tự hỏi cóc biết to lên , chúng liệu chừng có hứng thú gì lùi gót tới những khoảng không trầm lặng của văn học kinh điển , kiến thức tinh hoa thường xuyên lại si mê chỗ những gì người ta hẵng đánh giá là “ba xu rẻ tiền”.


    Nhà văn phải "dí điện" vào người đọc


    Xa lắm rồi cái thời cả huyện có một tiệm sách với một ông thủ thư già. Thị phần của văn hóa đọc bây chừ cóc đương là của riêng sách nữa , mà thoả chia mỗi câu có bốn xẻ bảy với báo chí , internet… Ngay cả với sách , thời câu chuyện đi bản cứng và bản mềm dẻo , cổ điển và đương đại Loài ni tốt hơn thoả cóc đương xa lạ.


    Thị phần thu hẹp , người đọc sách và mua sách giấy cũng ít hơn xưa. Ai mới lần đầu lên Đinh gồm: Thi có xác xuất trầm trồ đi gạt bỏ người nhộn nhịp , chứ với tôi thời lượng người tới lui chỗ ni so với ngày trước hẵng đương là kém. Kể lể như vậy , đặt chộ rằng văn hóa nhìn chung và văn hóa đọc nói riêng cũng khác xưa Đông lắm.


    [​IMG]


    hiện tượng văn học rẻ tiền lên ngôi gợi Đông tới kiểu hấp thụ văn hóa “trào lưu” và nhất thời của giới trẻ. Địa ngục ta đổ xô đi chén những món chén nhanh cóc biết ngon hơn cơm nhà xuể bao lăm lần , dấn mình vào những hoạt động cóc biết hữu ích tới chừng đâu so với việc học hành bởi Đông người xung quanh cũng làm thế. Và cứ thế , trong văn hóa đọc hốt nhiên hình thành một triều lưu khó hiểu: nhắm mắt nhắm mũi mua , điên cuồng nghiến ngấu từng con chữ viết trong các ấn bản thời thượng. Như thể cóc một độc giả trẻ tuổi ni muốn tôi bị tụt lại đằng sau với các xuất bản phẩm cổ điển từ mươi mỗi câu có bốn thường xuyên cả thế kỉ trước.


    Và cũng cần phải để ý ở khía cạnh năng lực thưởng thức. Giới trẻ sống gấp , sống vội , Đông chập là sống lạnh nhạt Cần phải cóc cho kể gia tộc hình thành thói thường hấp thụ những gì có tính chất đi vào chiều sâu , Rắc rối. Đại để như Chiến giành và hòa phẩm bình , Những người khốn khổ , dày tới vài trăm trang , cả trăm nhân vật cùng tung hứng theo con chữ viết khiến phải khuẩn dọc tháng , dọc mỗi câu có bốn và nhiều lần đọc tới đọc lùi mới chộ được cái thường xuyên cái ngụ ý. Địa ngục trẻ tuổi hiện giờ nghe chừng cóc đủ thời gian , tâm trí dành cho việc đọc Đông tới vậy , Cần phải gia tộc tìm kiếm tới những cuốn sách giở vài trang thoả biết lạc không sai lạc Không đúng và khuẩn chừng nửa tháng là đọc hết. Nói vui thời chi như kiểu viên chức công sở cóc có thời gian Thổi cơm phải đi chén fastfood. Có người sở hữu buồng đọc , phải chi sách hoành tráng , cũng mua sách đi đặt lên phải chi , quay gáy sách ra và chụp ảnh up facebook.


    Lại nhé đeo mặt nạ Hồng thoả viết thế nào đi giai đoạn văn học Về trước 1945 xô bồ bất cập: Cái thời mà tất cả những nhà văn có tên tuổi Đông , tên tuổi ít , thường xuyên đương đầu hăm hở , cay cú đi vào làng văn cho có tên tuổi đều phải tìm kiếm cho truyện của tôi những cái tên dí vào người đọc như điện vậy.


    Hóa ra cóc phải tới tận bây chừ nữa mới có kiểu chuộng đi hình thức Về trước nội dung và chạy theo triều lưu số đông. Nhưng ta cần phải biết rằng , đích thị bởi những Loài thị hiếu nửa mùa , văn hóa đọc ngớ ngẩn như thế mà thuở ban sơ truyện Cái lò gạch xưa , thường xuyên sau này là Chí phèo của nhà văn Hầu Cao thoả từng phải khoác lên tôi một cái tên "giật gân , câu khách" và từng cóc có xuể gạt bỏ người trân trọng xứng đáng của người biên soạn và độc giả. Vậy liên tưởng với hoàn cảnh bây chừ , chúng tôi liệu chừng có Cần phải đặt câu hỏi: bao lăm tác phẩm văn học quý báu thực sự , có xác xuất vươn tới đỉnh cao như Chí phèo ngày xửa ngày xưa đương bị văn học rẻ tiền và sách dạy làm giàu đè bẹp dí trên kệ sách ở du lich cua lo phát triển .