Trái Tim Cù Lần Anh không có giàu sang, không có nhà cao cái phố Xin đem cái rừng hoa, đem cái đồi xanh tặng em Dâng em lối nhỏ xinh, uốn quanh hồ xanh suối vắng Dâng em mái nhà tranh khuất trong màn sương chiều về Anh không biết làm thơ, không hát lời hay có cánh Cho anh nói lời yêu như đứa nhà quê thật thà Xin em hãy nhận đi xác thân mẹ nuôi khôn lớn Xin em hãy nhận đi trái tim mộng mơ….trái tim cù lần Xin đừng hỏi yêu em nhiều ít Em ơi nhìn suối chảy ngày đêm Em hãy đếm cù lần khoe bóng Em cứ đong cạn nước vơi nguồn Nếu còn muốn em cần thêm nữa Để anh đưa lên đỉnh phong lan Em sẽ hét rung đồi hoa dại Xin ở đây, ở mãi nơi này…. [YOUTUBE]jjZ3W9gZJ1A[/YOUTUBE]
Em cháu cù lần lắm! Hai đứa trẻ bước vào cửa hàng tạp hoá. Một thằng 9 tuổi, thằng kia 4 tuổi. Đứa lớn với lấy một hộp băng vệ sinh và đem đến quầy tính tiền. Cô bán hàng hỏi: "Ôi, cái này cháu mua cho mẹ hả?" Cậu bé lắc đầu trả lời: "Không, cháu không mua cho mẹ." Cô bán hàng tươi cười: "Thế thì chắc cháu mua cho chị gái hả?" Cậu bé lắc đầu nguầy nguậy: "Không cho chị nào cả."” Cô bán hàng lúc này tò mò lắm: "Thế không mua cho mẹ, cho chị thì cháu mua cho ai?" "Cháu mua cho thằng em 4 tuổi của cháu." Ngạc nhiên, cô bán hàng hỏi lại: "Thằng nhỏ đó hả?" Cậu bé gật đầu giải thích: "Phải ạ. Trên ti-vi người ta nói nếu bạn xài mấy thứ này sẽ nhanh nhẹn hơn và phát biểu ý kiến nhiều hơn trong lớp, mà em cháu thì nó cù lần lắm!"
Gã khờ Khi một gã khờ trong làng bỗng dưng khoác những bộ áo lộng lẫy thì hàng xóm ai cũng thắc mắc về sự giàu có của hắn. - Sao mà anh khấm khá lên vậy? - một người hỏi. - Tôi trúng xổ số giải nhất - gã khờ đáp. - Nhưng làm sao anh đoán ra số trúng? - À, ba lần liên tiếp, tôi nằm mơ thấy số bảy; thế là tôi suy tính ba lần bảy là hai mươi bốn rồi tôi mua số 24. Thế là trúng giải nhất. - Ðồ ngu, ba lần bảy là hai mươi mốt, đâu phải là hai mươi bốn. - Ái chà, vậy sao - Gã khờ đáp. - Nhưng dẫu sao thì số hai bốn cũng trúng.
Điên vì đàn bà Vị giám đốc nhà thương điên dẫn một quan khách tham quan. Chỉ một người nằm trên giường hai tay ôm chặt một con búp bê vào lòng, vị giám đốc giải thích: - Trước đây ông này yêu một người đàn bà, nhưng bị bà ta bỏ rơi và lấy chồng khác nên y phát điên và cứ tưởng con búp bê là người yêu mình. Đến một phòng khác, thấy một người điên bị xiềng xích hai tay, đang vùng vẫy bổ đầu vào tường tự tử. Vị giám đốc lắc đầu nói: - Còn đây là anh chồng đã lấy bà ta.
Tế nhị Một ông chồng vốn tế nhị và nể vợ, nghe nói vợ có chuyện mèo mỡ, vẫn định bụng khi nào có dịp sẽ nhắc nhẹ cho vợ biết. Một hôm, gặp vợ đang ngồi ăn ốc ở chợ, ông ta rất lịch sự đến gần mẹt ốc rỉ tai vợ: - Em cứ yên chí ăn ốc đi, còn vỏ, anh sẽ đổ? o O o Vợ và chồng đi nghỉ ở hai nhà nghỉ khác nhau. Một thời gian sau đó bị lương tâm cắn rứt, họ tự thú trước mặt nhau. Anh chồng nói: - Em yêu, anh phản bội em vẻn vẹn có hai lần. Lần đầu với một cô diễn viên, còn lần thứ hai với cô ghi tốc ký. - Anh yêu, em cũng chỉ phản bội anh có hai lần. Lần đầu là với dàn nhạc nhà thờ, lần thứ hai là với một đội bóng.
[YOUTUBE]5xJqF88yQpU[/YOUTUBE]Mình Ơi! Đôi chim là chim ríu rít trên cành Em yêu là yêu tiếng gọi của Mình là Mình, Mình ơi ! Đêm qua thức giấc bùi ngùi Nhìn quanh là em không thấy mặt người là người mình thương Từ khi, từ khi là Mình bỏ em buồn Đôi chim lơ láo, quay cuồng là cuồng biếng ăn Co ro, co ro tìm một chỗ em nằm Phòng không, phòng không là không chiếu lạnh Nhện sầu là sầu giăng ngang Mình là Mình, Mình ơi Mình đi là đi đi mãi quên lời Lời xưa mà ta ước hẹn Một đời là một đời sắt son Cây xanh là xanh lá vẫn tươi màu Riêng em là em héo tàn Nhạt nhoà là nhoà tình xuân Đôi chim gẫy cánh giữa đường Từ nay là chăn gối ngậm ngùi là ngùi tiếc thương Hò là hò ơi ới hò Mình đi mô mà mình đi miết rứa không về Rứa để em chứ rứa để em chẳng có ai nằm rứa em chẳng có ai nằm kề một bên Mình là Mình, Mình ơi Mình đi là đi đi mãi quên lời Lời xưa mà ta ước hẹn Một đời là một đời sắt son Cây xanh là xanh lá vẫn tươi màu Riêng em là em héo tàn Nhạt nhoà là nhoà tình xuân Đôi chim gẫy cánh giữa đường Từ nay là em thôi hết được gọi Mình là Mình, Mình ơi