Chờ đợi một tình yêu

Thảo luận trong 'Các mặt hàng khác' bắt đầu bởi stardreams, 11/6/14.

  1. stardreams

    stardreams Thần Tài

    Doc truyen : Chờ đợi một tình yêu

    Thương người ở lại, chờ chi hoài người đã rời tay!


    Và nếu chúng ta cứ giữ mãi thành trì vững chắc nhất trong tim rồi giam kín mình giữa bốn bề tường gạch quá khứ, thì chẳng ai dám chạm gần đến cả. Người xây thành đã đi mất từ lâu, cớ gì tự nhốt mình trong thứ ảo tưởng rằng không một ai có thể thay thế được sự bảo bọc thân thuộc ấy? Thành trì sừng sững nhất trong tim không phải là kỷ niệm, không phải là một dáng hình thân thương của ai đó xưa cũ, càng không phải là trái tim vốn đập liên hồi thay khác của con người, mà chính là sự cố chấp.
    Chừng nào còn giữ trong lòng những thành trì đó, chúng ta mãi mãi ngột ngạt với sự bi thương tự tạo của chính mình. Và vì sao lại không thể mở lòng ra một lần nữa, để một người khác có thể yêu thương bạn thật sự...
    Sau đây là câu chuyện của riêng tôi. Câu chuyện của tôi không có hot boy hay hot girl nào cả, chỉ có một cậu trai với trái tim khao khát yêu thương.


    ***
    Tôi, cậu trai ấy, không phải là hot boy. Không đẹp trai, học giỏi, con nhà giàu, chỉ có biệt tài chém gió xuyên màn đêm với bạn bè, đôi lúc lại lôi cây guitar cũ ra đánh vài ba bài cho khuây khỏa. Mọi thứ đối với tôi rất đỗi bình thường nếu không muốn nói là tẻ nhạt. Và dĩ nhiên là tôi vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai. Tôi vẫn luôn quan niệm rằng không có bạn gái cũng bình thường thôi mà, có gì cô đơn lắm đâu. Thậm chí, mình có thể được tự do chơi bời, không phải suy nghĩ hay lo toan một thứ gì cả. Mọi thứ cứ đều đều diễn ra như vậy, cho đến lúc tôi vào năm thứ 2 đại học, đã có một biến cố lớn làm thay đổi cuộc sống của tôi.
    Xem thêm truyện liên quan :





    Năm 2 đại học, lớp tôi bắt đầu vào học môn chuyên ngành. Sẽ chẳng có gì xảy ra nếu như em ấy không học cùng lớp với tôi, chẳng có gì xảy ra nếu em không xin cô vào nhóm của tôi, và có lẽ cũng chẳng có gì xảy ra nếu tôi không là nhóm trưởng.
    [​IMG]

    Chắc các bạn đang nghĩ là tôi gặp tiếng sét ái tình đúng không? Không đâu các bạn à, ngoại trừ 2 cái lúm đồng tiền của em ấy khiến bao nhiêu thằng con trai trong lớp tôi điêu đứng thì mọi thứ còn lại đều rất bình thường. Em học cao đẳng và nhỏ hơn tôi một tuổi, em không xinh lắm, được cái nói chuyện khá nhẹ nhàng và có duyên. Điều làm tôi cảm thấy thích thú ở em và làm em trở nên khác biệt với những người con gái khác là vì em có một sở thích khác lạ: thích xem bóng đá và không thích nhạc Hàn Quốc. Vâng, em là fan của Real Mandrid, mặc dù tôi ít khi xem đá bóng và cũng không đam mê nó nhưng tôi vẫn cảm thấy thích thú. Và tôi bắt đầu để ý đến em.


    Đi học bây giờ là động lực của tôi, và hầu như tôi không nghỉ một buổi nào. Phần là vì môn chuyên ngành khá quan trọng, phần vì tôi đi học để muốn được nhìn thấy em, được trò chuyện cùng em. Lúc đầu em cũng ngại, khó bắt chuyện và chuyên môn ngồi cuối lớp. Tôi phải dùng cái uy trưởng nhóm của mình để đưa em lên ngồi với nhóm, mà mục đích thì cũng chỉ để tôi được ngồi gần em. Dần rồi em cũng quen, em và tôi trở nên thân nhau từ lúc nào không biết, và tôi nhận ra em không còn ít nói nữa mà trở nên nói nhiều kinh khủng. Cũng đúng thôi, em là con gái mà, lại là dân du lịch nữa. Học cùng trên lớp chỉ có 2 buổi một tuần, gặp em cũng không nhiều, tôi bắt đầu nảy ra một ý tưởng mà tôi rất tự đắc: học nhóm.