Bích vân thần chưởng

Thảo luận trong 'Các mặt hàng khác' bắt đầu bởi stardreams, 28/6/14.

  1. stardreams

    stardreams Thần Tài

    Kiếm Phi ẩn núp ở sau một tảng đá nhìn về phía trước, bỗng thấy đằng xa có hai bóng xám xuất hiện nhanh như sao sa, khi tới cạnh rừng chỉ thấp thoáng hai cái đã mất dạng chúng liền.
    Xem thêm truyện hay :


    Bỗng phía đằng xa bên cạnh đường cái lại thấy một cái bóng nữa xuất hiện, dưới ánh trăng chàng đã thấy rõ bóng đen đó là một người nhà quê cưỡi một con lừa già đi thủng thẳng ở trên đường cái và tiến thẳng về phía cánh đồng hoang này. Chàng thắc mắc vô cùng, không hiểu ông già quê này đi đến đây làm chi?

    Lúc ấy người đó đã đi tới chỗ cách chàng không đầy trăm trượng nên chàng đã trông thấy rõ mặt của y rất đen, đầy nét nhăn, tóc trắng và lưa thưa, mặc bộ quần áo cũ rách, tay cầm một cái ống điếu vừa đi vừa hút, con lừa thì vừa gầy vừa già, mình dính đầy những bùn bẩn trong rất khó coi.

    Đột nhiên trong rừng có tiếng cười nhỏ vọng ra, tiếp theo đó có một bóng người phi thân thẳng đứng lên trên cao ba trượng, rồi ở trên không lượn một vòng mới từ từ hạ xuống dưới đất. Bóng đen nọ chỉ nhảy nhót vài cái đã tới trước mặt ông già nhà quê ngăn cản lối đi. Người vừa hiện thân ra đó tuổi chừng bốn mươi, mũi két, hai má sâu hóp, mình mặc áo dạ hành màu xanh, y vừa hạ chân xuống đất đã chắp tay chào ông già nhà quê và nói :

    - Lý đại hiệp, chuyến này phát tài như vậy mà không giúp cho những anh em nghèo nàn một chút.

    Ông già nhà quê kéo một hơi thuốc thật mạnh, khẽ phun khói ra vừa cười vừa đáp :

    - Tiêu lão sư, nói thực cho lão sư biết, mỗ Lý Nghĩa Thiên đây có phát tài gì đâu mà nói như thế.

    Kiếm Phi nghe thấy hai người đối đáp như vậy, rùng mình một cái bụng bảo dạ rằng :

    - Thế ra Lý Nghĩa Thiên danh trấn Hà Sóc lại là một ông già quê mùa cục mịch như thế này. Thực ra trông mặt mà bắt hình dong thì thế nào cũng lầm...

    Chàng đang suy nghĩ thì đại hán họ Tiêu đã cười khì và nói tiếp :

    - Lý đại hiệp nói rất đúng, Tiêu Ưng này không muốn gì hết, chỉ muốn Lý đại hiệp cho tại hạ mượn xem cây sâm vương nghìn năm ở trong người thôi, như vậy Tiêu mỗ cũng được mãn ý lắm rồi.

    Nói xong y lại cười khì khì hai tiếng.

    Kiếm Phi nghe thấy hai chữ Tiêu Ưng thì giật mình kinh hãi, chàng không ngờ tên độc hành đại đạo Tiêu Ưng đã khét tiếng mười năm về trước cũng tới đây. Xem như vậy tối hôm nay thế nào cũng có một tấn tuồng rất náo nhiệt.
    Nguồn truyện : http://kenhtruyen365.blogspot.com/2014/06/tu-ai-cong-chua-tai-nang-va-tu-ai-cong_27.html