ĐẦU năm Gởi vào đây câu chuyện vui kkk ở nhà ta tự tin hay nghe pháp khi đến chùa ta đốt nén hương giúp tâm trí thanh tịnh ,phát tâm ,góp chút công đức cúng dường.
Kể Tiếp câu chuyện đang dang dở kkk Bỗng một hôm ta phát tâm ,hướng dẫn người bạn đang có tâm sự vào chùa tìm một chút yên tịnh ( đường dẫn vào chùa hàng cây xanh bóng mát, cả 2 nôn nao bước nhanh đến chổ Phật bà đang ngự. Không biết từ đâu xuất hiện 4 tên , chúng lao như tên bay , ta la thật to , chúng thấy ta la to nên thắng lại, ko đớp được ta ,chúng quay lại cắn vào chân bạn ta, đau đớn bạn ta khóc to , thầy ở trên nhìn xuống thấy vậy,vội chạy đến.hỏi thăm tình hình thế nào kkk xin hỏi cả nhà, mình có nên bắt chùa đền bù phí đi chích ngừa ko ? kkk
Dạ, thưa chị 5, chị 5 dẫn chứng rất hay hem, bản thân ĐH sau bao nhiêu năm tháng trải nghiệm, ĐH được chứng kiến và tôi luyện nhiều phẩm cách. Thời còn thanh xuân, trẻ khỏe, ĐH cũng ganh đua nhau về mọi thứ. Nhưng giờ đây, ĐH nhìn lại, thấy sao trước đây mình xử sự hồ đồ quá. Dậy nên, sống tĩnh tâm là cách lựa chọn của ĐH đã trải nghiệm nhiều trong cuộc sống, nhận thức được ranh giới hạnh phúc và khổ đau. ĐH biết "cầm lên" nhưng cũng biết "đặt xuống" trong mọi quyết định. Tuy nhiên, khó nhất là thực hành, chứ nói suông thì dễ vô cùng chị 5 hem. Dì dậy, ĐH cho rẳng tĩnh tâm chính là buông, là cân bằng, là biết chế ngự bản thân. Tĩnh tâm cũng chính là biết mình, biết người. Người ta thường nói trong đời sống này, không có bằng cấp nào quan trọng hơn "bằng lòng", không có sự biết nào qua khỏi "biết điều". Ngẫm nghĩ sâu xa, điều đó quả là chí lý chị 5 hem. P/ s: ĐH nghĩ kiềm chế cũng là một cách tĩnh tâm. Trong các cuộc tranh luận, thường thì người hiểu chuyện sẽ biết dừng đúng lúc. Chúc chị 5 một ngày vui vẻ.