Góc Nhỏ ✿ ♪♫ ❤ Vườn Thơ Và Nhạc ❤ ♪♫ ✿

Thảo luận trong 'Box Thơ & Nhạc - Ảnh & Clip' bắt đầu bởi hugolina, 29/11/10.

  1. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG][​IMG][​IMG]
    Em Còn Yêu Anh
    Ca sĩ: Lâm Nhật Tiến & Nguyễn Hồng Nhung

    Khi cây cỏ không còn là màu xanh
    Khi mặt trời không còn tỏa ánh sáng
    Và biển xanh không còn con sóng vỗ
    Thì em ơi em có còn yêu anh..

    Khi Thu về không còn lá vàng rơi
    Khi Đông về không còn phủ tuyết trắng
    Và giòng sông không còn con nước chảy
    Thì em ơi, em có còn yêu anh ??

    Chợt nhiên trong khoảnh khắc thời gian
    Ta lạc mất nhau
    Anh không còn anh ngày hôm qua
    Và tình yêu chỉ là nước mắt khổ đau
    Thì em ơi, em ơi...
    Em có còn yêu anh ???
    Thì anh ơi,anh ơi...
    Anh có còn yêu em???
    ...Ta có còn yêu nhau ...


    [​IMG]
     
  2. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG][​IMG]
    Làm Thơ Tình Em Đọc
    Ca sĩ: Dalena; Phương Thảo; Ngọc Lễ

    Làm thơ tình em đọc
    Cô học trò trường tôi
    Thơ vương rồi mùi tóc
    Ai đi về ngược xuôi

    Người đi về cô đọc
    Nên lòng buồn xa xôi
    Nên đêm về tôi thức
    Pha mực viết thơ tình

    Em đi về áo mỏng
    Quyện mùa xuân theo sau
    Hồn tôi chim én mỏng
    Âm thầm bay theo em

    Làm thơ tình em giữ
    Cô học trò trường tôi
    Yêu em không hề chán
    Tiếc tôi có một đời

    Làm thơ tình em chuộng
    Như màu đời áo em
    Chỉ một điều tôi muốn
    Em hiểu một điều thôi

    Hỡi người môi tím đỏ
    Như tình tôi biết không ?
    Hỡi người tình môi tím đỏ
    Như tình tôi biết không ?


    http://xosothantai.com/attachment.php?attachmentid=4515&stc=1&d=1290063801​

    THƠ :​


    Nhớ làm sao -thuở mình còn đi học-
    Áo trắng em bay-trắng cả sân trường-
    nhớ nụ cười em và ánh mắt thân thương
    chân đi nhẹ-dáng em mềm lá cỏ...

    Anh nhờ gió đến em và hỏi nhỏ:
    " tóc dài chi để bối rối lòng Anh?"
    ...mắt em cười...đôi mắt ấy long lanh
    đã dìm cả hồn Anh vào trong ấy...

    Anh về-ngày...ngẩn ngơ... nhớ mãi
    ngủ không yên-cứ trăn trở đêm dài
    dưới đèn khuya...làm thơ tính tặng Ai
    nhưng cứ xé mãi -vì hồn thơ không trọn-

    Tình Yêu Anh của những ngày...mơ mộng
    ...vẫn dõi theo em từng bước đi-về
    mùa hè đến rồi -Phượng nở đỏ...em ơi!
    ...anh ngơ ngác...vì Tình Yêu chưa ngỏ...

    ...Đến hôm nay...hỡi người em bé nhỏ
    Anh-Em 2 nơi...mình đã cách xa rồi
    ...nhưng trong lòng Anh vẫn còn chút ngậm ngùi
    ...vì đã Yêu Em...mà chưa lần được nói...​

    --------------------------------------Hugolina

    [​IMG][​IMG]

    THƠ :​


    Mưa tháng 7 - Mưa buồn không dứt hạt
    Mưa rơi rơi trên từng ngọn lá sầu,
    Mưa ơi mưa-nghe ray rứt vì sao?
    Như lòng ta đang nhớ về NGƯỜI ẤY!!!
    ...................
    Mùa mưa rơi - Kỷ niệm thời vụng dại
    Anh gặp em năm ấy cũng mùa mưa
    Tình học trò của một thuở mơ xưa...
    Áo em trắng, tóc dài bay trong gió!!!
    Em thuở ấy như nàng công chúa nhỏ,
    Nét kiêu sa - đôi mắt ngẩn ngơ hồn...
    Mỗi đêm về nghe thao thức...nhớ thương...
    mong được gặp-Sân trường vui hoa nắng-
    em bắt gặp - đôi mắt nhìn thầm lặng-
    nhưng với em anh đã nói rất nhiều-
    bằng những lời tha thiết "...Anh đã Yêu..."
    ...em quay mặt-hiểu nhiều?...hay không hiểu?
    .................
    Mấy năm xa trường -xa nàng công chúa nhỏ,
    Anh ngẩn ngơ, trên lối cỏ sân trường-
    em giờ đâu???người con gái tôi thương!!!
    ................

    --------------------------------Hugolina

    [​IMG]
    THƠ :​

    Chiều nay trời Vũng Tàu thật đẹp
    Anh một mình về lại đường xưa
    Hàng anh đào vẫn lá màu xanh biếc
    ...Em bây giờ ...không biết nơi đâu

    Nhớ ngày xưa...tuy anh quen em
    Bàn tay em ...anh chưa được nắm
    Tóc em dài-môi em đỏ thắm
    Lời yêu thương chưa lần em trao

    Em mãi long lanh như là giọt sương
    đọng nhẹ trên cành hồng buổi sáng
    Anh chỉ dám say sưa nhìn ngắm
    Sợ chạm tay vào...tan mất em ơi...

    Em với anh cho đến bây giờ
    vẫn xa xôi...và nhiều khó hiểu...
    Không biết em có yêu anh không
    ...mà sao em cứ cười không nói?

    Bao năm qua-lòng còn bối rối-
    Tự trách mình...chẳng dám nói...lời Yêu
    Để bây giờ -lòng vẫn nhớ thương nhiều-
    ...và Anh vẫn thầm yêu em...mãi mãi...

    ------------------------------Hugolina



    [​IMG]

    Trình bày:​
    Bằng Cường​




    Đã bao đêm anh thức viết thư tình ,
    gữi trao em tình yêu và nỗi nhớ
    Trong đêm khuya vắng
    anh nghe lòng mình sâu lắng,
    ta xa nhau đã bao mùa qua

    Ánh trăng khuya lẻ bóng đứng 1 mình,
    gió bên hiên nhẹ ru làm nhớ thêm,
    đêm nay không có em bên mình cùng sưởi ấm,
    anh mơ ôm lấy em vào lòng...

    Anh gọi mãi tên em người ơi,
    nhưng chỉ thấy sao xa ngút ngàn,
    những câu hát những nỗi niềm riêng,
    viết lên đây mong người sẽ thấy.
    Anh gửi gió yêu thương vào mây,
    anh gửi mãi không sao lấp đầy,
    nỗi trống vắng thao thức từng đêm,
    thấy nghẹn ngào - nhớ em dạt dào...


    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 1/4/11
  3. SIRO-chanh day

    SIRO-chanh day Thần Tài Perennial member

  4. SIRO-chanh day

    SIRO-chanh day Thần Tài Perennial member

  5. SIRO-chanh day

    SIRO-chanh day Thần Tài Perennial member

  6. SIRO-chanh day

    SIRO-chanh day Thần Tài Perennial member

  7. SIRO-chanh day

    SIRO-chanh day Thần Tài Perennial member

  8. Anh Phạm

    Anh Phạm Thành Viên

    Thơ ca PHẠM nGỌC tHÁI

    Chùm thơ mưa của Phạm Ngọc Thái

    [​IMG]
    THÀNH PHỐ MƯA RƠI

    Em hãy gảy bản tình lên chút nữa
    Và có nghe trong thành phố mưa rơi?
    Hãy đắm làn hoa thơm trinh nữ
    Dòng suối tinh mai khoả tắm chân trời.

    Gió ru khẽ mơn man cây trước cửa
    Chúng dập dìu tựa thể đang yêu!
    Trong tình ấy… gió cây đều ướt cả
    Đầm đìa muông dại biết bao nhiêu.

    Em hãy thả mảnh hồn con bướm trắng
    Mà phiêu diêu quên thực tại nhọc nhằn,
    Ở giữa lưng trời, tận miền xa vắng
    Lòng nhớ nhung em anh cũng thương thầm.

    Gió nhè nhẹ! Em ơi, mưa nhè nhẹ!
    Chỉ riêng lòng anh bão không thôi,
    Cứ để hồn anh trong nước lạnh
    Với màu mây hoang trôi đến xa vời...


    PHẠM NGỌC THÁI
    10/1996
    [​IMG]


    CÂY HOA BẰNG LĂNG
    TRONG MƯA


    Cứ cô đơn tắm sũng dưới mưa trời
    Bằng lăng đứng một đời tím tái
    Em hay là anh đấy
    Mà con tim
    rơi giữa mưa bay…


    PHẠM NGỌC THÁI
    18/5/1994

    ĐÊM NAY TRỜI LẠI KHÔNG MƯA

    Trời không mưa áo em đâu có ướt
    Chỉ ướt lòng em: Cô gái nhỏ của anh!
    Em ngả vào anh mà hình như có khóc…
    Tiếng con tim thật rõ bên mình.

    Mùa thu đã qua ta nghe lá rụng
    Buổi cuối cùng em đến để chia tay
    Ngày mai em lấy chồng phải xa vĩnh viễn
    Chẳng sao mà, trời có mưa đâu, em ơi?

    Kìa không mưa mà áo anh lại ướt,
    Mùa thu đi… sao nắm mãi bàn tay?
    Ai nói tình gió mây sẽ quên trong chốc lát
    Bao năm trời hồn anh vẫn mưa bay…

    Tại đêm đó không mưa hay bởi vì anh nhớ
    Phố vắng em buốt giá cả canh dài
    Em dại lắm lấy chồng làm chi vội
    Đưa em sang sông rồi lòng mới biết đã yêu ai!

    Ta lại bước lang thang trên phố ấy
    Đến mỗi gốc cây có vệt cũ em ngồi
    Tiếng hát xưa đưa bờ hồ gió thổi
    Bóng với mình đi mãi tới ban mai…

    Cứ tưởng buổi cuối cùng em đến… đã chia tay?

    PHẠM NGỌC THÁI
    Hà Nội - Đêm 19/11/2010


    TRONG MƯA


    Mưa rơi nhẹ như là tóc ấy
    Giống dải lụa mềm quấn nỗi buồn bay
    Mưa rơi khẽ như hoa vậy
    Vỗ vào đêm hoá các nốt đàn gày!

    Em có thầm nghe mưa bay ngoài đó…
    Em có buồn khi gió thổi đêm đêm…
    Đứng trong mưa hồn anh tràn bão tố
    Mưa rơi vào anh...tan ra nơi em xa không?

    Em bước nhẹ!...những tháng năm hoang dại
    Về bên anh mái tóc rối tơi bời,
    Anh hôn mãi những giọt mưa em thuở ấy
    Dẫu chỉ thấy còn bong bóng vỡ đầy môi...


    PHẠM NGỌC THÁI
    1992

    EM ƠI! THÀNH PHỐ LẠI MƯA

    Nghe không em lại mưa lên phố!
    Bao năm rồi chiều ấy cũng mưa rơi...
    Gió se sắt đưa anh vào nỗi nhớ
    Mối tình thời trinh nữ xa xôi.

    Thưở xưa ấy , em ơi! Như hoa nở
    Say như mơ và mộng như thơ,
    Anh đã gặp em những tháng năm cát bụi…
    Khi trái tim yêu trong cõi vắng vật vờ.

    Thành phố lại mưa…
    Có nghe không em? Con chim trời, cá nước
    Khúc nhạc chiều dìu dặt bay qua.
    Tình êm dịu bên em mơ màng quá
    Thôi hết rồi! Tan vỡ bến bờ xa.

    Tiếng mưa rơi não nề thao thức
    Bóng hoàng hôn đỏ cũng xua tan
    Bèo dạt sông trôi buồm anh không bến đỗ
    Chân trời vương vấn dải mây lan.

    Ôi, cuộc sống! Tình chỉ như màn kịch,
    Nào phải lỗi do anh? Đâu phải lỗi do em?
    Anh đứng giữa trời mưa làm những vần thơ xao xác
    Người con gái năm nào về như một bóng chim hoang...


    PHẠM NGỌC THÁI
    31/7/2005

    [​IMG]

    ĐÊM MƯA LÂM THÂM


    Cái bóng nữ sinh dịu hiền yêu dấu
    Đôi mắt em nhìn thu khoảng trời xanh
    Như dòng suối, bông hoa, nhành liễu
    Trên bờ bãi con người…lay động trái tim anh!

    Hỡi hàng cây, có hơi thở em
    Những vì sao đêm rào rạt gió,
    Giây phút bên em bao lời thương nhớ
    Cả khoảnh khắc lặng im chứa chất tình đời.

    Nhưng em ơi, niềm vui nay tan biến,
    Anh ngồi giữa trời lâm thâm mưa bụi bay
    Nhìn hàng cây thay mùa lá đổ
    Tình thì bèo dạt mây trôi...

    Ôi! Cuộc sống đã bao ý nghĩa
    Tháng năm em tạc tượng trong anh
    Khi anh ôm thiếu nữ vào lòng
    Tưởng như cả đất trời tụ vào bất tử!

    Mưa lâm thâm, mưa lâm thâm...
    Anh ngồi viết những vần thơ thổn thức
    Tóc trên đầu cũng bạc hoa râm
    Mối tình xưa hoá đá giữa trời non.

    Giờ em ở nơi nao, em yêu nhớ?
    Chút yếu lòng da diết bóng em mơ
    Tiếng con cuốc đêm mưa khản cổ
    Kỷ niệm qua âm vang khắp bến bờ...

    PHẠM NGỌC THÁI
    27/12/2008

    [​IMG]

    ÐÊM MƯA TẦM TÃ

    Trời giông tố, đời cô đơn bên bóng
    Trôi dần dần những tháng năm buồn tênh
    Em thế nào rồi: buồn hay vui sướng?
    Có nghe giữa làn mưa mông mênh...

    Anh nhớ đêm mưa xưa tầm tã
    Ở bên hồ hai đứa ôm nhau,
    Dù bão giông trái tim sợ gì đâu?
    Em vẫn trong mơ mặc mưa rơi xuống đầu.

    Áo em ướt, quần em cũng ướt
    Máu chảy mạnh trong người rạo rực, xôn xao

    Anh ủ cho em trên chiếc ghế đá bên cầu
    Giây phút ấy: Trời dẫu sập ta cũng không cần biết tới !

    ...................................................
    Phút giây thiêng sung sướng nhất trên đời

    Kỉ niệm này ta nhớ mãi khôn nguôi.

    PHẠM NGỌC THÁI
    2008


    Ai muốn xem TUYỂN THƠ ĐẠI BÀNG sâu sắc & nhiều tình thơ hay
    của
    Phạm Ngọc Thái thì nháy chuột vào link dưới đây:
    http://vnthuquan.net/diendan/tm.aspx?m=185724
     
    Chỉnh sửa cuối: 27/2/11
  9. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG][​IMG][​IMG]


    Nụ Hồng Mong Manh
    Ca sĩ: Lâm Nhật Tiến

    Anh đem trao cho em nụ hồng,
    Nụ hồng mong manh như sương mai trong gió.
    Em nâng niu đem hoa về giữ,
    Trong hồn mong cho hoa không phai sắc hương.

    Nhưng bông hoa kia mau phai tàn,
    Rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá.
    Anh nghe như trong tim rạn vỡ,
    Nỗi đau làm nhạt nhoà 1 trời sương khói.

    Em như chim bay quên đường về
    Âm thầm mình anh nơi đây với những bâng khuâng.
    Cánh chim ơi, còn mịt mù tận trời mây,
    Vui chi nơi xa xôi ấy?
    Em quên anh như quên cánh hoa.

    Nhưng sao nay em quay trở về?
    Ta còn gì đâu, hoa xưa đã héo trong tim,
    Mối duyên xưa, tình này chỉ là mộng thôi,
    Anh nay như trăng đã úa,
    Thôi em ơi duyên ta đành lỡ.


    [​IMG][​IMG][​IMG]
     
  10. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    Mùa Đông Mong Manh
    Ca sĩ: Đàm Vĩnh Hưng; Hồng Ngọc

    Còn nhớ không anh hôm nào đôi ta bên nhau
    Tình ngất ngây đam mê sao giờ đây xa vắng
    Người đã ra đi đêm về tiếc nhớ riêng em
    Lặng đứng nơi đây âm thầm bến cũ đợi mong

    Mùa giáng sinh năm xưa đêm nào đôi ta bên nhau
    Trời rét nhưng trong anh có tình em sưởi ấm
    Cầu chúa cho đôi ta muôn đời sẽ mãi bên nhau
    Và giáng sinh năm nay giáo đường tiếng chuông buồn vang

    Mùa Noel con đường xưa mình em buốt giá
    Bờ vai em vẫn khát khao vòng tay yêu đương thuở ấy
    Người yêu ơi sao anh mau quên dĩ vãng xa xưa
    Phố xưa còn đó bóng anh giờ đâu...

    Người yêu ơi nơi phương trời xa em có nhớ
    Nụ hôn xưa đã trao nhau mùa đông sương giăng khắp lối
    Mình anh thôi cô đơn nơi đây
    Nước mắt tuôn rơi bao nhớ thương người
    Ôi mùa đông xót xa mình anh...


    [​IMG][​IMG][​IMG]
     
  11. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    Niệm Khúc Cuối
    Ca sĩ: Tuấn Hưng

    Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuốicuộc đời
    Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây
    Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy
    Có lá buồn gầy, dù sao, dù sao đi nữa tôi vẫn yêu em

    Dựa vai nhau cho nhau yên vui ấm áp cuộc đời
    Tìm môi nhau, cho nhau rã nát, rã nát tim đau
    Vừa đôi tay, ước muốn tù đầy,
    Tóc rối bạc màu vếtdấu tình sầu
    Nhìn em, nhìn em giây phút, muốn nói yêu em

    Xin cho tôi, tôi như cơn ngủ
    Ru em, đưa em một lần
    Ru em vào mộng, đưa em vào đời
    Một thời yêu đương
    Cho tôi xin em như gối mộng
    Cho tôi ôm em vào lòng
    Xin cho một lần, cho đêm mặn nồng
    Yêu thương vợ chồng

    Dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời
    Dù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôi
    Dù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đời
    Cũng đã muộn rồi
    Tình ơi! dù sao đi nữa xin vẫn yêu em ​


    [​IMG][​IMG][​IMG]
     
  12. phocao

    phocao Thần Tài Perennial member

    Chỉnh sửa cuối: 30/1/11
  13. Anh Phạm

    Anh Phạm Thành Viên

    Thơ PHẠM NGỌC THÁI

    [​IMG]



    MỘT GÓC HỒ TÂY



    Anh đến mình anh trong chiều muộn
    Nhặt thơ tình ở một góc Hồ Tây
    Ngắm mặt gương hồ vào chập tối
    Mặt trời lại ngỡ bóng trăng soi.

    Lơ đễnh đọt mây qua phớt trắng
    Vừa đơn côi mà không đơn côi!
    Thiếu vắng em nên anh lẻ bóng
    Lá vàng rơi thay vào chỗ em ngồi.

    Chiều lễnh loãng bóng đa gù bên phố
    Mõ chùa buông thay tiếng nói của tình yêu!!!
    Trong sân gạch sư già quét lá
    Bước người đi thầm lặng cõi hư hao.

    Chiều Hồ Tây-Chiều Tây Hồ lộng gió
    Ta và người: Cõi mộng khác chi nhau?
    Người quên hết! Còn ta yêu tất cả,
    Trong tiếng lá bay...chầm chậm bóng ta theo...



    Phạm Ngọc Thái
    1/1994



    Thỉnh thoảng ta bất chợt bắt gặp cái bóng mặt trời khuất muộn trong cảnh chiều chập choạng - Giống như bóng trăng sáng trắng… vừa hơi viên mãn, vừa như ảo. Tác giả đến bên hồ, một người một cảnh trăng nước vơi đầy :

    Anh đến mình anh trong chiều muộn
    Nhặt thơ tình ở một góc Hồ Tây
    Ngắm mặt gương hồ vào chập tối
    Mặt trời lại ngỡ bóng trăng soi.


    [​IMG]

    Rõ ràng cái bóng mặt trời như bóng trăng sáng hơi bàng bạc kia đã hòa điệu với tâm hồn và nỗi lòng u uẩn của nhà thơ. Khi anh nhìn lên ,cái đọt mây bay ngang qua ấy cũng mang màu phớt trắng:

    Lơ đễnh đọt mây qua phớt trắng

    Nhưng tại sao lại "lơ đễnh"? Bởi vì tâm trạng của nhà thơ lúc ấy:

    Vừa đơn côi mà không đơn côi!

    Nó chơi vơi, nửa vời... vừa hơi cô lẻ lại vừa muốn tĩnh tâm. Cảnh người buồn buồn, lơ đễnh đấy mà đâu có phải là lơ đễnh? Tình thơ trở nên da diết như muốn níu kéo một hồi ức nào đó đã xa xăm , vẫn còn đầm đìa tha thiết ở trong anh.

    Sau đó tác giả có nhắc đến một người con gái nào đó,nhưng hình như không phải là một cô gái cụ thể, hay một cái tên cụ thể? Đó là khát vọng tình yêu!...Trong niềm hiu hắt của một con người đang bước vào tuổi hoa niên:

    Thiếu vắng em nên anh lẻ bóng
    lá vàng rơi thay vào chỗ em ngồi

    Nó không chỉ còn là cảnh chiều hoàng hôn của trời đất nữa, mà là buổi chiều hoàng của cuộc đời nhà thơ. Hình ảnh chiếc lá vàng lại rơi vào đúng chỗ ngồi của người con gái năm xưa...nó đằm thắm mà xót xa. Gợi đến một mối tình, một thuở tình của những năm tháng đã qua đi. Thì có mấy ai đã vui mãi, yêu mãi được suốt đời? Hạnh phúc gái trai mà nhà thơ đã từng có trong cuộc đời, theo thời gian nay đã úa tàn đi. Cuộc sống không có tình yêu đã trở nên vô vi, hư ảnh. Nhà thơ đi giữa cuộc đời như một cái bóng không hồn. Tất cả sự sống cùng thế giới này với anh đã trở thành vô nghĩa rồi chăng? Hình ảnh: Lá vàng rơi thay vào chỗ em ngồi /- là một câu thơ hay!

    Nhưng buồn hơn nữa... Trong cảnh chiều tà người nước vơi đầy ấy, thì tiếng cửa chùa lại vang lên :

    Mõ chùa buông thay tiếng nói của tình yêu !!!

    Từ chiếc lá vàng rơi thay vào chỗ ngồi của người yêu đến tiếng mõ chùa… như một bản xám hối kinh kệ cuộc đời, tạo cho bài thơ Một Góc Hồ Tây (MGHT) thành một bản tình xô- nát của buổi chiều hoàng không kém vẻ thê lương. Đáng lý ra tiếng nói bên nhà thơ phải là tiếng nói âu yếm của một người con gái ngọt ngào, tha thiết yêu đương, thì giờ đây chỉ còn vẳng lên tiếng cầu nguyện của kinh chùa:

    Chiều lễnh loãng bóng đa gù bên phố
    Mõ chùa buông theo tiếng nói của tình yêu !!!
    Trong sân gạch sư già quét lá
    Bước người đi thầm lặng cõi hư hao.

    Cái bóng đa bên phố cũng trở nên "gù", thật đầy bóng phật đền. Phố xá trong thời buổi kinh tế thị trường mà cảnh chiều cứ như chiều thôn quê. Lòng nhà thơ đã bay vào chốn cõi thiền!... Rồi lại hiện ra bóng của nhà sư già đang quét lá sân chùa - thì giữa hai cảnh đời: Một bên là anh thi sĩ cô đơn, với những người đi tìm vào tu tĩnh trong cảnh chùa trốn tránh nơi trần thế - Hai mà là một! cùng về nơi mà cuộc sống đã hư hao, thật mà không. Đến hàn huyên nơi cửa phật nhưng lòng vẫn cô lẻ vì tình trai gái:

    Trong tiếng lá bay... chầm chậm bóng ta theo...

    Mặt sau của thơ chứa cả một khát vọng tình yêu! Lòng anh cũng mênh mang, u hoài như những chiếc lá đang bay.

    Những hình ảnh trong thơ : Cảnh chiều lễnh loãng, bóng đa bên phố lại gù, mặt trời cũng giống như vầng trăng sáng nhạt, bóng người hư hao... đến đọt mây bay qua cũng mang màu phớt trắng và lơ đễnh, v.v... Những hình ảnh ấy đã tạo cho bài thơ MGHT tựa như một bức tranh thủy mạc. Dùng cảnh để họa tình, hồn thơ đầm đìa mà phong thái vẫn thanh tao.

    Đến cuối bài thơ - Cảnh Hồ Tây đã được tác giả nhắc lại để khắc họa thêm một lần nữa khoảng không gian ban đầu của tình thơ:

    Chiều Hồ Tây- Chiều Tây Hồ lộng gió
    Ta và người: Cõi mộng khác chi nhau?
    Người quên hết ! Còn ta yêu tất cả,
    Trong tiếng lá bay... chầm chậm bóng ta theo...

    Đời mà tình, tình mà vẫn đời là vậy. Tất cả đều quyện trong một buổi chiều hoàng ở bên hồ. Nó ẩn náu trong một trái tim, một tâm trạng buồn tẻ chênh vênh... Bởi cõi lòng nhà thơ đang cô đơn vì thiếu vắng bóng em yêu./.


    (Thơ cũng như lời bình đều trích theo nguyên bản của Tập thơ
    RUNG ĐỘNG TRÁI TIM - NXB Thanh niên 2009)



    Ai muốn xem TUYỂN THƠ ĐẠI BÀNG độc đáo của
    Phạm Ngọc Thái thì nháy chuột vào link dưới đây:
    http://vnthuquan.net/diendan/tm.aspx?m=185724

    .
     
  14. ambush

    ambush Thần Tài

    Chờ em trong đêm



    Trình bày: The Men

    Một mình anh trong đêm thâu
    Ngắm bầu trời lung linh ánh sao
    Lòng anh thấy, nhớ em, nhớ thuở nào.

    Mình cùng đi trên con đường xưa
    Cùng say đắm với bao mộng mơ
    Mà giờ đây sao lẻ loi chỉ mình anh.

    Rồi mùa thu đã dần qua
    Khi mùa đông cô đơn đến đây
    Lòng se sắt trong giá băng anh nhớ em nhiều.

    Đôi hàng mi anh mong lệ rơi

    Mùa đông sang giá băng người ơi
    Anh muốn thét lên xé tan màn đêm.

    Nghe trong gió có tiếng của em
    Nghe trong đêm có tiếng em về
    Anh giật mình, ngỡ như em đang bên cạnh anh.

    Một lần nữa nước mắt lại rơi
    Một lần nữa không thấy em về
    Anh lại buồn ngồi ngẩn ngơ chờ em.

    P/S: Tặng vợ yêu của anh.
     
    Chỉnh sửa cuối: 30/1/11
  15. phocao

    phocao Thần Tài Perennial member

  16. Thuky_369

    Thuky_369 Thần Tài Perennial member

    TÌNH BUỐN
    Từ tình chết em thường hay ngồi khóc
    Co ro buồn trong góc tối hắt hiu
    Bởi em biết tâm hồn anh cô độc
    Cũng hằn sâu ký ức một tình yêu

    Thuở dòng sông đã nối bờ thương nhớ
    Và quê hương mang nhịp thở gần nhau
    Vần thơ yêu thành suôí chảy vô bờ
    Em choáng ngợp mộng ban đâù trở giấc

    Rồi bỗng dưng tình buồn như tiếng nấc
    Vắng vất ngày cùng năm tháng bơ vơ
    Con dốc tình còn ai để đợi chờ
    Bước hờ hững điêu linh trong nỗi nhớ

    Mưa vẫn rơi trên sông mờ vắng lạnh
    Cơn mưa phùn phủ trắng một maù tang
    Anh như mây viễn xứ vẫn lang thang
    Em như lá uá vàng theo thu chết ...


    [​IMG]
     
  17. Thuky_369

    Thuky_369 Thần Tài Perennial member

    ĐỌNG GIỮA HỒN ĐAU​
    Ta cứ mãi chạy theo hoài chiếc bóng
    Tình yêu, hạnh phúc lẫn nỗi khổ đau
    Nụ cười giọt nước mắt cuốn vòng
    Rồi tan rã cái còn chăng ký ức ?

    Ừ ! tháng tư sao hồn ta mưa lũ
    Nắng dỗi hờn nên mùa bỗng hoang vu
    Nhánh sầu rơi đọng giữa cõi xa mù
    Câu từ giã hôm nào ta cùng hát

    Đã đi qua khoảnh khắc nào xa lạ
    Có mà không trong nghiệp vọng hư vô
    Đoá sen hồng từng cánh toả hương nồng
    Đài gương sáng nghe lời kinh phổ độ

    Từ gặp gỡ mơ hồ dây ràng buộc
    Tự kiếp nào trong đáy mắt đọng chao
    Lời thơ đầu giấy bút gửi thầm trao
    Ta mãi nhớ về mầu xanh sắc áo

    Hương đã nhạt áo phai nhòa năm tháng
    Có đôi khi ta mơ ước khát khao
    Nhịp đời vui rồi phút chốc bẽ bàng
    Cây hoang tưởng cứ mọc đầy tâm não

    Có lẽ nào tất cả đã xanh xao???​


    [​IMG]
     
  18. Thuky_369

    Thuky_369 Thần Tài Perennial member

    có một người sẽ không biết em nơi này rất buồn và cảm thấy trống trãi...!!!


    LẶNG LẼ THÁNG NGÀY
    Tôi như thế đã bao ngày lặng lẽ
    Ngồi thật yên một góc nhỏ nơi đây
    Ngắm nhìn anh lãng quên đời buồn tẻ
    Hát tình ca theo dòng nhạc ngất ngây

    Tôi như thế mỗi đêm thấy tràn đầy
    Lòng rộn rã tưởng quên đi tất cả
    Với cuộc tình đã trôi xa quá khứ
    Bỗng hiện về réo gọi tháng năm xa

    Mỗi ngày đi tim mỗi đập thiết tha
    Khu vườn ảo những hương hoa vô sắc
    Đâu ai biết góc đời ai buồn bã !?...
    Giữa màn hình màu trắng lạnh lùng qua

    Những nỗi vui òa vỡ cùng nỗi buồn
    Cứ cào cấu con tim đau kỳ lạ
    Người như thể là bóng ma ám ảnh
    Thấy thật gần mà cũng thật quá xa

    Mỗi bông hoa tôi gửi tặng mỗi đêm
    Là gói cả mảnh hồn si cuồng dại
    Mà người nhận vẫn ngàn đời mãi mãi
    Rất vô tình để lại một vết dao

    Rồi tháng ngày lặng lẽ những câu chào
    Mang hy vọng rồi tan theo tuyệt vọng
    Tình ảo mộng như hình đi theo bóng
    Và mỗi đêm tình cứ ngóng trông hoài

    Tôi vẫn biết tình xa quá tầm tay
    Góc lặng lẽ chỉ một mình cay đắng
    Cám ơn ai những tình ca đằm thắm
    Như khúc thụy du ...
    Chỉ cách một mặt hồ mà muôn trùng chia xa !!!...*​

    [​IMG]
     
  19. Thuky_369

    Thuky_369 Thần Tài Perennial member

    CHIẾC LÁ MÙA ĐÔNG
    Rơi rất khẽ chiếc lá nào vừa chạm
    Bậc thềm nhà trơ lạnh giữa mùa đông
    Lá héo úa cuộn thân nằm tội nghiệp
    Chờ gió mang hất nhẹ vào hư không

    Lá xuôi bay theo khung trời mở rộng
    Từng ánh đèn vàng câu chuyện nhỏ to
    Những mảnh đời gói mình sau cánh cửa
    Nước mắt rơi hoà lẫn với nụ cười

    Lá chợt nhớ cái mầm xanh mơn mỡn
    Trên tàng cây chim riú rích gọi bầy
    Con sâu bé trườn mình ôm lá ngủ
    Lá thâý lòng chợt ấm giữa đôi tay

    Mưa rã rích từng giọt buồn trên lá
    Lá đong đâỳ hồn viễn xứ qua đây
    Lá hờn thu quay gót vàng trên cây
    Mang đông đến dâng mâù mây u ám

    Heo may rét lá nằm rung đôi cánh
    Bám cuống khô chờ giây phút lià cành
    Lẻ đất trời xuôi về cội chưa đành
    Mong manh quá khi làm thân chiếc lá

    Từ xanh non đợi đến ngày tan rã
    Buồn hay vui chắc lá cũng như ta
    Ta chỉ thâý hồn trơ ra như đá
    Đời hắt hiu theo chiếc lá muà đông​


    [​IMG]
     
  20. Thuky_369

    Thuky_369 Thần Tài Perennial member