Người ấy hỏi tôi. "Em thích son đỏ hay son cam?". Tôi nói: "Son đỏ". Họ lại nói: "Nếu bây giờ anh nói anh không thích em đánh son đỏ, mà anh bảo em từ bây giờ phải đánh son màu cam, em có làm không?". Tôi nói: "Có". Họ nói: "Sao em lại tình nguyện thay đổi thói quen của bản thân vì anh?". Tôi nói: "Vì yêu". Họ cười: "Nhưng anh lại không thích em thay đổi điều gì hết, anh muốn ở bên anh, em được là chính em". Khi họ muốn tôi thay đổi vì họ, tôi thản nhiên đồng ý, một phần vì tôi tự tin vào tình cảm họ dành cho tôi, họ sẽ không ép tôi phải thay đổi điều gì vì họ. Một phần tôi tự tin vào tình cảm tôi dành cho họ, rằng tôi có thể thay đổi nếu như là điều đối phương muốn. Thật ra tình yêu vốn dĩ đơn giản là thế! Một người tình nguyện thay đổi bản thân vì đối phương. Và một người chấp nhận toàn bộ ưu khuyết của đối phương để khi ở bên nhau có thể là chính mình. Tình yêu thật ra không hề khó hiểu, chỉ là một người cam tâm thay đổi và một người tình nguyện bao dung.❤️ Sưu tầm #HP
NỖI NHỚ THÁNG BA Chị kể rằng năm ấy tuổi còn xanh Mái tóc dày ngát hương chanh hoa bưởi. Tuổi trăng tròn cũng có người xóm dưới Ngỏ lời thương nhưng chị mới ngập ngừng. Tháng ba về năm ấy tím mùa xoan Con đường làng tiễn đoàn tân binh mới Chia tay anh chị gói chùm hoa bưởi Trong vành khăn trao ánh mắt thủa đầu. Mùa hoa gạo thắp lửa đỏ triền đê Từng đàn sáo kéo bay về làm tổ Mối tình đầu gửi niềm thương nỗi nhớ Rực lửa hồng cháy mãi tuổi thanh xuân. Chẳng vượt qua những sóng gió gập ghềnh. Chị và anh có duyên nhưng không nợ. Khoảng trời riêng bao năm chị vẫn nhớ. Hương tháng ba mang sắc đỏ ngọt ngào. Chị bảo rằng nghe gió thoảng lao xao... Như nhắn gửi...hanh hao...mùa thương cũ!
EM ơi tình yêu đẹp nhất trên đời Sẽ là nghìn trùng dở dang Mới ngợi trọn niềm nhung nhớ Em ơi dù xa mặt chẳng xa lòng Ước nguyện trọn tình đôi lứa Sớm bên nhau cho đẹp lòng em
Cơm nên ăn từng miếng, việc nên làm từng phần. Không có việc gì là một lần giải quyết xong, mà bất cứ điều gì cũng cần một quá trình trải thảm. Đừng cả ngày mải mê theo đuổi ngược xuôi, mà hãy sống thật ung dung tự tại.
Đời người, cảnh trái ý nghịch lòng là khó tránh khỏi. Nhưng chính trong cảnh vô thường, mới học nhanh tiến nhanh, buông xuống rất nhanh. Còn cảnh đẹp ý hợp lòng, lại dễ khiến lòng người ngã quỵ. Vậy nên gặp nghịch cảnh đừng vội buồn, gặp thuận cảnh đừng mải vui. Lòng cứ tĩnh lặng, làm việc cần làm. Lấy nghịch cảnh rèn trí thuận cảnh rèn tâm. Chẳng cần so đo, không cần than vãn. Đến đi đều tự tại tuỳ duyên.
Hãy học hạnh của ĐẤT … chấp nhận và thứ tha. Hãy học hạnh của GIÓ … mang mùi hương đi xa. Hãy học hạnh của NƯỚC … cuốn trôi đi tất cả. Hãy học hạnh của MƯA … gieo những hạt từ hòa. Hãy học hạnh của LỬA … ôm vào lòng chuyển hóa. Hãy học hạnh của MÂY … chẳng nơi đâu là nhà.