Hok phải. Đợi chộp áo dài cưới cho đủ bộ ka ơi. Hix. Sắp ế tới nơi. Là quả bom nổ chậm trong nhà đó ka.
Làm bạn thì được ka à. Êm còn sợ yêu lắm.. Ko thích cảm giác ngây ngô nữa.. Ko muốn 1 mình lang thang nơi xứ người và ko bik ngta ở đâu. Ko muốn làm gì cũng bị ngta nói. Ngta so sánh ở bên em khác bên anh khác. Ngay cả quyền tự do nói chuyện cũng phải uốn lưỡi 7 lần trước khi nói. Sợ ngta khó chịu lại cãi nhau. Thời gian đó mệt mỏi lắm kaka. Gần như... À ko. Sắp bị trầm cảm luôn..
Yêu thương là gì? là nuôi dưỡng đam mê và tin tưởng nhau ...để cùng nhau vấp ngã và không từ bỏ ...để được vui đùa bên nhau và để học cách rời tay nhau ra ...để mỗi chúng ta được 1 hạnh phúc riêng..
Cảm giác đó chưa bao giờ em quên. Tự nhiên qua Nhật. Nghe ngta nói mình chẳng hiểu. Mình nói tiếng Anh ngta cũng toàn lắc đầu. Đi lang thang ngắm cảnh. Hết 2 ngày rồi về. Ngta cũng chẳng biết. Rồi được gì ka ơi. Ngta nói mình vô tâm. Lúc nào em cũng là người sai... Vì vậy yêu mệt mỏi lắm....
xin chia sẻ nỗi buồn với em...ka rất hiểu cảm giác đó...và cảm giác đó ko từ ai ...kể cả già hay trẻ...chỉ có điều..ta ko nên đóng cửa lòng lại...đừng xem đó là 1 bài học..mà hãy xem như sự trải nghiệm chưa thành của ta...cuộc đời vốn dĩ như vậy mà em...người thì thiếu thốn...người lại dư thừa...có khi họ lại xem như 1 trò đùa...dù rằng họ chẳng ác ý...cuộc sống của mỗi người là một bộ phim...ka nghĩ là như vậy...chỉ khác ở chỗ..Ta vừa là đạo diễn ..vừa là diễn viên chính đó cưng ạ... chúc em luôn lạc quan yêu đời...và luôn vững vàng trong cuộc sống naỳ nhé..!
Tự ta yêu bản thân ta..... Heo bự về nghé heo Bảo uống nước nha.... Heo Bảo bán suốt Tết nghỉ ngày mùng 2 thôi
Buồn thì vô tận em ạ...như ka cũng buồn nè...nhớ lắm chứ...nhưng rồi cũng qua thôi...ka chỉ buồn khi mình thua đề thui hà.. Yêu thương là tha thứ...những gì thuộc về ta....thì dù cho ở cách xa nhau có khác biệt nhau về ngôn ngữ tập quán...rồi cũng tìm đến với nhau thui hà..còn ko thuộc về nhau...Em có niếu kéo cả đời...cũng chẳng giữ mãi người ta bên mình được...vui lên nha Mụi...
thì em cứ tưởng tượng..có một ông lão râu tóc bạc phơ...tay cầm cây phất trần....tiến tới bên em trong giấc ngủ...và nói...Ta cho Em xỉu chủ nè..