RỒI MỘT NGÀY Rồi một ngày mình cũng sẽ già đi Má em không còn hồng và môi em không còn biếc Ông tướng của anh rồi cũng như thời tiết Mỗi năm dậy đôi lần, như Xuân Hạ Thu Đông Em sẽ không còn ưỡn ngực và cong mông Chỉ mắt và mũi nữa thôi, may ra là còn ướt Thôi chào nhé một thời, chỉ cần nhẹ nhàng lả lướt Cũng đủ làm anh, như hổ báo – hóa mèo non… *** Rồi một ngày chúng mình sẽ héo hon Trán sẽ đầy chân chim, và tay thôi không còn vàng ngọc Anh sẽ thở khò khè khó nhọc Nhìn em tận dụng xu-chiêng làm giẻ lau nhà Rồi một ngày chúng mình sẽ là những cụ ông cụ bà Cụ ông ngồi hong khô hồn nhiên bên bếp lửa Cụ bà cười hồn nhiên như gió Đông lùa ngang cửa “Nhớ mà cất nó vào!” Thơ Mai Dương
Sáng giờ lu bu liên tù ti bận bịu . Giờ Nhìn đồng hồ 1 phát đã sắp đến giờ chiều tà hoàng hôn rùi sao ?.. Ặc
Cái chết vì lô là cái chết rất ngây ngô và tự nguyện,giống như đi từ thiện cho thằng giàu Từ thiện đêyyyyyyyy 74,474,274,3474,5274