Sau khi học bài" Ăn Khế Trả Vàng" cô giáo mời các em học sinh phát biểu cảm nghĩ từ bài học này. Cún xung phong phát biểu trước. Dạ thưa cô, bài học này nhắc nhở chúng ta phải lao động chăm chỉ, cần mẫn sẽ được thành quả tốt. Người hiền lành, tốt bụng luôn được trả ơn xứng đáng. Luôn tin yêu vào cuộc sống .Trong bài thơ đất nước của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm có viết: Ta lớn lên bằng niềm tin rất thật Biết bao nhiêu hạnh phúc có trên đời Dẫu phải cay đắng dập vùi Rằng cô Tấm cũng về làm hoàng hậu Cây khế chua có đại bàng đến đậu Chim ăn rồi trả ngon ngọt cho ta... Cả lớp vỗ tay rào rào.. Hứng chí Cún nói tiếp. Còn cái chết của người anh là lời ren cho lòng tham của con người là vô độ, nhưng sức chim thì có hạn bởi vậy "Dù chim có to cũng chỉ ba gang là đủ ạ!" Cả lớp ..
CHÀO NHÉ THÁNG 12 ..!!!! Em góp nhặt niềm vui bỏ vào chiếc hộp thắt nơ gửi tặng những con người trót đa mang hoài cảm. Cỏ dại Mùa đã về trên những cành cây. Em nghe từng cơn gió lành lạnh ngang qua kẽ tay, giờ này nơi đó chắc người cũng buốt giá. Ừ thì sao em vẫn nhắc về hoài niệm, ngày tháng chất chồng người nhạt nhòa phai dấu. Dặn lòng giữ yên mà sao ngăn không được, cảm xúc ngày xưa trở về gửi theo chút bùi ngùi, nhớ mong. Tháng 12 đến nhanh như vệt sao trong đêm vắng, tàn những cuộc vui trở về, em còn lại với bâng khuâng. Người ta không thể sống khác với nội tại và lạc mất mình, em cũng không ngoại lệ. Vì sao thế? Chỉ biết rằng mọi thứ trên đời này đều hữu hạn, ngày hôm qua, hôm nay và mai sau... Chẳng ai có thể chắc chắn rằng mình đã vui bao nhiêu? Yêu nhiều như thế nào? Rồi tháng ngày nào sẽ xa nhau? Hôm qua cô bạn update vài tấm ảnh nhí nhố cùng vui bên hàng quán, ánh mắt nụ cười hồn nhiên như đứa trẻ. Quý giá lắm, trong cuộc đời ngổn ngang biết bao muộn phiền, ai vui được lúc nào thì cứ vui, giữ được khoảnh khắc ngọt ngào thì cứ giữ. Vì có những khi nắm chặt tay mà duyên đã hết thì cũng chẳng có cách chi để níu. Thế mới biết nhân duyên và định mệnh, đến - đi ai biết lúc? Em yêu buổi chiều ngồi một mình nghe tình ca Trịnh, em tin trên cuộc đời này có những con người yêu thương nhau vĩnh viễn dù một nửa kia đã xa tận chân trời. Em tin nét bút trên giấy ông viết cho người con gái tên Dao như minh chứng cho tnh yu huyền diệu gửi trao những tâm hồn mãi mãi thương nhau. Sự thật thế đấy! Tin... Tháng 12, em góp nhặt niềm vui bỏ vào chiếc hộp thắt nơ gửi tặng những con người trót đa mang hoài cảm. Rồi mùa sẽ đi qua, cơn gió lạnh sẽ rơi vào thinh không,nhường chỗ cho mùa xuân óng ánh. Ngày đêm tiếp nối. Cuộc đời sẽ ra sao nếu như không có những niềm vui, nỗi buồn, nhớ mong và tha thiết? Em đang lắng nghe trong tim mình có một dòng chảy sục sôi bảo em xếp áo lên đường. Đi đâu? Em đi tìm vài nụ cười khúc khích, trao viên kẹo ngọt giữa đời, tìm kiếm chút an vui. Biết đâu vài lần như thế em sẽ ủ ấm được vết cắt trong tim mình. Rồi sẽ qua, sẽ vui, sẽ rộn ràng như ngày đầu tiên mẹ cho sống kiếp làm người. Chốn nhân gian còn vạn nụ cười, triệu con tim phá gồng xích về lại bên nhau. Sẻ chia đi, yêu thương nữa đi... Hạnh phúc sẽ đến ngập lòng!
sáng giờ Cụ ún mấy lít Ba kích mà sao Cụ bỗng dưng bị xổng dây xích ik lăn tăn lung tung cười nham nhở như Thị Nỡ vậy
sáng ra Pùm suy nghĩ vìa nước Mỹ rùi lạy như khĩ vậy nhỉ ? hay là bịnh tự kỷ của Pùm bộc phát nên nghĩ ra nhiều suy nghĩ quái ác như vầy ..
Đây mời Cụ một ly Du kích .. ún xong thía nào cũng thấy thích tặng kèm theo gói tiêu chảy hịu con rồng ..chúc ngon miệng .. Cụ bão trọng hen
QUẺ SỐ 171 - TRUNG TRUNG Quẻ này có cái tượng: Được một nửa, mất một nửa, mất khu đất bên đông nhưng lại được đám dâu bên tây. Chỉ khi nào gặp người thân hữu họ có chữ (khẩu) ở bên lúc đó ta mới có thể tin tưởng mà ủy thác cho công việc của ta. Người xin được quẻ này không nên băn khoăn lo lắng mà làm gì. (Chữ họ có chữ khẩu ở bên như các chữ: Đường, Lã, Châu, Nghiêm, Kiều..). Thơ quẻ đã nói rằng: Một việc đã hỏng, một việc kia còn nên nhưng cần phải nương dựa sức người giúp mình mới có kết quả tốt đẹp. Thực vậy, chúng ta sống trên xã hội nhân quần, cần phải có sự giúp đỡ lẫn nhau thì mới có thể sanh tồn và cầu tiến được. Vì giống như việc đời đâu phải mọi việc đều vừa ý toại lòng, ắt có được này mất nọ. Vậy bạn hãy nên tự nhiên nghĩa là: “Tận nhân lực tri thiên mạng” thôi. Nhất thất, nhất đắc. Đừng lo. Nhưng cần phải có sự hỗ trợ. Cầu tài, cầu danh nên nhớ kẻ giúp. Đánh số hạp chút ít. Số hên: 71, 1, 17, 11, 7.