Cuộc đời,ai cũng vậy, vốn chỉ là là hữu hạn, con người tồn tại trong đất trời, phải chăng quá nhỏ bé. Mỗi người đều biết ngày sinh ra, nhưng chẳng ai biết được ngày nhắm mắt, biết đâu hôm nay ngủ dậy, sẽ chẳng có ngày mai? Vậy thì hà cớ gì không sống cho những yêu thương,dù chỉ là trong tiềm thức,hà cớ gì chưa sống hết hôm nay lại cứ sợ ngày mai? Vậy thì cứ yêu thương cho trọn vẹn hôm nay, vì biết đâu ngày mai sẽ chẳng còn cơ hội. Nếu chẳng may(...),thì cũng gắng mà mỉm cười,dù có là chua chát, lỗi của định mệnh đấy thôi. Ít ra mình cũng từng yêu, từng hạnh phúc. Ít ra, những năm tháng sau này còn có chút để nhớ,để thương Yêu đi, cuộc đời ngắn lắm! Biết đâu đó ngày mai sẽ chẳng còn cơ hội
Tỷ Bướm chưa dậy .. Mỵ Nương dậy trước gòi nè.. Đời buồn như con chuồn chuồn muốn kể chiện gì thì kể ikkk