Nếu một ngày em nói muốn quên anh Để bắt đầu cho một tình yêu mới Anh có buồn không, có chút nào tiếc nuối Có thấy chút gì nhoi nhói ở trong tim? Nếu một ngày em nói sẽ lặng im Thôi nhắn dòng tin, thôi không phiền anh nữa Liệu anh có buồn, có đứng chờ trước cửa Có trống trải lòng và có nhớ em không? Nếu một ngày em nói hết ngóng trông Hết nhớ mong anh, mở lòng chờ ai đó Anh có tìm về ôm lấy em bé nhỏ Nói đừng quên anh và hãy ở bên anh.
Em cần nhiều hơn một tin nhắn chúc ngủ ngon Có những cô đơn em muốn anh hiểu được Chỉ riêng mình anh, không phải người nào khác Nhưng giữa chúng ta...chắc khoảng cách quá nhiều. Em cần nhiều hơn chỉ một lời nói yêu Có biết bao điều chúng ta cần phải nói Nhưng đã bao giờ anh quan tâm, anh hỏi Chúng mình thế này...nguyên cớ bởi vì đâu. Em cần nhiều hơn...cần mình nghĩ cho nhau Cần được sẻ chia những niềm đau, hạnh phúc Cần được yêu thương - một tình yêu chân thực Cần được bên nhau vào mỗi lúc mình cần. Em cần nhiều hơn, em cần được quan tâm Cần được cùng anh vui tung tăng dạo phố Cần được cùng nhau ngắm những chiều mưa đổ Cần được ru êm những nỗi nhớ đêm buồn. Em cần một người yêu em rất thật tâm.
Người ta buồn nhưng không nói với ai Cứ để trong lòng đến khi chai sạn hết, Vì có nói ra thì người ta cũng biết Những kẻ kia hoài giả điếc để rồi lơ. Nên người ta gửi lòng vào mấy câu vu vơ Rồi chép lại trong một tập thơ nhàu nát, Những kẻ kia sau này vuốt ve từng trang sách Mà tự hỏi rằng người sâu sắc ấy là ai.
Tôi chỉ muốn chúng mình.. Nhớ về nhau như là kỉ niệm đẹp Dẫu tình yêu ngày hôm qua đã chết Nhưng đừng trách ai đó đã vô tình Gặp nhau chỉ là sự lặng thinh Xen lẫn với cái nhìn khinh bỉ Như là trả giá quãng thời gian rất tệ Sau buổi chia tay một kẻ khóc, người cười Nào ai biết đằng sau giọt nước mắt Đau khổ hay là đang bởi lẽ rất vui?!.. Và phía sau nụ cười kia cũng vậy Đã cắt đi được bao nỗi ưu phiền Hay là bởi đang cố tình che lấp Một tiếng lòng không dễ..gọi thành tên?
Người không là ta,làm sao người hiểu được Chiếc lá khô nước ngược cuốn lạc dòng Người không là ta, làm sao người rõ biết Những chiều buồn thèm da diết một cái hôn... Bởi người vô tâm ta đem tình ấy đi chôn Phủ vải trắng liệm linh hồn vừa giãy chết Ta với người chưa yêu, cớ gì bảo nhau tình đã hết Chưa chạm đến nồng nàn, mỏi mệt ngóng tìm nhau... Không đến được, ta cồn cào thúc hối Tim dệt mơ, mộng xây lối ân tình Không phải là yêu, chưa thể gọi là tình Tạm chấp nhận chúng mình già nhân ngãi... Trái chín vừa chắc vẫn còn vị chát Đắng môi khô nhàn nhạt cái nửa vời Không thể ngọt vì chăm chẳng đến nơi Thiếu vun đắp nên rơi vào khoảng lặng...
Endless.Love GẦN LẠI BÊN EM Xích lại cho gần tí nữa anh Giữ chi khoảng cách thế sao đành Kề vai tâm sự thương càng mến Có thể mai này lạc mất anh. Anh hãy nhìn vào ánh mắt em Kề môi nhịp thở nhẹ êm đềm Cho tình tha thiết nhiều hơn nữa Để ý nồng nàn thắm đượm thêm. Thêm chút hương yêu để ngọt tình Đường đời hai lối kiếp phù sinh Nợ duyên cuốn gió thôi đành phận Ân nghĩa theo mây lại một mình. Mình về nơi ấy nhớ mang theo Dẫu mọn tình riêng nghĩa chẳng nghèo Một phút bên nhau đà mãn nguyện Ngàn giây trọn kiếp vẫn xin theo. Theo dấu ân tình ngược cõi mơ Gần thêm chút nữa để mong chờ Bên anh khoảnh khắc nơi hò hẹn Đắm đuối men yêu lỡ dại khờ.