10 THƯƠNG * * * Một thương tóc bỏ đuôi gà Hai thương ăn nói mặn mà có duyên Ba thương má lúm đồng tiền Bốn thương răng nhánh hạt huyền kém thua Năm thương cổ yếm đeo bùa Sáu thương nón thương quai tua dịu dàng Bẩy thương nết ở đoan trang Tám thương ăn nói lại càng thêm xinh Chín thương cô ở một mình Mười thương con mắt hữu tình với ai !?
Gửi lại gì vào một mùa chia xa? Xoa kỷ niệm nhạt nhòa trong im lặng Thả trôi hết những ngọt ngào, cay đắng Trên dòng sông mây trắng mộng ban đầu. Gửi lại gì cho ngộ nhận buổi đêm thâu? Xui một lần hồn chạm nhau luyến ái Hồ phẳng lặng giấu nỗi lòng tận đáy Mưa dầm dề đóa cúc dại ngây ngô. Gửi lại gì ở khỏang giữa hai bờ? Sáng và tối lập lờ trong chiếc bóng Bi kịch thay những con người trót mang tâm hồn mỏng Nổi sóng lòng mời bão tố về say. Chẳng thể thò tay mở cánh cổng tương lai Nào ai biết con đường dài phía trước Mò mẫm bước chênh vênh điều mất - được Cứ cầm cọ vẽ lên bức tường mộng ước Những vệt ảo tưởng ngoằn nghèo rồi giật mình thảng thốt: Hạnh phúc ở đâu? Hạnh phúc màu gì? Em biết chẳng cần gửi lại cho anh bất cứ điều chi Khi lời chúc yên lành thường khi anh vẫn có Khi yêu thương chẳng bao giờ cần dùng lời để ngỏ Khi nhớ và quên chẳng thể phả lên trời theo ngọn gió Khi ước hẹn đã mãi trôi ngút ngái về đâu đó Khi phố chiều màu nắng đỏ chết đợi mong. Tạ ơn anh đã giữ cho em một khỏang trời hồng Mong em tránh những nẻo đường tăm tối Dẫu em chẳng thể cùng anh nắm tay đi tới Đường lứa đôi tin - yêu tràn ngập lối Em vẫn nguyện xin bình yên thu vào một gói Gửi lại theo anh trên mỗi bước rong ruỗi cuộc đời.
Ngày mai, em bỏ làm thi sĩ Sắp xếp hành trang làm vợ người Lủi thủi đi theo một kẻ lạ Đời em chưa biết sướng hay vui? Ngày mai, em giả từ trang web Dọn đống thơ tình của trước kia Ngơ ngác bỏ vào cùng một tệp Lắng nghe xúc cảm kịp quay dìa Ngày mai, lần cuối chào bè bạn Vội viết vài hàng nước mắt rơi Hãy nhớ chàng khờ trên mạng ảo! Hằng đêm trông ngóng tiếng em cười
Qua xuân hỏi có gì vui Hoa đà úa rũ đâu cười với trăng Song thưa vọng ngắm cung Hằng Hỏi sao mai - trúc nhập nhằng nắng mưa
Xin làm gốc rễ sa khương Van lơn bông súng bình thường nửa trưa Đừng làm cánh bướm đong đưa Nửa đêm buông xõng gác vừa gọi tên
Ta về qua ngõ vắng Nghe chiều đang rụng rơi Cánh hồng hoang rệu rã Tình yêu nơi đâu rồi Ta về qua ngõ vắng Nghe trẻ đùa xôn xao Bao nhiêu là ước mộng Vụt trôi tự hôm nào Ta về qua ngõ vắng Phố không mùa lang thang Bước chân ai nhẹ lắm Sợ run cả cung đàn Ta về qua ngõ vắng Bóng chiều đổ âm thầm Hoàng hôn đâu thổn thức Cho cuộc tình trăm năm Ta về qua ngõ vắng Khắc khoải trông bóng người Chỉ con đường đầy nắng Ôm giọt buồn mưa rơi
Chẳng vết thương nào có thể trở lại vẹn nguyên Chỉ có thời gian giúp người ta dần quên đi kí ức Chẳng có đâu một chuyện tình như nàng Lọ Lem ở ngoài đời thực Chỉ có những người thật lòng luôn cố gắng vì nhau. Chẳng có đâu một tình yêu từ kiếp trước, kiếp này, và đến tận kiếp sau Chỉ có những những trái tim yêu muốn được ở bên nhau cho đến khi đầu bạc Chẳng có ai sống cả cuộc đời không một lần lầm lạc Chỉ có những người biết nhận ra lỗi lầm và cố gắng nhiều hơn. Chẳng có một ai chưa từng trải qua cảm giác cô đơn Chỉ có những người biết cất nỗi buồn để làm mình vui hơn người khác Chẳng có cuộc đời nào không phải trải qua gió giông, bão táp Chỉ có những người biết kiên cường gạt nước mắt vượt qua. Chẳng có cuộc đời nào không phải trải qua một lần đau đớn, xót xa Chỉ có những người nhận ra tương lai quan trọng hơn việc kêu la, gào thét Chẳng có người nào cả cuộc đời luôn bình yên được hết Chỉ có những người biết gạt u sầu để tìm kiếm an vui.
Anh về ngang ngõ vắng Nhặt dấu chân mùa xưa Ai cõng nắng xa ngút Để âm u mưa thưa Tình yêu nào ở lại Trên đôi tay trống không Tiếng cười nào gãy nát Trên xác lá khô cong Mưa từ nơi xa vắng Phải bước chân về thăm Không, chỉ là mưa gió Trên ngày xưa ướt đầm Anh về ngang ngõ vắng Chiều thắp lửa dư âm Bao nhiêu ngày xa cũ Nổi bão biển trong lòng Anh giang tay đứng ngóng Phố mưa mùa lạnh căm Xin em mang giọt nắng Thắp đời nhau ân cần Ở lưng chừng hạnh phúc Xin tình yêu xưng danh Lưng chừng đời em đó Xin tình yêu nguyên lành Mai về qua ngõ vắng Gió lao xao chân mềm Anh khuất thực con nắng Thắp tình xưa êm êm
Trăng vướng tường đêm, trăng một mình Trăng vào hồ nhỏ, trăng lung linh Trăng mơ nhân thế tìm cung bắn Trăng chết bên trời, trăng hóa tinh Trăng nhảy lên cây, run rỉ máu Trăng sà xuống đất, khóc cho tình Trăng vừa tỉnh giấc, trăng liền hỏi: "Dưới thế có ai mơ thấy mình?"
Giá mà trăng cũng có đôi Thì đâu có kẻ khóc đời cô đơn Thế rồi... ...đêm sẽ sáng hơn Ngày dài hơn tối, Nỗi hờn kém yêu Giá mà... Thương khỏi phải chìu Tay đơn trút hết bao nhiêu buộc ràng Giá mà... Lệ chỉ một hàng Một thì ướt đẫm Một khô khan nhìn Giá mà... Kịp níu mối tình... Em không bỏ bến, còn mình không đau
Ở đây có lắm dê con Ngứa sừng húc dậu thưa mon men rào Ở đây cũng có thi hào Tửu vào thi cứ ào ào tuôn ra Ở đây cũng có đại gia Ngày vào mạng lướt, đêm ra vũ trường Ở đây cũng có kẻ cuồng Ngạo nhân ngạo thế, đứng đường chém ngông Ở đây thằng cũng như ông, Đằng sau cái nick, có không cái tình Ở đây cũng giống nhà mình Mèo kêu, chó sủa, chuột rình gà con, Ở đây bia miệng cũng mòn Chục năm không biết có còn web không ....