Đêm Kỹ Niệm Tiền đồn đêm nay tinh tú vỡ trong mây lạnh về giăng ngàn hướng Năm trước cũng đêm này noel về phố nhỏ em còn nhớ không em Giáo đường miền cao nguyên đêm chúa xuống giáng trần Mưa bay bay cho người yêu bắt đền áo trắng mới may Cho anh vội vỗ để mưa mắt đừng rơi. Nhìn trời sao rơi anh đếm tháng năm trôi chợt chạnh thương thành phố Thương mái tóc em dài như mây chiều hoang dại thương màu áo trinh nguyên Gió tiền đồn vi vu anh ngỡ tiếng ai cười mây bay bay anh ngỡ hoa trắng dệt áo trắng dấu yêu Anh ơi thành phố còn mây gió bay nhiều. Một người đi xa đôi khi chợt thấy thương tiếc thuở học trò Chuyện ngày xa xưa tưởng như giấc mơ qua giờ anh nhớ không anh Những đêm mưa rơi rơi tiền đồn ngồi ôm súng mơ màng ngày thôi chinh chiến Em ơi mình về chung nhịp bước cùng đi lễ bên nhau và chắc em vui nhiều. Một ngày mây bay bay trắng khắp không gian và đường hoang ngập nắng Hôm ấy có anh về cho em đừng dỗi hờn bao chiều vắng bên anh Giáo đường miền cao nguyên đêm Chúa xuống giángg trần Anh gom mây sao trời hoa lá thành áo trắng cưới em Hoa đăng chợt sáng mừng đêm giáng sinh về.
hôm nay là SN a iu xém tí xíu là e quên mất ùi , e đi từ sáng h e mới về , cũng may còn kịp h Chúc Mừng SN a iu hihihiii Chúc a iu tuổi mới nhìu sk nhìu tài lộc nhìu ..nhìu ..cí gì tốt đẹp cũng nhìu hết!
Chúc mình Năm mới vui vẻ và hạnh phúc.... P/s: Nick tua.lua.hot. dua te.le.hot. me là mình hả...hjhj.
dạo này anh yêu của mình ou mất tiêu ùi nak........ Bỏ nhà không vườn trống vậy ..... đi tám đâu không thui ak......Về nhà cho dzui coi mình uiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Uớc mơ về ngôi nhà hạnh phúc Ước mơ của đôi ta về một ngôi nhà Dù bão giông vẫn dịu dàng ánh lửa Thời gian lướt qua ngoài cửa Em dịu dàng bên anh... Hạnh phúc đang ươm trong giấc mộng lành Em ra đi dù chưa hề bão gió Anh nâng niu những điều vụn vỡ Có phải con gái thường vậy không em. Vẫn biết xa nhau chẳng đủ nhớ thêm Em quên lãng, rồi năm...rồi tháng... Anh phủ bụi những nỗi niềm thầm lặng Câu thơ đưa lối anh tìm. Trong giấc mơ anh thoáng giật mình... Ngôi nhà xưa có còn ủ lửa Sao em không về mở cửa Đón mùa xưa. ST
Có rất nhiều chuyện không vui Em chỉ muốn tựa vai người mà kể Nhưng chỉ lặng im vì chúng ta không thể Ngồi bên nhau và chia sẻ nữa rồi. Rất nhiều khi thấy nhớ một nụ cười Muốn chạy thật nhanh đến bên người yên lặng Ngắm nụ cười anh...cả bầu trời đầy nắng Nhưng nụ cười hiền anh đã tặng cho ai. Rất nhiều lần thấy nhớ một vòng tay Muốn ôm chặt anh cho ngày đông bớt lạnh Nhưng chẳng còn chi ngoài nhớ nhung, hiu quạnh Ai đổi thay chóng vánh cả câu thề. Rất nhiều lần em muốn kể anh nghe Những buồn vui, những bộn bề thường nhật Nỗi nhớ thì dài mà lòng người thì chật Không đủ tin yêu để nắm những ngọt ngào. ST
Thế giới này tuy rộng lớn thế thôi Nhưng yêu thương chẳng xa xôi, gần lắm Đừng vội vàng để lòng mình câm lặng Có nhiều người luôn chân thật với ta. Thế giới này ngoài đau đớn, xót xa Vẫn còn đây những lời ca, tiếng hát Đừng u sầu để trái tim lạnh nhạt Hãy mở lòng và đón nhận yêu thương. Thế giới này...dù có những đau thương Thì vẫn còn những con đường ngập nắng Đừng chết chìm trong đớn đau tuyệt vọng Mà quên rằng phải học cách đứng lên. Thế giới này...bị ai đó lãng quên Thì vẫn có những trái tim ấm áp Đừng phí hoài sống cuộc đời nhàn nhạt Có nhiều người vẫn đang rất cần ta. ST
Em sợ nhất một ngày lạc mất nhau Bàn tay anh cầm nhầm tay ai khác Em sợ anh mềm lòng khi ai khóc Lãng quên đi lời thề ước ngày xưa Em sợ nhất một ngày anh trú mưa Chợt vô tình bắt gặp ai ướt tóc Phút xao lòng trái tim anh thổn thức Tay vô tình vuốt mái tóc giùm ai Em sợ nhất một ngày tình phôi phai Anh mặc kệ mỗi khi em hờn dỗi Em sợ nhất những phút giây nông nổi Rồii vô tình mình tuột khỏi tay nhau Đã yêu rồi em chẳng muốn xa đâu Đừng bao giờ để lạc nhau , anh nhé Hãy nắm tay em chặt thêm chút nữa Đừng bao giờ lầm lỡ nắm tay ai ST
Bao lâu rồi mình chưa được yêu thương Được nắm tay dạo phố phường mỗi tối Được quan tâm ngày vài lần thăm hỏi Hay chỉ một mình chăn gối với cô đơn. Bao lâu rồi chưa biết vị nụ hôn Chưa biết nhớ thương hay dỗi hờn ai hết Bao lâu rồi mỗi lần ta mỏi mệt Chẳng được chọc cười cho quên hết buồn đi. Bao lâu rồi mỗi lần khép bờ mi Không thấy ai tìm về trong giấc ngủ Bao lâu rồi chưa nghe ai nhắn nhủ: "Thế này được rồi, còn cứ thích giảm cân." Bao lâu rồi mình chưa được quan tâm Được cõng trên lưng khi bàn chân thấy mỏi Bao lâu rồi vẫn lặng yên câu hỏi: "Đến bao giờ có người nói thương ta." ST
Đêm là lúc ta sống chân thực nhất Bao nỗi niềm cố chôn chặt bấy lâu Được tuôn ra cùng đêm tối đậm màu Không ai biết ta gục đầu thầm khóc. Đêm là lúc biết bao nhiêu khó nhọc Cứ thản nhiên thành tiếng nấc nghẹn ngào Bởi lúc này trông xấu xí ra sao Cũng được đêm nuốt vào và che chở. Đêm là lúc ta buông dài hơi thở Cho đớn đau kìm nén được vỡ òa Bao nỗi niềm cứ thế vỡ tan ra Ta chẳng lo có ai cười ta cả. Đêm là lúc dừng đôi chân hối hả Để nghĩ suy đã vấp ngã bao lần Để mắt buồn ngân ngấn lệ và tuôn Để ta sống không một phần giả tạo. ST
"Hãy nói rằng anh đang nhớ em đi Bởi vì em đang nhớ anh nhiều quá Đừng hững hờ như bao người xa lạ Yêu anh rồi nên em đã biết đau. Hãy nói chúng mình là gì đó của nhau Để trái tim đừng lo âu gì nữa Để lúc đi về em sẽ không còn sợ Có anh rồi tất cả hóa niềm vui. Hãy nói rằng chỉ muốn bên em thôi Muốn nắm bàn tay, hôn bờ môi mềm mại Để em cười quên đi bao khờ dại Suốt cuộc đời luôn ở cạnh bên anh. Hãy nói rằng em là một nửa của anh Muốn chở che dù nắng hanh, mưa lũ Rằng trái tim anh vẫn ngày đêm ấp ủ Yêu em rồi sẽ không để em đi. Hãy nói rằng anh rất nhớ em đi." st