Chủ Nhật Buồn Mỗi lần gặp nhau Khi về mình vẫn thường hẹn nhau Chủ nhật tuần sau Em chờ đợi anh nơi cũ Lòng vẫn nhớ mãi lúc ban đầu Mình đã trót hứa với nhau rồi Dù sóng gió đến phút hẹn hò Mình vẫn không sai hứa. Những lần chờ anh Trễ hẹn thường bắt đền giận anh Chủ nhật tuần sau Anh phải chờ đợi em thật sớm Từ sáng thứ sáu đã mong chờ Rồi đến thứ bảy thấy lo sợ Chẳng biết đến lúc sáng Chủ nhật Anh có chờ không? Ôi bao nhiêu là kỷ niệm Ghi sâu trong tâm hồn Từ khi hai đứa yêu nhau Say bao nhiêu là giấc mộng Bao nhiêu lời ước thề Nguyện cầu hai đứa đừng xa. Nhưng sao nay bao Chủ nhật Trôi qua anh không lại Để mình em đứng cô đơn Anh sao anh lại nỡ đành Xa em không giã từ Dù lời cay đắng từ li. Những lần về qua Con đường mình vẫn hẹn ngày xưa Bước vội thật nhanh Nghe lòng tràn niềm cay đắng Lòng vẫn biết đã trót yêu rồi Là suối nước mắt sẽ khởi nguồn Mỗi lúc nhắc đến sáng Chủ nhật Nghe ướt bờ mi.
Bước Chân Chiều Chủ Nhật Ðêm vẫn chưa buông nhưng chiều dần tàn Mây tím giăng ngang trên trời Sài Gòn Phố phường chìm trong tiếng đời nỉ non Lòng ai như vấn vương Ai về chan chứa tình thương. Ôi tiếng chân đi trong chiều chủ nhật Nghe quá bâng khuâng nghe sao rời rạc Như từng hạt mưa rớt đều mái hiên Nhịp chân vương bóng đêm Khuất dần cuối đường phố yên. Bước chân khoắc khoải đi khi ngày vui vừa hết Thôi luyến lưu mà chi Bước chân nhuốm hoàng hôn Bước chân đếm chờ mong Đếm bao nỗi buồn niềm thương. Tôi thích lang thang trong chiều chủ nhật Nghe tiếng chân vang lên từng điệu nhạc Ðể lòng nhẹ ru với thành phố im Vì ngày mai nắng lên Phố phường xoá nhòa bước êm.
Cơn Mưa Chiều Chủ Nhật Cơn mưa chiều chủ nhật làm tim em nhói đau Vì mưa anh không đến hay vì đâu vì đâu Cơn mưa tràn ngập hồn, lời mưa như thở than Hôm nay trời bình lặng mà trong em vẫn cứ mưa hoài. Anh đi đâu? Anh đi đâu? Anh đi đâu? Anh về đâu? Anh đi đâu? Anh đi đâu? Anh đi đâu? Anh về đâu? Anh nỡ quên em rồi sao? Bao lời anh hứa như là cơn gió thoảng qua mất rồi Anh đi đâu? Anh đi đâu? Anh đi đâu? Anh về đâu? Anh đi đâu? Anh đi đâu? Anh đi đâu? Anh về đâu? Anh nỡ quên em rồi sao? Anh nỡ đành bóp chết mối tình đầu. Hôm nay ngày chủ nhật ngồi đây nghe tiếng mưa Cơn mưa nào ngược dòng về vây quanh những kỷ niệm buồn.
Thơ vs thẩn.. Đêm nay em thức vì ai Trăng khuya xẻ bóng mờ phai má hồng Ấp ôm một mối tình nồng Đêm thâu thao thức chạnh lòng nhớ ai Đông về nhặt lá thu phai Sầu thương mấy nỗi mệt nhoài tơ vương Ngẫm đời sao lại buồn thương Người xa khuất nẻo đêm sương thẩn thờ Người ơi có biết em chờ Canh khuya le lói sao mờ bóng đêm Một mình một bóng buồn tênh " Chợt thương chợt nhớ " sao quên nỗi niềm Đêm khuya canh cánh bên thềm Vần thơ em viết nghe mềm xót xa Sao trời ngăn cách đôi ta Để cho nỗi nhớ bước qua canh tàn Em buồn lệ đổ hai hàng Con tim ai xé bẽ bàng tháng năm Khuya trời giá rét lạnh căm Sao anh nơi ấy biệt tăm chẳng về? ST
Tình Buồn Còn nhớ khi vừa mới quen Cuộc tình đôi ta nhẹ nhàng êm ái Từng ánh mắt nói thay bao lời Đêm cho nhớ thương đêm cho rã rời. Ngày tháng yêu nhau nồng say Ta đam mê trong cuộc tình ngây ngất Dù đã biết cách xa nhau rồi Ta mơ vẫn mơ ước người mãi bên ta. Ngày anh ra đi, mưa rơi thay lời biệt ly Bến sân hoa rơi ngập lối Thôi đã hết, nhớ mong thêm chi người ơi Đã cách xa nhau từ đây Mình đã mất nhau thật rồi. Ngày tháng trôi trong buồn tênh Cuộc tình ngày xưa vẫn còn ray rức Dù đã biết cách xa nhau rồi Tôi cứ mong chờ người đã xa xôi.