Chiều Một Mình Qua Phố Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em Có khi nắng khuya chưa lên mà một loài hoa chợt tím Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em Gót chân đôi khi đã mềm gọi buồn cho mình nhớ tên. Chiều qua bao nhiêu lần môi cười Cho mình còn nhớ nhau Chiều qua bao nhiêu lần tay mời Nghe buồn ghé môi sầu. Ngày nào mình còn có nhau xin cho dài lâu Ngày nào đời thôi có nhau xin người biết đau. Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em Gió ơi gió ơi bay lên để bụi đường cay lòng mắt Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em Áo xưa chưa quen phong trần đợi mùa thu vàng áo thêm. Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em Bước chân nghe quen cũng buồn lạy trời xin còn tuổi xanh Còn một mình trên phố âm thầm nhớ nhớ tên em Ngoài kia không còn nắng mềm ngoài kia ai còn nhớ tên
Ru Ta Ngậm Ngùi Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình. Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình Xin người hãy gọi tên. Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn Trên giọt máu cuồng điên, con chim đứng lặng câm Khi về trong mùa đông, tay rong rêu muộn màng. Thôi chờ những rạng đông.. Xin chờ những rạng đông Đời sao im vắng Như đồng lúa gặt xong Như rừng núi bỏ hoang Người về soi bóng mình. Giữa tường trắng lặng câm. Có đường phố nào vui, cho ta qua một ngày Có sợi tóc nào bay, trong trí nhớ nhỏ nhoi Không còn, không còn ai, ta trôi trong cuộc đời Không chờ, không chờ aị Em về, hãy về đi, ta phiêu du một đờị Hương trầm có còn đây, ta thắp nốt chiều nay Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi, Xin ngủ dưới vòm cây
Chuyến Đò Vĩ Tuyến Đêm nay trăng sáng quá anh ơi Sao ta lìa cách bởi dòng sông bạc hai màu Lênh đênh trên sóng nước mông mênh Bao đêm lạnh lẽo em chờ mong gặp bóng chàng Vượt rừng vượt núi đến đầu làng Đò em trong đêm thâu sẽ đưa chàng sang vĩ tuyến Phương Nam ta sống trong thanh bình Tình ngát hương nồng thắm bên lúa vàng ngào ngạt dâng Ơ... ai... hò ... Giòng sông mơ màng và đẹp lắm Anh ơi ai nỡ chia đôi bờ để tình ta ngày tháng phải mong chờ Hò... hớ .... hò .... hơ ... Em và cùng anh xây một nhịp cầu Để mai đây quân Nam về Thăng Long Đem thanh bình sưởi ấm muôn lòng ! Sương khuya rơi thấm ướt đôi mi Tim em lạnh lẽo như chiều đông ngoài biên thùy Ai gieo chi khúc hát lâm ly Như khơi niềm nhớ cuộc từ ly lòng não nùng Bùi ngùi nhìn cách xa ngàn trùng Giờ đây em điêu linh nơi quê nhà đang chìm đắm Bao đêm thổn thức dưới trăng ngà Hồn đắm say chờ đón ngày anh về sưởi lòng nhau Ôi ... ai ... hò ... Hò ... ai ... Ơi ... hò .... Ơi ... ơi ... hò .... Hò ... ơi ... Ơi ... hò ....
Chuyện Tình Hoa Muốn Biển Em đến thăm anh mùa vui bên biển Nụ hoa muống biển rung rinh rung rinh Chao sóng vỗ về chào em chào em Làn gió mát ru, triền sóng hát ca Hải âu tung trời đùa, cá tôm theo thuyền về Anh kể chuyện tình về biển em nghe. Thuở loài người có tên trước biển Và không ai gọi biển như bây giờ Có chàng trai tên Biển cùng yêu thương cô Muống chân tình Biển mải mê bơi tìm luồng cá Con nước vô tình cuốn biển trôi xa! Muống âu sầu rồi chết bên bờ Đời gọi tên từ đó loài hoa, loài hoa muống biển Đời gọi tên từ đó: bông hoa trắng xinh xinh, nhụy hoa buồn tim tím Mùa xuân không về phố bao giờ! Để đêm đêm nghe biển thức vọng về ..
Chờ Người Nơi Ấy Ngồi lại nhấp chén say Lắng trong lòng mình những đắng cay Ngày dài thấm thoắt rơi Muốn quên đi những phận bèo trôi. Ngọc ngà cũng mấy phen Lấm trong bùn hoài cũng thấy quen Ngồi buồn ngó gót sen Trách sao cõi đời này đỏ đen. Chờ người nơi ấy Về đây mang theo những dấu yêu Chở che cho nhau những đêm lạnh lùng Chờ người đâu thấy Người còn hoài xa cách xa Một mình trong đêm lắng nghe gió than. * Vì lời ai hứa Một ngày dìu em bước đi... Tìm về nơi xa phút giây yên bình Đầu non cuối gió Người còn là mây viễn du Để lại đằng sau tiếng ai thở dài.
Bức Thư Tình Thứ Hai Có khi bước trên đường hun hút. Em tự hỏi mình "Ta đang đi về đâu?" Nếu ngày ấy em không đi về phía anh. Không gặp nhau, giờ này ta thế nào? Có khi nhìn kim đồng hồ quay. Em tự hỏi mình, ý nghĩa những phút giây! Nếu ngày ấy, vào một phút giây khác Có chắc mình trông thấy nhau? Nếu thời gian có quay trở lại. Ngày em gặp anh, ngày cơn gió bồi hồi. Em sẽ vẫn bước về phía ấy Phía tấm rèm buông khung cửa sổ nắng nơi anh ngồi Gọi em "Người xinh đẹp ơi!" Xin hãy gọi em, như xưa anh đã gọi. Nếu không gian có quay trở lại Đêm có nến vàng, đêm sắc hoa tươi. Em sẽ vẫn đợi khoảnh khắc ấy. Khoảnh khắc thấy mùa hạnh phúc đang trào dâng Lặng nghe lời thì thầm anh nói: "Anh yêu em, anh yêu em rất nhiều" Nhìn theo đường hun hút còn xa Xin cám ơn nhưng điều đã qua Gọi anh người đương thời ơi "Em yêu anh, em yêu anh rất nhiều
Chuyện Thường Tình Thế Thôi Cuộc tình ngày nào đã trao cho anh giờ chỉ còn trong đớn đau Cuộc tình ngày nào đã trao cho nhau giờ bỗng phôi phai mau Mình em bước đi trong mưa chiều nhớ anh Hàng cây vắng tanh tiễn đưa em về kỷ niệm Rồi cuộc tình mình cũng như mây trôi thẫn thờ Nhìn đường đời dài chỉ riêng em thôi người hỡi anh ơi có hay Ngàn lời nói cho nhau bây giờ ích chi Xin hãy khóc đi, rồi ngày mai chia ly Đừng trách gì nhau anh ơi, đừng trách gì nhau anh ơi Dẫu có buồn, dẫu có vui cũng là kỷ niệm Giọt nước mắt lăn dài, tình yêu đó xa rồi Tìm trong lãng quên người yêu hỡi Đừng trách gì nhau anh ơi, ngày tháng giờ quên đi thôi Ngước mắt nhìn những dấu yêu, mãi bay xa roi Giọt nước mắt khô rồi, người yêu hỡi thôi đành Ta chia tay, chuyện thường tình thế thôi.
Em Về Kẻo Trời Mưa Nếu chiều nay không có anh, ai sẽ đưa em về Tròi sắp đổ cơn mưa sao anh còn đứng mãi Hãy nói một lời có phải anh giận em Có phải anh giận em Nếu ngày mai xa cách nhau anh chẳng nên âu sầu Trời sắp đổ mưa ngâu đôi ta chẳng tan vỡ Dẫu biết tình đầu rất dễ chia lìa nhau Dễ chìm vào trong bể dâu Yêu nhau từ độ nào mấy mùa trăng lên cao Thiết tha trao mối duyên đầu để tình đôi ta bền lâu Mùa thu lá bay bay thật nhiều Kỷ niệm càng thương bấy nhiêu Nếu tình đôi ta dỡ dang anh hãy xem như là Một giấc ngủ chiêm bao mai sau cũng quên hết Đôi hướng cuộc đời có lẽ không gặp nhau Anh về kẻo trời mưa mau
Sầu Lẽ Bóng Người ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ Mơ vui là lúc ngàn đắng cay... xé tâm hồn Tàn đêm tôi khóc khi trời mưa buồn hắt hiu Lòng mình thầm nhớ dĩ vãng Đau thương từ lúc vừa bước chân Vào đường yêu Đêm ấy mưa rơi nhiều Giọt mưa tan tác mưa mùa ngâu Tiễn chân người đi Buồn che đôi mắt thấm ướt khi biệt ly Nghe tim mình giá buốt Hồi còi xé nát không gian Xót thương vô vàn Nhìn theo bóng tàu dần khuất trong màn êm Mùa thu thương nhớ bao lần đi về có đôi Mà người còn vắng bóng mãi Hay duyên nồng thắm ngày ấy nay... đã phai rồi Từ lâu tôi biết câu thời gian là thuốc tiên Đời việc gì đến sẽ đến Nhưng ai bạc bẽo mình vẫn không ....đành lòng quên
Có Lẽ Em Gió bấc xô vào lòng em những cơn lạnh.. Đây là đâu.. sao ko thấy tay anh ôm chặt.. Bao lâu em đã quen khi có anh rồi,. Nhưng làm sao có thể níu tay anh Đôi vai em ngày càng gầy xanh.. Buồn lắm phút biết em lỡ yêu anh khi đôi mình tay trong tay chiều về ngược gió.. Gió có khẽ hờn trách em yếu mềm. Sợ gió sẽ vô tình cuốn anh bước đi xa đời em về một miền trời không tên Em chỉ hạnh phúc khi được bên anh. Buốt giá thay mùa đông nói với em là.. Đông lạnh hơn khi anh bước ra đi, không về.. Mưa đêm rơi nhiều hơn khi thấy em buồn, Rơi làm chi tim thêm ướt mềm đi.. Không như xưa, ngày còn bé thích tắm mưa.. Nhường anh cho yêu thương khác ấm áp hơn em được không .… ? Con tim ơi trả lời đi.. Hay em cứ trẻ con và giữ anh riêng mình Giờ nếu em có thể khóc thành tiếng đến khi nào cơn đau trong tim e vơi đi.. Em đã chẳng vùi mình vào lặng câm
Phút Cuối Chỉ còn gần em một giây phút thôi Một giây nữa thôi là xa nhau rồi Nguời theo cánh chim về vui với đời Để lại thương nhớ cho kiếp đơn côi Núi đồi lồng lộng chiều mưa nhớ ai Biển xanh vẫn xanh nguời đi sao đành Để trong giấc mơ hồn anh thẫn thờ Em ơi bao giờ nhớ thương này vơi Biết chi một đêm tha thiết chi một đêm rồi xa nhau nghìn trùng Lệ này cho anh hay lệ này cho em khi mộng uớc không thành Ngày buồn còn bao lâu hay muôn đời nuối tiếc đêm cuối cùng bên nhau biết em sẽ buồn vì thuyền anh sẽ rời bến biết em sẽ buồn vì mình chẳng có ngày mai Nếu ngày nào tình ta đã phai Ngày vui của em cùng ai trên đời Là hôm tiễn anh về nơi cuối trời Em ơi bao giờ nhớ thương này nguôi
Về Đâu Mái Tóc Người Thương Hồn lỡ sa vào đôi mắt em Chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm Thầm ước nhưng nào đâu dám nói Khép tâm tư lại thôi Đường hoa vẫn chưa mở lối Đời lắm phong trần tay trắng tay Trời đông ngại gió lùa vai gầy Lầu kín trăng về không lối chiếu Gác cao ngăn niềm yêu Thì thôi mơ ước chi nhiều Bên nhau sao tình xa vạn lý cách biệt mấy sơn khê Ngày đi mắt em xanh biển sâu, mắt tôi rưng rưng sầu Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu Đường phố muôn màu sao thiếu em Về đâu làn tóc xõa bên rèm Lầu vắng không người song khép kín Nhớ em tôi gọi tên,chỉ nghe tiếng lá rơi thềm
Chuyện Ba Mùa Mưa đời từ muôn thuở tiếng mưa có vui bao giờ chuyện lòng tôi kể cách đây đã ba mùa mưa tôi đem tất cả duyên lòng trao hết cho người nguyện trọn thương trọn nhớ nàng là trinh nữ tóc buông kín đôi vai gầy một làn môi đỏ mắt chưa vấn vương vì ai chân son gót nhỏ đi tìm vương vấn cho đời trời xanh đã an bài yêu nhau như bướm say hoa đẹp như giấc mộng vừa qua những năm đầu năm sau mưa gió vì đâu nàng đã quên dần xa rồi năm thứ ba nhìn trời mưa đổ thấy đau buốt thêm trong lòng tình là hoa nở thắm tươi đó nhưng rồi phai khi xưa nếu chẳng đem tình dâng hết cho người thì nay có đau buồn
Phượng Hồng Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, Em chở mùa hè của tôi đi đâu, Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi 18, Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu. Mối tình đầu của tôi Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp, Là áo ai bay trắng cả giấc mơ Là bài thơ còn hoài trong vở, Giữa giờ chơi mang đến lại mang về. Cánh phượng hồng ngẩn ngơ, Mùa hè đến trường khắc nỗi nhớ trên cây, Và mùa sau biết có còn gặp lại, Ngày khai trường áo lụa gió thu bay. Mối tình đầu của tôi Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi, Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu, Nên có một gã khờ ngọng nghịu đứng làm thơ.
Chuyện Tình Không Dĩ Vãng Vàng cây lá bay.. đôi tay ngây buồn mang suy tư về Này đôi mắt nhung.. kiêu sa môi mềm tìm đến cơn mê Niềm tin đã lạnh theo tháng năm giá băng Anh có nghe ngoài phố đang kết hoa Bao nhiêu sắc hoa.. Là bấy nhiêu tâm tình mang ý thơ mong chờ. Nếu thương mến nhau mà sao lời yêu thương đó Bờ môi nào đắn đo Năm tháng xa vời đời có vui với ai Tà áo xanh hoen màu thương mối ân tình xưa Yêu thì yêu nhiều nhưng chưa biết yêu được chi, và ước mơ những gì Hàng mi khép mờ giăng mây tím nhớ ai Nhớ ai trong đêm dài.. buông tóc rối quên cay Đèn soi bóng đêm.. sương rơi chân mềm, sao rơi bên thềm Hàng cây giá băng.. xoay cơn mê đầy tìm đến bên anh Vòng tay ngỡ ngàng nghe đắng môi trắng đêm Anh hỡi anh lời hứa xưa đã phai Anh ơi có hay Thành phố không Đêm ngày ai khóc ai sau này