Một Tình Yêu Đúng Nghĩa Nào ai đã một lần được yêu được nắm lấy trọn vòng tay, được gần bên trao yêu thương bước đi chung vòng tay ấy từ khi có em bên đời anh chỉ mong đúng nghĩa một tình yêu cớ sao trái tim em vẫn không dành trọn cho anh
Cơn Mưa Ngang Qua Gió cuốn cơn mưa chiều, qua lối xưa em về, ướt đẩm đôi vai ngày hôm ấy Có lẽ mưa củng buồn nên khóc thay nỗi lòng của một ánh mắt ướt nhòa từng đêm Đả có bao nụ cười và nước mắt khi bên người, đã trãi qua bao niềm vui và đắng cay Những lúc ta giận hờn, những lúc cảm thấy yêu nhau hơn, chỉ là quá khứ đả mãi rời xa
Dây Thường Xuân Xanh Biếc Chẳng biết gặp lại ta Vẫn quen hay xa lạ Những kỉ niệm ngày qua Chẳng biết còn nhạt nhòa. Những con đường đầy hoa Đã héo vàng lá khô Những nhớ thương về em Đầy từng trang nhật ký. Có khi em ngày xưa Sẽ không về đây nữa Lãng quên dây thường xuân Xanh cả bờ tường trắng.
Nợ Em Cả Cuộc Đời Qua bao thời gian nhưng em vẫn luôn bên anh Qua bao buồn đau em vẫn luôn kề bên anh Nợ em, anh nợ rất nhiều Nợ em không chỉ là tình yêu Nợ em, nợ suốt cuộc đời. Khi anh buồn đau, vòng tay em luôn ôm anh thật chặt Nhiều khi em đau, cần bờ vai, anh thật lại vô tâm
Yêu Em Là Định Mệnh Lòng chợt hạnh phúc sướng vui vô bờ, siết chặt em anh nói Định mệnh của anh là để yêu em, để một đời được thấy em cười Định mệnh của anh là để bên em, để một đời chở che ngày đêm. Chỉ cần phía trước bước bên em, dẫu địa nguc anh vẫn bước tới Định mệnh như đã đối với anh từ phút giây đầu thấy em người ơi...
Điều Ngọt Ngào Nhất Những lúc khi anh đang buồn, chỉ cần trông thấy em. Là trong anh như tan đi những muộn phiền. Nhiều lúc trên đường đời anh đi phải gặp những khó khăn. Anh sẽ nghĩ về tình yêu của đôi mình. Nhiều lúc anh hay trêu đùa, làm trò vui với em. Là thật ra anh luôn mong em yên bình. Và có những điều gian nan anh phải cố che dấu đi. Giọt nước mắt vì tương lai của đôi mình.
Trái Tim Thổn Thức Nhớ không anh bao ngày đưa đón Ly cà phê quán chiều ngát thơm Nhớ không anh đêm vui đầu tiên Chúng mình hẹn hò chung lối Phố vui bước chân ngỡ như là mơ Phút vui xưa tan thành mây khói Ly cà phê bỗng chợt đắng môi Nỗi đau dâng trong tim đầy vơi Phố chiều lạnh lùng chân bước Biết chia với ai những đau buồn này...