Dạ mụi nhận quyền trợ giúp thứ 1 của Đá huynh là số 41 nha. Thanks huynh nhiều. Ngày mai big big win win nà. Chúc Đá ngủ ngon nha huynh
Bầu trời xanh thẳm mang chữ Nhớ. Chim én bay về dệt chữ Thương. Yêu ai? Tôi nguyện mang chữ Đợi. Năm tháng thủy chung trọn chữ Chờ.
Nào, Cụng ly, Ôm nỗi nhớ ... Thu về dang dở, Heo may ru lá vàng ... Chiều mỏi bóng người quan san, Nhớ thương ai chén say nức nở ... Người đi, tiễn đưa người, ôm nỗi nhớ, Giọt men nồng thôi uống hết mềm vần thơ ... Mời.. Cạn ly.. Tiễn người đi.. Thu nhắn gửi gì? Trăng sầu hoen úa mi.. Đời hợp tan có mấy khi? Gặp gỡ đây rồi lại chia ly.. Chẳng thể làm gì, chén sầu cuồng si.. Thôi cứ uống đi, say rồi chẳng sợ biệt ly...
Này thì say nhé.. Hé hé mới đi chôm dìa nà Bạn ơi ta uống hết rượu rồi Chẳng tiền mua nữa thôi đành thôi Còn giọt cuối cùng trong đáy cốc Hay là giọt lệ mới vừa rơi??? Bạn ơi ta đã hết rượu rồi Cũng đành nhấm nháp ánh trăng thôi Lửng lơ nơi ấy hồn ta vướng Một cõi mây mù lãng đãng trôi... Rượu bạn gửi cho cũng hết rồi Ta say nghiêng ngữa thôi thì thôi Đất trời sao cứ quay cuồng thế Biết bám vào đâu... ta chơi vơi... Chân ta xiêu vẹo giữa đường đời Để hồn đi lạc... chốn xa xôi Xác thân còn đó sao tơi tả Lạc lõng hồn ta... cõi rong chơi Ta biết trần gian có mấy người Hiểu lòng những lúc ta chơi vơi Ta cắt lòng ta đau tím vắt Để viết thành thơ... vệt máu đời Cuộc đời ơi hỡi cuộc đời ơi Duyên ta sao vẫn mãi không rời Ta vẫn yêu đời yêu lắm lắm Sao đời lại nỡ bỏ ta rơi??? Cũng đành say ngất bạn bè ơi Để khỏi khóc than giữa đất trời Để lòng ngạo nghễ nghêu ngao hát Sặc sụa cười vang những chuỗi cười...
Hoa nắng vật vờ dọi bóng cây Nhớ ai da diết gió thu gầy Câu thơ trên giấy lời đong cạn Giọt rượu tràn môi mộng chửa khuây Sông núi phân ly đà mấy hệ Tơ duyên rạn vỡ tự bao ngày Xuân qua đông lại vàng năm tháng Cạn chén hồng trần mặc thế say
Cuồng - Say - Ngộ Cuồng phong giật cánh hoa rơi Cuồng quay bão táp mộng đời phôi pha Cuồng si một nét mơ hoa Cuồng ngông tình ái nhạt nhoà hương xuân. Say tình nghiêng ngả bần thần Say mơ chao đảo vũ vần hoàng hôn Say người quay quắt bồn chồn Say sưa mỹ tửu lộng hồn du dương Ngộ ai lòng biết vấn vương Ngộ chi nỗi nhớ vô thường xa khơi Ngộ thiền phật pháp cao vời Ngộ mình chợt thấy một đời quạnh hiu.
có những lúc gục đầu bên chén rượu anh vô tình cầm đũa viết tên em p/s: say rồi, ngụ thoai, đêm còn xem đá banh, chúc LINH LAN ngụ ngon hen, G9
Ngày ta yêu nhau mùa thu đến có lá thu rơi Em lê bước bên anh không nói năng chi tim yêu chứa chan. Rồi thu trôi qua mùa đông đến có tuyết trên cao Đôi ta lỡ xa nhau câu nói yêu thương nay đã xa rồi. Em yêu ơi, tình này dâng hết đến em với bao mặn nồng. Trong tim yêu riêng anh chỉ có biết em, yêu em trọn đời. Em yêu ơi, tình dù ngăn cách với em, Anh xin một đời. Anh yêu em, anh xin yêu mãi với em riêng em mà thôi. Xa Em Kỷ Niệm Nhớ những lúc đắm đuối bên nhau, Em yêu nay xa rồi. Nhớ những lúc quấn quýt bên nhau, Nay riêng anh lẻ loi. Về trong cô đơn mùa thu đến vẫn lá thu rơi Em lê bước lang thang trên lối thu xưa tim đau xót xa. Giờ em nơi đâu trời đông gió rét quá thê lương Đâu đây có dư âm ánh mắt đôi môi nay đã xa rồi.
Phố vắng anh rồi buồn lắm không? Lá rơi nhẹ gẩy khúc tang bồng Hàng cây xao xác ru niềm nhớ Em về nhặt nhạnh những bâng khuâng Phố tiễn anh đi đã mấy mùa Gió sao còn vọng khúc ca xưa Lặng giấu bờ vai trong dải tóc Rưng rưng mắt biếc tìm xa đưa Không còn nhau nữa chẳng ai chờ Cô đơn đếm bước lạnh bơ vơ Phải duyên không nợ tình tan vỡ Mây trôi lẳng lặng bóng loang mờ Thương ôi!cánh hạc phía chân trời Miệt mài sải cánh giữa đơn côi Còn tìm gì nữa? giờ xa khuất Ôm chi mệt mỏi nỗi chơi vơi Nắng tàn thôi nhé gót liêu xiêu Xin gom lại chút sót trong chiều Đem về gửi trả ngày xưa cũ Thả trên triền vắng chốn cô liêu
những tưởng học làm cao Bá Quát nào hay uống rượu sầu thêm sầu ta thấy mùa thu còn sáng lắm sao người về như sợ gió đêm sâu sao người về cho gỗ biết buồn đau ! những tưởng học làm Vũ Hoàng Chương nào hay uống rượu suốt đêm trường em ơi rượu chẳng say người chết đời vắng em rồi say nhớ thương ! ta thấy mùa đông chưa tuyết trắng sao người về như sợi tóc phai sương sao người về cho đôi ta lìa bạn sao người về cho tóc sợ thời gian ! những tưởng học làm Nguyễn Công Trứ nào hay tri túc bất tri âm ta thấy mùa xuân chưa kịp tới sao người về như ngại nắng mong manh sao người về cho Tử Kỳ bên mộ khóc Bá Nha lệ xuống hoa tay mình sao người về, sao người về đâu mất ta thấy mùa xuân meo nấm tràn lan
Vào trong huyễn mộng một cơn say Tình đến, hồn thơm chất ngất đầy Đau xót trụy tim, tình miên viễn Nữa hồn sầu khổ, nữa ngất ngây Ta đã tìm quên mỗi tháng ngày Vườn xưa dấu cỏ, bóng hình ai? Một thời mắt biếc trong ngây ngất Trên đỉnh hoàng hôn nắng nhạt phai.
Sợ tình mong manh quá Duyên chẳng như lúc đầu Em-anh đành hai ngả Chút gì để ngày sau? Sợ một hôm tỉnh giấc Giật mình hỏi: chiêm bao? Tình ơi! không là thật Ta ngồi ôm nghẹn ngào ...................... Sợ chiều nay hoang hoải Rã rời trên lối mòn Dư âm về nhắc lại Nhạt nhòa nét môi son Sợ rồi trong vô thức Bất chợt lòng gọi tên Để riêng mình rưng rức Giữa hai miền nhớ-quên Sợ rằng..em con gái Yêu chỉ biết yêu thôi Lỡ..rồi đây ngang trái Một mình hứng đơn côi Sợ bao điều..vẫn sợ Trăm ngả có chia li Biết đâu là duyên nợ Biết đâu một chữ: "Vì"!
Vu vơ thôi Em và mùa_ cũng vu vơ thôi Nhành thơ trắng treo song buồn quạnh quẻ Tóc gió thôi bay..ơi chiều lặng lẽ Khoát vai mềm hờ hững mảng sương giăng Tim tím hoàng hôn ngút ngát sa mù Dõi mắt mong chờ người nơi xa thẳm Tháng tám nhạt dần, héo hon hương ấm Cạn bóng ngày chợt tắt giữa đời nhau Anh về chưa? Nghe lành lạnh gió lùa Nắng bàng bạc hàng cây xanh cuối phố Con chim nhỏ đang bơ vơ tìm tổ Lá vàng rơi..nhè nhẹ..vỡ thu rồi..!
-------- KIẾP HOA ----- Hỡi thuở hồng hoang một kiếp nguời Hoa tàn cánh lụi khẽ khàng rơi Còn thương nhụy thắm hồng nhan hỡi Vọng nhớ bông vàng lãng tử ơi Gió nhẹ thầm mơ nghe lá trỗi Sương vờn khẽ mộng lắng chồi khơi Nghìn thu vẫn đợi nào ai thấu Nghĩ đến đời hoa tủi phận đời...!