Đời có vui có buồn Sống làm sao cho trọn Chữ đời...... Biết cuộc đời là đau khổ Mà lòng người cứ đạp đổ
Già rùi tiếc vẩn tiếc vơ... Nhìn em anh tiếc phải chi đừng già Mâm Xôi thoang thoảng ngạt ngào Hương thơm 'mắt thấy' lòng thèm ,bụng đau Hihihihi Đồ Quỷ .....hihihihi dô vào nà 90 chưa gọi là già Xuân xanh anh đếm mới ngoài 100.
Hãy Buông Tay Thanh Ngọc Cứ mãi giận hờn, niềm tin đâu anh Cứ mãi mỏi mệt, buồn phiền chi nữa Chẳng biết ngọt bùi ngày xưa nay đâu Chỉ thấy lòng đầy nỗi đau nghẹn ngào. Tiếc những nụ cười chẳng còn vui tươi Nước mắt ngậm ngùi một mình em khóc Nếu chẳng còn gì thì buông cánh tay Cho em phía trước một mình bước đi. Nếu không là hẹn ước em đã chẳng mơ thật nhiều. Nếu không là của nhau em đã chẳng đau vì anh. Nếu như lời anh hứa em đã chẳng thêm vô vọng Và những nỗi đau ngày hôm qua đến khi nào nguôi... Muốn đi tìm một nơi để được ngủ trong yên bình, Muốn đi tìm một nơi để ngồi khóc cho sầu vơi. Để em được mạnh mẽ đi về phía xa con đường Tìm hạnh phúc cho người con gái đã đánh mất đâu tiếng cười.
Nếu anh không muốn rước phiền não vào mình, thì người khác cũng không cách nào gây phiền não cho anh. Vì chính tâm anh không buông xuống nổi. Khi anh vui, phải nghĩ rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng. Khi anh đau khổ, anh hãy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn. Khi nào anh thật sự buông xuống thì lúc ấy anh sẽ hết phiền não.
Bạnđừng có thái độ bất mãn người ta hoài, Bạn phải quay về kiểm điểm chính mình mới đúng. Bất mãn người khác là chuốc khổ cho chính Bạn Người mà trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nhìn của mình thì sẽ không bao giờ nghe được tiếng lòng người khác. Hủy diệt người chỉ cần một câu, xây dựng người lại mất ngàn lời, xin anh “ đa khẩu hạ lưu tình”. Tốn thêm một chút tâm lực để chú ý người khác chi bằng bớt một chút tâm lực phản tỉnh chính mình, Bạn hiểu chứ?
Hận thù người khác là một mất mát lớn nhất đối với mình. Bạn cứ xem những chuyện đơn thuần thành nghiêm trọng, như thế Bạn sẽ rất đau khổ. Im lặng là một câu trả lời hay nhất của sự phỉ báng. Người không biết yêu mình thì không thể yêu được người khác.
Khi trong tay anh nắm chặt một vật gì mà không buông xuống, thì anh chỉ có mỗi thứ này, nếu anh chịu buông xuống, thì anh mới có cơ hội chọn lựa những thứ khác. Nếu một người luôn khư khư với quan niệm của mình, không chịu buông xuống thì trí tuệ chỉ có thể đạt đến ở một mức độ nào đó mà thôi.
Ác khẩu, mãi mãi đừng để nó thốt ra từ miệng chúng ta, cho dù người ta có xấu bao nhiêu, có ác bao nhiêu. Bạn càng nguyền rủa họ, tâm Bạn càng bị nhiễm ô, Bạn hãy nghĩ tốt về họ thì sẽ hoàn thiện được tri thức của Bạn. Người khác có thể làm trái nhân quả, người khác có thể tổn hại chúng ta, đánh chúng ta, phỉ báng chúng ta. Nhưng chúng ta đừng vì thế mà oán hận họ, vì sao? Vì chúng ta nhất định phải giữ một bản tánh hoàn chỉnh và một tâm hồn thanh tịnh.
Bạn không bao giờ cảm thấy mất đi khi yêu thương và cho đi. Bạn chỉ mất đi khi cố giữ lại. Với phút nhìn lại mình, bạn sẽ nhận ra, và điều chỉnh hoặc thay đổi thái độ, cách nhìn - Và nhờ thế, những ưu phiền và lo lắng của bạn sẽ giảm đi.
Bản chất của tình yêu là sự thánh thiện và thanh bình . Ở đó, tâm hồn , lý trí, lương tâm và thể xác đều được bình an. Yêu mọi người , tin vài người , đừng xúc phạm tới ai hết (Shakespeare)
Thành công không có nghĩa là phải vượt qua người khác Thành công là kết quả của những nổ lực nhằm vượt qua giới hạn của bản thân. Những người có tâm hồn cao thượng không bao giờ bị cô đơn . P. SIDNEY