Lời Đắng Cho Cuộc Tình Cuối cùng rồi mình vẫn thế Có sao đâu, khóc chi em Cho phai má hồng được gì Giọt lệ này dành để mai đây Về cùng người khóc giữa đêm vui Hơi đâu, hơi đâu mà tiếc thương thân anh. Những ngày còn nồng ân ái Giữa đôi ta, giữa đôi ta Đã bao cách biệt trùng trùng Người thì mộng một trời mây bay Người thì còn mãi trắng đôi tay Nên anh, nên anh đã biết được ngày này. Em ơi, em ơi anh đã biết rằng Con chim quý phải ở lầu son Anh không trách là em bội bạc Mà em ơi, anh chỉ trách em Trách em, sao em không nói thật lòng mình Sao em gian dối để làm gì? Hãy nhìn một lần sau cuối Chén ly bôi, uống đi em Sao em mắt lệ nhạt nhòa? Cuộc tình nào rồi cũng đi qua Một đường tàu biết mấy sân ga Xin em xem anh như một ga nhỏ dọc đường.
Ngày Vui Qua Mau Cuộc tình anh dành cho em Đam mê đắm say kiếp kiếp Em ơi tìm đâu xa nữa, em ơi Cuộc đời không đẹp như mơ Đau thương dối gian từng giờ Yêu đương thoáng như làn mây bay qua. Tìm vào trong tầm tay nhau Mơ chi núi xa nuốt gió Em ơi mùa Xuân đang có trong tay Một mùa Xuân thật an vui Yêu thương chất cao đầy trời Đau thương đã như chìm sâu vào tim. Anh sẽ đón em đi vào mơ Đưa em đến không gian tuyệt vợi Bỏ quên mưa gió, rời xa giông bão Vui như tháng năm không già Và câu hát say mê đời chợt cao vút. Cuộc đời như là chiêm bao Cơn vui thoáng qua đã mất Em ơi tuổi Xuân đâu có bao nhiêu Đừng nhìn xa vời em ơi Xin em hãy mơ thật gần Xin em hãy coi ngày vui là đây..!!!
Sương Lạnh Chiều Đông Chiều xưa phai nắng dấu mòn đưa lối. Soi bóng chung đôi mà hóa chia phôi. Sương lạnh chiều đông vương tiếng thở của người nguyện đợi chờ nghẹn ngào giờ tiễn đưa. Chợt thấy lòng rớt giữa hư vô. Đưa tiễn nhau đi ngại những đêm mưa. Đêm chập chờn buông lên giấc mộng Em vẫn thường gặp anh như lúc xưa nơi sân trường. Anh lên đường trăm hướng. Em ở lại sầu thương. Buốt giá câu thơ những lúc đêm mờ, Ướp cánh hoa xưa vẫn nhớ hương chờ mà đắm trong nghẹn ngào. Mười năm mơ kết mây thành hoa trắng. Mây vỡ hoa tan tàn giấc mơ hoa. Anh hãy về đây đêm giá lạnh Vẫn nghe nồng hơi ấm của tâm hồn tròn mơ.
Nó Thằng bé âm thầm đi vào ngõ nhỏ Tuổi ấu thơ đã mang nhiều âu lo Ngày nó sống kiếp lang thang Ngẩn ngơ như chim xa đàn Nghĩ mình tủi thân muôn vàn. Mẹ nó qua đời khi còn tấm nhỏ Một chén cơm chiều nên lòng chưa no Cuộc sống đói rách bơ vơ Hỏi ai ai cho nương nhờ Chuỗi ngày tăm tối vô bờ. Đêm đêm nó ngủ, một manh chiếu rách co ro Một thân côi cút không nhà Thân em lá cỏ, bạn quen ai có đâu xa Thằng tư con tám lê la, trên phố xa hoa. Miền Bắc điêu tàn nên đời nó khổ Một chén cơm chiều nên lòng chưa no Nhiều lúc nó khóc trong mơ Mẹ ơi! Con yêu mong chờ Bao giờ cho đến bao giờ?
Cỏ Úa Còn nhớ tên nhau xin gọi trong giấc mộng Còn chút thương yêu xin đưa vào dư âm Có phải còn yêu vì đôi lần thầm nhớ Mình đã thật quên cớ sao lòng vẫn chờ. Từ lúc em đi trong rượu cay men nồng Màu trắng khăn tang quanh căn phòng cô đơn Bão tố triền miên ngày em về nhà đó Buồn hắt buồn hiu ngõ đêm sầu cô liêu Một chiều trên đồi em làm thơ Cỏ biếc tương tư vàng úa Mộng dệt theo đàn bên người mơ Mới biết mình yêu bao giờ. Hỡi cố nhân ơi chuyện thần tiên xa vời Tình đã như vôi mong chi còn chung đôi Cứ cúi mặt đi để nghe đời lầm lỡ Đừng níu thời gian cho thêm sầu vương mang
Thói Đời Đường thương đau đầy ải nhân gian Ai chưa qua chưa phải là người Trong thói đời.. cười ra nước mắt Xưa trắng tay gọi tên bằng hữu Giờ giàu sang quên kẻ tâm giao Còn gian dối cho nhau.. Người yêu ta rồi cũng xa ta Nên chung thân ta giận cuộc đời Đôi mắt nào từng đêm buốt giá Bên chiếu chăn tình xa nhịp thở Tiền đổi tay khi rủ cơn mê Để chua xót trên lối về.. Rượu trần ai gội niềm cay đắng Những suy tư in đậm đường hành Mình còn ai đâu để vui Khi chót sa vũng lầy nhân thế Có ưu tư muộn phiền lên xám môi.. Bạn quên ta tình cũng quên ta Nên trong đêm thui thủi một mình Soi bóng đời bằng gương vỡ nát Nghe xót xa ngùi lên tròng mắt Đoạn buồn xa ta đã đi qua Ngày vui tới.. ta vẫn chờ..
Nhớ Nhau Hoài Em ở nơi nào ? Có còn mùa xuân không em Rừng ngàn lá gió Từng đêm nhắc nhở thì thầm Nắng ở trên đầu nắng trong lòng phố Gió ở trên non gió cuốn mây về Sao em vẫn ngồi mà nghe cô đơn Mà nghe nức nở trong hồn Và thương đôi mắt nhỏ em buồn Vì mình yêu nhau Vì mình thương nhau nên mới giận hờn Vì mình xa nhau nên nhớ nhớ nhau hoài Em ở nơi nào ? Có còn mùa xuân không em Rừng ngàn lá gió Từng đêm nhắc nhở thì thầm Mai lỡ không về chắc anh buồn biết mấy Dáng nhỏ xuân xưa cũng nhớ đêm ngày
Ngày Đó Xa Rồi Xa nhau đã cách xa rồi Ta đã xa cách nhau rồi Thì thôi em nhé dù thương yêu hay đau cũng thế thôi Ngày đó tính hay hờn dỗi nên người mỗi nơi xa rồi Vấn vương từng phút giây êm đềm lắm người ơi Kỷ niệm hai đứa anh xin em tìm lãng quên. Từ khi vào lính rồi lánh xa cuộc vui Ngày nào toàn câu gian dối Tôi vẫn chưa quên lời ai nói yêu tôi rồi Mà lòng người thương hay thay đổi. Đời lính còn nghĩ gì ước mơ làm chi Một lần buồn chưa bôi xóa Quê cũ ghi bao tình tôi tôi mến đêm trăng lành Mộng ngày hiền hòa bên mái tranh. Năm xưa tôi nhớ nơi này qua một đêm gió mưa nhiều Lời đâu ta rót vào tim nhau trông cơn mê biết nói sao Từ đó chúng ta người nổi nơi tìm lối yên vui rồi Nhắc chi chuyện cũ thêm đau lòng lắm người ơi Còn thương nhau nhé xin quên đi ngày đã qua... !!!
Thành Phố Mưa Bay Có những chiều thành phố mưa bay Công viên buồn tượng đá cũng buồn Chân đi tìm tuổi hồng sa mạc nắng Câu kinh giáo đường ngày tháng trút đau thương Có những chiều thành phố mưa bay Thương em gầy giọng hát đêm dài Nghe hơi thở chạnh lòng khơi niềm nhớ Môi răng mắt đỏ mòn mỏi theo đợi chờ Cuộc tình đó đã khuất xa tầm tay Tiếng hát em còn đây tơ vương lệ thấm đầy Hồn còn say men ái ân chiều ấy Bóng dáng em còn đây đã khuất sau trời mây Em đi rồi thành phố hôm nay Mưa giăng đầy lạnh buốt tim này Em đi rồi kỷ niệm xưa còn đấy Em đi mất rồi còn nhớ chăng tình này ...
Chuyện Hoa Sim Rừng hoang đẹp nhất hoa màu tím Chuyện tình thương nhất chuyện hoa sim Có người con gái xuân vời vợi Tóc còn ngăn ngắn chưa đầy búi Ngày xưa nàng vẫn yêu màu tím Chiều chiều lên những đồi hoa sim Đứng nhìn sim tím hoang biền biệt Nhớ chồng chinh chiến miền xa xăm Ôi lấy chồng chiến binh Lấy chồng thời chiến chinh, mấy người đi trở lại Sợ khi mình đi mãi, sợ khi mình không về Thì thương người vợ bé bỏng chiều quê Nhưng không chết người trai khói lửa Mà chết người em nhỏ hậu phương Mà chết người em gái tôi thương Đời tôi là chiến binh rừng núi Thường ngày qua những đồi hoa sim Thấy cành sim chín thương vô bờ Tiếc người em gái không còn nữa Tại sao nàng vẫn yêu màu tím Màu buồn tan tác phải không em Để chiều sim tím hoang biền biệt Để mình tôi khóc chuyện hoa sim.
Người Yêu Cô Đơn Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyen đời tôi cô đơn nên yêu ai cung không thành đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dang, yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi. đời tôi cô đơn nên yêu em chẳng bao lâu ngày mai đây em lên xe hoa bước theo chồng. đơi tôi quen cô đơn nên tôi chẳng trách em. tôi quen rồi những chuyện dang dở từ khi mới yêu. tôi quen tôi đã quen rồi em, dang dở khi tình yêu tôi không xây trên bạc vàng. tôi quen tôi đã quen rồi em em khóc làm gi nữa bận lòng gi kẻ trắng tay . tôi xin xin chúc em ngày mai hoa gấm ngọc ngà luôn vây quanh em cả cuộc đời. riêng tôi duyên kiếp luôn dở dang nên suốt đời tôi vẫn yêu cô đơn như tình nhân. Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùng. Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây tôi không hề trách đời hay giận đời mau đổi thay.
Buồn Trong Kỉ Niệm Đường vào tình yêu có trăm lần vui có vạn lần buồn Đôi khi nhầm lỡ đánh mất ân tình cũ Có đau chỉ thế tiếc thương chỉ thế Khi hai mơ ước không chung cùng vui lối về Mình vào đời nhaulúc môi còn non tuổi mộng vừa tròn Hương thơm làn tóc nước mắt chưa lần khóc Đến nay thì đã đắng cay nhiều quá Thơ ngây đi mất trong bước buồn giờ mới hay Điệp khúc Bao năm qua rồi còn gối chiếc Nghe lòng nhiều nối tiếc Thương nhau rồi Xa nhau rồi Một lần dang dở ấy Đêm lạnh vui với ai ? Nụ cười ngày xưa chết trên bờ môi héo mòn tuổi đời Đi thêm một bước trót nhớ thêm một bước Nếu ta còn nhớ mắt môi người cũ Xin mang theo tiếng yêu khi gọi anh với em
Một Ngày Không Có Em & Ngày Vui Qua Mau Một ngày không có em là lòng anh tan nát Cả trời mây u ám thời gian vẫn âm thầm Âm thầm hằn trên bia đá xanh Một ngày không có em là lòng anh se thắt Cả ngàn cây im tiếng chịu tang khóc mối tình Mối tình như nghĩa trang lạnh lùng Đường mây lối gió ai người hay Tình yêu chắp cánh ra biển khơi Trời cao man mác xanh nghìn đời Bụi hồng lấm gót kiếp thương vay Mùa không lạnh mà sao hồn băng giá Một ngày không có em tuổi hồng thành vô nghĩa Tình chờ còn chưa mất tình yêu đã tan tành Tan tành tựa sương khói chiều hoang..... Bạn từ bên ấy, đến thăm chiều nay Hành trang khoác vai, từ hai chuyến bay đường mây tìm lối Bạn từ bên ấy, ghé thăm vài hôm Từ lâu nhắc luôn cùng vui với nhau dăm ngày hợp tan Từng đêm tiếng ca tiếng đàn nhặt khoan Bạn xa đến thăm mang nhiều lưu luyến Con tim vẫn sôi như ngày thanh xuân Và ta bẵng quên sẽ về một ngày Thành phố đón người âm thầm Cuối thu trời mãi lạnh căm Chiều xám không màu nắng hồng Hàng cây sáng lên đón mừng Bạn từ bên ấy bước lên đầu non Thành phố dưới chân mời ai ghé thăm về qua lần nữa Bạn từ bên ấy đến đây bỏ quên Một khuy áo đan, còn say vấn vương khung trời Lệ An Bạn về bên ấy, cánh chim vụt bay Chiều thu vẫn mây, còn vang thiết tha ngày vui qua mau .
Năm Con Vịt Five little ducks went out one day,over the hill then far away.Mother duck said : "Quack Quack Quack Quack!" But only four little ducks came back. Four little ducks went out one day,over the hill then far away.Mother duck said : "Quack Quack Quack Quack!" But only three little ducks came back. Three little ducks went out one day,over the hill then far away.Mother duck said : "Quack Quack Quack Quack!" But only two little ducks came back. Two little ducks went out one day,over the hill then far away.Mother duck said : "Quack Quack Quack Quack!" But only one little duck came back.
Con Quỳ Lại Chúa & Lời Người Ngoại Đạo Lạy Chúa tôi con người không đạo Nhưng tin có Chúa ở trên cao Con nghe trong đêm Việt Nam tối tăm Những mìn bom hoen dấu Lạy Chúa trên cao Chúa ở nơi nào Lạy Chúa tôi tuy người không đạo Nhưng yêu nhớ lắm nhạc chuông khuya Khi con bơ vơ chắp tay nguyện cầu Cho người thương còn xa mãi xa Mà suốt đêm dài ánh sáng chưa qua Xác người nào trôi sông Quay đầu về biển Đông Những bước chân nào đi Có khi không trở lại Đứa nhỏ ngồi ôm em Không còn nghe đạn nổ Một người phơi tóc bạc Đếm thầm 20 năm Chúa ơi Chúa ơi con người không đạo Nhưng tin Chúa giúp đời thương đau Như con tin trong một lần đã lâu Những hờn đau thu ngắn Để đám mây hồng âu yếm giăng ngang
Lá Thư Trần Thế Lạy chúa con là lính trận ngoài biên Vì xa thành phố xa quá lên quên Đêm nay ngồi hái trời xuống Ánh sao lung linh muôn màu Con tưởng hỏa châu soi tuyến đầu Lạy chúa con là thiếu phụ miền quê Chồng con vì nước nên đã ra đi Hai ba năm chưa thỏa chí Hết thu qua xuân sang hè Con đợi tàn đông mới tin về Đạn xé không trung, đêm từng đêm vẫn nghe Từng lớp trai đi cho ngày mai vẫn đi Đêm nay người xuống đời Xin đem nguồn vui tới Những đôi môi lạnh đã lâu không cười Lạy chúa con còn lứa tuổi học sinh Vì cha là lính con thiết tha xin An vui cho người đầu tuyến Trẻ thơ yên tâm sách đèn Để mẹ hiền con hết ưu phiền.
Nhịp Cầu tri Ân Tôi ở đồn xa Nhịp cầu duyên mong nối tri âm muốn tìm Em ở thành đô Ngại gì một câu thơ hoạ điệu lòng cảm mến Oanh, Yên hay Liên, Hồng, Loan, Đào, Diễm hằng ngày nghe nói tên Muốn quen để rồi đến em Hậu Giang tôi cũng kiếm Miền Trung tôi cũng tìm. Nối nhịp cầu duyên Của người anh lính chiến em xin nhắn lời Bao tuổi người ơi! Đường tình đà nên đôi ? Thật lòng đừng lừa dối Đi lính bao lâu Người trông đẹp xấu lập được bao chiến công? Mấy câu thành thật ước mong Vì sinh ra phận gái Hỏi ai không lấy chồng?