...mình phải xác định đc tc mình dành cho ai ...và phải hiểu rằng trong tình yêu chính chắn không có 2 từ thay thế....
mượn quán post nhạc nghe chung nhé bạn chủ Quán.... HẠNH PHÚC NGẮN Giờ anh yêu ở phương nào làm con tim em cồn cào thời gian được gần bên anh quá ngắn ngày chia tay đau lòng quá em kho thể nào nắm giữ đôi tay của anh . Phải chăng trong tim của anh đã có ai phải chăng a mang niềm đau đến với em hỡi người giá như ngày xưa đừng gặp nhau chắc em kho thể tin câu yêu thương anh trao e quá vội vàng . Điều hạnh phúc ấy đã quá ngắn để em yêu thương anh để mãi bên anh trong vòng tay ấm hôm nào thời gian lạnh lùng trôi qua đi để ta chia tay riêng mình em cô đơn anh hỡi . Điều hạnh phúc ấy đã quá ngắn để em yêu thương anh để mãi bên anh chăm sóc anh yêu từng ngày anh đã vô tâm quay gót người đã hết yêu em rồi thì làm sao anh cũng kho quay về đây phải không anh .
Không Còn Anh Nữa Không còn tin nhắn mỗi sáng, Không còn những lúc quan tâm, Không còn anh nữa đời em vắng đi một người Thôi thì anh cứ bước tiếp, đi về một nơi không có em Ở nơi đó chắc anh sẽ hạnh phúc hơn... Bởi chúng ta đã không cho nhau một niềm tin Bởi vì hờn ghen ta mắt nhau trong giọt nước mắt Còn đâu những lúc bên nhau, còn đâu những lời yêu thương Tình yêu chỉ còn nổi xót xa... Người có hay chăng lòng em nhớ anh nhiều lắm Người có hay chăng bao đêm em gọi tên anh Giọt nước mắt em tuôn rơi, nỗi đau hằng trong tim Mình chia tay vì những phút giây lầm lỡ Dẫu tiếc nuối cũng đã quá muộn màng... P/s em tặng Tím ..... Vọtttttttttt.....hok thoai phù mỏ chắc luôn
Hoạ Tâm Từng ngày qua nghĩ đến anh trái tim rối bời Làm sao em có thể tin tình yêu qua ánh mắt Giấc mơ xưa có còn không em làm sao biết khi nào tình phai Người về đâu hình bóng anh khuất trong màn đêm Nụ hồng lung linh khoe sắc hương biết đâu lúc tàn Vòng tay anh ôm ấp em mà sao hờ hững Ánh mắt anh khi nhìn em lạnh lùng hơn ánh trăng ngoài kia Dù bên em mà trái tim anh lạc về đâu Vẽ chân dung nhưng làm sao vẽ trái tim Dẫu bên anh nhưng làm sao em hiểu tình anh Nhớ thương anh bởi còn yêu khúc tình ca hát không thành câu Nhìn trăng khuya chợt trái tim nhói đau vì anh
Và Con Tim Đã Vui Trở Lại Siu Black tìm một con đùơng tìm một lối đi ngày qua ngày đời nhiều vấn nghi lạc lòai niềm tin sống không ngày mai sống quen... không ai cần ai cứ vui... cho trọn hôm nay rồi.. cuộc vui tàn, mọi nguời buớc đi một mình tôi về, nhiều lần uớt mi tình yêu đã đến như ánh nắng mai xóa tan màn đêm u tối cho tôi biến đổi tâm hồn... thành một nguời mới và con tim đã vui trở lại tình yêu đến cho tôi ngày mai tình yêu chíêu ánh sáng vào đời tôi hy vọng đuợc ơn cứu rỗi và con tim đã vui trở lại và niềm tin đã dâng về nguời trọn tâm hồn, nguyện yêu mãi riêng nguời mà thôi dẫu như tôi phải đi qua vực sâu tối tôi sẽ không sợ hãi gì vì nguời ở gần bên tôi mãi......
Anh Là Tia Nắng Trong Em Hạ Vy Tìm đến với em bằng thương mến Đến cho em tình yêu mới Chàng có trái tim biển xanh Sóng xa đưa giấc mộng lành. Chàng chiếu sáng em bằng tia nắng Xóa tan bao ngày tăm tốị Chàng có mắt môi đẹp thơm, ngỡ như thiên thần trong giấc mơ Anh là tia nắng trong em Anh là câu hát trong tim, là bình minh rực sáng. Anh là tia nắng trong em, anh là hạnh phúc đêm đêm, là nhạc khúc êm đềm. Tìm đến với nhau người nhé hãy cho nhau lời ân áị Tìm đến với muôn vần thơ, mãi yêu nhau như ngày xưa Để cho cuộc tình đầy mơ ước, hãy trao nhau trái tim hồng Vòng tay ngập tràn tình hạnh phúc, hát đi anh khúc xuân hồng.
20 đô la Một nhà diễn thuyết nổi tiếng đã bắt đầu buổi nói chuyện của mình bằng cách đưa ra tờ giấy bạc trị giá 20 đô la. Trong gian phòng có 200 khán giả, anh ta cất tiếng hỏi: "Ai muốn có tờ 20 đô la này?". Những bàn tay bắt đầu giơ lên. Anh ta nói tiếp: "Tôi sẽ đưa tờ 20 đô la cho bạn - nhưng điều đầu tiên, hãy để tôi làm việc này!" Anh ta vò nhàu tờ 20 đô la. Sau đó, anh ta lại hỏi: "Còn ai muốn tờ bạc này không?". Vẫn có những bàn tay đưa lên. "Ồ, vâng, nó sẽ như thế nào nếu tôi làm thế này?" - nói rồi anh ta quẳng nó xuống sàn và giẫm giày lên. Sau đó, anh ta nhặt tờ bạc lên, bây giờ trông nó đã nhàu nát và dơ bẩn. "Nào, ai còn muốn có tờ bạc này nữa?". Vẫn còn những bàn tay đưa lên. "Những người bạn của tôi, tất cả các bạn phải học một bài học rất giá trị. Không có nghĩa gì đối với những việc tôi làm với đồng tiền, bạn vẫn muốn có nó bởi vì nó không giảm giá trị. Nó vẫn có giá trị là 20 đô la. Nhiều lần trong cuộc sống của chúng ta, bạn bị rơi ngã, bị "vò nhàu" và bị vẩn đục bởi những quyết định mà chúng ta làm và những hoàn cảnh đến với chúng ta. Chúng ta cảm thấy hình như chúng ta trở nên vô giá trị; nhưng không có nghĩa lý gì những gì đã xảy ra, bạn sẽ không bao giờ mất đi giá trị của mình. Dù thế nào đi nữa, bạn cũng là vô giá với những người yêu thương bạn. Giá trị của cuộc sống chúng ta được quyết định không phải do những gì chúng ta làm hoặc người mà chúng ta quen biết, mà bởi... chúng ta là ai. Bạn thật đặc biệt - đừng bao giờ quên điều đó!"