dạ em hay quan niệm sống trên đời này cái gì mình tin là có ko tin là ko có á anh , mà em nói thật ko biết là có phải là ảo giác ko chứ số em chốt em điều có cảm giác á anh những con số mà thì chốt và chờ đợi rất tự tin , còn hôm nào chốt số mà ko có cảm giác gì thì y như rằng 90 % là thua như hôm nay Mb em chốt 39 93 rất tự tin và dám pm cho bạn em 1 cách tự tin là em ko tin hôm nay cầu sập nữa , còn ngày thường em ít khi nào dám nói mạnh vậy lắm
Ngủ ngủ ngủ hén . Hok mai nhức đầu bi la. Đóng cưa bên kia dùm gòy hén bên này giao em nghen. Đóng cửa nhớ thanks dùm nghen kưng
Um cũng khuya rồi Fine chào cả nhà , chào huynh Bady em ngủ trước nha , ngày mai công việc hơi nhiều . cả nhà nói chuyện vui nha , chúc cả nhà lát ngủ thật ngon và sáng mai thức giấc chào đón 1 tuần mới thật nhiều niềm vui và mai mắn nha . Fine chúc công việc anh Bady luôn thuận lợi và ngày càng phát triển nha
Có mùa nào đẹp hơn thế không anhNắng dịu dàng và mây xanh nhè nhẹ Như tim em, rộn ràng nhịp rất khẽ Đón thu vàng, hơi se gió đang về Có mùa nào đẹp hơn thế không anh Lá bay bay cho chiều hanh nỗi nhớ ! Em đi tìm bên đời lòng ngẩn ngớ Chiếc lá nào chuyên chở bóng dáng anh ? Có mùa nào đẹp hơn thế không anh Thơ dào dạt, quay quanh mơ huyền diệu Mùa sang rồi, em nghe mình bỗng thiếu Một chút gì khó hiểu rất mong manh Có mùa nào đẹp hơn thế không anh Áo tím ngu ngơ dỗi hờn chân bước Nhuộm tím con đường thu phong tha thướt Trời bỗng buồn rơi nhành mưa long lanh Có mùa nào đẹp hơn thế không anh Mắt tím u buồn gửi miền đa cảm Cho chiều rơi, chở mùa thêm lãng mạn Chở cả bóng anh và đó là thu !
Đoạn đường dài của một chuyến đi xa Tôi bắt gặp một loài hoa bé nhỏ Cánh mỏng manh nép mình bên ngọn cỏ Tím dịu dàng, đón mỗi trận gió qua Hoa ven đường không ngọc ngà, thướt tha Có mấy ai quan tâm và để ý Không phải tên như người đời thường ví Hoa Huệ, Hoa Hồng, Hoa Cúc, Tường Vi Màu hoa giản dị, chậm bước chân đi Bâng quơ liên tưởng kiếp người nhỏ bé Chống chọi âm thầm giữa dòng quạnh quẽ Bão giông rồi, hoa cô lẻ về đâu ? Nâng nhẹ cánh hoa vương chút u sầu Cùng kiếp hoa, sao người đời quên lãng Tim tím hoang vu, kém đâu lãng mạn Đốt hồn thi nhân hàng vạn trang thơ Hoa tồn tại dù nắng gió sương mờ Sỏi đá cằn khô không người chăm sóc Vẫn ngọt ngào mãi thủy chung son sắt Như một loài hoa tim tím mong manh.
Tặng Bé P nè... Nhớ Nhớ chẳng ai định nghĩa được thế nàoChỉ biết trái tim cồn cào thắc thỏmNgày ra ngẩn vào ngơ, đêm mất ngủRu giấc chiêm bao đủ sắc muôn màu Bất chợt mưa rào hay gió lao xaoNâng niu mãi lời ngọt ngào ai nóiTự cười thầm, lòng ngực rung nóng hổiĐôi lúc vô tình khẽ gọi tên nhau Không gặp mặt, mắt xanh xao u sầuNgười hờ hững bởi vì đâu tự hỏiRồi băn khoăn chữ tình như sương khóiChợt đến rồi đi xé vỡ hồn đau Dẫu thế nào nỗi nhớ cần biết baoCho quá khứ, hiện tại, mai sau nữaHạnh phúc ngắn ngủi xin đừng lần lựaNhớ là niềm vui…sống giữa cuộc đời.
Anh biết là sẽ chẳng bao giờ đâu Em yêu anh chuyện làm sao có thế Mà tại vì con tim anh lầm lỡ... Chẳng thể nào thôi nhung nhớ về em Nắng dần tắt con phố nhỏ về đêm Anh lặng im chìm mình trong góc tối Giữa bốn bề nỗi buồn giăng ngập lối Anh tự mình giận dỗi chính bản thân Trách em ư,.. Không! anh trách số phận Trách mình nghèo chẳng đáng nhận tình yêu Cành vàng thì phải tựa lấy lầu cao Anh biết lắm nhưng sao lòng đau khổ ....
Anh! Giữa cuộc sống đời thường Em! Cần lắm một bờ vai… Để khi buồn ,em có thể dựa vào... Người phụ nữ lãng mạn Yêu hoa hồng,yêu nhạc,yêu thơ Anh đến với em! em không cần vật chất Không vì chút dục vọng đam mê Điều em cần ở anh là chút ngọt ngào lãng mạn ấy Một nụ hôn vội vàng buổi sáng anh trao Mọi muộn phiền sẽ được tan biến hết Mỗi khi vào giấc ngủ Anh sẽ khe khẽ bên tai Rằng ngủ ngon em nhé!Anh yêu em! Với em ước mơ nhỏ nhoi là thế Dẫu chỉ là lời chúc ngủ ngon khe khẽ Để màn đêm đùa với trăng ... rất nhẹ Cho giấc mơ chốc nữa lại đẹp tròn Gọi cho em Dẫu chỉ một tiếng hôn Môi mằn mặn, hai đầu dây bối rối Để thỏ thẻ lời yêu thương rất vội Cuốn em bay ... xa đến một chân trời. Gọi cho em Dẫu im lặng mà thôi Nghe hơi thở hai ta hoà thành nhịp Gió cùng lá lao xao bao rộn rịp Tiếng cười anh trong vắt xoá đêm buồn.
Này mưa ơi ! đến bao giờ mới tạnh Để nắng về sưởi ấm nỗi cô đơn Cho mắt Em thôi đọng giọt tủi hờn Cho môi nhỏ đượm nụ cười tươi thắm !... Người thương ơi ! Từ phương thời xa thẳm Biết mưa buồn đang lạnh lắm hồn em Nhìn mưa rơi tí tách giọt bên thềm Buồn lắng đọng hồn em từng giọt nhớ !