HƯỞNG THỤ Hưởng thụ không chỉ ăn với uống Không chỉ là ca hát suốt đêm thâu Hưởng thụ là bảo nhau cùng chung sống Hạnh phúc mỗi ngày ngát tỏa hương hoa Hưởng thụ đó, dạy con ngoan giỏi Kính trọng ông bà nguồn gốc tổ tiên Trên kính dưới nhường đi về chào hỏi Hưởng thụ là văn minh tri thức Là nụ cười và nước mắt sẻ chia Hưởng thụ đâu chi, khái niệm nửa vời Với những điều phù phiếm ở quanh ta.
BUỒN ƠI !! Ta với ngươi kẻ thù truyền kiếp Sao ngươi cứ mon men kết bạn làm gì Đêm khuya ngươi len vào giấc mơ Giả vờ là người quen tỉ tê hàng tiếng Có những ngày nắng đẹp ở trên cao Ngươi bỗng dâng gõ cửa xông vào Những lúc ta mệt mỏi ê trề Ngươi rủ ta vào cầu thang hạ giới Để mà chi ngươi hỡi buồn ơi Cũng có lúc ta muốn mở cửa lòng Để ngươi lách vào trái tim ta cấu bíu Nhưng ta là con người cũng yêu cũng ghét Cũng biết mỉn cười khi cắt xé tim đau Ở mọi nơi trên trái đất này Đã là người ai mà chẳng thế Những thăng trầm cuộc sống để thêm yêu Xin ngươi đừng nghĩ kế tính mưu Để làm tim ta buốt nhói… buồn ơi !!...
Con cóc chẳng phải con gà Quả ổi chẳng phải quả na quả dừa Cái đục chẳng giống cái cưa Mùa xuân không thể có mưa mùa hè Đôi mắt không phải để nghe Đôi dép không phải để che trên đầu Đã nghèo thì không thể giàu Ngồi trên đỉnh núi không thể câu cá mè Mới đẻ sao biết đi xe Điếc tai sao có thể nghe nói thầm Đã đúng thì không thể nhầm Cục than đang nóng không ai cầm vào
DU PHẬT TÍCH SƠN NGẪU ĐỀ Ngâm tiên từ khách thượng thiều nghiêu, Ðạp biến chiêu đề tuyệt thế hiêu. Tùng lãng phiên phong hàn động khẩu, Nguyên thần đà bạch lặc sơn yêu. Quần phong yên vụ Tam Thần đảo, Vạn khiếu sinh dung cửu tấu Thiều. Từ thị quái kỳ hưu thuyết trước Bồi hồi ngâm bãi hựu xuy tiêu. Dịch Nghĩa... Ði chơi núi phật tích, ngẫu nhiên đề thơ Ngâm nga, khách văn chương bước lên hòn núi cao chót vót, Dạo khắp cảnh chùa, quên hẳn sự phiền nhiễu ở đời. Gió thổi rừng thông thành tiếng sóng, lạnh đến cửa hang, Thần đất đem những dải mây như lụa thắt vào sườn núi. Trên các đỉnh non, mây mù phảng phất như đảo Tam Thần, Muôn hốc núi, tiếng sênh, tiếng chuông tấu chín khúc nhạc Thiều. Thôi, đừng nói chuyện quái đản về họ Từ nữa Bâng khuâng hết ngâm thơ lại thổi sáo. Dịch Thơ... Ngâm nga thẳng tếch đỉnh cheo leo, Cảnh bụt lên thăm, dứt mọi điều. Lụa vắt sườn non, thần núi đặt, Gió lùa cửa động, sóng thông reo. Bầy non mây phủ, Tam Thần đảo, Vạn hốc chuông rung chín khúc Thiều. Chuyện lạ họ Từ, thôi gác bỏ, Ngâm thơ xong lại thổi bài tiêu. (1) Núi Phật Tích: Thuộc huyện Tiên Du, phủ Từ Sơn, đạo Kinh Bắc (nay thuộc huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh). (2) Ðảo Tam Thần (Tam Thần đảo): Cũng gọi là núi Tam Thần (Tam Thần sơn), gồm có Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu; tương truyền đây là ba ngọn núi có tiên ở trên biển Bột Hải. (3) Chín khúc nhạc Thiều (Cửu đầu Thiều): Tức nhạc của vua Thuấn. Vì nhạc gồm có chín khúc, nên gọi là tấu "chín khúc nhạc Thiều". (4) Tương truyền năm Quang Thái đời Trần, có người tên là Từ Thức ở Hóa Châu (nay thuộc Bình Trị Thiên) đến chơi chùa Phật Tích, nhân một sự tình cờ cứu được cô tiên Giáng Hương. Về sau Từ Thức kết duyên cùng Giáng Hương, sống trên cảnh tiên ở núi Phù Lai, ngoài cửa biển Thần Phù. Nhưng được mấy năm Từ Thức nhớ quê hương, từ biệt Giáng Hương. Về tới quê nhà thì đã mấy trăm năm, Từ Thức muốn trở lại cảnh tiên, nhưng quên mất đường.
ĐỀ BÁO THIÊN THÁP Trấn áp đông tây củng đế kỳ Khuy nhiên nhất tháp độc nguy nguy Sơn hà bất động kình thiên trụ Kim cổ nan ma lập địa chùy Phong bãi chung linh thời ứng đáp Tinh di đăng chúc dạ quang huy Ngã lai dục thử đề danh bút Quản lĩnh xuân giang tác nghiễn trì Dịch nghĩa... Trấn áp đông tây, giữ vững Kinh kỳ nhà vua Tháp đứng sừng sững cao trội hẳn lên Non sông vững chắc, nhờ cột chống trời Kim cổ khó mòn, cái dùi dựng trên đất Gió thổi vào chuông, thường phát ra những âm thanh ứng đáp nhau Sao đổi ngôi tựa đèn đuốc, làm đêm rực sáng. Ta tới đây muốn dầm ngọn bút đề thơ nơi danh thắng Giữ cả dòng sông xuân làm nghiên mực. Dịch thơ... Trấn áp đông tây giữ đế đô Hiên ngang ngọn tháp đứng trơ trơ Non sông vững chãi tay trời chống Kim cổ khôn mòn đỉnh tháp nhô Thỉnh thoảng gió lay chuông ứng đáp Đêm đêm sao xế đuốc khôn mờ Tới đây những muốn dầm ngòi bút Chiếm cả dòng sông mài mực thơ Chú thích... (1) Tháp Báo Thiên: ở phường Báo Thiên, huyện Thọ Xương, thành Thăng Long (tức Hà Nội). Tháp này do vua Lý Thánh Tông chủ trương xây dựng từ năm 1057. Năm 1426, Vương Thông phá tháp để lấy đồng làm binh khí.
THƠ THIỀN Phiến phiến bạch vân thanh sơn nội phiến phiến bạch vân thanh sơn ngoại nội ngoại thanh sơn giai bạch vân bạch vân phi khứ thanh sơn tại. <Âm hán việt > Phến phến bài duyển sinh san nay Phến phến bài duyển sinh san ngoại Nay ngoại sinh san chia bài duyển Bài duyền phi suy sinh san chai <Âm Quang Thoại> Lớp lớp trắng mây trong núi xanh Lớp lớp trắng mây ngoài núi xanh Trong ngoài núi xanh mây trắng cả Mây trắng bay rồi còn núi xanh
SÁM HỐI Cúi đầu lạy phật trời mười phương Sám hối Khẩu Thân Ý mọi đường Ngũ dục từ nay xin dứt bỏ Lục căn mai sẽ lìa không thương Tham Sân Si nguyện thời buông xả Hỷ Nộ Ái tình chẳng vấn vương Pháp bảo hộ trì cầu giải thoát Hồng trần muôn sự chỉ vô thường !!
TRĂNG THỨC Anh về hoa cúc đơm hương sắc Gánh cả mùa Thu nỗi đợi chờ Góc nào sóng sánh trong hư thực Lắng gửi đêm về những ước mơ. Anh đi một nửa hồn trăng thức Một nửa bâng khuâng đến dại khờ Níu bước trên đường chân lãng tử… Tím một chiều trong thổn thức mơ…
XÓM CHIỀU Khói bếp nhà ai quyện mái quê Đồng xa tiếng mõ giục trâu về Nắng chiều sót lại sau triền núi Bóng tối lùa dần dưới mé đê Ngõ xóm nghêu ngao đàn trẻ hát Đường thôn hí hửng gái trai kề Chuông chùa thong thả buông trầm lặng Từng tốp đi vào lối cổng tre.