em yêu anh, em tin rằng do duyên số, anh tìm đến và em tìm đến. Mình đến bên nhau như lẽ tự nhiên của hai trái tim không ràng buộc. em vẫn nghe đời chia tình yêu thành những giai đoạn riêng rẽ. Khi say, khi cuồng, khi bình ổn và khi chán ngán nhau và rồi sẽ có khi tình yêu hóa thành cái nghĩa yêu đương để giữ tay nhau không rời. Mình đã qua khi say, khi cuồng chưa anh ? Để khi cảm thấy bản thân cứ nhàn nhạt và nỗi lo sợ sự bay nhảy kéo phăng ta ra khỏi nhau. em vẫn nghe đời giáo huấn về sự thủy chung và tin tưởng. Có người bước đến bên anh, nói rằng yêu anh, thế thì đã sao? Có người bước đến bên em, nói rằng yêu em, thế thì đã sao? em không thử, vì vốn tình yêu không dành cho phép thử. Sự đáng trân trọng của mỗi con người là biết con đường mình đang đi, và biết trái tim đa tình chẳng dễ tìm được bến đỗ. em vẫn nghe đời huyên thuyên về sự chia ly, cái giá của nhàm chán và giả dối. Đọng lại trong em suốt những tháng năm biết yêu thương là tình yêu đong đầy từng giây phút trôi qua. Để còn lại trong mình không phải sự cũ rích mà là vững chắc. em vẫn nghe đời rả rích những thay lòng và giọt nước mắt của kẻ đến người đi. Buông ra thì dễ. Người ta cứ đến và đi trong đời nhau, để chọn lựa? Khi đến bên nhau, không phải là chọn lựa? em không suy xét xem người con gái khác có yêu anh nhiều hơn em không, em không hỏi xem người con gái ấy có khơi gợi trong anh cảm xúc hay không? Bởi vì, quan trọng nhất vẫn là, em yêu anh
what is love ! love !!!!!!!!!!when love come to end ....mean game over...hurt...hate...dieeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee OVER.!
Khi ta vô tình buớc qua nhau! NNM- Em di về phía trước, con anh lại lùi lại phía sau. Chỉ còn là kỷ niệm , một kỷ niệm, một ký ức! Khi buớc qua nhau, liệu miền ký ức ấy có đủ để anh liếc nhin` em dù chỉ là tích tăc'. Nếu là trò chơi kéo co thì du` cho 2 bên co' keo' mạnh thế nào thì sơi dây cũng chi~ dịch chuyển về một bên nhiều hơn. Sợi dây gắng kết chúng ta dù có lớn thế nào nếu anh va em đi về 2 phía., thì nó cũng đứt... Và dù đọan đứt dây gần về bên nào hơn thì cả 2 cũng sẽ nga~ dui' về huớng đi của mình hơn. ĐƠN GIẢN TÌNH YÊU CHƯA BAO GIỜ LÀ MỘT TRÒ CHƠI! Em lao vào những thứ ko mang tên anh để hi vọng mình còn cảm giác được thăng bằng, đuợc đứng vững. Nếu em vấp ngã, ai bên em luc không anh? Em phải tự đứng dây! Em ko đuợc khóc...Một em phải mạnh mẽ, quyết đóan để che giấu đi. Một em yếu đuối và bất lực. Lọai hoa mau xanh em thích, anh vẫn chưa tìm được. Còn vì sao anh lại tự rời xa em, không nói lời nào thì với em vẫn là câu chấm hỏi lớn'''.Em dằn vặt mình, tìm lời đap'.... Nhiều lúc em để quên đi. Hôm nay bước qua anh, em lại thấy mình cần lời đáp ấy hơn lúc nào hết. Em muốn mình sẽ thanh thản để đi qua anh , và mỉm cuời hạnh phuc'''... "Cái gì nhanh đến rồi cũng chóng qua, nếu để đạt đựoc thì ko ai biết nâng niu gìn giữ. Tình yệu của anh và em như một quả bóng mà thủng lỗ. Chỉ cần bóp là nó bẹp dum' lại và không còn giữ nguyên hình hài" Anh nói bằng lý trí khi chúng ta vô tình luớt qua đời nhau, khi mà mọi thứ đã là quá khứ.... nnm
Khoảng cách nào không thể gọi tên Đo bằng thời gian hay chiều dài nỗi nhớ ??? Và cứ thế ta bàng hoàng trăn trở Khoảng cách ơi sao nghiệt ngã vô cùng...
Luôn chờ em cúp máy trước... Ngày ấy, khi cô gái và chàng trai đang yêu nhau thắm thiết. Mỗi lần gọi điện thoại, hai người chuyện trò tưởng chừng không bao giờ dứt. Cuối cuộc gọi, luôn là cô gái gác máy trước, sau khi đã cố nấn ná, không muốn nói lời tạm biệt, chàng trai lại từ từ cảm nhận hơi ấm còn vương lại của giọng nói trong không trung, và một nỗi buồn man mác, vấn vương, lưu luyến. Sau đó, hai người chia tay. Cô gái nhanh chóng có người yêu mới, một anh chàng đẹp trai, hào nhoáng. Cô gái thấy rất mãn nguyện, và cũng rất đắc ý. Nhưng rồi về sau, cô dần dần cảm thấy giữa hai người dường như thiêu thiếu một điều gì đó, sự bất an đó khiến cho cô thấy như có một sự mất mát mơ hồ. Là điều gì vậy nhỉ? Cô cũng không rõ nữa. Chỉ là khi hai người kết thúc cuộc gọi, cô gái cảm thấy khi mình chưa kịp nói xong một nửa câu "Hẹn gặp lại", thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng "cạch" cúp máy. Mỗi lúc như vậy, cô luôn thấy cái âm thanh chói tai đó như đóng băng lại trong không trung, rồi xuyên vào trong màng nhĩ. Cô cảm thấy dường như người bạn trai mới giống như một cánh diều đứt dây, đôi tay yếu ớt của mình sẽ không thể níu giữ được sợi dây vô vọng đó. Rồi cũng đến một ngày, hai người cãi nhau. Anh chàng đó chán nản, quay người bỏ đi. Cô gái không khóc, mà cảm thấy như là được giải thoát. Một hôm, cô gái chợt nhớ đến người yêu đầu tiên, bỗng thấy bùi ngùi: Chàng "ngốc" đợi nghe cô nói xong câu "Tạm biệt". Cảm xúc đó khiến cô nhấc máy. Giọng của chàng trai vẫn chân chất, bình thản như xưa. Cô gái thì chẳng thốt lên lời, luống cuống nói "Tạm biệt" Lần này cô không gác máy, một xúc cảm khó gọi thành tên khiến cô im lặng lắng nghe sự tĩnh lặng của đầu dây bên kia. Chẳng biết bao lâu sau đó, đầu dây bên kia vọng đến tiếng của chàng trai, "Sao em không cúp máy?" Tiếng của cô gái như khản lại, " Tại sao lại muốn em cúp máy trước?". "Quen rồi". Chàng trai bình tĩnh nói, "Anh muốn em cúp máy trước, như vậy anh mới yên tâm". "Nhưng người cúp máy sau, thường cảm thấy nuối tiếc, như vừa để tuột mất một điều gì." Cô gái hơi run run giọng. "Vì vậy, anh thà nhận sự mất mát đó, chỉ cần em vui là đủ." Cô gái không kìm nổi mình, bật khóc, những giọt nước mắt nóng hổi thấm đẫm cả vùng kí ức tình yêu thuở nào. Cuối cùng, cô cũng hiểu ra rằng, người không đủ kiên nhẫn để nghe cô nói hết câu cuối cùng, không phải là người mà cả đời này cô mong đợi. Hoá ra, tình yêu đôi khi thật giản đơn, chỉ một chút đợi chờ, đã có thể nói lên tất cả.
Lặng lẽ chiều rơi nhớ một người Hoàng hôn khuất núi tít mù khơi Mây sầu giăng kín khung trời tím Gió chẳng buồn reo nhẹ tiếng cười Lặng lẽ chiều nay chỉ chỉ em Mi vương ngấn lệ ướt nỗi niềm Tình riêng xin gởi về nơi ấy Biết đến bao giờ … mộng ấm êm !? Sao cứ viết lời tự tình chi nhỉ !? Em biết rằng không thể gởi đến anh! Em vẫn nuôi hy vọng rất mong manh ! Em biết thế … không viết dường như thiếu ! Em vẫn viết nhưng nghĩ hoài không hiểu !? Viết làm gì và viết gởi cho ai?! Dệt thơ sầu … gói ghém cuộc tình phai ! Tay gõ phím gạch dài lên chữ nhớ ! Trong lặng lẽ em nghe tim than thở Vẫn nhịp đều hay bỏ lỡ phút giây? Mặc đời trôi hay níu kéo từng ngày? Làm sao kéo … đành buông lơi tất cả ... Nghe lạc lõng giữa đất trời nghiêng ngã Kỷ niệm nào chìm đắm giữa mù khơi Còn lại gì cho nhau nữa anh ơi !? Tình đã hết trái tim sầu hoang dại !
Chẳng hiểu... ??? Chẳng hiểu vì sao lại nhớ em Mình chưa gặp mặt quá mong manh Tim anh vẫn thấy tình lai láng Ai biết cùng ai chút tình này....
Tình lai láng là tình ra sao, như thế nào dzi MEGAI ??? Hehe, ai em sơ ri, ái em sơ rì, em hem bik nên em hỏi, hí hí Tình anh lai láng tràn trề we cho em ké tí nha, hí hí hí
Tình Sầu., Tuyệt tình mang nỗi u sầu Rừng phong thay lá đậm mầu chia ly Lòng em còn đọng những gì ? Mà nghe như tiếng thầm thì tàn thu . (_Sưu Tầm _)