CHIA SẼ NHỮNG KHOẢNH KHOẮC KĨ NIỆM VUI BUỒN 1 THỜI ĐÃ QUA TRONG CHÚNG TA Anh như những giọt sương mai tan trong ánh bình minh cũng rất dễ gần và cũng rất xa em muốn ôm anh vào lòng mà không sao ôm được nữa bởi vì sương đã tan rùi còn đâu
Chiều chiều ra ngõ đứng trông Ngõ thì thấy ngõ người không thấy người Mình em một bóng đợi mong Bóng ơi anh có thương mình hay không
dẫu trong tiếng cười cõi lòng quạnh đau...co hay từ lâu tôi vẩn trông chờ... chờ mong người nói yêu tôi,và tôi chờ mãi không thôi,kẻ yêu thầm muôn đời khổ đau...