14 điều phụ nữ dạy nhau !! 1. Kẻ thù lớn nhất của phụ nữ là một phụ nữ hàng xóm mặc quần áo “đụng hàng”. 2. Sự ngại ngùng lớn nhất của phụ nữ là sau 1 tháng không có bộ áo váy nào mới. 3. Sự sỉ nhục lớn nhất của phụ nữ là bị chê… xấu. 4. Thất bại lớn nhất của phụ nữ là để “cây si” mà họ thích cưới cô bạn kém xinh của mình. 5. Sai lầm lớn nhất của phụ nữ là nhờ Osin trẻ chăm chồng khi vắng nhà. 6. Tài sản gây ham muốn và tò mò nhất với phụ nữ là quỹ đen của chồng. 7. Tội lỗi lớn nhất là tội lỗi được các chị em khác gán cho người phụ nữ đẹp nhất công ty. 8. Đáng khâm phục nhất ở phụ nữ là sự yên lặng. 9. Dễ dàng nhất với phụ nữ đó là khóc. 10. Tưởng tượng phong phú nhất của phụ nữ là tưởng tượng trong cơn ghen. 11. Sự kiên nhẫn lớn nhất là ngồi lắng nghe điện thoại giảng về Hạnh phúc gia đình của một phụ nữ. 12. Con mồi lâu nhất của phụ nữ là chàng trai theo đuổi họ từ hồi cấp 3. 13. Khiếm nhã lớn nhất đối với phụ nữ là hỏi họ bao nhiêu tuổi. 14. Địa điểm phụ nữ thích đến nhất là doanh trại bộ đội. Nơi hết thảy đàn ông đều yêu quý phụ nữ trong kỷ luật.
Phận “ở rể” Phận râu... này ở bên nhà vợ Làm cái gì cũng sợ mếch lòng Lúc đang “tâm sự” trong phòng Sợ cô em vợ tồng ngồng rình... nghe ! Gia tài? Chỉ một xe mới... sắm Rất nâng niu, đi chẳng dám đi Nhưng thằng em vợ thường khi Mượn đi ghẹo gái, “vọt” thì... hết ga! Tiền thì ít, gặp cha vợ... mượn Phải móc ra, chớ “hưỡn” được sao? Nhiều khi “kẹt” quá, ước ao... Giá như được trả mấy hào, cũng... vui! Những lúc bạn tới lui thăm viếng Phải nói năng kín tiếng, kẻo... phiền Dù là những chuyện rất... riêng Mẹ vợ nghe được thì... điên cái đầu! Lúc ăn phải nhìn sau ngó trước Lại thường xuyên rót nước bưng... hầu Giận vợ, chẳng dám lầu bầu Mà luôn phải biết gật đầu “dạ, vâng...”! Đúng là “ở rể”... sướng thân!?! Phận làm "dâu" Ai đã từng qua cầu cay đắng Ai đã từng muối mặn gừng cay. Mới thương thân phận mảnh mai... Cơm chan nước mắt những ngày làm dâu! Chân rón rén cúi đầu nhẹ bước, Miệng nhai cơm, mắt ướt, lòng đau! Thương chồng phải chịu gian lao, Vâng vâng, dạ dạ, ra vào trình thưa! Trời còn có lúc mưa lúc nắng Phận làm dâu cay đắng, đắng cay! Nỗi niềm biết tỏ cùng ai? - Bao năm chua chát, đọa đày thân em.
Điêu Thú Vị Của Cuộc Sống Là Đây Sống : Không giận không hờn không oán trách Sống : Mỉm cười với thử thách trông gai Sống : Vươn theo ánh nắng ban mai Sống : Chan hòa với những người đang sống Sống : Là động nhưng lòng không bất động Sống : Là thương nhưng lòng chẳng vấn vương Sống : yên vui , danh lợi mãi coi thường Chốt nè Tâm : Bất biến giữa dòng đời vạn biến
Định nghĩa tình yêu Tình yêu như thể rút thăm Rút trúng thì thưởng rút nhầm thì đau Tình yêu như thể đi câu Anh nào trai mặt ngồi lâu mới tài Tình yêu như thể quan tài Mới lanh quanh ở bên ngoài đã run Tình yêu như thể dây chun Lúc co lúc giãn lúc chùn đứt ngay Tình yêu như thể ông say Lúc nào cũng tưởng đang bay trên trời Tình yêu như thể điểm 10 Có học cho hết cả đời vẫn mọng
Rít 1 hơi !! Nếu có ngày tôi buông tay điếu thuốc Đó là lúc chẳng lê nổi bước chân Khói thuốc kia mê ảo cả tinh thần Rít 1 hơi , cho đời thêm nhẹ nhõm Có những khi , đau đớn ngập trong tim 1 tình yêu , sao quá khó kiếm tìm Ngậm điếu thuốc , sao thấy đời quá ngắn Miệng khẽ run , gọi mấy tiếng , tên em Có những khi , buồn bã chẳng buông tha Bạn bè đông , sao chẳng ai nhận ra Ngậm điếu thuốc , sao thấy mình ngốc thế Vẫn nhiều lắm , những người tốt với ta Có những khi , cuộc sống quá khó khăn Muốn né tránh , tự cuốn mình trong chăn Thò đầu ra , lại châm 1 điếu thuốc Rít 1 hơi , việc ***** phải lăn tăn Có những khi , thấy mình thật hư hỏng Nhớ mẹ cha , bao lần đã phiền lòng Bật lửa đâu , phải châm 1 điếu thuốc Đời còn dài , làm lại có được không ? Có những khi , lại thấy mình vô dụng Làm được gì ? cứ tồn tại , mông lung Rít 1 hơi , niềm tin như lại đến ... Vẫn là tôi , vẫn sống ... chẳng ngượng ngùng.
TÌNH ÁI LÀ CHI !! NĂM THÁNG QUA CHỈ MỘT CHỮ HẬN HẬN TRONG LÒNG HẬN ĐẾN NGÀN SAU HẬN CUỘC ĐỜI SAO NHIỀU NGANG TRÁI ĐỂ TÌNH ĐẸP BỖNG CHỐC VỤT BAY ** HẬN KIẾP NGƯỜI PHÔI PHA BỘI BẠC HẬN THÁNG NGÀY ĐAU ĐỚN VÌ YÊU BAO ĐẮNG CAY, XÓT XA, TỦI NHỤC TRÔNG LẠI : THẦN TÀN, DÁNG LIÊU XIÊU *** KHI YÊU MẤY AI ĐƯỢC NHƯ Ý CẠN TÌNH RỒI NÍU KÉO MÀ CHI ? ĐỂ TIẾNG YÊU KIA SAO VỘI VÃ QUAY LƯNG, NGOẢNH MẶT, CẤT BƯỚC ĐI ** SỐNG TRÊN ĐỜI KHÓ BIẾT LÒNG NGƯỜI KHÔNG DỐI GIAN CŨNG LÀ GIAN DỐI HÔM TRƯỚC NÓI HÔM SAU THAY ĐỔI TIẾNG YÊU TỰA GIÓ THOẢNG QUA ĐỜI * VÌ CÓ YÊU MỚI SINH RA HẬN CHIA TAY RỒI MỖI NGƯỜI 1 NƠI NẾU BIẾT TRƯỚC : kHÔNG YÊU, KHÔNG HẬN ĐỂ BÂY GIỜ HUYẾT LỆ TUÔN RƠI *** TRONG ĐÊM TỐI MÌNH TA GÀO THÉT HỎI THẾ GIAN : TÌNH ÁI LÀ CHI ? AI CŨNG BẢO : TÌNH LÀ TIẾNG SÉT XÉ NÁT TÂM HỒN GÃ TÌNH SI
CHIỀU ĐÔNG Ảm đạm chiều Đông ảm đạm buồn Nắng vàng hiu hắt nắng vàng buông Sương lam mờ mịt sương lam phủ Tuyết trắng phất phơ tuyết trắng tuôn Thương mãi câu thề thương mãi mãi Nhớ hoài tiếng hẹn nhớ hoài luôn Heo may lành lạnh heo may thổi Ảm đạm chiều Đông ảm đạm buồn
THU ĐỜI Trời mây úa, lá trút Thu này Môi mắt lệ tràn, tay níu tay Phế bỏ duyên tình , ân ái đắm Phôi phai ước nguyện, mộng mơ say Đáp đền câu ái tình cho nhận Xuôi ngược nẻo duyên phận mượn vay Bỏng cháy hồn, nơi Thu lắng đọng Người đời đã nếm đủ chua cay Này Thu trút lá, úa mây trời Tay níu tay, tràn lệ mắt môi Đắm ái ân, tình duyên bỏ phế Say mơ mộng, nguyện ước phai phôi Nhận cho tình ái câu đền đáp Vay mượn phận duyên nẻo nguợc xuôi Đọng lắng Thu nơi hồn cháy bỏng Cay chua đủ nếm, đã đời người.
BUỒN THU Mấy độ sang Thu mấy độ buồn Ráng chiều trễ nải ráng chiều buông Gió mùa cuồn cuộn gió mùa thổi Mắt lệ rưng rưng mắt lệ tuôn Rơi lá Thu còn rơi lá mãi Nhớ anh em sẽ nhớ anh luôn Tình yêu đã hết, tình yêu chết Mấy độ sang Thu mấy độ buồn
THU LIÊU TRAI Từng hạt mưa rơi đọng lá thu Bầu trời u ám phủ mây mù Mảnh mai gốc liễu lời em khóc Vi vút rừng thông tiếng gió ru Hơi thở chìm sâu trong lặng lẽ Hồn hoa lướt nhẹ giữa âm u. Thu về một cõi liêu trai ấy Hồn vẫn quẩn quanh tiếc án thư.
THU VẮNG THƠ Tình thơ lạc lõng giữa bơ vơ Cũng bởi Thu sang mãi lững lờ Mái ngói phơi vài hàng cỏ úa Tường vôi trơ những mảng rêu khô Chớm thu cảm hứng hoài tìm kiếm Hết hạ nguồn thơ vẫn đợi chờ Chỉ thấy mưa ngâu buồn rả rích Trong nhà trang giấy trắng vần thơ.
THU Người ơi trời chuyển tiết Thu rồi Se lạnh heo may quấn quýt tôi Nắng chiếu âm thầm qua kẽ lá Gió lùa khô khốc cả bờ môi Cánh hoa tàn rụng hoài không dứt Bóng lá vàng rơi mãi chẳng thôi Có phải Thu buồn ? tôi cũng vậy Bởi người xa mãi chẳng chung đôi.
THU SANG Mỗi độ Thu sang lại chạnh buồn Cố ghìm mà lệ vẫn trào tuôn Thu nào hai đứa vun tình ái Thuở ấy đôi mình trót nhớ thương Phủ kín tình yêu mà vẫn nhớ Vùi chôn kỷ niệm mãi còn vương Ta không đón đợi mùa thu đến Hận lá vàng rơi khắp bốn phương.
CHÂN QUÊ Tiếng gà gáy sáng gọi hừng đông Mẹ thổi cơm sôi bên bếp hồng Giọt nắng vươn mình song cửa đợi Làn sương khuất bóng mái tranh mong Cha mang cuốc xẻng ra đồng sớm Mẹ gánh ngô khoai kịp chợ đông Lữ khách ngậm ngùi thương chốn cũ Chân quê chan chứa mãi trong lòng
BUỔI SÁNG Rực rỡ bình minh hé biển Đông Sương lăn đọng giọt cánh hoa hồng Đàn cò gục mặt chừng thương cảm Lủ sáo nghiêng đầu dạng nhớ mong Tiếng mõ am không vang lốc cốc Hồi chuông phật tự vọng binh boong Trăng còn lờ lững như xao xuyến Buổi sáng quê ta nắng ngập lòng
KÍNH HỌA Quê nhà ở một góc trời đông Đất tổ ngàn năm giống lạc hồng Áo gấm phương xa mang nỗi nhớ Tình ngươì quốc thổ những hoài mong Năm châu tỏa sáng gương Nam Việt Bốn biển rạng ngời sử á đông Trãi mấy thăng trầm bao thế kỷ Niềm tin vẫn giữ mãi nơi lòng
TỨC CẢNH LÀM NGƯỜI Đèo bồng chi lắm mấy ai ơi Thành bại vi tâm, ý của trời Cặm cuội suốt ngày chưa đủ sống Thảnh thơi năm tháng tiền đầy nơi Thông minh vô phận cam đành bại Ngu dại hữa thời mặc sức oai Tạo hóa xay quần, người bất lực Phận ta, ta giữ, kiếp con người
TỨC CẢNH LÀM NGƯỜI 1 Kiếp người chẳng dễ mấy ai hay Buồn khổ thương đau chất tháng ngày Mộng mị chiêm bao sầu viễn xứ Buồn đau thực tại tình xa bay Học hành cao quá thành vô dụng Khéo khéo thân làm nghề móng tay Cơm bữa ba lần đà quá đủ Kiếp người vậy hỏi khó làm thây !!!!
TẾT QUÊ BÀ Bà tôi ở một túp nhà tre . Có một hàng cau chạy trước hè, Một mảnh vườn bên rào giậu nứa . Xuân về hoa cải nở vàng hoe . Gạo nếp ngày xuân gói bánh chưng, Cả đêm cuối chạp nướng than hồng . Quần đào, áo đỏ, tranh gà lợn, Cơm tám, dưa hành, thịt mỡ đông .
ÔNG ĐỒ Mỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu giấy đỏ Bên phố dông người qua. Bao nhiêu người thuê viết Tấm tắc ngợi khen tài "Hoa tay thảo những nét Như phượng múa rồng bay". Nhưng mỗi năm mỗi vắng Người thuê viết nay đâu? Giấy đỏ buồn không thắm; Mực đọng trong nghiên sầu... Ông đồ vẫn ngồi đấy, Qua đường không ai hay, Lá vàng rơi trên giấy; Ngoài giời mưa bụi bay. Năm nay đào lại nở, Không thấy ông đồ xưa. Những người muôn năm cũ Hòn ở đâu bây giờ?...