Thơ: (Cảm xúc về bài hát " HOA MƯỜI GIỜ "...thật...tội nghiệp...) Một tuần rồi không gặp Em nhớ biết bao nhiêu... -Anh hẹn chiều chủ nhật- tuần sau...mình gặp nhau. Đêm thứ 7-em mong bâng khuâng... không ngủ được ...chỉ sợ Anh đến trước buồn vì...không thấy em. ........... Sáng chủ nhật-trong lòng vui hớn hở- vì hôm nay em gặp lại người Yêu một tuần trôi qua...ôi mong nhớ thật nhiều ...giờ gặp lại...chắc em mừng...muốn khóc... Biết Anh thích-em xõa dài mái tóc- biết Anh yêu-màu áo tím thân thương- hình bóng em -anh nói cứ vấn vương- trong suy nghĩ Anh -của cả tuần không gặp- ..... Em đã đến...nơi chúng mình hò hẹn ...Hơn 10 giờ...sao chẳng thấy Anh đâu? lòng lo âu...mắt lệ...rưng rưng sầu... ...không biết Anh...có chuyện gì...không nữa... ........ 1 giờ trôi qua-em về trong bở ngỡ... ...không biết tại sao...hay Anh đã ...quên rồi! con đường về...nghe nhịp bước đơn côi hàng cây cũng thương em...mà an ủi... Em nghe trong lòng- dâng lên buồn tủi... lần đầu tiên...Anh sai hẹn...nghe Anh... nhưng tại sao...Anh có thể quên nhanh? Điện thoại em...Anh cũng không thèm...gọi lại? .............Bỗng- em nghe như cõi lòng tê dại... ...quán cà phê...Anh ngồi với Người Ta... nói nói...cười cười...em đã hiểu...thì ra... Anh không nhớ em...vì đã quen Người Khác ...em quay lưng mà cõi lòng tan nát ...thôi hết rồi...những ước hẹn...ngày xanh bởi vì em đã khờ dại...tin Anh chỉ có Yêu -1 mình em-duy nhất ...giờ Anh với Người Ta...vô cùng thân mật... em ngỡ ngàng trước sự thật...Anh ơi! ................ Tim Tôi ơi...đừng xúc động...bồi hồi... đừng vỡ nát...đừng đớn đau...Tim ạ...!!!!!...... ______________________Hugolina ]
Ở cuối con đường không có anh! Em lê gót hài dưới tàng lá đỏ Về phía cuối đường vắng dấu chân anh Dáng liễu gầy trong gió chợt mong manh Chiều hoàng hôn gợn màu tim tím mộng. Sóng biển chiều hay bão lòng dậy sóng Mặn đắng bờ môi tê tái con tim Hạt cát nào rơi cho mắt cay thêm Nhòa mảng trời xanh êm đềm một thuở Lời thề ước Anh ơi , em mãi đợi ! Giờ đành tan theo bọt nước mù khơi Tình chúng mình chỉ là những vần thơ Gieo câu , chữ rồi cuối cùng lỗi nhịp. Con đường ấy chỉ mình em bước tiếp Anh xa rồi trong khoảnh khắc hư vô Nỗi khát khao hạnh phúc vỗ xao bờ Không đủ mạnh níu chân anh trở lại. Cuối con đường tầm mắt nhìn xa ngái Em chông chênh giữa khoảng lặng bình yên Đếm lá rơi lòng trĩu nặng buồn tênh Hồn bồng bềnh theo làn mây bảng lãng._____st_____
[YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=UZXE8XI7YNo&playnext=1&list=PLD2069C57097EFE11&feature=results_video[/YOUTUBE] Bông Sua Đũa Trắng Hà Phương
VŨNG TÀU dạo này trời như thế đó anh... !!!! ...có những buổi chiều sương xuống lạnh... Thơ : VŨNG TÀU - dạo này trời như thế đó anh có những buổi chiều sương xuống lạnh gió không ngừng mang nổi nhớ xôn xao em bâng khuâng nhớ lại một ngày nào cũng gió thổi se se mang nổi buồn da diết!!! Tình yêu ơi! từ đây thôi đã hết... Trái tim yêu giờ đã khép lại rồi!!! Chẳng bao giờ còn nhau nữa ...anh ơi... Khi chấp nhận - mình chia tay vĩnh viễn- .............. Em sẽ buồn vì không ai kể chuyện- chuyện tương lai-mơ ước của đôi mình ; sẽ không còn nghe nữa những lời khuyên... Khi có lỗi chẳng còn nghe trách mắng!!! Lối quen xưa -những chiều mưa với nắng, em đơn côi theo từng buổi đi về ... nghe nổi buồn trĩu nặng bước chân lê... bao kỷ niệm ùa về...sao...nhớ anh...bát ngát!!! ................ Bãi biển- chiều nay không còn anh ... em lại một mình như những chiều hiu quạnh!!! ................. VŨNG TÀU dạo này trời như thế đó anh... !!!! ...có những buổi chiều sương xuống lạnh .................. _________________________Hugolina
Anh ơi biết đến bao giờ thạch sùng thôi tắc lưỡi khóc thầm từng đêm .. TIẾNG THẠCH SÙNG [YOUTUBE]sXZ4qzy9khM[/YOUTUBE]
Thời gian không làm sao xóa bao lần tay xiết trong tay... SAO EM NỠ ĐÀNH QUÊN [YOUTUBE]VntH4JcqWew[/YOUTUBE]
Người xưa hỡi, thấu cho nỗi lòng hoa tím còn người đâu? HOA TÍM NGƯỜI XƯA [YOUTUBE]yLc6iNwgrWE[/YOUTUBE]
[YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=MUCBK2Jl84E&feature=related[/YOUTUBE] Than thở lục bình Phi Nhung
THƠ : KHI KHÔNG CÒN YÊU Khi người ta không còn yêu nhau nữa. Câu hỏi thăm cũng đã trở nên thừa, Sự quan tâm nay trở thành khó chịu Như sợi dây nào níu giữ cánh diều bay… Khi người ta không còn yêu nhau nữa Kỷ niệm qua như gió cuối chân trời Mười năm hẹn, vàng theo mùa hoa cải Để con bướm vàng, ai đó rong chơi. Khi người ta không còn yêu nhau nữa Con đường quen xa - ngại đến lạ lùng Người không tới, hay đi hoài không tới Giọt mưa chiều rơi xuống giữa mông lung. Khi người ta không còn yêu nhau nữa Nụ cười xưa, nay gượng gạo mất rồi Đôi mắt nhìn không còn men sóng sánh Bên cạnh một người mà cứ dõi xa xôi. Khi người ta không còn yêu nhau nữa Duyên nợ, số trời, người lấy để biện minh “Mình không hợp,thôi chia tay người nhé? Rồi mai sau, gặp người khác hơn mình”. Khi người ta không còn yêu nhau nữa Cứ tự nhủ mình phải cứng cáp đứng lên “Người đổi thay đâu phải người có tội Can cớ gì mà nghĩ Nhớ hay Quên?” ____________________________(Sưu Tầm)
Sầu Lẻ Bóng 2 [YOUTUBE]qIMtdttuUHo[/YOUTUBE]Và xin cảm ơn người, bao nhiêu chuyện lừa dối nhưng khi người đành tâm chối bỏ ân tình tôi còn giữ như một quảng đắng mong manh chút hương kỷ niệm 2 đứa mình... _______________