Chuyến Đò Vĩ Tuyến Đêm nay trăng sáng quá anh ơi Sao ta lìa cách bởi dòng sông bạc hai màu Lênh đênh trên sóng nước mông mênh Bao đêm lạnh lẽo em chờ mong gặp bóng chàng Vượt rừng vượt núi đến đầu làng Đò em trong đêm thâu sẽ đưa chàng sang vĩ tuyến Phương Nam ta sống trong thanh bình Tình ngát hương nồng thắm bên lúa vàng ngào ngạt dâng Ơ... ai... hò ... Giòng sông mơ màng và đẹp lắm Anh ơi ai nỡ chia đôi bờ để tình ta ngày tháng phải mong chờ Hò... hớ .... hò .... hơ ... Em và cùng anh xây một nhịp cầu Để mai đây quân Nam về Thăng Long Đem thanh bình sưởi ấm muôn lòng ! Sương khuya rơi thấm ướt đôi mi Tim em lạnh lẽo như chiều đông ngoài biên thùy Ai gieo chi khúc hát lâm ly Như khơi niềm nhớ cuộc từ ly lòng não nùng Bùi ngùi nhìn cách xa ngàn trùng Giờ đây em điêu linh nơi quê nhà đang chìm đắm Bao đêm thổn thức dưới trăng ngà Hồn đắm say chờ đón ngày anh về sưởi lòng nhau Ôi ... ai ... hò ... Hò ... ai ... Ơi ... hò .... Ơi ... ơi ... hò .... Hò ... ơi ... Ơi ... hò ....
Chuyện Thường Tình Thế Thôi Cuộc tình ngày nào đã trao cho anh giờ chỉ còn trong đớn đau Cuộc tình ngày nào đã trao cho nhau giờ bỗng phôi phai mau Mình em bước đi trong mưa chiều nhớ anh Hàng cây vắng tanh tiễn đưa em về kỷ niệm Rồi cuộc tình mình cũng như mây trôi thẫn thờ Nhìn đường đời dài chỉ riêng em thôi người hỡi anh ơi có hay Ngàn lời nói cho nhau bây giờ ích chi Xin hãy khóc đi, rồi ngày mai chia ly Đừng trách gì nhau anh ơi, đừng trách gì nhau anh ơi Dẫu có buồn, dẫu có vui cũng là kỷ niệm Giọt nước mắt lăn dài, tình yêu đó xa rồi Tìm trong lãng quên người yêu hỡi Đừng trách gì nhau anh ơi, ngày tháng giờ quên đi thôi Ngước mắt nhìn những dấu yêu, mãi bay xa roi Giọt nước mắt khô rồi, người yêu hỡi thôi đành Ta chia tay, chuyện thường tình thế thôi.
Sầu Lẽ Bóng Người ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ Mơ vui là lúc ngàn đắng cay... xé tâm hồn Tàn đêm tôi khóc khi trời mưa buồn hắt hiu Lòng mình thầm nhớ dĩ vãng Đau thương từ lúc vừa bước chân Vào đường yêu Đêm ấy mưa rơi nhiều Giọt mưa tan tác mưa mùa ngâu Tiễn chân người đi Buồn che đôi mắt thấm ướt khi biệt ly Nghe tim mình giá buốt Hồi còi xé nát không gian Xót thương vô vàn Nhìn theo bóng tàu dần khuất trong màn êm Mùa thu thương nhớ bao lần đi về có đôi Mà người còn vắng bóng mãi Hay duyên nồng thắm ngày ấy nay... đã phai rồi Từ lâu tôi biết câu thời gian là thuốc tiên Đời việc gì đến sẽ đến Nhưng ai bạc bẽo mình vẫn không ....đành lòng quên
Em Về Kẻo Trời Mưa Nếu chiều nay không có anh, ai sẽ đưa em về Tròi sắp đổ cơn mưa sao anh còn đứng mãi Hãy nói một lời có phải anh giận em Có phải anh giận em Nếu ngày mai xa cách nhau anh chẳng nên âu sầu Trời sắp đổ mưa ngâu đôi ta chẳng tan vỡ Dẫu biết tình đầu rất dễ chia lìa nhau Dễ chìm vào trong bể dâu Yêu nhau từ độ nào mấy mùa trăng lên cao Thiết tha trao mối duyên đầu để tình đôi ta bền lâu Mùa thu lá bay bay thật nhiều Kỷ niệm càng thương bấy nhiêu Nếu tình đôi ta dỡ dang anh hãy xem như là Một giấc ngủ chiêm bao mai sau cũng quên hết Đôi hướng cuộc đời có lẽ không gặp nhau Anh về kẻo trời mưa mau
Về Đâu Mái Tóc Người Thương Hồn lỡ sa vào đôi mắt em Chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm Thầm ước nhưng nào đâu dám nói Khép tâm tư lại thôi Đường hoa vẫn chưa mở lối Đời lắm phong trần tay trắng tay Trời đông ngại gió lùa vai gầy Lầu kín trăng về không lối chiếu Gác cao ngăn niềm yêu Thì thôi mơ ước chi nhiều Bên nhau sao tình xa vạn lý cách biệt mấy sơn khê Ngày đi mắt em xanh biển sâu, mắt tôi rưng rưng sầu Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu Đường phố muôn màu sao thiếu em Về đâu làn tóc xõa bên rèm Lầu vắng không người song khép kín Nhớ em tôi gọi tên,chỉ nghe tiếng lá rơi thềm
Phượng Hồng Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, Em chở mùa hè của tôi đi đâu, Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi 18, Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu. Mối tình đầu của tôi Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp, Là áo ai bay trắng cả giấc mơ Là bài thơ còn hoài trong vở, Giữa giờ chơi mang đến lại mang về. Cánh phượng hồng ngẩn ngơ, Mùa hè đến trường khắc nỗi nhớ trên cây, Và mùa sau biết có còn gặp lại, Ngày khai trường áo lụa gió thu bay. Mối tình đầu của tôi Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi, Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu, Nên có một gã khờ ngọng nghịu đứng làm thơ.
Phút Cuối Chỉ còn gần em một giây phút thôi Một giây nữa thôi là xa nhau rồi Nguời theo cánh chim về vui với đời Để lại thương nhớ cho kiếp đơn côi Núi đồi lồng lộng chiều mưa nhớ ai Biển xanh vẫn xanh nguời đi sao đành Để trong giấc mơ hồn anh thẫn thờ Em ơi bao giờ nhớ thương này vơi Biết chi một đêm tha thiết chi một đêm rồi xa nhau nghìn trùng Lệ này cho anh hay lệ này cho em khi mộng uớc không thành Ngày buồn còn bao lâu hay muôn đời nuối tiếc đêm cuối cùng bên nhau biết em sẽ buồn vì thuyền anh sẽ rời bến biết em sẽ buồn vì mình chẳng có ngày mai Nếu ngày nào tình ta đã phai Ngày vui của em cùng ai trên đời Là hôm tiễn anh về nơi cuối trời Em ơi bao giờ nhớ thương này nguôi
Chuyện Ba Mùa Mưa đời từ muôn thuở tiếng mưa có vui bao giờ chuyện lòng tôi kể cách đây đã ba mùa mưa tôi đem tất cả duyên lòng trao hết cho người nguyện trọn thương trọn nhớ nàng là trinh nữ tóc buông kín đôi vai gầy một làn môi đỏ mắt chưa vấn vương vì ai chân son gót nhỏ đi tìm vương vấn cho đời trời xanh đã an bài yêu nhau như bướm say hoa đẹp như giấc mộng vừa qua những năm đầu năm sau mưa gió vì đâu nàng đã quên dần xa rồi năm thứ ba nhìn trời mưa đổ thấy đau buốt thêm trong lòng tình là hoa nở thắm tươi đó nhưng rồi phai khi xưa nếu chẳng đem tình dâng hết cho người thì nay có đau buồn
Có Lẽ Em Gió bấc xô vào lòng em những cơn lạnh.. Đây là đâu.. sao ko thấy tay anh ôm chặt.. Bao lâu em đã quen khi có anh rồi,. Nhưng làm sao có thể níu tay anh Đôi vai em ngày càng gầy xanh.. Buồn lắm phút biết em lỡ yêu anh khi đôi mình tay trong tay chiều về ngược gió.. Gió có khẽ hờn trách em yếu mềm. Sợ gió sẽ vô tình cuốn anh bước đi xa đời em về một miền trời không tên Em chỉ hạnh phúc khi được bên anh. Buốt giá thay mùa đông nói với em là.. Đông lạnh hơn khi anh bước ra đi, không về.. Mưa đêm rơi nhiều hơn khi thấy em buồn, Rơi làm chi tim thêm ướt mềm đi.. Không như xưa, ngày còn bé thích tắm mưa.. Nhường anh cho yêu thương khác ấm áp hơn em được không .… ? Con tim ơi trả lời đi.. Hay em cứ trẻ con và giữ anh riêng mình Giờ nếu em có thể khóc thành tiếng đến khi nào cơn đau trong tim e vơi đi.. Em đã chẳng vùi mình vào lặng câm
Anh Nhớ Em Người Yêu Cũ Giờ nay em ra sao, không biết em sống như thế nào Từ khi ta chia tay, em theo người về nơi phương ấy có khi nào em nhớ anh ở đây Màn đêm vây quanh anh, anh cần cái nắm tay thắt chặt Cần em sau lưng anh, ôm lấy anh giống như lúc đầu Mình chia tay bao lâu, những kỷ niệm mình anh chôn giấu Anh nhớ em, người yêu cũ của anh Người yêu anh không lí do và rồi ra đi không đắn đo Dẫu anh đã cố gắng mang cho em bao niềm vui Tưởng tình yêu đậm sâu nào ngờ đâu lại nhiều nước mắt Yêu thì hạnh phúc mà kết thúc thì lại đau Thời gian không cho vết thương lòng lành đâu em ơi biết không Có chăng chỉ có thể cho ta quên dần niềm đau Bởi vậy đôi lần hay giận mình không tìm được nỗi nhớ Nhớ em người khóc thương về ai
Tìm Em Một ngày vắng yêu thương nỗi nhớ quay cuồng trong đêm Nhiều ngày vắng hỡi em nỗi nhớ ngày càng dâng lên Tóc rối khi không thấy người, đẫm nát lang thang cuối trời Ngày tàn anh chơi vơi với cuộc đời Giờ thì đã chia ly ta mãi không còn bên nhau Và người đó ra đi không biết phải tìm nơi đâu Ấy thế không có nghĩa là, dứt khoát ta phải cách xa Cuộc tình chưa thể nào chấm dứt, không thể như thế Một ngày nào đó với anh không còn buồn nữa đâu Bước qua nỗi buồn sẽ tan vào trong hố sâu Rồi mênh mang thức giấc Chỉ là chiêm bao thôi Vội mặc chiếc áo bước mau nhưng tìm em chốn nao Bước trong ánh đèn, trước mắt toàn là bóng đêm Dòng người vẫn đan xen Một mình tôi bơ vơ Lạc lối giữa bao con người.. (chỉ) mình tôi!
Thà Người Đừng Nói Dù nhiều người nói với tôi rằng em đổi thay Mà sao tôi vẫn cứ yêu em. Một lần người nói chúng ta ngàn năm bên nhau Sao giấc mơ phai tàn mau. Khi biết em đã xa rồi Mà lòng tôi vẫn luôn yêu người Vẫn nhớ hoài ngày mình cùng nhau trên lối hẹn xưa. Thà người đừng nói sẽ yêu mình tôi mãi thôi Thì giờ đây tôi sẽ vui hơn. Giờ người lạc lối bước chân về nơi xa xôi Cay đắng chỉ riêng mình tôi. Em cứ vui bước bên người Và tìm quên giấc mơ hôm nào, Vì tình ta giờ đây phôi pha người yêu hỡi... (người yêu hỡi) Thà rằng đừng cố níu kéo, thà rằng mình quên nhau đi Vì cuộc tình kia trót mang lỗi lầm. Giọt buồn nào rơi trên mi nhạt nhòa tình ta chia ly Trong màn đêm mình tôi băng giá. Và rồi người bước cứ bước tìm một ngày vui bên ai Xin đừng nhớ đến tôi nơi này. Lời yêu nay xa tầm tay tình như cơn mơ vụt bay Giờ tôi đã mất em trong đời.
Tình Yêu Mang Theo Cùng em đi trên con đườnh xưa chung lần cuối gượng cười không nói cho lòng vấn vương rời vòng tay cuối thơm mùi tóc em như hôm nào trong cơn mê còn ngất ngây Ngày mai thôi đôi ta lìa xa em còn nhớ Thật lòng anh muốn ta nhìn thấy nhau Chớ quên mau câu yêu thương em với anh hôm nào Đành nhín em lòng anh đau nhói. Ngày đôi ta biệt ly, giọt buồn chia đôi đường đi Lệ em tuôn ướt mi mưa giăng lối anh về Trái đất như ngừng quay sao mưa vẫn rơi vô tình Mình cô đơn đành thôi quay bước Thầm cầu mong em được vui, ở nơi phương trời xa Có bao giờ em nhớ anh đang mong chờ Vẫn mong em về đây chung với anh đêm ngày Tình yêu kia mãi luôn mang theo suốt cuộc đời
Quà Cho Anh Những món quà nhỏ bé chứa những điều hạnh phúc, Mà em cố mang đến anh mỗi ngày. Vì em muốn thấy đôi mắt anh bất ngờ, Tim em vui những điều vu vơ. Những món quà nhỏ bé chứa một tình yêu lớn, Tình yêu đó mãi trao riêng tặng anh. Mà em chỉ ước mơ lấy thôi một điều Tuy đơn giản nhưng ngọt ngào... Muốn có tha thiết một đôi mắt hiền, Muốn có ấm áp một bờ vai êm, Em yêu nụ cười mỗi ngày anh đến, Và em yêu những nụ hôn anh vẫn hay trao... Muốn có thương nhớ nhiều như lúc đầu, Muốn những câu hứa không hề thay đổi, Bên anh luôn cần những lời quan tâm Để hôm nay em biết anh còn yêu em
Cần Một Cái Tên Từ lâu cái tên khi chào đời là tên Nhóc nghe bụi đời, người ta quen cái tên ấy rồi Từ lâu nhóc thân teo gầy còm, một manh áo cho trời mưa, lấm lem đầy cát bụi đường Nhóc đi về Trên đôi chân non nớt chân trần bùn lầy hôm qua Đi lang thang loanh quanh, đi kiếm cái tên cho vừa Để rồi lại một ngày kia, mọi người đành gọi thằng Nhóc Nhóc nơi đầu phố, Nhóc không gia đình Từ đây góc hiên xem là nhà, để đêm xuống ngay bờ thềm Dừng bên phố cũng say giấc nồng Từ lâu nhóc không như mọi người Mà trên môi vẫn ngời lên những nụ cười nhóc vui đùa sống yêu đời Ngờ đâu lúc cơn mưa về Em lại khóc trong âm thầm Vì không ai nói cho cái tên kia từ đâu Để em dấn thân đi tìm Như tìm ánh sao ban ngày Đành ung dung mỗi khi người ta gọi tên Nhóc Ngờ đâu lúc cơn mưa về Em lại khóc trong âm thầm Vì không ai nói cho cái tên kia từ đâu Để em dấn thân đi tìm Như tìm ánh sao ban ngày Đành ung dung mỗi khi người ta gọi tên Nhóc
Em Đi Trên Cỏ Non Em đi trên cỏ non mọc ôm đôi bờ đường đê. Em che nghiêng nón lá chân rụt rè qua nhịp cầu tre. Quê hương em ở ngoại thành xóm nhà tranh, Em đi qua mấy sông vượt mấy đèo, Dẩu trèo lên đỉnh cao mấy núi cũng lặn lội về thăm. Em quên tên luống rau càng cua mọc bờ thềm xưa, nhưng em không thể quên cây cầu dừa mưa rụng giọt mưa. Cha đưa em đi học ngôi trường xa, Đôi chân em bé nhỏ sợ lấm bùn cha ngồi xuống cõng em cha nói cỡi ngựa ngựa phi. Xám khói xám chân mây hỏi rằng có phải sương mai. Trắng áo trắng ai đi dịu vàng bóng dáng thơ ngây. Tia nắng nhuộm vàng thôn xóm, cơn gió rụng bông bưởi trắng. Nghe có gì như tha thướt. Qua lối mòn chưa quen biết. Em chưa đi trên cỏ non chưa từng nghe mát rượi bàn chân. Em chưa qua mấy khúc sông chưa được nhìn voi vịn chiều hôm. Em chưa yêu ngoại thành, Khi mà em chưa nghe trái tim mình rung động, Thuở mẹ gặp cha thương lắm như ruộng đợi phù sa.
Về Đâu Mái Tóc Người Thương Hồn lỡ sa vào đôi mắt em Chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm Thầm ước nhưng nào đâu dám nói Khép tâm tư lại thôi Đường hoa vẫn chưa mở lối Đời lắm phong trần tay trắng tay Trời đông ngại gió lùa vai gầy Lầu kín trăng về không lối chiếu Gác cao ngăn niềm yêu Thì thôi mơ ước chi nhiều Bên nhau sao tình xa vạn lý cách biệt mấy sơn khê Ngày đi mắt em xanh biển sâu, mắt tôi rưng rưng sầu Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu Đường phố muôn màu sao thiếu em Về đâu làn tóc xõa bên rèm Lầu vắng không người song khép kín Nhớ em tôi gọi tên,chỉ nghe tiếng lá rơi thềm
Một Lần Nào Cho Tôi Gặp Lại em Đôi môi đó đêm nào còn nồng Một lần nào cho tôi gặp lại Em Rồi thiên thu sẽ là nhung nhớ Giòng đời nào đưa Em đi về đâu Sao không thấy qua đây một lần Giòng đời nào đưa Em đi về đâu Những bến bờ xưa cũ đã mờ Ôi mái tóc mây bay Giờ còn không tiếng nói thơ ngây Giờ còn không, Em có vui không? Hai má còn hồng? Tuổi thơ qua mau quá Em ngỡ như ngày nào Đôi mắt Em như sao soi thấu tâm hồn nhau Giờ đời Em đã úa, tay cố vui cùng người Tim cũ vui không Em? Đôi mắt quầng thâm rồi Một lần nào cho tôi gặp lại Em Nghe Em nói Em vui một lần Một lần nào cho tôi gặp lại Em Còn chút tình đốt hết một lần...
Đêm Cuối Ngày mai hai đứa xa nhau thật rồi Còn đây đêm cuối nói cho cạn lời Nghe thời gian đi qua mau Nỗi buồn chợt dâng lên cao Người ơi! Biết chăng lòng đau Đường chia đôi ngã xa xôi mịt mùng. Ngưòi vui duyên mới riêng tôi lạnh lùng. Khi thuyền rời mang thương yêu Bỏ lại dòng sông cô liêu Tội cho khách sang đò chiều Tình ngỡ chết đuối, cho người quên môi cười Tàn đêm đau phận người, biết rằng làm sao nguôi Thôi hết rồi nhìn nhau lần cuối Nghe trái sầu rụng trong lòng tôi Dấu tâm sự phút giây lìa đôi Đừng quên anh nhé! Hương xưa một thời Tìm trong dĩ vãng cơn mê gọi mời Một lần tình yêu ly tan. Một đời người vui cao sang Còn tôi khóc duyên muộn màng (bẽ bàng).
Hai Chuyến Tàu Đêm Chuyến xe đêm anh gặp em Môi em đang xuân nhưng mắt buồn ngấn lệ trần Chuyện đời sầu đắng vấn vương đôi má dịu hiền Áo em màu tím Đậm đà vì là buổi ban đầu ta gần nhau Nói nhau nghe câu chuyện cũ Tâm tư cho vơi bao nỗi buồn bước vào đời Giờ gặp lại nét thắm môi Tiếng em hẹn hò tìm lại ngày mơ Khi chân đến quê em Nắng ban mai hôn nhẹ lên khóm hoa tươi Thoáng thấy em cười vì mùa thương vừa chắp nối Vẫn biết phút bên nhau sẽ khơi buồn một ngày về Và cùng một tàu ấy anh về Nhưng tìm đâu tiếng đêm qua cho lòng ấm Đêm nay cô đơn nghe gió lạnh rót vào hồn Tàu về đường cũ tiếng hai đêm vẫn còn chờ Gặp lại người xưa.