Hàm râu nhúc nhích TTC - Đóng phim vừa dễ vừa khó; “diễn” quá thì thành kịch, vì vậy mà trong nghề có câu “diễn như không diễn” có nghĩa là cứ tự nhiên như ở ngoài đời thì hay. Nhưng cũng không phải ai muốn diễn tự nhiên mà được như ý. Khổ cái là tự nhiên quá coi cũng không thật. Tôi có vài ông bạn khoái đóng phim. Ông X. vừa to cao vừa đẹp trai, ai gặp ổng cũng nói tiếng Pháp - tất nhiên là phải biết tiếng Pháp mới nói được - nói rằng: - Ông mà làm tài tử cinema thì ngon lành, vì khuôn mặt manrephoto ăn ảnh. Trời còn cho thêm hàm râu quá hay trên cái miệng có duyên, vô phim hứa hẹn thành công. Vì tôi có đóng vài phim, cho nên tôi có quen với vài ông đạo diễn. Anh bạn thấy ưu thế của tôi, một hôm anh dẫn tôi đi uống cà phê rồi nói: - Giới thiệu mình đi đóng phim cho vui. Bao nhiêu sở hụi mình chịu. - Có sở hụi gì đâu. Đừng lo chuyện đó, có tài có tướng thì trước sau gì cũng đóng... - Chắc không? - Chắc mà. Tôi nhìn anh bạn lần nữa cho chắc. Đúng là anh ăn ảnh, nhìn khác người thường, trời sinh ra chỉ làm tài tử điện ảnh thôi. Lần lựa một thời gian mới có dịp gặp ông đạo diễn già, tôi nói với ổng: - Tôi có người bạn khuôn mặt rất ngầu. Mà kịch bản lần nầy có một vai anh chị giống y chang anh ta. Tôi dẫn tới cho ông nói chuyện nha, ông đạo diễn? Nhà đạo diễn có vẻ lưỡng lự cho nên tôi không nói thêm, phàm thì nhiều khi nói không đúng lúc sẽ hư bột hư đường, tôi chịu khó lựa lúc ông vui, giới thiệu thêm vài lần nữa, cũng không xong, may quá, vào lúc ông bận cho nên ông sơ ý gật đầu chịu. Tôi bèn dẫn ông bạn có hàm râu tài tử tới phim trường, vừa thấy bạn tôi, ông đạo diễn nói liền: - Đúng là người tôi đang tìm, đúng như anh nói. Mặt ngầu quá, vô vai được rồi. - Dạ phải. Tôi nói ăn theo ông đạo diễn, nhưng ổng có nghe đâu, bởi lúc đó ổng đang lo kêu cô thư ký trường quay; cô nàng chạy tới nhìn nhìn ông có râu: - Ai đây? Đạo diễn hỏi ý cô thư ký. Cô trả lời: - Tư Râu đây đúng y khuôn. Cô thư ký cũng phải nói anh bạn tôi không khác chi Tư Râu trong kịch bản. Bước đầu như vậy là thuận lợi hết cỡ. Ông đạo diễn biểu cô thư ký trường quay đưa cuốn kịch bản cho bạn tôi. Sau biểu ổng ngồi học thoại và hóa trang, ai mà bước vô phim trường lúc nầy, nếu không biết thì cũng tưởng anh bạn tôi là diễn viên thiệt. Anh hỏi tôi: - Học trang nào, nói cái gì, diễn làm sao? Tôi cũng quen việc nầy rồi, cho nên cầm cuốn kịch bản lật tìm phân đoạn có Tư Râu. Đó là cảnh bàn tiệc, anh bạn sẽ diễn chung với vài người, anh Tư Râu chỉ nói có một câu, nhưng hơi dài. Hóa trang xong bạn mình ngồi coi người ta diễn cảnh đầu, cô diễn viên chánh tới nhìn bạn mình chăm chú, hóa trang rồi anh bạn còn đẹp thêm nhiều. Nữ viễn viên chính hỏi anh bạn tôi: - Anh diễn vai gì? Bạn mình lúng túng cho nên tôi nói giùm anh: - Vai Tư Râu. - Tư Râu... Tư Râu... Tư Râu... Nữ diễn viên ngôi sao cứ lẩm bẩm hai tiếng Tư Râu rồi nói: - Sao không thấy trong kịch bản? - Cảnh ngồi nhậu. - À há..., cảnh nầy hơi đông. À há xong cô nàng bỏ đi. Có lẽ cô nghĩ anh bạn tôi phải đóng vai lớn lắm, ai dè vai nhỏ xíu, nhỏ như con kiến, nhỏ tới nỗi trong kịch bản nhìn không thấy. Tôi tìm trong kịch bản dầy mo và rồi thấy câu thoại của vai Tư Râu. Lồng trong hàng chữ nói về hành động và nhạc đệm. Lỗi nầy của người đánh máy và in ra giấy. Ở phim trường, mấy cái chuyện lộn xộn như vầy coi như thường xuyên, đừng để ý cho khỏi phân tâm. Tôi chỉ cho anh thấy hàng chữ chi chít, nói với anh vài kinh nghiệm của tôi: - Học nội dung thôi, đừng có học kỹ từng chữ từng câu. Học kỹ dễ quên lắm, chỉ cần nhớ cái nội dung rồi nói phăng theo bình thường mới dễ nói. Thư ký trường quay đi ngang qua nhìn thấy Tư Râu. Cô nàng đang bận nhưng cũng nói: - Học thoại kỹ chưa, phải đúng chấm phết mới lồng tiếng được nha. - Đừng có nghe bả, hồn ai nấy giữ, chút nữa ra sân quay cũng đừng nhìn bả, bả nói gì thây kệ, mình lo chuyện mình. - Còn ông đạo diễn? Bạn mình lo lắng hỏi, tôi nói: - Cũng vậy. Ý tôi nói là đừng để ý tới ông nào bà nào, tập trung nhớ thoại và diễn cho ngon là được. Anh bạn ngồi học cho tới chiều, người ta mới quay cảnh... có Tư Râu. Mọi người ngồi quanh cái bàn có vài chai bia. Cô thư ký trường quay vờn quanh bối cảnh, ông đạo diễn ngồi sau máy quay với anh quay phim: - Máy... diễn! Chỉ có một “tét” là xong. Ai diễn cũng nghề. Nhưng cô thư ký nói: - Câu thoại của Tư Râu đâu, sao ổng không nói? - À à... làm lại. Ông đạo diễn... quên có Tư Râu cho nên phải quay lại. Nhưng... khổ chưa, mỗi lần Tư Râu nói thì hàm râu của anh cứ nhúc nhích, không phải nhúc nhích đều hai bên mà nó chỉ nhúc nhích bên mép trái, đúng ra là chỗ râu đẹp đó giật giật liên hồi theo câu nói dài của anh ta, lạ chưa. Ông đạo diễn tới gần vỗ vai Tư Râu: - Tôi làm đạo diễn cũng lâu rồi mà chưa thấy ai ăn ảnh như anh, diễn ngon lành. Nhưng mà mình đừng có nhúc nhích hàm râu được không. Anh diễn thử cho tôi coi nha. Bạn mình diễn, giao luu với người chung quanh và nói câu thoại trơn tru, đúng là diễn viên điện ảnh có nghề. Đạo diễn hài lòng ông cho quay lại: - Máy... diễn! Anh bạn diễn vẫn hay, nhưng... khổ chưa, hàm râu bên trái lại nhúc nhích coi rất lạ. Nhiều “tét” rồi mà “tét “nào cũng vậy. Máy ngưng, ông đạo diễn cho nghỉ một chút, ông tò mò hỏi: - Diễn thử thì hàm râu không nhúc nhích. Còn khi hô máy... thì râu của bạn cứ như có lò xo là sao? - Dạ tại vì cô thư ký trường quay đứng ngoài cứ chỉ vào cái miệng của cổ. - À thôi hiểu rồi, cô ấy nhắc bạn nói câu thoại cho chính xác mà. - Nhưng... em lo quá cho nên hàm râu cứ nhúc nhích hoài. Biết như vậy mà kềm không được. Về sau khi có dịp gặp lại, tôi có hỏi tại sao thì anh bạn mình nói: - Tại sao cái gì! Chính tui cũng không biết, đang diễn ngon vậy mà nhìn thấy cô thư ký trường quay là hàm râu của tui nó nhột nhột rồi... nhúc nhích. Kỳ cục vậy chớ. Nếu không thì từ cái vai Tư Râu tới nay tôi có giá rồi. MẠC CAN
Hỏi giờ Có 1 anh chàng cà lăm đi xe buýt, 1 lúc sau anh hỏi người kế bên: _Mấy…mấy..giờ..rồ.i..anh? Anh chàng kia không nói gì, chỉ đưa đồng hồ cho anh chàng cà lăm xem. Một lúc sau vẫn câu hỏi cũ, anh chàng này vẫn không nói gì chỉ đưa đồng hồ cho anh cà lăm xem.Khi anh cà lăm xuống xe, 1 cụ già nói với anh: _Tại sao anh lại xem thường người ta như vậy? Hỏi mà anh không trả lời. Anh chàng mới trả lời: _Tạ..i..tui…cũ..ng…cà…cà..lă…m…nếu…nếu…tu..i…tui…trả..lờ..i…nó…nó…tưởng…tui…tui…chọc…nó…nó…đánh…đánh…tui…thì….thì sao????? VN:F [1.9.7_1111]
Vui 1 tý THUA 3 -1 NHƯNG CÒN LÃI 7 ĐỒNG Một gã trẻ tuổi gặp một ông già. Đang huênh hoang muốn khoe trình độ mình hơn người, gã bèn rủ: - Tôi với ông so kiến thức bằng cách đố nhau nhé! Ông già đắn đo, gã bèn đặt thêm điều kiện: - Nếu thắng ông được 10 đồng, nếu thua ông chỉ mất 1 đồng thôi! - Nhất trí, anh đố trước đi. - Thế tay nào lên vũ trụ đầu tiên? Ông già không trả lời, lẳng lặng rút tờ 1 đồng trả cho gã trẻ tuổi. Được thể, hắn hỏi tiếp: - Thế ai phát minh ra định luật bảo toàn khối lượng? Chịu. Lại 1 tờ nữa. - Thôi, anh đố nhiều rồi. Để tôi đố anh 1 câu được không? - Đồng ý! - Con gì lên đồi bằng 2 chân, còn xuống đồi bằng 3 chân? Sau một hồi lâu suy nghĩ, gã thanh niên quyết định rút tờ 10 đồng ra, đưa cho đối thủ và hỏi lại: - Không biết! Thế con gì đấy hả ông? Ông già lẳng lặng rút tiếp tờ 1 đồng đưa cho gã trẻ.
NHƯ NHAU CẢ Một nhà khoa học tánh tình hay đa nghi, nên ông ta chế tạo ra robot phát hiện nói dối. Ngày chế tạo thành công, ông đem ra thử con trai. Cậu con trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi: - Sao con đi học về trễ vậy? - Con qua nhà bạn mượn sách về học. Robot phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái. Ông bố cười: - Đó con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con bố không dám nói dối ông nội nửa lời. Ngay lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vô tường. Người vợ thấy cậu con trai bị đánh đòn đau bèn nói: - Sao anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh! Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi bụi.
Có Đánh không? Tướng hỏi:–Có Đánh không?Các Bô lão đồng thanh: -Đánh! Đánh! Nhất định phải đánh !! Đèn đuốc sáng rực, hết thảy nhãn thần đều lộ hung quang. Tướng quân rút di động, bấm số, mặt lạnh như tiền, gằn từng tiếng một nói: -Anh ơi! Ghi em con 40 nhá !!!
Vui 1 tý Ôi tán gái Chàng trai ấy vốn rất vụng ăn vụng nói, anh ta đang đeo đuổi một cô gái. Bữa nọ, chàng mời được cô đi uống nước với mình. Họ đi đến một quán nước và gọi hai hộp sữa tươi. Vốn nhút nhát anh chàng không biết tìm chủ đề gì để nói với cô gái. Sau một hồi lâu im lặng, anh ta tình cờ nhìn thấy hình phác họa của con bò trên hộp sữa bèn lấy hết cam đảm nói: - Em này... - Sao anh? - Em có biết sự khác biệt giữa em và con bò không? Cô gái rất ngạc nhiên: - Anh nói gì kỳ vậy? - Nó là... à... anh muốn nói... em đeo vòng tay nhưng con bò thì... đeo vòng cổ có cái chuông nhỏ. Lời nhận xét của chàng trai làm cô gái giận đỏ mặt, cô hỏi lại: - Anh có nghĩ rằng là có vài điểm khác nhau giữa anh và con bò không? - Không, anh không nghĩ thế. - Anh nghĩ như vậy là đúng đấy! P/s: bài học rút ra là đừng bao giờ so sánh người nào với cái gì thấp kém hơn họ (cụ thể là con bò làm sao so sánh với sư tử được )
Tình thương vô bờ bến!!! Em thương yêu!!! Thấm thoát đã 6 tháng kể từ ngày em nhập ngũ, anh mới biên bức thư này cho em. Em có khỏe không? Vẫn học tập và rèn luyện tốt chứ? Anh và ba mẹ đều khỏe, ba đã cai được tật nghiện rượu, giờ 1 năm ông chỉ uống 2 lần vào các dịp quan trọng, mỗi lần 6 tháng, còn tuyệt ai mời cũng không bén 1 giọt. Mẹ cũng đã cai được thuốc lá sau lần tàn thuốc làm cháy chuồng gà chọi của em. 3 con bị thiêu chết, nhưng anh cũng kịp cứu con gà mà em cưng nhất. Con gà khỏe lắm, lúc ba cắt cổ để mừng đám cháy không ảnh hưởng nghiêm trọng tới gian nhà chính nó giãy như điên, đạp đổ cả bát tiết. Vì em đang ở xa, nên anh được 2 cái đùi mà không ai tranh giành cả. Tuy nhiên lông gà làm tắc cống ở nhà dưới, nước thải dềnh lên rồi tràn vào phòng em làm hỏng đôi loa thùng, cuốn trôi toàn bộ giấy tờ tùy thân và sổ tiết kiệm của em. Cũng may ba nhanh trí đã bê được dàn máy vi tính của em ra ngoài, sau đó kêu má ngâm nước xà bông và đánh bóng để nó đẹp đẽ như lúc em đi. Thời tiết thất thường, ba lại bị chứng thấp khớp kinh niên hành hạ. Do bác sỹ dặn không được đi bộ quá lâu nên ba phải chạy suốt, cũng mệt mỏi lắm. Còn nữa, nội vẫn nhắc em luôn, tuy nội già nhưng vẫn còn minh mẫn lắm, chỉ quên tên em đúng 1 lần lúc nội làm di chúc. Còn về phần anh, anh cũng đã tìm được công việc mới. Ngày đầu tiên đi làm anh hồi hộp tới mức ủi cháy cái quần của bộ vest mà ba cho, rồi anh chợt nhớ ra em cũng có cái quần mới y hệt như thế, nên cắt 1 miếng để vá vào quần anh, khéo đến nỗi nếu không nhìn kĩ sẽ không phát hiện ra. Suýt chút nữa anh quên, con bé Nếp bồ em vẫn qua thăm ba mẹ luôn, con bé tốt lắm. Vì yêu em nên nó quyết định cưới anh để tiện phụng dưỡng cho ba mẹ, dự định tháng 7 âm này sẽ cử hành hôn lễ, nếu em về dự được thì tốt quá. Thôi thư cũng đã dài, anh xin dừng bút ở đây, nếu không nhận được thư này thì nhớ báo cho anh biết để anh biên lại thư khác cho em. Tái bút: Tuy là anh em cùng ba cùng mẹ nhưng anh vẫn coi em như người trong gia đình. Vì vậy nếu có khó khăn gì em cứ mạnh dạn nói với anh, nếu không giúp được thì anh sẽ giúp. Thương em! Anh của em.
Cười........hổng nổi!!! CON NHÀ TÔNG… Tý ơi, cái xe đạp của tao đâu rồi? Dạ, Ba đem cầm bên bà Tư hồi trưa rồi Má. Trời đất, Ba mày làm gì mà đem cầm xe của tao? Dạ… Ba cầm xe lấy tiền đi đánh bài với chú Sáu Xị đó Má. Trời ơi là trời, chồng với chả con, suốt ngày bài bạc, rượu chè, sống làm sao nổi hả trờiii…. Mà nè, Tý ơi….. Dạ…. Cầm tiền qua bà Ba Dâu ghi bao lô cho tao con OO 5 ngàn đồng, nhanh lên không hết giờ. Cu Tý cầm tiền chưa chịu đi, cứ lừng khừng… Sao không chịu đi nhanh còn đứng đó… Dạ… Má cho con xin 10 ngàn đi Má. Xin tiền làm gì??? Tối nay thế nào nhà mình cũng có cãi nhau ì xèo cho coi, Má cho con 10 ngàn con ghi cái đầu đuôi con Ó. Bà mẹ cu Tý mắt chữ O mồm chữ A. P/s: Cu Tý nhà chị Hai Bánh Cam mới 7 tuổi.
Sự tích cây chổi !?! Có cô bé mới lớn kia làm nghề bện chổi ở 1 cơ sở nhỏ. Một hôm nàng xin gặp riêng ông chủ và ngỏ ý muốn nghỉ việc. Ông chủ hỏi duyên cớ vì sao thì nàng vừa khóc vừa đáp: - Ông ơi, con bện chổi bao nhiêu năm nay rồi, bây giờ con thấy càng ngày nó càng mọc ra sợi chổi quá trời…. - Thế sợi chổi nó mọc ở đâu chỉ cho ông xem xem… Cô bé bèn vạch ra chỉ vào……… - Đó ông thấy không. Ông chủ bèn phá lên cười sằng sặc: - Ối giời ơi, cái đó là do con nhớn lên nên nó mới phải thế thôi, lông đó chớ đâu phải sợi chổi, ai mà chả vậy, ngay cả ông cũng có, không tin ông cho xem nè…. Ông cũng vạch ra cho nó xem. Không ngờ nhìn thấy cô bé lại càng khóc to hơn: - Úi giời, thế này thì con xin nghỉ ngay ông ơi…… không thì mọc hết sợi rồi nó lại mọc thêm cái cán chổi như của ông nữa thì chết con…. hu hu….. Nguồn: MCG4ever.com ♥♥♥♥♥
Sau một thời gian dài nghiên cứu, các nhà khoa học hàng đầu thế giới đã phát minh thành công một chiếc máy bắt trộm. Để kiếm chứng khả năng bắt trộm của máy, các nhà khoa học đã lần lượt đem tới những thành phố nổi tiếng từng nước để thử nghiệm. Đầu tiên họ thử nghiệm ở New York, trong vòng 30 phút, máy bắt được 400 tên trộm. Tiếp theo họ đem qua Bắc Kinh, trong vòng 20 phút máy tít. tít.. tít liên tục báo bắt được 700 tên trộm. Cuối cùng là đến Sài Gòn, các nhà khoa học chờ 5 phút,10 phút,20 phút vẫn chưa có tín hiệu, họ nghĩ chẳng nhẽ tp này ko có trộm hay là máy hỏng nên đi ra kiểm tra thì...cái máy mất tiu !
Tại sao thế ? Ba bé Tí đang dậy bé Tí học bài về Địa lý. Bỗng Tí quay sang hỏi Ba: -Ba ơi tại sao có nước Áo mà lại không có nước Quần hả Ba? Ba bé Tí ngẫm nghĩ một lúc rồi nổi khùng lên: - Học hành gì mà hỏi những câu như vậy, có phải phí gạo bao nhiêu năm trời của ba mẹ không. Nếu mà có nước Quần thì làm sao mà nhìn thấy nước Cuba hở con? Tí lại quay sang ba thắc mắc: - Thế tại sao có nước Áo rồi mà vẫn nhìn thấy nước Hai ti ạ? Ba: ?!?1?
Chết mày chưa....Cho mày chừa... Điều ước của gấu và thỏ Một hôm trong khu rừng rậm, con ếch thần nhìn thấy con gấu đang đuổi theo chú thỏ để kiếm bữa ăn trưa. Ếch gọi 2 con vật lại và nói: - Ta cho mỗi người 3 điều ước. Gấu kia! Ngươi hãy ước trước đi. Gấu suy nghĩ một phút và bởi vì nó là gấu đực nên nó ước: - Tôi ước tất cả gấu ở khu rừng này là gấu cái. Đến lượt mình thỏ liền ước một cái mũ bảo hiểm và đội lên ngay. Con gấu cười nhếch mép về sự ngu dốt của thỏ vì nó đã phung phí một điều ước quý giá như vậy. Lần thứ 2 gấu ước: - Tôi muốn khu rừng bên cạnh cũng chỉ toàn gấu cái. Tiếp theo, thỏ ta ước một cái xe máy và lập tức nổ máy. Gấu thực sự bị sốc vì thấy thỏ ước những thứ ngu xuẩn đến vậy. Đến điều ước cuối cùng, gấu suy nghĩ trong giây lát rồi nói: - Tôi mong tất cả gấu trên thế giới này đều là gấu cái. Xe của thỏ bắt đầu lăn bánh và nó ngoái lại nói với theo: - Tôi ước con gấu này là đồng tính.
Truyện cười: Lời cầu nguyện linh ứng Ở vùng nọ có mốt nuôi vẹt. Một phụ nữ phàn nàn với cha xứ: - Thưa Cha, lũ vẹt cái nhà con chỉ biết nói mỗi một câu: "Hi, chúng em là dân chơi nè! Các anh có muốn vui vẻ không?". - Thật là tục tĩu! Ta sẽ giúp con việc này. Hai con vẹt Francis và Job của ta suốt ngày cầu nguyện và đọc Kinh Thánh. Hãy mang vẹt của con đến nhà ta. Chung một lồng với chúng, chắc chắn lũ vẹt của con sẽ được dạy dỗ về sự lễ độ và tôn kính. Người phụ nữ mang hai con vẹt cái của bà ta đến nhà cha xứ. Thấy hai con vẹt đực đang cầm quyển kinh và lầm rầm cầu nguyện, bà ta liền thả hai con vẹt cái của bà vào với chúng. Các ả vẹt cái la lên: - Hi, chúng em là dân chơi nè! Các anh có muốn vui vẻ không? Yên lặng... Một con vẹt đực sững sờ buông rơi quyển Kinh, ngó qua bạn nó và thốt lên: - Francis! Những lời cầu nguyện của chúng ta đã được ứng nhiệm rồi!
VÌ SAO ĐIÊN Sau khi bệnh bò điên lan tràn khắp nơi, một nữ phóng viên được cử đi tìm hiểu lý do. Hỏi thăm một hồi, cô tìm đến được một trang trại nuôi bò sữa, nơi phát hiện ra ca bệnh bò điên đầu tiên. Cô hỏi người quản lý trang trại: “Ông chăm sóc lũ bò sữa này như thế nào?” “Hàng ngày chúng tôi cho ăn đúng giờ quy định, ngày vắt sữa 2 lần, mỗi năm cho chúng đi lấy giống 2 lần…” “Ôi, lạ nhỉ. Vậy thì tại sao chúng nó lại điên được?” “Thế tôi hỏi cô nhé: ngày nào tôi cũng vắt sữa cô 2 lần mà 1 năm mới cho đi chơi với bạn trai 2 lần thì cô có điên người lên không !?!
Tả pí lù... BẢN TIN...hàng ngày Tin từ hội... đề đóm: Có những giấc mơ đã giúp các nhà khoa học phát minh ra những điều vĩ đại. Như Benzen, nhờ nằm mơ thấy con rắn cắn vào đuôi mới phát hiện ra mạch vòng. Tuy nhiên, nếu vẫn giấc mơ ấy chắc chắn nhiều nhà nghiên cứu... đề đóm của Việt Nam sẽ... đánh “con 00”. * * *Tin từ tạp chí Điện Ảnh: Đây là nội dung cuộc điện thoại mà phóng viên đã ghi âm lén tại một khách sạn. Một ngôi sao đã khá già dặn vào một khách sạn ở Cannes để dự đại hội liên hoan, lát sau bà gọi cho lễ tân yêu cầu cho thám tử của khách sạn lên ngay phòng 413 để tiến hành cuộc điều tra. Vì khi bà nhìn dưới gầm giường đã phát hiện sự thật kinh khủng. Khi lễ tân hỏi có một người đàn ôngnấp ở đó chăng? Bà nói chính vì không có nên bà mới muốn biết tại sao! * * *Tin môi giới hôn nhân: Mẩu tin vắn trên tạp chí Môi giới hôn nhân sáng nay, ở góc dưới cùng của trang nhất có đoạn quảng cáo tìm bạn đời của một cô gái vốn sinh ra trong gia đình có truyền thống làm nghề “cò nhà đất”: Nữ. 20 tuổi. Mặt tiền thoáng mát, đẹp. Chân, móng tốt, nở hậu, nội thất sạch sẽ, trang trí toàn đồ ngoại, nước mạnh, mới xây chưa ở. * * *Một mẩu quảng cáo đăng trên báo: Không tin được nhưng đó là sự thật: Một chuyến du hành từ trái đất lên thiên đường chỉ với 100 đô-la. Chi tiết xin liên hệ công ty mai táng địa phương. * * *Tin từ Thái Bình Dương: Tối qua một tàu chở khách lâm nạn sắp chìm. Loa phóng thanh thông báo quý khách nào mua vé trả góp xin mời đến phòng thuyền trưởng ngay. Người ta sẽ cho ca nô ưu tiên đưa họ lên bờ trước. * * *Tin sân cỏ: Khi phỏng vấn một cựu danh thủ châu Âu, tạp chí Bóng Đá đã đặt câu hỏi về chuyện anh vừa li dị vợ rằng: Anh ta vừa nói cho đến giờ, mối tình xuyên quốc gia của họ vẫn đang là “tột cùng hạnh phúc”, vậy tại sao hai người lại muốn ly dị? Cựu danh thủ hắng giọng đáp rằng, cũng như danh thủ đã thành công tột đỉnh là từ biệt sân cỏ trước khi xuống cấp… * * *Tin khoa học: Nếu một ngày nào đó bạn cắc cớ đặt câu hỏi tại sao gà trống lại gáy sớm thế nhỉ? Câu trả lời cho bạn rất đơn giản: Tại khi gà mái thức dậy thì nó đâu có cho gà trống nói tiếng nào nữa.