Tuy Hòa, 9/8/2024 Út ơi !!!! Bây giờ là đêm rất buồn ở Tuy Hòa này, anh đang ngồi nhìn ở phía đường xa có từng chấm đèn đỏ rất buồn và hàng cây xanh thì đã bị che khuất từ chiều bởi mây xám. Chiều thứ sáu này sao anh bỗng nghĩ là Út cũng có thể trở lại quán cafe khu Phú Cường để nhìn biển, để ngồi trên chiếc ghế gỗ mây đó đếm lại dấu vết vừa qua của mùa hạ mùa thu. Để nhìn vẻ hư vô trên từng ngón tay rất dài bỏ hoang của Út. Đêm rất dày đen. Sâu đất của con đường quê ở anh cũng đã reo lên âm thanh rất nhọn. Út ơi !!!! Nếu bây giờ anh ra ngoài trời gọi to tên Út thì tiếng gọi sẽ dội ra xa, cây cối sẽ thức dậy và loài sâu đất sẽ phải im đi. Út ơi !!!!! Anh bây giờ, nhất là trong giây phút này, chỉ mong làm sao có đủ phép màu để làm cho Út người mà anh yêu thương được hạnh phúc. Út ơi !!!! Đêm rất buồn và anh thấy đơn độc hơn bao giờ cả. Út ơi Út ơi tiếng gọi đã xa quá rồi phải không????? làm sao còn nghe lời gọi âm thầm này. Út ơi !!!! Đêm anh ngồi khoanh tay đốt thuốc và nhìn khoảng tối đen bên ngoài. Sẽ còn rất nhiều đêm như thế này nữa. Chỉ còn 2 giờ nữa là ngày 9/8 sẽ hết. Út ơi !!!! Anh đang ngồi trong mùng viết cho Út đó. Anh đi ra phố uống rượu một tí rồi sẽ về viết tiếp cho Út, Út nghe. Tất cả những gì linh thiêng nhất anh đã kết tụ lại để nghĩ về Út cho một ngày, một đêm, một giờ cuối cùng của một ngày. Út có buồn lắm không???? Hãy ngước mặt lên cho anh nhìn. Anh hát cho Út nghe, nghe Út. Út ơi !!!! Rạch Giá lạnh không Út??? Út nhớ đắp chăn vào ngủ Út nghe !!!!❤❤ Thân yêu Anh Đình Hiệp