Chế hông có bạn bè huê tâm.....chế vào đây.....chế gặp huê tâm.....chế sống đúng bản tính chế....chế thoải mái lắm huê tâm.....
Tuy Hòa, ngày 9 tháng 8 năm 2024 Út ơi, Mấy buổi trưa rồi nằm nhắm mắt mà không ngủ được. Anh vừa học được cách viết bằng chữ nho tên của em đó. Hoa mặt trời và hoa hồng cắm chung ở chiếc lọ nhỏ đã héo rũ cả rồi. Mai anh sẽ hái một hoa mới cắm vào. Buổi trưa thật yên tĩnh. Trời như giục bàn chân anh chạy rong suốt ngày ngoài đường....... Điều quan trọng nhất là em đã yêu anh! Như thế là quá đủ. Khi yêu người ta ngẫu nhiên như đã chọn lựa. Và thái độ chọn lựa dù muốn dù không đã tiềm ẩn một ý chí tự do phải không em. Đó cũng là dấu hiệu một phát hiện của trưởng thành. Sống rồi sẽ chín muồi dần, sẽ đơn giản. Tất cả những điều đó sẽ nở ra trong chính mình một cách hồn nhiên như cỏ. Điều đáng vui mừng là chúng mình đang có nhau, đang cần nhau, đang yêu nhau. Anh thì mỗi ngày mỗi nhớ nhiều hơn. Và như thế cũng đã an tâm để đủ sống, đủ vui, đủ tin yêu trong hiện tại. Ngày nay trời còn đẹp lắm. Tiếc là không thể làm gì hơn để có em ở đây!!!!! Này em yêu dấu, hãy nồng nàn với nhau thêm tí nữa cho ngày tháng bớt hoang vu như dòng sông mùa nước lũ hem. Ơi Út của anh, của anh, của anh. Yêu dấu em vô cùng vô cùng đó em!!!!! Đình Hiệp