!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Cuộc sống mọi cuộc gặp gỡ đều là thiên duyên, hội ngộ, chia ly đều là điều bình thường. Có phận thì ắt bên nhau, vô phận thì chỉ có thể tự trách mình. Đình Hiệp hiểu điều khác biệt duy nhất giữa việc hợp tan trong đời, chỉ nằm ở tấm chân tình của người ở lại và ra đi. Bước đi thế nào để người bỏ Đình Hiệp vẫn còn giữ được chữ tình, chữ nghĩa, ấy là cái tâm của những người yêu nhau,,,,,,,,,Yêu nhau không khó, đến được ắt sẽ đi được, tình yêu vốn không phải là thứ vĩnh cửu, bất biến, nhưng một khi đã cầm lên được tình cảm, trái tim của Đình Hiệp thì phải học cách để đặt xuống trong sự đàng hoàng và tử tế nhé. Đó là bản lĩnh của 1 tình yêu chân chính. Không phải ai cũng biết cách yêu và cách rời bỏ 1 người để ít gây tổn thương nhất cho người mình từng gắn bó đâu nha!!!!!!!!!!!
Việc ĐH cố kìm nén nỗi đau, phủ nhận mất mát k phải là cách để ta hàn gắn vết thương, mà chính điều đó lại khiến ĐH ta luôn bị sự đau khổ dằn vặt và đẩy ta ra khỏi người yêu! Chắc HT hiểu ý Đình Hiệp chớ?