Hôm nay mùng một tết! Trong người nó đầy tâm trạng. Nó sinh ra trong một gia đình không thiếu thứ gì. So với tụi bạn cùng trang lứa nó như được hai phần ba đoạn đường tới đích. Ngần tuổi ngũ tuần chưa hề nếm mùi thất bại. Luôn yêu cuộc sống, hàng ngày thầm cảm ơn cuộc đời! Nó yêu tất cả những gì Thượng Đế đã ban cho. Và nây giờ lần đầu tiên trong cuộc đời nó cảm thấy đau đớn. Thượng Đế đã lấy mất đi mguoiwf mà nó yêu quý! Cái tết đầu tiên trong cuộc đời vắng bóng người cha. Nó tự hỏi tại sao và tại sao? Và đó là quy luật của cuộc đời. Nó thèm được kêu hai tiếng "Ba Ơi!" CON NHỚ BA. P/S : và nó chỉ có thể nói cảm giác mình ở đây, vì chẳng ai biết nó là ai. Nó giờ đau lắm!
Ngày mai là Tết Nguyên Tiêu Ở Việt Nam gọi là Rằm Tháng Giêng. Ngày xưa các gia đình Việt Nam thường gói bánh Tết. Xong chừa lại ít nếp, đậu xanh để xay nấu chè cúng Rằm Tháng Giêng. Ngày nay nhiều gia đình đã tối giản đi mua về cúng hoặc bỏ quên phong tục này. Nên Tết Nguyên Tiêu không rầm rộ như ngày xưa. Chuyện không liên quan: Con nhớ Ba!
Chia sẻ với bạn.. Mẹ mình cũng mất được 9 tháng rồi.. Tết thường là Mẹ sẽ tự tay làm bánh chưng, dưa món, các món ăn ngon cho con cháu thưởng thức..Mẹ mất..tiếc nuối nhiều.. Nhớ Mẹ da diết.
Cứ mỗi lần rảnh rồi là con người đầy tâm trạng. Cuộc sống thật vô vị và yên lặng đến lạ thường. Mở mắt ra ăn , chơi rồi đi học. Lớn tí ăn rồi chơi đi làm. Rồi lớn tí nữa đi tìm niềm đam mê và cảm giác. Và rồi cứ coi đó là chuyện thường của cuộc sống. Đôi khi lên mạng xã hội thì ngta còn biết nó là ai. Nhưng trên đây thì không. Chẳng ai quan tâm đến "Nó" , Nó muốn nói gì thì nói, làm gì thò làm. Cảm ơn cuộc đời! Cảm ơn! Và biết ơn! Ba Mẹ Nó. Đã cho Nó niềm đam mê và hạnh phúc, biết ơn những thứ xung quanh, biết ơn người đồng hành hơn 35 năm biết ơn người hàng xóm ... và! Cảm thấy thật biết ơn!