Xa nhân gian ,náu mình trong rừng trúc Tắm nước suối trong, rửa điều nhơ đục Thấp thoáng bóng người,thổi sáo đâu đây
Tặng lão đại một bài thơ. Ngày xưa như sắt như đồng Như đinh đóng cột, như rồng phun mưa Bây giờ như cải muối dưa Ba thang minh mạng vẫn chưa ngóc đầu
Anh nói tôi ngủ đi mà mắt anh ươn ướt Mai mốt xa nhau rồi Chắc anh buồn sướt mướt ...... ...........
Tâm với tính bao nhiêu vật chất Trò đời kia nghĩ thật trơ trơ Đau lòng nhắm mắt làm ngơ Đú ta ngẫm nghĩ...... Vu vơ.... Sự đời!
NHẦM MÁY, XIN LỖI NHÉ Alô, ai đấy! A lô, đây là nhà tôi mà, ai đang cầm máy đó? - Dạ, tôi là giúp việc -Ủa, nhà tôi có giúp việc đâu? -Dạ, bà chủ vừa thuê tôi sáng nay -Thế bà chủ đâu? Dạ, bà chủ ngủ với ông chủ trên gác -Láo, tao là ông chủ -Dạ, thế bà chủ ngủ bà bảo kia là ông chủ ạ -Này, muốn có tiền không? -Dạ… -Lấy khẩu súng trong ngăn kéo, bắn bỏ hai đứa đó đi - Pằng !!!!!!!!!!!!! -A lô, xong chưa ? -Dạ, xong rồi ạ - Bây giờ, gói xác, ném xuống hồ nước canh nhà - Dạ, cạnh nhà??? Làm gì có hồ nước nào??? - Nhìn kỹ lại xem nào! -Dạ, không có hồ nào ạ -Thôi chết, nhầm máy, xin lỗi nhé