CUỘC SỐNG LÀ NHỮNG LỰA CHỌN Đôi lúc phải đánh đổi, hy sinh nhiều thứ để dành hết tâm huyết cho một mục tiêu mình đã chọn. Đứng trước sự cân nhắc, đong đếm... nhiều khi chúng ta rơi vào thế khó xử và đôi lúc nuối tiếc... Ừ! Nhưng mà Đời là vậy... đã chọn rồi thì đừng lưu luyến thứ đã không chọn, cũng đừng dính mắc những thứ mình đã chọn... tất cả đều vô thường... đến đi là tùy duyên... việc của chúng ta là vui vẻ đón nhận, sống một cuộc đời hạnh phúc và có ý nghĩa... vậy thôi!
Trong một giờ học Toán, cô giáo hỏi : “ Ai có thể trả lời cho cô biết một nửa của 8 là bao nhiêu nào ?”. Ngay lập tức cả lớp học xôn xao vì có rất nhiều cánh tay đưa lên xung phong trả lời. Một số em không chờ cô giáo gọi , nhấp nhổm hô to: “ Thưa cô, một nửa của 8 là 4 ạ”. Cô giáo mỉm cười hài lòng . Bất chợt ánh mắt cô dừng lại ở một cậu học trò ngồi phía cuối lớp. Trái với vẻ sôi nổi của cả lớp, cậu ta chỉ ngồi im lặng . Cánh tay cậu ngập ngừng nửa muốn đưa lên như muốn nói , nửa ngại ngùng muốn thôi. Cô giáo đến bên cậu học trò ấy và hỏi : “ Con muốn hỏi gì ? Con thắc mắc vì sao một nửa của 8 là 4 phải không ?”. Vẻ bối rối hiện rõ trên gương mặt của cậu. Cậu đáp nhỏ: “ Con không hiểu . Làm sao một nửa của 8 lại là 4 ạ ?”. Có vài tiếng cười khúc khích nhưng cô giáo ra hiệu im lặng và nhẹ nhàng khuyến khích cậu bé : “ Thế câu trả lời của con là gì nào ? Con cho cô và cả lớp biết được không ?”. Cậu bé đứng dậy, đi về phía bục giảng. Cậu viết một con số 8 thật lớn trên bảng. Sau đó , cậu lấy tay che bớt phần vòng tròn phía trên của số 8 rồi bước sang bên cạnh để cả lớp đều nhìn thấy. Cậu nói nhỏ : “ Một nửa của 8 là 0”. Rồi cậu dùng xoè bàn tay che một nửa bên trái của số 8 , giải thích: “ Và bây giờ, một nửa của 8 là 3”. Cả lớp im lặng. Đây rõ ràng là một đáp án tuy không đúng với ý câu hỏi nhưng lại hoàn toàn có lý. Cậu bé đứng yên hồi hộp chờ đợi sự phán quyết của cô giáo. Cô giáo cười thật tươi và nói với giọng thán phục: “ Hôm nay em đã giúp cô và cả lớp khám phá một câu trả lời thật tuyệt vời. Nhưng bây giờ để cô chỉ cho con thấy một điều khác nữa nhé”. Cô đưa lên 8 ngón tay ở 2 bàn tay , sau đó giấu đi một bàn tay và nói : “ Nếu cô giấu đi một bàn tay , tức là lấy đi một nửa của 8 , thì cô còn lại bao nhiêu ?”. Cậu học trò chợt mĩm cười, khuôn mặt bừng sáng: “ Thưa cô, còn lại 4. Con hiểu rồi, một nửa của 8 cũng là 4 ạ”. ( Trích Hạt Giống Tâm Hồn ) Vâng ! Nếu chúng ta mở lòng và chấp nhận những đáp án khác nhau của cuộc đời, thì chúng ta sẽ nhận thấy cuộc sống sẽ trở nên phong phú và đáng yêu biết bao. Đôi khi cuộc sống trở nên bế tắc cũng chỉ vì chúng ta cứ mãi khư khư ôm lấy những lập trường, những quan điểm mà chúng ta cho là đúng. Hãy nhìn cuộc đời với nhiều lối thoát, cách giải quyết khác nhau và đó cũng là cách để đem lại niềm lạc quan trong cuộc sống của mình. Vì đôi khi, chính những định kiến của chúng ta là những áng mây mù che lấp, khiến chúng ta không còn nhìn thấy ánh sáng mở ra trong các phương cách giải quyết những vấn đề của cuộc sống. ST