mai Cụ cưới vk, cảm thán bốt bài thơ cho đỡ buồn đời giai tân LỄ VẬT Anh về chẻ lạt buộc gio Lấy đôi vỏ trấu làm đò anh qua Làng em bên Đặng chẳng xa Sang thăm anh có chút quà này thôi Này đây một bộ óc ruồi Một đôi tim muỗi, một đôi gan tằm Chân giun anh sắp một trăm Một ngàn cau điếc ,một hòm tiền xu Đèo thêm đôi thủ chuột chù Mười cân bọ xít ,một bu chuồn chuồn Nếu em đồng ý anh luôn Thì anh xin tỏ ngọn nguồn hai bên Tác thành cho mối lương duyên Cho anh được xứng rể hiền nhà em!
Câu chuyện vui tếu lâm có thật: Tại sao các bà vợ thường ngăn chồng mình không nên uống rượu ? Câu chuyện trong một lần đi nhậu ngồi chung với 2 thằng kia là bố vợ và thằng con rể. Khi cuộc nhậu đã tê tê hết hơn lít rượu, đứa con rể nói: - Con hỏi thật bố một câu tại sao con luôn coi vợ là trời coi bố vợ là thánh sống mỗi tháng con phải chu cấp cho nhà bên vợ vài chục chai tiền tươi , con thấy mình là ng chồng tốt quá rồi mà sao dư luận vẫn xì xào sau lưng nói xấu rằng con rể chưa tốt thế này thế nọ kể cả họ hàng cũng có ng bơm ra bơm vào ? Ông bố vợ tu một hơi hết cốc rượu đế chắc miệng: - Khà khà, thấy mày tội nghiệp sẳn hôm nay có chút ma men nên bố cũng chẳng giấu gì mày: lúc mày mới quen con gái tao thấy mày làm ăn chủ cả lanh lợi nên tao chấm duyệt mày làm con rể, chứ tao nuôi con đó trong nhà nó ăn nó phá sắp banh cái nhà rồi nên khi gả nó cho mày được tao mừng còn hơn trúng số độc đắc nữa là. khi đám cưới khoảng chục thằng bồ cũ của nó đến biếu tao mỗi đứa vài chục củ, tao ngạc nhiên hỏi tại sao thì tụi nó nói tiền mừng vì thoát án tù chung thân với con gái bác, tao thấy cũng hợp lý nên nhận quà cho họ vui lòng. Nhưng từ đó tao hiễu mày ngu nhất trong số mấy thằng đó nên tao cố ý vặn vẹo cho mày è lưng ra làm phận sự một ông chồng ngoan, nay thấy mày lú lẫn nặng lắm rồi nên tao nói thật cho cái đầu mày tỉnh ra một chút, còn tiền mày dành dụm đưa cho vợ bấy lâu nay nó mang đi phang lô đề cũng gần hết rồi nếu còn thương nó thì mang về nhiều thêm chút mới đủ đô giờ nó nặng tay cả bắc lẫn nam đều phang tuốt nên hơi nặng vốn. Cố lên, bố ủng hộ mày toàn diện, con rể ngoan. - Á đù mk, con cũng có chơi nữa nhưng không dám mạnh tay chỉ có vài k thôi bố ạ hix. - Đứa con rể bộc bạch. Ông bố phán tiếp: ráng soi đi con giai khi nào có bạch thủ cho bố ké với, 2 vc mày đẹp đôi nhất đấy Sau này bà vợ nghe ngóng câu chuyện nên nổi giận cấm cửa mọi cuộc nhậu của mấy ông cu
THÁNG TƯ Tháng tư nắng còn rót mật Ngọt như một tiếng ve ngân Cơn gió cuối mùa ngờ nghệch Còn chơi đuổi bắt trên đồng ? Tháng tư người về nơi ấy Có còn nhớ tới ta không ? Để ta chuốt sầu thành sợi Dệt nên một giấc mơ lòng Vô tình chạm vào nỗi nhớ Chợt bâng khuâng khúc giao mùa Câu thơ vương buồn lữ thứ Chở đầy cảm xúc tháng tư !
Đợi nắng ti toe về phố Anh mang siệp cũ ra phơi Mấy nai nồm còn ẩm ướt Thành ra hết siệp... kon giời Tháng tư đ-éo gì còn thế Hôm nay diện cái cuối cùng Mai mờ nắng không vìa phố Anh thề... kệ cụ ung dung Hờn nắng mải chơi đâu đó Hạ còn chểnh mảng à uông Mưa cứ dư nài... rấm rứt Tháng tư... tuyên pố cởi .... uồng
Có lần mình đi ăn đám giỗ nhà một tay hàng xóm. Tay này chạy xe ôm, có thêm nghề tay trái là thổi kèn trong một ban nhạc đám ma. Hắn có tính trăng hoa. bồ bịch lung tung nên gia đình cứ lục đục hoài. Khi rượu đã ngà ngà say, tôi mới nói với hắn : - Đàn ông ai mà không ham của lạ ! Có vợ con rồi còn léng phéng, bồ bịch làm chi cho gia đình xào xáo. Chẳng thà ông cứ "ăn bánh trả tiền" cho nó xong, khỏi vướng bận gì, vợ con cũng không phiền lòng. Hắn gục gặc đầu ra vẽ cũng hiểu điều tôi nói. ----------------- Sáng hôm sau, đang ngồi uống cà phê trước nhà, nghe tiếng của vợ hắn ông ổng trong hẽm : - Tui nói ông rồi, chẳng thà ông cứ 'ăn bánh trả tiền" như ông Bùi nhà kế bên đi tui đâu thèm nói gì, đằng này hết con này đến con kia hẹn hò, mèo chuột nhau hoài làm sau tui chịu nổi ? Bữa đó dắt xe ra đi làm, tôi thấy bà con trong hẽm nhìn mình với cặp mắt khác hẳn ngày thường. Có mấy bà góa chồng nhìn tôi cười cười mới chết chứ ! Tối hôm đó tôi phải ngủ trên xa lông ở phòng khách, cả tuần sau mới được nhập phòng trở lại. Đúng là không có cái dại nào giống cái dại nào.
LÀNG TÔI . Làng tôi ở giữa ngã ba Có con sông nhỏ la đà nước trôi Dầy dầy hai phía đất bồi Lùm lùm trai úp phía nơi đầu nguồn Nơi đây cỏ mọc um tùm Giữa dòng sông nhỏ lại đùn gò lên Bãi bồi ăm ắp hai bên Sương đêm cỏ ướt chân êm lạ thường Tôi đi khắp mọi nẻo đường Nhớ thương làng nhỏ mỗi đêm tôi về Để nghe hơi của hồn quê Tay mơn man cỏ dầm dề sương sa. .. .. SÔNG QUÊ . Nước sông thời rất lạ kỳ Khi đầy ăm ắp khi thì khô cong Lúc rí rách, khi thành dòng Lúc màu trắng đục, khi trong trong là Nước sông mùi vị đậm đà Tưới khoai khoai tốt, tưới cà cà sai Thường thì mỗi buổi sớm mai Lưu lượng nước chảy gấp hai bình thường Tháng ngày biền biệt quê hương Hồn sông vẫn níu nẻo đường tôi qua Những mong được trở về nhà Vục đầu, úp mặt hít hà sông quê./.
HÔN Tôi răng trắng phau, sạch bóng, ngày đánh 3 lần, đi nha sĩ đều đặn, và sợ nhất là trò hôn. Không biết từ khi đ-éo nào, hôn được coi là biểu tượng của tình yêu, là giai đoạn bản lề để ăn kem trước cổng. Chả thế mà cưới hỏi ngày nay được gọi là kết hôn, trong bữa tiệc vu quy chàng chú rể mồm nồng nặc mùi diệu cồn, thịt nướng và bựa răng sẽ trao cho cô dâu may mắn một nụ hôn kiểu Pháp. Tinh tế đúng chất An-nam. Hồi còn ở nhà cũ, tôi cùng mấy đứa bạn hay đi rình trộm các anh chị lớn hôn nhau, đầu phố có một cái nhà xây dở quây bạt, không biết chủ nhà vỡ nợ hay tạm dừng để thay đổi kiến trúc nhưng mấy năm rồi đ-éo thấy xây tiếp, và đến hẹn lại lên, cứ 8h tối chúng tôi tụ tập rình, mỗi khi họ bắt đầu hôn lại hét ầm lên rồi chạy. Thuở đó là lần đầu tiên tối thấy người ta hôn ngoài đời, trước đó cứ xem phim đến cảnh hôn nhau là bố mẹ lại tức tốc chuyển kênh. Cũng lạ là tôi thấy bình thường và đ-éo tò mò. Lớn chút nữa, khi bạn bè cùng trang lứa ôm băng dôn đỏ rực xuống bờ hồ phản đối quân bành chướng Bắc Kinh, tôi và vài đứa thân-thiết thành lập hội-những-người-cương-quyết-không-hôn, từng thề rằng sẽ đi khắp nơi du thuyết về tác hại của viêm gan B và hở van dạ dày. Là một nước có nền văn minh lúa nước lâu đời, văn hóa gắn với miếng trầu cánh phượng và những hàm răng nhuộm màu nước cống, cười mà như mùa thu tỏa nắng (anh thợ chữ nào từng nói đ-éo nhớ), các cụ chúng ta rõ ràng là không biết đến trò hôn hít, cho đến khi lũ thực dân suy đồi nhảy vào. Mả cụ bọn sài lang. Thế hệ chúng ta hãy nói không với trò hôn nhau, cực kỳ mọi và mất vệ sinh. Các bạn sẵn sàng tốc váy chửi bới khi anh chủ quán nước mía đi đái xong không rửa tay bốc đá vào cốc cho các bạn uống, nhưng lại đ-éo ngần ngại chủ đông trao nhau vi khuẩn và thức ăn lên men đọng trong kẽ răng. Kinh đ-eó chiệu được !!
HẠ LONG PHÓNG SINH SỰ Đi ra biển mùa này chả có gì hay ho. Đứng từ trên cao nhìn xuống, cả thành phố Hạ Long ngổn ngang toàn gạch đá, bê tông và bụi bặm, giống như một đại công trường. Phía dưới, phố xá trông khá đìu hiu, quán hàng lưa thưa vắng vẻ. Đoàn chúng tôi ngụ tại khách sạn sang trọng, nằm vắt vẻo, lửng lơ trên một ngọn đồi, cách không xa bãi biển là mấy. Công việc họp hành thật khô khan và buồn tẻ. Kẽo kẹt mãi rồi cũng hết buổi. Cơm riệu ngà ngà xong, tôi định bụng rủ ông anh cùng phòng đi lòng vòng khám điền thổ giải ngố phát. Hây da, cũng dễ đã 3 niên rồi tôi mới quay lại đất này, phần nữa do mấy cái món hàu sống, sò huyết nướng, sá sùng... rồi riệu tiết ngán, chén hồi chiều dường như đang phát huy tác dụng. Hehe. Cơ mà lão cùng phòng có vẻ đếch hào hứng với gợi ý của tôi. Lão chỉ thích nằm nhà xem thời sự trên tivi. Thôi tôi đành lội ruộng một mình vậy. Phố Vườn Đào về đêm cũng vắng vẻ chả kém ban ngày là mấy. Có khác chăng, tối đến thì đèn điện lập lòe xanh đỏ nhiều hơn. Dạo bộ một lúc, tôi ngoắc tay ra hiệu cho thằng cu em ngồi gác cửa của một nhà nghỉ gần đấy. - Hàng họ thế nào? - Nhanh 1 củ. Lâu thì không có. Thằng oắt vừa trả lời vừa nhìn tôi dò xét. - Nhẽ cũng đắt ngang Pattaya nhẻ! Tôi lầm bầm lơ đãng cố tình để cho thằng cu nghe thấy. - Anh thông cảm, tầm này chưa vào chính vụ nên khan hàng. Trong bụng tôi bắt đầu toan tính. Quay về thì phí riệu mí hải sản. Tặc lưỡi gật đầu thì nhẽ mất bố nó gần tạ gạo ngon, bằng 10 cân thịt mông xấn hay mua được 03 hộp sữa cho cu con ở nhà uống vừa cả tháng. Nếu quy ra bia Hà Nội thần thánh thì mua được 120 lon (khoảng 6 thùng). Mẹ kiếp! Chả biết tự bao giờ, thằng người trong tôi nó lại nhỏ nhen và kỹ tính đến thế. Bọn tin tin nó hay bảo: Ăn chơi không sợ gì mưa rơi! Nhưng giờ nghĩ đến mưa là tôi đã kinh. Hạ Long hoa lệ giờ này đang mưa. Những hạt mưa Xuân nhè nhẹ lất phất theo từng cơn gió biển phả vào mặt tôi, làm tỉnh cả ngủ. Tiền thì tôi chả tiếc gì, cùng lắm chỉ bằng 2 chai vốt-ka chứ mấy. Bỗng nhiên tôi nhớ đến một người, tôi nhớ lời cô ấy dặn tôi, nhớ đến lời bài hát, cô ấy vẫn thường hát tặng tôi: "Khi bóng đêm trở về rực ánh đèn lên, em thấy như muôn ngàn vì sao, thêu trong đêm tối...." Em ơi! Anh còn đi xây nhiều nhà khắp nơi! Xây cho nhà cao cao mái.... Nhưng thôi, hôm nay tôi nhịn miệng đãi khách. Hôm nay tôi về ngủ sớm. Ánh sáng phập phù hiu hắt tỏa ra từ mái hiên của những nhà nghỉ Vườn Thượng Uyển cũng chả đủ làm hấp dẫn tôi. Vài bóng hồng nhạt nhòa son phấn vật vờ lướt qua vội vã..... Đường đêm về liêu xiêu, trời ngoài kia mưa đã nặng hạt. Tôi thấy Hạ Long hôm nay yên bình hơn bao giờ hết. Giữa ngổn ngang đất đá bụi mờ của phố biển. Tôi vẫn thấy trong lành..... Đúng thật là: Chưa đi chưa biết Hòn Gai Đi rồi mới tỏ, bằng hai hòn nhà (hình: đi ăn cắp hehe)
hôm qua lúc lang thang đi dạo, có gái xinh lắm cứ chạy lẵng nhẵng theo tôi mà hỏi : cụ, cụ có cần giúp đỡ gì không..? tôi hơi ngạc nhiên thầm nghĩ: tiên xư bố con nhà ai, vừa xinh vừa tốt bụng... rồi gái cứ đi theo, nhẽ sợ tôi mỏi chân hay đi lạc chăng ? nên tôi chỉ cười mà nhỏ nhẹ bảo : cảm ơn gái, cụ hẵng ổn .. chỉ chờ có thế, gái xoải chân thon bước xong xong rồi nheo mắt bảo : ... năm chăm một dù, em bao phòng... ơ, cái mả bố tiên xư quân mất nết làm ông tí ngất, giá hôm qua bảo ba chăm, nay tăng năm chăm.. mày đừng tưởng ông già mà lẫn .. thế là sau khi tránh được quân gian thương ấy, tôi lại lang thang đi dạo với những nỗi niềm giăng gió miên man về những cuộc tình xưa cũ VÔ ĐỀ Tôi vẫn lang thang giữa đất trời Tháng ngày tìm những nụ cười rơi Của ai ai đó xa xôi lắm Vô tình để quá khứ cuốn trôi Đây nụ cười duyên của mỹ nhân Vương trên hàng liễu gió hôn thầm Hớ hênh gió để mây nhìn thấy Mây buồn chiều ấy khóc lâm thâm Đây nụ cười si của kẻ yêu Đọng dưới bờ mi đẹp diễm kiều Lấp lánh muôn màu in trong ấy Hờn ghen nhung nhớ biết bao nhiêu Đây nụ cười buồn của khách thơ Cất trong sâu thẳm của dại khờ Chiều nay lơ đãng hong bên cửa Nắng đẹp qua rồi sao ngẩn ngơ Tôi vẫn đi tìm mãi không thôi Tìm cả nụ cười của chính tôi Ngày ấy nàng đi mang theo mất Tôi vẫn lang thang giữa đất trời
6 kiểu yêu đương của giới trẻ trên facebok hiện nay 1 - Là cái bọn ngứa đít, cơ thể thiếu nhi tư duy hàn xẻng. Yêu nhau 1 tháng nhưng phải có ít nhất 69 cái lễ kỉ niệm . Mỗi lần kỷ niệm là 1 ảnh, 1 video hoặc 1 album ảnh đi kèm 1 cái caption dàiiiiiii như cái của nợ trong đũng quần của mấy thằng Công-Gô. Chưa quá 1 tháng nhưng cứ làm như vét máng trăm lần rồi ấy 2 - Là cái bọn có người yêu rồi, yêu nhau tỉ tỉ tỉ năm chứ chả ít, nhưng ai hỏi có người yêu chưa thì đáp ngay như được lập trình sẵn “dạ chưa, xấu như anh(em) làm đ-éo gì có người yêu, ơ kìa”. Thi thoảng nửa đêm bonus thêm vài stt cô đơn, "lạnh thế này ước gì có ny để...hí hí" 3 - Là mấy đứa có sạn trong não, wall tràn ngập những dòng sến sẩm viết cho người yêu cũ. Luôn tỏ vẻ là đứa nặng tình, luỵ tình. nếu có đứa nào hỏi thì nó sẽ vẽ lên 1 bức tranh tình yêu toẹt vời và chia tay vì 1 lý do rất vớ vẩn. Nhưng thực ra bọn nó chia tay vì cái bọn này toàn do mấy đứa này khó tính đ-éo ai chiều nổi. 4 - Là cái bọn yêu nhau rất là nồng cháy, ảnh ọt, văn vẻ rất chi là tình cảm. Ai nhìn vào cũng thấy ngưỡng mộ. Ai nhìn vào cũng thấy gato, cũng ước mong mình có 1 tình yêu đẹp như vậy. Nhưng thực ra mấy đôi này 3 ngày nói chuyện 1 lần, 1 tuần gặp nhau 1 lần, và cãi nhau 1 tuần 10 lần. Anh chị tin không, mấy đôi khoe mẽ này 10 đôi thì may ra dc 1 đôi có thật, còn 9 đôi được vài ảnh đầu thôi chứ càng về sau chuyển sang chế độ giả tạo vl luôn ))) 5 - Tính ra bọn này là bọn khổ nhất, là cái bọn có người yêu nhưng như là đ-éo có, à không, khổ hơn bọn đ-éo có ý chứ )) ví dụ thông não dễ hiểu nhất bọn này up ảnh với người yêu, xong người yêu đ-éo cho hiện lên wall, đ-éo thèm vào like hay cmt, vào fb người yêu thì đ-éo có tí manh mối gì để biết bọn nó yêu nhau cả )))) nhưng yêu nó quá nên đ-éo dứt được, phải 1 time khi đứa kia có người mới, rồi đá nó nó mới dứt dc . Kể cũng tội mà thôi cũng kệ. 6 - Bọn này tôi khoái nhất, là cái bọn tỉ năm mới up 1 cái gì đấy với người yêu. Chỉ là 1 cái ảnh k rõ mặt nhưng nếu người quen của 2 đứa nhìn vào sẽ biết ngay người kia là ai. Là 1 cái ảnh 2 bàn tay đan vào nhau vs cái caption đơn giản “… Days with him (her)” . Có những tình yêu nhìn đơn giản, nhưng nó lại hạnh phúc. Có những tình yêu nhìn hạnh phúc, nhưng nó lại đ-éo hề đơn giản.
Hàng xóm có cái nhà kia mê nhạc Quang Lê. Hôm rồi sắm dàn Karaoke về hát inh ỏi. Thấy mình đi qua chị vợ vớ Micro hát , nhưng không đúng tông nên cứ : Hồn Lỡ ..., Hồn Lỡ ... , Hồn Lỡ... Tính mình nó lắng nên chỉ nhắc nhẹ : Hở thì che đi.. Có thế thôi mà cả chồng cả vợ chửi mình xối xả..!