tết này tôi định gặp nàng Xuân bởi nhẽ nàng đang đến rất gần khổ nỗi dạo này hay ho hắng nên người còn có nhõn tí gân . xuân bảo : tình Xuân chín mẹ rồi như lá trầu xanh đã dính vôi tương tư gặp mảnh cau già ấy là sẽ yêu nhau đến bã người . nghìn năm Xuân vẫn cứ ngây thơ lỗi hẹn bao phen vẫn đợi chờ mấy lần lữ khách say rồi hẹn là mấy lần thương cái lững lờ . tết này mình có gặp không Xuân nếu có, xin em chớ đến gần bởi nỗi hồn tôi trần truồng thế gặp rồi, tôi sợ em phân vân... . tình tôi đem ủ đã mấy đông tôi đem cất kỹ đợi thêm nồng lúc gặp Xuân rồi tôi sẽ hỏi tết này mình có ...ấy nhau không ?
mới đây anh Ngưu lang bạn tôi trong lúc đứng rình Hằng nga tắm giếng đã dẫm phải thủy tinh của các cháu học sinh mà suýt chết vì uốn ván. nghe đâu không có bảo hiểm nên anh phải dỡ bán mấy nhịp cầu khiến Chức nữ làm mình làm mẩy, nàng bỏ đi lang thang rồi đổi ý, bất ngờ chầu trực tiêm vác-xin cho đứa con đầu mà mặc mẹ cái hội ngâu sến sẩm chán quá nên tôi ngồi diệu vã với mấy anh thợ gọi hồn đương thất nghiệp, chợt nghe mụ chủ quán đọc thơ tình mà tâm tư phết, tổ sư... bữa trước giêng hai dưới nắng đào nhìn tôi, cô muốn hỏi vì sao... ... vâng, bữa nay chả có nắng đào nhưng cũng trăm lần khấu đầu xin lỗi anh XuânDiệu bạn tôi .. .......... bữa trước giêng hai dưới cuối làng nhìn cô tôi cứ tưởng có mang khi tôi tìm cớ xoa lên bụng giật mình cô kéo áo che ngang . vì sao giáp mặt buổi đầu tiên cô đã bảo tôi giống lão ghiền như thể cả đời chưa biết tắm lại còn ăn nói kiểu vô duyên . hôm nay cô sức một mùi hương thoang thoảng buồn nôn, tôi chỉ thương chỉ lặng chuồi theo dòng cảm xúc như nhà ai để vỡ chum tương . làm sao cắt nghĩa được chữ iêu có nghĩa gì đâu một buổi chiều nó chiếm hồn ta bằng diệu nhạt bằng đi nhà nghỉ, chả nói điêu . cô ấy chìa ra một cặp dừa dang chân chống nạnh nói say sưa bảo tôi là kẻ ưa bạo lực gặp phải tay cô, thế mới vừa . rồi một ngày mai tôi sẽ đi vì sao, ai nỡ hỏi làm chi tôi khờ khạo lắm ngu ngơ lắm chỉ thích tình iêu có nhiệm kỳ
TUI NGHÈO NÊN CHẲNG NHẨN KIM CƯƠNG Các anh các chệ ạ, anh thợ hát Chế Linh đã từng ỉ ôi : Anh nghèo nên chẳng nhẫn kim cương Tặng em theo sính lễ tơ hồng Thì đây anh đan nhẫn cỏ Tặng em coi như bỏ ngõ Lòng anh chắc em đã biết Từ xưa, tui chửa bao giờ có đủ tiền để tặng gái nhẩn kim cương, tui chỉ có hoa để tặng. Tui nhớ thời hoàng kim của mình, ngày nớ có đến năm 2005 tui mới biết đến internet, con bé cháu nó hướng dẫn lập lích lêm, rùi thèng bạn hướng dẫn vào chơi trong một Forum cộng đồng Đèo mẹ thích mê đi vì lần đầu tiên thấy ngồi đánh cái chữ lên máy tính bên này thì đằng kia có đứa nó cũng đánh cái chữ lên đọc được Hôm ọp lai kỷ niệm thành lập diển đàn 1 năm, tôi đi sinh hoạt gặp một em bằng tuổi xinh như mộng, ngẩn ngơ cả ngày, chiều về em lại còn cho đi nhờ ê tô của em ẻm, mà xe xịn lắm của Đức thì phải, mùi ê tô xịn với mùi nước hoa khác hẳn với mùi nhà nghỉ rẻ tiền Trong bụng bảo dạ, năm sau ngày kỷ niệm này phải tặng em ẻm món quà gì đóa thật ý nghỉa, rồi thấm thoát 1 năm đã qua sắp đến ngày gặp lại em ẻm, hồi đó tui cũng oách, xe ê tô cùi cùi có hẳn hai chiếc, một chiếc đi đường nhựa, một chiếc để leo đồi. Tui lại có nhóm bạn thân 5 đứa từ hồi học trung học cứ trưa thứ Sáu mỗi tuần là tụ bạ về công ty của một thằng vào phòng giám đốc của nó ăn trưa rồi đánh bài, trước thời sinh viên là đánh chắn, sau lớn lên đi làm có tiền thì chuyển sang chơi xì tố, bọn tui chỉ đánh với nhau, không bao giờ có người lạ khác kể cả là bạn thân ai đó trong nhóm, tiền nong thì cứ hôm nay thằng này được thì lần sau lại thua, lọt sàng xuống nia, đợt đó tui nhớ đánh xì tố vào tẩy là 100k, cây thứ 3 là 200k, cây thứ 4 là 500k, cây cuối là tố 1 vé ( hồi đó đô đổi 17), mỗi cây được tố giật thêm 3 lần. Nói chung cứ một xẩu trung bình là khoảng hơn chục chai, cứ mỗi hôm chơi xì tố vầy thắng thua khoảng 2-3 chục chai tùy người, về sau một thằng trong hội bị ung thư chết thế là hội xì tố cũng tan luôn từ đó Quay lại với vụ em ẻm xinh như mộng kia, may sao trước ngày gặp em chắc Cô thương cho tui thắng bạc, đâu đó hơn hai chục củ thì phải, tui gọi điện hỏi một con bé em bẩu tau mún mua nhiều hoa hồng tặng gái thì mua ở mô ? Nó bẩu sáng anh qua đón em sớm lên chợ hoa Quảng Bá, bét nhè chè đỗ đen hoa. Sáng sớm hôm sau tôi với nó lên đó, tôi đậu xe trên đê, nó đi xuống chợ cứ vào từng hàng, ưng bó nào là chỉ rồi bẩu đứa bán hàng mang lên cái xe đậu trên kia kìa, tui đứng trên đê nì cứ có cháu nào ôm một bó lên xong xướng 120k chú ạ, 150k chú ạ … là tui xùy tiền, xếp hoa vào sau cốp. Đến khi đầy kín cốp sau tôi gọi điện cho con bé em bẩu : Xong rồi, mày chọn ít hoa cho mày đy rồi vìa. Đợi một lúc thì nó ngoi lên đê tay ôm mấy bó hoa của nó, tôi trả tiền cho nó xong ngờ ngợ ngó hoa của nó bẩu : Sao hoa mày to thế, cánh dầy thế mà hoa của tau trông có vẻ không đẹp bằng ? Nó bẩu em mua ít cho em nên em mua hoa Đà Lạt, còn hoa trước là hoa trồng ngoài Bắc này thoy, tặng gái thế là oách rùi, hoa Đà Lạt đắt lắm đó eng ơi Ịt mẹ, điên hết cả người tôi bẩu đắt là đắt bao nhiêu ? Nó bẩu nếu hoa Đà Lạt chỗ anh vừa mua sẽ khoảng hơn 6 củ, gấp đôi giá hơn 3 củ vừa trả, Ịt mẹ hồi đó 6 củ là cái đ-éo gì với tui, lại vừa thắng bạc, tui bẩu : Vứt con mẹ hoa này đy, lấy hoa Đà Lạt, con bé em nó phải van xin tui chắc vì nó muốn về mẹ rồi, nó ỉ ôi bảo anh tặng chị nào thế này là chị chỉ ngất rồi, chị ấy sẽ cho anh quan hệ ngay , không cần phải xịn hơn nữa đâu, tôi phải để nó dỗ mãi mới nguôi giận chấp nhận đóa ( Hồi hổi là năm 2007, dám bỏ 6 củ mua hoa tặng gái thì cũng liều thật chứ chả bỡn) Có hoa trong xe, tui phi đi ọp lai Forum, tôi phi xe vào bãi đỗ chỗ dễ nhìn nhất, mở cốp xe lấy tờ giấy A4 đề dòng chữ tiếng Anh cho sành điệu : Hoa hồng cho … tui nghĩ em ẻm đến thấy vậy sẽ biết là hoa tui mua cho em, em sẽ quay đít xe của em ẻm vào chuyển từ xe tui sang xe em là ok . Cuối cùng em đến, dưng em ẻm lại … đi cùng chồng các anh các chệ ạ Lúc đó tui mới biết em đã có chồng hưc hưc ( không cầm được nước mắt), chồng em ẻm là một đại gia có thế lực ngành ngân hàng hưc ! Phà ôi, cụ Lù Trọng Chiến Thắng ôi, sao nghị quyết trung ương 4 khóa XI: Ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp của cụ lại để sót chồng của em ý, sao không bắt con mẹ chồng của em ẻm nhốt lại như Bầu Kiên đy để tui còn có cơ hội. Buồn rất lắm quá đy, thế rồi, em ẻm cũng không dám ra lấy hoa, rùi chắc có nhờ đứa bạn em ẻm qua lấy hộ cho em ẻm hai bó cất vào xe, còn đâu … Phà ôi, địch còn mẹ bọn mem bơ diển đàn hôm đó nó xông vào hôi hoa của tui các anh các chệ ạ, mỗi đứa nó nhấy vào xe tôi lấy hoa đy, đứa một bó, đứa 2 bó, đứa mấy bó lận … lúc đó tui cũng chán đời mẹ rồi nên kệ bố tổ nhà chúng nó, muốn làm cái đ-éo gì thì làm, thế mà chỉ trước đây mấy phút tui còn nghĩ nếu năm nay em ấy mà nhận cả xe ê tô hoa hồng của mình thì năm sau tui kéo con mẹ hẳn một Container 40 feet hoa hồng rải xuống chân em ẻm cho chết cụ em ẻm luôn đy, hic đúng là ước mơ luôn chị là ước mơ hic hic Cuối ngày, tui lê bước một mình đánh xe ra quán rệu, ngồi nốc mãi, đâu đó có nhắn tin của em ẻm cám ơn, chắc chốn chồng nhắn cái tin cho tui đỡ tủi hic, lại thêm mấy em khác cũng gọi ý ới đi cháy, nhưng tui buồn quá rùi, tui thất tình nặng mẹ luôn rùi, tôi dý bòi vào tiệc tùng cháy đuốc nữa, tôi chả đi đâu, tôi cứ ngồi nốc rệu, nốc mãi … đến khi say rùi về. Đêm đấy, tui nhớ mình có quai tai
Tôi vẫn lang thang giữa đất trời Tháng ngày tìm những nụ cười rơi Của ai ai đó xa xôi lắm Vô tình để quá khứ cuốn trôi Đây nụ cười duyên của mỹ nhân Vương trên hàng liễu gió hôn thầm Hớ hênh gió để mây nhìn thấy Mây buồn chiều ấy khóc lâm thâm Đây nụ cười si của kẻ yêu Đọng dưới bờ mi đẹp diễm kiều Lấp lánh muôn màu in trong ấy Hờn ghen nhung nhớ biết bao nhiêu Đây nụ cười buồn của khách thơ Cất trong sâu thẳm của dại khờ Chiều nay lơ đãng hong bên cửa Nắng đẹp qua rồi sao ngẩn ngơ Tôi vẫn đi tìm mãi không thôi Tìm cả nụ cười của chính tôi Ngày ấy nàng đi mang theo mất Tôi vẫn lang thang giữa đất trời
Từ độ em đy .. chẳng quay về Cuối giường lăn lóc gói .. OK Bú rượu anh say rồi anh nhớ Lại réo tên em ... để chửi thề
Hinh như ... Trong lúc nhậu say Vô tình.... Anh đã cầm tay em rồi Hình như ...một thoáng đấy thôi Đêm qua .....cứ thấy bồi hồi giữa chân Hình như ....ướt hết cả quần Lục bình ....tím cả cửa mình trong mơ Hình như ... Out cả ra thơ Muộn phiền ....bỏ lại ta chờ môi xinh
Tôi hồi trẻ làm cave, đến khi có tí tuổi, ngực dài, háng rộng, toan về già rồi, thì chuyển qua làm tú bà. Cái này cũng giống như mấy cầu thủ bóng đá, khi hết thời thì quay qua làm huấn luyện viên vậy. Cầu thủ chuyển qua làm huấn luyện viên có nhiều thuận lợi lắm, bởi họ có kinh nghiệm nhiều năm lăn lộn trên sân cỏ. Còn tôi, từ cave chuyển qua làm tú bà cũng không gặp khó khăn gì mấy, bởi tôi có kinh nghiệm nhiều năm lăn lộn trên giường. Có lẽ sau nghề buôn thuốc phiện và trộm cướp thì cave là nghề bị xã hội khinh rẻ nhất. Tôi thấy có chút bất công. Bởi dù gì thì cave vẫn kiếm tiền bằng chính công sức của họ (dù ít hay nhiều), chứ họ không lấy trộm, không cướp giật, không ăn chặn của ai. Trong khi đó, đầy những kẻ làm giàu bằng những cách thất đức, bẩn thỉu hơn thì lại được người đời ngợi ca, trọng vọng. Người ta bảo mại dâm làm cho đạo đức xã hội suy đồi. Ở vị trí là một tú bà, đương nhiên tôi không đồng tình với quan điểm ấy. Bởi cái việc mà đàn ông làm với cave về bản chất nó cũng chẳng khác gì cái việc vẫn được các tiểu thuyết tình yêu hay các sách văn chương gọi là sự thiêng liêng, sự thăng hoa, là đặc ân mà tạo hóa ban cho loài người (và cả loài vật). Đàn ông và cave làm việc đó với nhau sòng phẳng, “tiền đưa, dưa thúc”, chứ họ không loạn luân, không hiếp dâm. Nếu bắt buộc phải chịu cái tiếng xấu là làm cho xã hội suy đồi, thì sự suy đồi mà mại dâm tạo ra cho cái xã hội này cũng nhỏ xíu thôi, chẳng ăn thua gì so với bao nhiêu thứ suy đồi ngoài kia cả. Người ta còn bảo mại dâm làm ảnh hưởng đến hạnh phúc của các gia đình. Ở vị trí là một tú bà, tôi đương nhiên lại không đồng tình tiếp. Bởi đàn ông tìm đến cave chủ yếu để giải quyết sinh lý, không phải để yêu thương. Hiếm có thằng đàn ông nào vì đi chơi cave mà bỏ bê vợ con, chán nản gia đình. Thậm chí, khi mà quan hệ vợ chồng không được thuận hòa thì việc đàn ông đi chơi cave có lẽ lại là một cách để giải tỏa, để tránh những cuộc bạo hành trên giường, tránh những cuộc yêu (lẽ ra là thiêng liêng) của chồng của vợ bị biến thành một cuộc cướp giật, cưỡng đoạt ghê sợ giống như ở ngoài đường, ngoài chợ; để không còn cảnh sau mỗi cuộc bạo hành ấy, kẻ nằm hả hê, phì phò, người thì nghẹn ngào, nức nở, co ro. Có người cho rằng, càng quản lý chặt, càng khắt khe với mại dâm thì sẽ càng làm tăng thêm những vụ hiếp dâm và lạm dụng tình dục. Họ ví von rằng: hiếp dâm giống hiện tượng vỡ ống nước do dòng lưu thông bị tắc dẫn đến áp suất tăng cao. Nếu không bị bóp nghẹt, nếu cứ cho phép nước chảy thảnh thơi, hiền hòa, thì sẽ thât hiếm khi ống vỡ. Lý luận này dù có vẻ hơi cùn nhưng tôi tin là rất nhiều anh sẽ đồng tình, gật gù tán thưởng. Tại Anh, Hà Lan, Tây Ban Nha và khoảng hơn chục nước thuộc Châu Âu khác, người ta đã công nhận mại dâm là một nghề, ở đó, cave được bảo vệ và tôn trọng. Tức là những đóng góp của ngành này cho việc cân bằng ham muốn sinh lý của cộng đồng (chủ yếu là nam giới) đã được thừa nhận. Tôi cũng rất mong một ngày không xa, ngành cave ở Việt Nam sẽ được công nhận như thế. Khi ấy, sẽ có một bộ gọi là Bộ Cave, ngày 6-9 sẽ được chọn làm ngày cave. Hằng năm, đúng ngày này, Bộ trưởng Bộ cave sẽ xuống đường, đến tận các ổ chứa, nhà nghỉ, ra tận các gốc cây, vỉa hè để thăm và tặng quà cho cán bộ công nhân viên trong ngành. Và tôi tin, cave sẽ là ngành đóng thuế nhiều và ổn định nhất cho ngân khố quốc gia. Nghề cave còn giống nghề cầu thủ bóng đá ở cái điểm là tuổi thọ nghề rất ngắn. Với cầu thủ, ngoài 30 tuổi là không chạy nổi nữa rồi, nếu có cố chạy cũng không còn sức chiến đấu. Cave cũng vậy, ngoài 30 là không nằm nổi nữa rồi, nếu có cố nằm cũng không còn sức chiến đấu. Bởi vậy, tôi luôn khuyên nhủ các em cave trong đội của mình rằng khi còn đương trẻ, còn sung sức thì phải cố cày cuốc, dành dụm lấy ít vốn, sau này giải nghệ có cái mà chuyển qua làm ăn buôn bán, hoặc không thì cũng có khoản mà trông vào. Mới hôm kia thôi, cái Trinh – trước làm cave ở chỗ tôi, giờ sức đã yếu nên về quê mở cửa hàng cắt tóc gội đầu – có gọi cho tôi khoe rằng nó vừa được phong tặng danh hiệu cá nhân ưu tú. Tôi hỏi sao được hay vậy, thì nó bảo là vì nó vừa ủng hộ 10 triệu cho quỹ bảo trợ trẻ em của làng, 10 triệu cho hội phụ nữ, thêm 10 triệu cho hội người cao tuổi. Tôi nể nó quá! Hồi còn xuân trẻ thì làm cave hầu hạ đàn ông, giờ giải nghệ về quê thì góp tiền ủng hộ hội phụ nữ, rồi quan tâm đến trẻ con, lo toan cho người già, thử hỏi còn thành phần nào của xã hội không được hưởng thụ tấm lòng nhân ái của nó? Nó mà không ưu tú thì ai dám ưu tú? Chưa hết, hôm qua, tôi lại nghe mấy đứa kháo nhau rằng cái Thảo – cũng là cave cũ ở đội của tôi, mới nghỉ hưu – vừa được người làng nó dựng tượng dưới gốc đa, đặt ngoài ngã ba. Lý do là vì nó đã bỏ ra gần nửa tỉ để xây cho làng một cái nhà văn hóa to, đẹp và hiện đại như cái quán bar. Tôi cũng đã xem qua bức tượng con Thảo đăng trên Phây của nó rồi. Nhìn qua là biết bức tượng đó được dựng mô phỏng theo tượng Nữ thần tự do của Mĩ: tay phải con Thảo cầm cái ca giơ cao, tay trái cầm con ve chuẩn bị bỏ vào, đầu mũ có cái chỏm xinh xinh nhìn như cái bao. Khá nhiều đứa đang làm cho tôi thì bỗng đâu lại kiếm được một anh tử tế, vậy là chúng xin nghỉ việc để lấy chồng. Dù chúng nó lấy chồng nghĩa là tôi mất đi một nhân viên, nhưng cùng là kiếp cave, tôi hiểu và mừng cho chúng nó. Mấy đứa cave đi lấy chồng, may mắn vớ được những thằng đàn ông có tư tưởng tiến bộ, phóng khoáng thì không sao, nhưng nếu gặp phải những người có suy nghĩ khắt khe, cổ hủ, đặt nặng chuyện trinh tiết thì các em ấy buộc phải đứng giữa hai lựa chọn: một là dùng màng trinh giả để thay cho cái màng trinh thật; hai là tìm một lý do giả để giải thích cho sự biến mất của cái màng trinh thật. Việc dùng màng trinh giả thì dễ rồi, bạn gái nào quan tâm thì lên Google tìm, sẽ ra hết: từ mẫu mã, giá cả, hướng dẫn sử dụng đến các chương trình khuyến mại. Nhưng xin lưu ý một điều rằng chỉ nên dùng màng trinh giả nếu người đàn ông của bạn là một thằng ngu và chưa làm chuyện đó bao giờ. Cái này giống như việc một người lần đầu được ăn sò huyết vậy: dù là sò luộc chín tới, miệng khép hờ, ruột hồng tươi, hay là sò bị quá lửa, mồm há toác, ruột nhão nhoét, thì khi cho vào mồm cái thằng ngu ấy cũng đều thành ngon hết. Còn nếu người đàn ông của bạn là một gã sành ăn thì đừng dại gì dùng cách ấy. Bởi một thằng sành ăn sẽ giống như một tên thợ vá xe chuyên nghiệp, tháo cái săm xe ra, nhìn cái săm nát bét, thâm sì là nó biết ngay săm đã bị chọc bao nhiêu nhát, vá bao nhiêu lần. Tôi vẫn khuyên mấy đứa ở đội của tôi nên chọn cách thứ hai, tức là tìm một lý do thật thánh thiện để biện hộ cho cái sự không hiện diện của cái tấm màng chết tiệt. Chỗ tôi, khá nhiều đứa đã chọn cách này, và giờ chúng đang có một gia đình rất vẹn tròn, hạnh phúc. Có thể kể ra đây trường hợp của cái Tâm, biệt danh Tâm Giặc (vì nó nghịch như giặc). Hồi ấy, mới đang tán tỉnh nhau, chồng nó rủ nó đi đạp xe. Tuy nhiên, chồng nó chỉ vừa dắt cái xe đạp ra là nó ôm mặt sợ hãi, khóc thét, và không dám leo lên xe. Chồng hỏi tại sao, nó bảo rằng vì hồi nhỏ nó tập xe, đang đi thì cái yên xe bị rơi ra, nó không biết nên cứ vậy ngồi lên, bị cái khung xe dài dài, tròn tròn nó chọc cho một phát. Thành ra, giờ cứ nhìn thấy xe đạp là cái cảm giác đau rát khủng khiếp ấy lại ùa về… Chồng nó nghe thế thì thương nó quá, mới ôm nó vào lòng an ủi, dỗ dành. Vậy là chẳng cần phải giải thích nhiều, chồng nó cũng tự hiểu, nó đã bị cái khung xe đạp cướp mất đời con gái. Một trường hợp nữa là của cái Thu, biệt danh Thu Kích (vì nó hay kích bác đểu). Mấy hôm đầu mới hẹn hò, đi chơi với chồng, nó ăn mặc rất hở hang, khêu gợi. Thằng chồng nó tất nhiên là không chịu nổi, cứ nhăm nhăm nhào tới đòi xơi. Nó cũng mặc cho chồng ôm hôn, tay chân quờ quạng đủ kiểu, nhưng nhằm lúc chồng đang cuồng nhiệt nhất thì nó đẩy bắn chồng ra, rồi cũng ôm mặt khóc tu tu. Khi chồng vỗ về, hỏi lý do tại sao thì nó mới nức nở rằng hồi mới dậy thì, nó đã bị ông anh họ bên nhà bà dì hiếp dâm, nên giờ, cứ đàn ông chạm vào người là nó rùng mình, hoảng loạn. Khóc một hồi xong, nó nhẹ nhàng ôm chồng từ phía sau, áp chặt bộ ngực to bự vào lưng chồng day day, thì thào vào tai chồng lời xin lỗi và bảo muốn chia tay, vì sợ không hoàn thành được nghĩa vụ của một người vợ. Chồng nó cũng chỉ là một thằng đàn ông, mà đàn ông thì thường khó giữ được tỉnh táo trước những lời nỉ non và những hành động gợi đòn của đàn bà. Tại sao không thể tỉnh táo? Bởi lúc ấy máu đã không còn dồn về não, mà sẽ tập trung dồn vào chỗ khác, khiến cái chỗ khác ấy u lên thành một cục, và cái cục đó sẽ thay não, điều khiển mọi hoạt động của đàn ông. Bởi thế, thằng chồng nó lập tức quay lại, giọng tha thiết: “Đừng sợ! Có anh ở bên em đây rồi! Chúng ta sẽ cùng nhau phối hợp để giúp em quên đi ký ức đáng sợ ấy! Hãy tin anh, anh sẽ làm được!”. Mà đúng là thằng chồng nó làm được thật. Chỉ sau một hai lần phối hợp, những ám ảnh hãi hùng gây ra bởi ông anh họ bên nhà bà dì đã biến mất, nó đã tìm lại được chính mình: cuồng nhiệt, đê mê, say đắm, như chưa hề có cuộc hiếp dâm. Người đời có câu: Lấy đĩ về làm vợ chứ đừng lấy vợ về làm đĩ. Thế nghĩa là quá khứ không quan trọng, quan trọng là khi về với nhau sẽ thế nào. Trong tiếng Anh có từ “white lie” - nghĩa là lời nói dối vô hại. Và tôi cho rằng, việc nói dối chồng như hai trường hợp nêu trên cũng là “white lie”, bởi nó chẳng chết ai, chẳng khiến ai đớn đau, chẳng làm ai đói ăn, chẳng đẩy ai vào đường cùng ngõ cụt. Mà thực ra đó cũng chỉ là cái màng mỏng tanh, việc nó bị rách bởi cái khung xe hay bởi công cụ chuyên dụng nào khác cũng không ảnh hưởng đến hạnh phúc của một gia đình. Cái quyết định đến hạnh phúc của một gia đình là sự thủy chung, là sự hết lòng yêu thương, quan tâm, chăm sóc cho nhau - chỉ như thế thôi là đủ rồi, còn cái bí mật về cái màng trinh kia không cần thiết phải phanh phui. Lại có người bảo rằng nếu nói dối chồng như vậy thì hạnh phúc có được chỉ là hạnh phúc giả tạo. Không hẳn! Hạnh phúc chỉ giả khi tình yêu và sự quan tâm dành cho nhau là giả. Còn nếu bạn yêu thật, và sự quan tâm dành cho người bạn yêu là thật, thì hãy tin tôi, hạnh phúc sẽ luôn là thật
mối tình đầu đi qua đ-éo bao giờ trở lại cơ mà tôi đ-éo ngại kể cho các cô nghe . những chiều bay lá me dìu nàng trên lối vắng đè khối tình lủng lẳng thò nỗi thèm ong ve . ghệ tôi cỏn cực xinh bờ mông cong cũng tình rất mê đọc tiểu thuyết buồn nỗi buồn lung linh cuộc tình như cơn mưa bàn tay đan mấy mùa tóc rối niềm chăn chiếu môi mềm đêm gió lùa . cơn tình như cháy nhà nức nở rên với la tôi mòn như thằng nghiện nàng như con quạ già . mùa thu đ-éo phải thơ nàng mau qua cơn mơ cuộc tình tan từ đấy tôi giờ buồn ất ơ . tình yêu không trở lại nỗi nhớ ngày thêm dài tôi ngâm đời với diệu nhìn theo mùa đang phai
Thấm thoắt thời gian đã chớm đông Cụ chống batoong khoác áo bông Lên đường đi kiếm loài cỏ lạ Thiên hạ đồn rằng lá diêu bông Cụ tìm vất vưởng trên bến sông Chỉ thấy lao xao cá ngược dòng Dăm chiếc thuyền chài nằm gác mái Mấy thằng ngư phủ đứng gãi mông Cụ lại lang thang tìm ngoài đồng Bạt ngàn ngô, sắn với khoai bông Thấp thoáng ai cười che nón lá Giật mình lũ quạ đứng phơi lông Cụ đi tìm sớm, lúc hừng đông Gặp anh sư trọc , áo nâu sồng Biết chuyện , y chắp tay bảo cụ : " Có đ-éo đâu mà tìm mất công".. Ơ hay , mả bố nhà các ông Khó thế em tôi nhẽ ế chồng Mấy chục thu rồi không thấy lá Đông này chẳng nhẽ lại nằm không ...
THẰNG BỰA đệ tôi , một tay có bằng thạc sĩ kinh tế,( thấy nó khoe là ..mua của bọn tư bản giãy chết ...) cũng có nghiên kíu vài công chình linh tinh cống rãnh , và hiện cũng làm phó trụ trì của một trường có tí tên tuổi . tuổi y cũng ngoại lục tuần , vậy mà luôn tự hào khoe : huyền tuyền dùng cho sự nghiệp đi đái với lị quay tay.... mấy lần tôi gài độ cho mấy em karaoke váy ngắn mà nó cứ lắc đầu quầy quậy bẩu : hủ hóa quá , các anh cho em xin... tức quá tôi quát : xin cái đ-éo ,nhẽ mày gay ?? nó cãi : gay cái đ-éo ... ............ một dạo vào tiết nông nhàn , nó kí hợp đồng dạy thêm cho bon trung cấp tư thục , mả bố thằng này giai đẹp với lị trình cao , hót hay , dạy như lên đồng , học viên chết mê , gái mới nhớn bu như ruồi bu cứt khiến bọn zai ganh tị vô cùng , vậy mà nó đ-éo động dục... cho đến một ngày gần cuối niên học . trong đám sv xin sỏ điểm vì tội học ngu , có em cao đâu mét bẩy , trắng sáng như bôi vôi .nhìn thôi cũng đủ khiến hormone giới tính tăng vọt mà phọt ra quần ... ấy thế mà ..mả bố thằng đần ....nó cứ lặng thinh ... đời chả biết đâu mà lần , hóa ra thằng đệ tôi đ-éo đần , minh chứng là sau chuỗi ngày xin điểm đủ thi tốt nghiệp thì cũng là lúc đệ tôi khoe tin em ấy có bầu... đèo mẹ ..mặt đệ tôi thì vênh như bánh tráng nướng than, mà bọn tôi thì nhìn nó từ thái độ ngạc nhiên chuyển sang nể nang cung kính.... hế hế...cha con đẻ ra bố ông cố cụ năm đời mười đời nhà nó , không biết trươc giờ nó ủ miu cao kế bẩn hay là tài năng bộc phát gặp thiên cơ... đấy, bây giờ y có vợ đẹp , sắp có con khôn ... đ-éo mấy ai bằng . nhiều khi bấn quá bọn tôi xúm lại hỏi nó bí kíp để đâu ...???? nó chỉ cười :" bá cáo ,em gài ở bẹn ... " đấy , não hết cả mề ..tiên sư thằng khốn nạn...