QUÁN RƯỢU CỤ BÙI

Thảo luận trong 'Spam' bắt đầu bởi Cụ Bùi, 23/11/15.

  1. Tixiu

    Tixiu Thần Tài Perennial member

    THỐI QUÁ, THỐI THẬT..

    Hai anh đại nịnh ngồi hầu chuyện cụ lớn. Bất thần, cụ đánh một cái trung tiện. Một anh giả vờ lắng nghe, rồi nói:

    - Y hi ! Quản huyền chi âm (Ôi ! Nghe như tiếng đàn, tiếng sáo).

    Một anh hếch mũi lên ngửi, rồi nói:

    - Phảng phất ngọc lan chi vị (Thoang thoảng như mùi hoa ngọc lan).

    Cụ lớn có ý buồn, bảo:

    - Ta nghe nói trung tiện là uế khí, nó ra ngoài mùi nó thối mới phải, chứ nó thơm thì ta e rồi không thọ được bao lâu nữa.

    Một anh nghe nói vậy, vội đưa tay lên như bắt hơi, hít đi hít lại, rồi bẩm:

    - Bẩm, bây giờ đã có mùi thối ạ.

    Anh kia cũng vờ vịt khịt luôn hai ba cái, nói tiếp:

    - Bẩm bây giờ thì thối thật, thối quá ! Thối kinh khủng !
     
    Cụ Bùi thích bài này.
  2. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
  3. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    thơ kua gái @@

    CHỢ CHIỀU

    Chợ chiều cô bán hàng hoa
    Chờ cô, cô bảo giành hoa vẫn đầy
    Quay đi, ngoảnh lại tìm người
    Giành hoa đã hết, chợ chiều vắng hoe.
    Cô đi qua chiếc cầu tre
    Hay cô đã xuống đò chiều sang sông?
    Cành tre gió vẫy về đông
    Lục bình xuôi nước trôi về bên tây.
    Nhà cô mái ngói tường xây
    Có hàng dâm bụt, bụi hồng ngoài sân?
    Hay nhà mái lá vách nâu
    Cây xoan ngoài ngõ, mồng tơi trong vườn?
    Bước đi, bước lại tần ngần
    Đường không quen lối, biết sang lối nào?
    Sông Châu rộng có mấy sào?
    Mẹ già cô có trời chiều ngóng cô?
    Vội chi cô đã qua đò
    Để tôi lạc nẻo chợ chiều ngẩn ngơ!



    [​IMG]
     
    zuizẻ thích bài này.
  4. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    zuizẻ thích bài này.
  5. zuizẻ_@

    zuizẻ_@ Thần Tài Perennial member

    thì ra là thía, già gân zữ:138:
     
    Cụ Bùi thích bài này.
  6. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    zuizẻ thích bài này.
  7. zuizẻ_@

    zuizẻ_@ Thần Tài Perennial member

    cụ thâm tóa hé hé
     
    Cụ Bùi thích bài này.
  8. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    :126::126::126::drunk:
     
    BEAT OF ANGEL thích bài này.
  9. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    Sao e k trả lời đc hả a admin ơi :137:
    Toàn tríc bài
     
    Cụ Bùi thích bài này.
  10. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
  11. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    thâm ở chỗ lào hả Bỉm sữa :112:
     
  12. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    do ăn ở đây mà :125:
     
  13. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
  14. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    không biết đây là công phu gì :134::112:
     
    Chỉnh sửa cuối: 30/12/15
  15. zuizẻ_@

    zuizẻ_@ Thần Tài Perennial member

    zí với... ỉn:138:
     
    Cụ Bùi thích bài này.
  16. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    Có một anh không có râu, bị vợ diếc móc khổ quá, phải đi lấy thuốc mọc râu. Một hôm, mang tiền đến nhà ông lang. Chẳng may ông lang đi vắng, chỉ có bà lang ở nhà thôi. Bà lang thấy anh ta đến, mới hỏi rằng:
    - Bác hỏi gì?
    - Thưa bà, tôi đến xin thuốc.
    - Ông lang tôi đi vắng, bác lấy thuốc gì?
    - Thưa, tôi xin thuốc mọc râu.
    Bà lang ngồi nghĩ một chốc, rồi nói rằng:
    - Tưởng lấy thuốc gì thì tôi không dám hạ thủ, chứ thuốc này tôi đã có kinh nghiệm trị. Để tôi giùm cho! Rồi lấy một ít liên tu, gói vào giấy, đưa cho anh kia mà nói rằng:
    - Phương thuốc này thì phải nội ẩm, ngoại đồ mới được. Đây tôi bốc thuốc uống; còn thuốc đồ, bác phải kiếm lấy.
    Anh kia cầm lấy thang thuốc hỏi rằng:
    - Thưa bà, thuốc đồ thế nào, xin bà bảo cho.
    - Bác kiếm lấy hai hòn đá cuội, lấy da bong bóng lợn bọc lại. Khi uống thuốc rồi, thì lên giường, nằm ngửa, lấy túm đá cuội ấy mà giay trên môi một lúc, rồi lấy ít dầu vừng đồ qua, thì mọc được râu.
    Anh ta mừng quá, trả tiền thang thuốc, rồi chạy về nhà.
    Một chốc, ông lang về, hỏi bà lang rằng:
    - Tôi đi vắng, ở nhà có ai đến lấy thuốc không?
    Bà nói:
    - Có, có người đến xin thuốc. Ông đi vắng, nếu không có tôi ở nhà khai phương cho người ta, thì người ta đi lấy chỗ khác.
    Ông lang ngạc nhiên, hỏi:
    - Ai lấy thuốc gì mà bà dám bốc?
    Bà lang mới kể tình đầu lại cho chồng nghe. Ông lang ngẩn ra, hỏi rằng:
    - Chứ bà theo sách nào mà bốc cho người ta như thế?
    Bà quắt mắt, vén váy lên chỉ vào chỗ ngã ba rồi cãi rằng:
    - Chẳng phải theo sách nào cả! Khi tôi mới lấy ông thì tôi có tí lông nào đâu? Sao ông chỉ đồ cho tôi có một ít lâu, mà bây giờ mọc rậm thế?...:125:
     
    Tixiu thích bài này.
  17. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    Anh Lương đi làm xa nhà tháng mới về một lần, hôm nay nghe tin anh Lương về lòng chị Ví thấy vui vui.
    Chiều nay nghe tin anh Lương về, lòng chị Ví bỗng thấy vui lạ. Hai vợ chồng nhà Lương Ví kết hôn cũng lâu lắm rồi, thỉnh thoảng cuối tháng hai vợ chồng anh chị cũng xảy ra cãi vã, xung đột, nhưng mỗi lần anh Lương béo tốt trở về, vì yêu và thương chồng nên chị Ví lại vui như Tết. Cãi vã, tranh luận đấy, nhưng anh chị này có sống thiếu nhau được đâu. Lúc nào cũng gắn nhau như sam.
    Anh Lương vì cuộc sống phải đi làm xa nhà cứ một tháng mới về một lần. Lần nào gặp nhau chị Ví vui phải biết. Anh Lương tháng này về muộn mấy ngày, chị Ví mong chồng như trời hạn mong mưa.
    Công việc dạo này nhiều, thấy anh Lương về gầy sọp đi, hanh hao nhiều, chị Ví thương chồng lắm. Tối đến hai vợ chồng ngồi trước hiên nhà tâm sự cái sự đời sao mà khổ để cho vợ chồng xa cách cả tháng mới có dịp gặp nhau.
    Chú Thưởng thì ít về nhà. Chú Thưởng là anh em cùng cha khác má với anh Lương. Thỉnh thoảng mới thấy chú Thưởng về. Chú ấy hay vi vu, bay nhảy. Hôm trước chú Thưởng có hẹn về mà chưa thấy đâu.
    Còn bác Nợ là lão hàng xóm - bạn tâm giao của anh Lương cũng hay qua hỏi thăm. Nhưng thấy vợ chồng Lương - Ví tiếp đón thiếu nồng hậu nên bác Nợ hay bị buồn, đâm ra khó tính, dễ nóng giận.
    Có đôi lần anh Lương đi lâu quá, anh Lương lại nhờ bác Sếp gọi cho cô Ứng báo tin lại cho chị Ví khỏi lo. Chồng không về nên nói gì chị Ví vẫn cứ bị buồn. Mỗi tháng anh Lương về muộn là y như rằng tiều tụy, gầy tọp hơn hẳn. Nhìn chồng cứ bôn ba đây đó vất vả trăm bề, chị Ví thương chồng thắt ruột.
    Mà anh Lương có bao giờ ở nhà được lâu. Vài hôm anh lại đi công tác. Mỗi lần anh Lương về chị Ví lại hớn hở, bụng lại to ra, lại sinh ra hàng trăm con cái lần lượt các em Hóa đơn điện, Hóa đơn nước, Hóa đơn nợ, Hóa đơn linh tinh… Chị ấy một mình chăm đàn con kháo ăn, vất vả lắm. Anh Lương nhìn vợ cứ hao gầy cũng xót lòng.
    Hôm nay anh Lương về nhà, chị Ví cùng các con hớn hở lắm, nấu bao nhiêu món ăn ngon. Mai anh ấy lại đi, tháng sau mới hẹn ngày về. Chị Ví thì thầm với anh Lương ao ước: “Bao giờ vợ chồng mình được ở mãi bên nhau không rời anh nhỉ?”.:135::135:
     
    Trái me chua thích bài này.
  18. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member

    6 h sáng đã ngồi quán cà phê, chủ quán là gái một con, đang cho con bú nhưng đứa bé cứ nằng nặc khóc, không chịu bú sữa. Bực mình, bà mẹ liền mắng:
    - Bú đi nào, không mẹ cho chú kia( chỉ tôi) bú bây giờ.
    Bà mẹ mắng rất nhiều lần như vậy, mà đứa trẻ vẫn không chịu bú.
    ..
    Đành gọi thêm ly cà phê ngồi đợi đứa bé quyết định đây!!??
    Cuối năm bận rộn đủ việc.Tổ sư! :112:

    [​IMG]
     
  19. Trái me chua

    Trái me chua Thần Tài

    :113: kkkk :112:
     
  20. Cụ Bùi

    Cụ Bùi Thần Tài Perennial member



    [​IMG]

    Nó ở đây, là một đứa con gái, người ban rất thân của tôi hồi còn nhỏ.
    Chúng tôi học chung một lớp, nó tính mạnh mẽ, còn tôi, tuy con trai nhưng hơi yếu ớt, rụt rè. Người lớn hay nói " giá như tính cách của hai đứa này đổi cho nhau được thì mới đúng !" .
    Nó rất xinh gái, ai gặp cũng khen nó nhìn như con bup bê.
    Chúng tôi cùng chung xóm làng với nhau. Hồi ấy, bọn con trai cùng xóm không thích chơi cùng tôi, vì như lý do trên : " Không chơi với thằng tính như con gái ! " . Và nó cũng bị bọn con gái chê, vì nó toàn thích chơi những trò mà lũ cùng giới sợ, như chơi bi, đánh khăng hay trèo cây. Đâm ra, tôi với nó tự tìm đến nhau, thành một cặp thân thiết. Tôi chơi cái gì cũng theo ý nó.
    Trò chơi thích nhất của bấy giờ là nhảy địn ( có nơi gọi là nhảy ngựa ). Tức là một đứa cúi người vịn vào đâu đó, hàng rào, bờ tường làm ngựa, còn đứa kia đứng xa lấy đà chạy tới nhảy phốc lên. Trò này tôi cũng chơi kém, không thích, nhưng vì nó thích tôi cũng phải chiều. Cho dù, có lần, tôi lấy đà nhảy, đáng lẽ phi lên lưng thì đuối hơi phi luôn vào đuýt nó, khiến nó húc đầu vào tường, chảy tý máu trán, tôi cũng tê dại cái chỗ đũng quần đằng trước.
    Năm chúng tôi lớn, lên học cấp 3, bố mẹ nó chuyển nhà đi tỉnh khác, trước khi chia tay nhau, nó bảo : " Nói thật ! Tớ cũng không thích chơi với cậu lắm đâu, vì cậu không bao giờ dám nói thật ý thích của mình, dù chỉ là chơi trò con nít. Nhưng tớ thương cậu vì tính cách ấy. " Rồi nó lên xe.
    ***
    Thời gian trôi đi khá xa...
    Tôi theo lãnh đạo Sở, đi làm chân thư ký cho cuộc họp , giao lưu với ban ngành tỉnh bạn. Vô tình gặp lại nó, đang giữ một chức vụ tương đối to to ở một tỉnh nọ, cũng đi cuộc dự họp ấy.
    Nhìn nó thật sang trọng, toát lên vẻ xinh đẹp phóng khoáng.
    Chả cần phải tả nỗi xúc động rơm rớm của tôi khi gặp người bạn học thời thơ ấu, sau bao năm vắng tin. Nhưng vì công việc, không hỏi nhau được nhiều.
    Họp hành, đánh chén nhờn môi xong. Nó rủ tôi về chỗ nó chơi. thấy tôi ngần ngừ. Nó bảo : " Bận gì, mình bạn học cũ, gặp riêng tâm sự có sao đâu ". Tôi líu ríu đi theo về khách sạn nơi nó đang nghỉ.
    Ngồi trong căn phòng sang trọng, hút xong điếu thuốc, tôi dụi mắt nhìn nó bước từ phòng tắm ra, bộ quần áo vét đứng đắn, nghiêm nghị được thay bằng bộ váy mỏng gắn chặt vào người, khoét cổ, khoét nách. Hằn lên những khe, kẽ cùng những mảng sáng mịn màng lộ ra . Ở cái tuổi hồi xuân của người đàn bà, nom hừng hực, khiến một thằng đàn ông chân chính như tôi không thể nào không nghĩ bậy bạ một chút.
    - Uống chút gì nhé ! - Nó hỏi như ra lệnh, rồi bật chai rượu Tây rót ra hai cái ly.
    Hơi bia cũ ở bữa liên hoan trộn với men rượu làm tôi ngà ngà. Sau khi hỏi chắc chắn là ông chồng ốm yếu của nó đang ở rất xa nơi đây, tôi yên tâm mới bắt đầu mở máy nói. Không biết nói những gì, nhưng đại loại là tôi " chém gió " như một nhà văn về nỗi nhớ nó, từ khi nó đi làm tôi thui thủi chơi một mình. Hình như nó hơi xúc động, sau đó xúc động mạnh, vì khóe mắt nó long lanh ánh nước.
    Thôi ! cậu sắp làm mình khóc đấy ! - Đột ngột nó giơ tay phanh cái miệng tôi lại. Rồi tiếp : Mình cũng nhớ cậu lắm chớ bộ ! Nhưng gặp nhau rồi. Ý cậu như nào ?
    Không hiểu ý nó lắm. Nhưng tự nhiên tôi buột miệng, chắc do rượu xui : "Tớ vẫn thích trò nhảy địn !".
    Nó mỉm cười : " Bây giờ tớ thích cậu rồi đấy, vì đây là lần đầu tiên trong đời, thấy cậu nói ra ý muốn chân thực của mình", rồi với tay lên tường, tắt công tắc điện.
     
    Tixiu and baycamau 999 like this.